Tải bản đầy đủ (.pdf) (11 trang)

Kịch bản phim - tấm cám thời hiện đại

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (149.73 KB, 11 trang )

Kich ban phim
Tấm Cám thời hiện đại
Màn 1:

Bối cảnh: Phía trước sân khấu trống biểu trưng cho đình làng. Phía sau là
một cái bàn với mấy cái ghế trong nhà của Tấm Cám.
Tiếng từ trong cánh gà đưa ra: Ngày nảy ngày nay, tại một trường nọ của
xứ sở Kanguroo, có hai chị em cùng cha khác bố, cô chị tên Bùi Thị Lấm Tấm, cô
em tên Bùi Như Cám sống cùng với dì ghẻ là mẹ của Cám…(tiếng nhỏ dần rồi
mất)
Có tiếng loa loa từ trong cánh gà vang dần lên. Rồi sứ giả của nhà vua vừa
đi ra vừa rao qua cái loa cong veo như tù và:
- Loa loa loa, chiềng làng chiềng chạ, thượng hạ tây đông, con gái phú ông,
tên là….Ấy chết, quên-Dở lại cuộn giấy trong tay xem lại-Em nhầm, bà con thông
cảm. Loa loa loa, bà con trên Under dưới Post các trường đại học Sydney nghe
đây nghe đây. Nay bốn bể thanh bình, tình hình học tập yên ả, quốc vương VDS tổ
chức hội hè Gala 2-0-0-có. Truyền cho dân chúng ai có thơ dùng thơ, ai biết hát thì
hét, ai có ca vè hò kịch càng vui, ai không biết … không sao, (cười) mau mau đến
dự hội Gala 2002. Loa loa loa loa….Đi vào cánh gà.
Cô Cám tíu tít chạy từ trong cánh gà ra chỗ bàn ghế, gọi rối rít:
- Mẹ ơi, mẹ ơi. Mẹ cho con đi dự Gala với mẹ nhé. (Bà mẹ Cám cũng ra)
Nghe nói lần này có cả Hoàng tử VDS đẹp trai tham dự. Con mà đi thì có khi cái
vẻ ngơ ngác Hoa chanh nở giữa vườn chanh-Thầy u mình với chúng mình chân
quê lại lọt mắt chàng (ngâm kiểu hài hước). Ở xứ Úc lâu ngày chán cơm thèm phở,
chán Mc Donald thèm miếng cà thiu là chuyện dĩ nhiên (cưòi hi hí, tay vuốt vuốt
tóc, chớp mắt mơ màng)
Mẹ Cám cũng mơ màng theo:
- Ừ, cha bố cô (bẹo má Cám), mẹ nuôi cho ăn học mãi cũng phải kiếm lấy
tấm chồng cho mát mày mát mặt mẹ. Làm thân con gái đi du học mà không mau
mau quơ đại đc một anh là chống ề đấy cô ạ. Thôi chuẩn bị phụ tùng bôi trát vào,
mẹ con ta đi trẩy hội Gala.


Nói rồi hí hởn quay vào (làm động tác) tô tô trát trát ở phía sau. Cám bỗng
ngập ngừng:
- Này mẹ này, mẹ này - Mẹ Cám vẫn mải mê, Cám gắt (chú ý gây cười chỗ
này) - mẹ này, làm sao bắt con Tấm ở nhà nhỉ. Nó nổi tiếng thong manh ham học,
siêng đi làm part time nhất vùng này, Ai ai cũng bảo nó thảo hiền, nó mà đi thì con
chỉ có nước … húp cháo chứ mơ gì lọt mắt xanh Hoàng Tử.
- Ừ, làm thế nào bây giờ nhỉ. Mẹ Cám gãi đầu, -Hay là thế này - ghé vào tai
con thì thào. Cả hai gật gù, mắt sáng lên rồi bà già cao giọng gọi:
- Con Tấm đâu ra đây mẹ bảo. Tấm chạy ra, tay cầm quyển sách, tay cầm
cái lược.
- Mày định đi đâu thế hử, sao mà chải chuốt thế kia.
- Con định học xong bài này rồi đi xem hội Gala, mẹ và Cám có đi kô.
- Trời đất ơi, con cái nhà mới nứt mắt ra đã hội với hè. Định đi đong giai
đấy phỏng? Thế kô có assignment nào để làm à?
- Dạ con có, nhưng mà mãi đến hơn một tháng nữa mới due mẹ ạ
- Mày kô đc đi đâu hết, ở nhà. Làm cho xong assignment đi rồi đi đâu hẵng
đi. Con Cám nó có một cái Assignment nữa, ngày kia phải nộp rồi, mày phải ngồi
nhà làm nốt cho nó luôn thể. Mày mà làm xong cho mày muốn đi lên giời cũng
cho đi.
- Nhưng….(Mẹ Cám quát)-Nhưng nhị cái gì, cá kô ăn muối cá ươn, mày có
đi làm ngay kô thì bảo. Lần này mà con Cám kô pass thì mày chết tao, bài nó 30%
đấy con ạ.
Tấm chùi nước mắt, tấm tức quay vào bàn ngồi. Mẹ con Cám hể hả nháy
nhau rồi đi ra.
Tấm ngồi giở sách loạt xoạt một lúc, viết viết vài chữ, rồi ngồi thừ ra. Cuối
cùng cô gục đầu xuống bàn khóc huhuhu.
Chợt có tiếng ồ ồ ề ề như tiếng Bao đại nhân thăng đường, rồi một ông lão
lụ khụ mặc quần sooc đeo kính đen cầm lưỡi hái tử thần (đạo cụ đã có) khệnh
khạng từ trong cánh gà đi ra, tiến lại gần Tấm hỏi:
- Làm sao con khóc. Ta là Bụt đây

