Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tiểu phẩm thực phẩm bẩn: Đằng sau cái thương hiệu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (105.74 KB, 2 trang )

Tiểu phẩm : “ĐẰNG SAU CÁI THƯƠNG HIỆU”
Các nhân vật :
Nhân vật chính : Cô bán rau (
Nhân vật : Bà cụ già
Nhật vật : Đôi vợ chồng trẻ
Nhật vật : Con, chồng cô bán hàng.
Nhật vật : Y tá bệnh viện
NỘI DUNG
Cảnh 1:
Tại một khu chợ nhỏ, có hai người bán bán rau (Hai nhân vật đi ra từ hai phía, Cô
bán hàng đi trước, bà cụ đi ra sau)
Cô bán rau : Ai mua rau đ…ê…..y…! (lời giao)
Ai mua rau n…à….o! Rau xanh, rau sạch ngon bổ rẻ đ….ê ê ê ê…
Ai mua rau n…à….o! Rau xanh, rau sạch ngon bổ rẻ đ….ê ê ê ê…
Bà cụ :
Vừa lúc đó có hai vợ chồng trẻ đi mua rau (cùng nhau đi ra, ông chồng tay cầm ô
che cho vợ, cô vợ liền đến hàng bà cụ xem hàng)
Bà cụ : Cô mua rau cho tôi đi, cô ơi!
Cô vợ : Rau cụ bán thế nào vậy? (vừa xem rau vừa nói), Rau gì mà già thế cụ ơi,
Vàng hoe lại còn cả gốc lẫn rễ thế này!
Bà cụ : Cô thông cảm, nhà có hai ông bà già cả rồi, trồng được mấy luống rau ở
vườn nhà, sạch lắm cô ạ, có thuốc men gì đâu!
Cô vợ : Gớm, chắc gì đã sạch cụ! (giọng chê bài dài môi). Thế cụ bán bao nhiêu
tiền hả cụ?
Người chồng : Tay ngậm thuốc hút, vứt thuốc nhoay trước mặt cụ) : Người già mà
bẩn, rau cũng già, đi hàng khác mua em!
Bà cụ : Tôi bán 2000đ một mớ cô à! Cô chú mua hộ cho tôi để về còn cơm nước
cho ông nó, có hai thân già ở với nhau, con cái chẳng có, ông lại mang bệnh nặng,
vất lắm cô chú à!
Cô vợ : Vàng ỏe vàng oặt mà những tận 2000đ, th…..ế….. cụ … bán …nhiêu….
(Cô vợ chưa nói hết, cô bán rau chạy sang kèo léo).


Cô bán rau : Chị ơi, chị sang hàng em, em bán cho. Rau của em tươi ngon lại có
thương hiệu rõ ràng nữa chứ! (Quay mặt vào hàng bà cụ nói tiếp). Chứ mua gì cái
giống rau vừa già lại héo que héo quắt thế này! (Bĩu môi dài)
Bà cụ : Cô mua hộ tôi 1500 đồng một mớ nhé! (giọng bà cụ gọi với, buồn rầu ngồi
xuống)
Cô vợ : Vậy, rau chị bán bao nhiêu?
Cô bán hàng : (Giơ mấy mớ rau) : Chị nhìn rau tươi và non thế này, em lấy chỉ chỉ
có 2000đ thôi, việc gì mà phải mua cá thứ rau ấy!
Cô vợ : Kể ra rau của chị cũng tươi và ngon thật đấy, chị quảng cáo mãi rau sạch và
có thương hiệu, vậy thương hiệu của rau của chị là gì vậy?
Cô bán hàng : Ối giờ, chị không biết chứ, thương hiệu hàng rau của em có hàng
mười mấy năm rồi đấy chứ. (đưa mới rau chỉ và nhãn mác). Rau muống sạch được
sản xuất tại Hợp tác xã rau sạch Kim Xá quê hương em đấy!
Cả hai vờ chồng đều xem cái mác được dán trên đai mới rau, gật đầu và cùng nói :


Hai vợ chồng : Đúng là có nhãn mác đàng hoàng, rau tươi và ngọt thật, thôi mình
mua đi kẻo không kịp nấu cơm trưa.
Cô vợ : Vậy chị bán cho em 02 mớ! Em gửi tiền chị ạ!
(Mua xong hai vợ chồng về, bà cụ ngồi thu lu vẻ buồn rầu, cô bán hàng tiếp tục
giao hàng)
Cô bán hàng : Ai mua rau n…à….o! Rau xanh, rau sạch ngon bổ rẻ đ….ê ê ê ê…
Ai mua rau n…à….o! Rau xanh, rau sạch ngon bổ rẻ đ….ê ê ê ê…
Cô bán hàng avf bà cụ rọt hàng :
Cô bán hàng : Ối giời! Hàng mới chả quán. Rau ngon, rau sạch thế này mà ế ẩm
quá. Thôi chợ trưa rồi về thôi.
Hết cảnh 1
Cảnh 2 :
Có tiếng hú của còi xe cứu thương, tại phòng cấp cứu trong bệnh viện, hai vợ
chồng trẻ mua rau đang được các y tá chăm sóc vì ngộ độc, đúng lúc đó :

Cô bán hàng : Bác sĩ ơi! Cứu con em với, cứu con em vớ…i …i…i…i….!
Người bán hàng kéo lấy kẻo để cô y tá sang để chăm sóc con mình, vợ chồng trẻ
đang ngộ độc nhưng vẫn nhận ra được cô bán hàng và la lên :
Hai vợ chồng : Chị….chị… đúng là quân rã man.
Cô vợ : Chị có lương tâm không hả chị, chị bán rau cho vợ chồng tôi làm cả hai
phải nhập việc đây này!
Cô bán hàng : (Vẻ mặt hót hoảng, ú ớ) : Em …em ….đâu có biết nó độc vậy, từ
trước giờ em có ăn đâu, rau nhà em ăn đều mua của bà cụ bán rau ban sáng ấy mà!
(Cô y tá tiếp tục khám, chăm sóc cho các bệnh nhân, và yêu cầu người nhà và bệnh
nhân không cãi nhau)
Cô y tá : Cháu nhà chị bị ngộ độc thức ăn rất nghiêm trọng, cần phải rửa ruột nếu
không sẽ ảnh hưởng đến tính mạng!
Cô bán hàng : Bác sĩ cứu con em với ạ, em trăm sự nhờ bác sĩ! (Đồng thời với hai
vợ chồng). Anh chị cho tôi xin lỗi, từ trước đến giờ vì cái lợi trước mắt mà tôi
không biết đã đầu độc biết bao con người, tôi thấy thật có lỗi.
(Quay sang quát chồng)
Cô bán hàng : Em đã dặn anh là rau bán và rau ăn khác nhau mà, sao lại lấy rau bán
hàng để nấu ăn!
Ông chồng : Anh biết rồi mà, nhưng hôm nay con đi học sớm về tự nấu ăn để chiều
học sớm, nào ngờ! Đúng là trời phạt rồi!
Người chồng trẻ : Anh chị thật là người tham lam, đã làm liên lụy đến bao nhiêu
người. Ngay cả tôi cũng chỉ sĩ diện hão mà không nhận ra sự hào nhoáng của
thương hiệu, khinh khổ người già, không biết trân trọng người lao động đích thực,
tôi rất ân hận vì đã cư xử với bà cụ bán rau không đúng, khi nào gặp cụ tôi phải xin
lỗi cụ. Và cũng từ nay (Tất cả đồng thanh) Chúng ta kiên quyết hãy nói không với
thực phẩm bẩn! Bảo vệ sức khỏe người tiêu dùng!
====Hết====




×