Tấm ngẩng đầu lên, ngạc nhiên hỏi:
- Làm gì có Bụt, ông là ai, đừng có lừa nhé.
Bụt ngẩn người ra ngạc nhiên, rồi vừa sờ soạng túi áo túi quần vừa đáp:
- Chết thật, ta là Bụt hay hiện lên cướp, à quên, giúp người đây mà. May
quá, hôm nay ta có mang theo thẻ Bụt đây (móc túi đưa ra cho Tấm, Tấm cầm
xem, gật gù). Bụt quay ra phía khán giả chép miệng: Thời buổi chuối quá, đến Bụt
mà cũng không tin nữa.
Tấm xem xong, nửa tin nửa ngờ (chú ý liếc kiểu ta đang còn nghi ngờ lắm
đây):
- Sao Bụt lại có ở đây đc ạ, con tưởng chỉ có bên VN hồi xưa thôi?
- À, tại vì bây giờ thiên hạ thấy ta hiện lên là đòi hỏi vùi dập thân già nhiều
quá, nên ta đành sang Úc nương thân, luôn thể học ít lập trình, để sau này còn về
tính toán làm ít program Bụt tự động trên Internet. Chứ Bụt chỉ làm tay trái thôi,
cơ cực lắm.
Tấm nhìn Bụt hỏi vẻ ngạc nhiên:
- Sao Bụt lại cầm lưỡi hái thế ạ
- À, đang đánh cờ với lão thần chết, nghe tiếng khóc vội chạy đi ngay, quơ
nhầm. Con tính, vừa xin đc Úc nhợn cái giấy phép hành nghề, lại nghe thấy con
khóc lóc thảm quá, còn trẻ thế này, lại xinh thế này, hihihi (lại gần ra vẻ ve vuốt
Tấm) có gì mà đau khổ thế hở con.
Tấm lườm Bụt một cái, rồi ngẩn ra nghĩ, đổi giọng:
- Dạ thưa Bụt, con muốn đi dự hội mà dì con chẳng cho. (Liếc Bụt, nũng
nịu) Bụt ơi, bụt à, giúp con với, con nào dám quên ơn.
Bụt ngẩn ra vẻ si si, cười:
- Rồi, cứ ngoan đi rồi gì ta cũng giúp
- Tấm làm ngay: Bụt giúp con làm mấy cái ass cái ạ
- Chết, ass iếc gì ở đây, mất vệ sinh quá (Xua tay chạy lùi ra xa)
– Không, assignment cơ
– Úi giời ơi, thôi nhá, cái khoản đấy ta ngại lắm. Trường mà biết nó đuổi cổ
thì chết.

- Tấm cưòi tình, tiến lại gần Bụt huých một cái, rồi một cái nữa (cho xin tí
trống giật kèm các cú huých ở chỗ này). Bụt cười sướng, Tấm bồi thêm:
- Nhé Bụt nhé
- Bụt ậm ờ, rồi chặc lưỡi: Để ta về sai đám đệ tử làm hộ vậy. Nhớ trả ơn
đấy nhé.
Tấm cười, nửa hứa hẹn nửa đắc chí, rồi chạy lại bàn rút một cái Keycard to
tướng ra, kiểm điểm tiền nong, xong biến đi, cái Keycard rơi ra (-Con đi Bụt ạ).
Đúng lúc đó trong cánh gà có tiếng hô:
- Bụt ơi có cô gái trẻ đẹp đang ngồi khóc ở Maccurie kìa.
Bụt hí hửng chạy đi. Miệng lẩm bẩm:
- Ta phải đi ngay thôi. Chết chết, mới mở hàng mà đắt khách quá.

Màn 2:

×