Tải bản đầy đủ (.docx) (58 trang)

Phương pháp hệ số phản xạ, khúc xạ cải tiến cho môi trường phân lớp trực hướng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (765.5 KB, 58 trang )

Đ I H C QU C GIA HÀ N I
TRƯ NG Đ I H C KHOA H C T

NHIÊN

—————————

Trương Th Thùy Dung

PHƯƠNG PHÁP H

S

PH N X , KHÚC X

CHO MÔI TRƯ NG PHÂN L P TR C HƯ NG

LU N VĂN TH C SĨ KHOA H C

Hà N i - 2015

C I TI N



Đ I H C QU C GIA HÀ N I
TRƯ NG Đ I H C KHOA H C T

NHIÊN

————————-



Trương Th Thùy Dung

PHƯƠNG PHÁP H

S

PH N X , KHÚC X

CHO MÔI TRƯ NG PHÂN L P TR C HƯ NG

Chuyên ngành: Cơ h c v t r n
Mã s : 60440107

LU N VĂN TH C SĨ KHOA H C

NGƯ I HƯ NG D N KHOA H C:
TS. TR N THANH TU N

Hà N i - 2015

C I TI N


L I C M ƠN
L i đ u tiên em mu n g i l i c m ơn chân thành t i th y hư ng d n Tr n
Thanh Tu n - ngư i đã truy n cho em ni m đam mê khoa h c và đã hư ng d n
em t m , t n tình trong su t quá trình làm lu n văn.
Em cũng xin bày t lòng bi t ơn t i nhóm Seminar t i b môn Cơ h c
do GS. TS Ph m Chí Vĩnh ch trì, th y và các anh ch đã trang b cho em ki n

th c n n t ng và là ngu n đ ng l c đ chúng em theo đu i nghiên c u khoa h c.
Đ c bi t, các công th c trong m c 2.1 h c viên thu nh n đư c t bài gi ng c a
nhóm seminar th y Ph m Chí Vĩnh trình bày. Em xin c m ơn toàn th các th y
cô giáo trong khoa Toán - Cơ - Tin h c, Đ i h c Khoa H c T Nhiên - Đ i H c
Qu c Gia Hà N i đã truy n đ t ki n th c giúp em hoàn thành lu n văn.
Bên c nh đó, em c m ơn gia đình đã luôn đ ng viên, t o đi u ki n t t
nh t cho em trong su t quá trình h c t p và th c hi n lu n văn.
Hà N i, tháng 12 năm 2015

Trương Th Thùy Dung


M cl c

L im đ u

4

1 Phương pháp ma tr n h s

ph n x , khúc x

t ng quát hóa

R/T

6

1.1


D ng ma tr n c a các phương trình cơ b n . . . . . . . . . . . . .

1.2

Ma tr n h s ph n x , khúc x t ng quát hóa . . . . . . . . . . . 15

1.3

1.2.1

Sóng qSH . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 15

1.2.2

Sóng qP-SV . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20

7

Phương trình tán s c c a sóng Rayleigh . . . . . . . . . . . . . . . 23

2 Phương pháp h s R/T trong bài toán tìm band-gaps c a sóng
mt

26

2.1

Công th c tính v n t c sóng trong môi trư ng tr c hư ng . . . . 27

2.2


Bài toán ph band-gaps . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 30

2.3

Band-gaps c a sóng qSH và sóng qP-SV . . . . . . . . . . . . . . . 32

2.4

Tính toán s ph band-gaps c a sóng qP . . . . . . . . . . . . . . 34

K t lu n

37

Danh m c các bài báo khoa h c

38

2


M CL C

Tài li u tham kh o

38

3



L im đ u
Trong l p bài toán ph n x và khúc x c a sóng m t truy n qua môi
trư ng phân l p, các h s ph n x và khúc x c n tìm s đư c tìm thông qua các h s
ph n x và khúc x c a sóng t i đi qua t ng m t phân cách gi a các l p b ng cách s
d ng các đi u ki n biên liên t c c a chuy n d ch và ng su t. Cách làm này tương t
như phương pháp ma tr n chuy n và đư c gi i thi u trong m t s sách chuyên kh o
v sóng như là c a Achenbach (1975) [11], Brekhovskikh (1973) [2]. Cách làm
này khá thu n ti n trong l p trình tính toán s đ i v i môi trư ng đ ng hư ng và cũng
đư c g i là phương pháp ma tr n chuy n hay "T-matrix" và đư c s d ng trong các
nghiên c u v h s ph n x và khúc x như là trong Golub và các c ng s (2012) [7, 8]
khi đi kh o sát ph band-gaps c a các sóng m t thành ph n SH, và sóng hai thành
ph n P − SV . Tuy nhiên, phương pháp này có m t như c đi m c h u c a phương
pháp ma tr n chuy n đó là k t qu tính toán s có th không n đ nh đ i v i sóng t i
có t n s cao như đã đư c phân tích k trong bài báo c a Chen (1993) [21], và
phương pháp này không ph n ánh đư c rõ ràng các tính ch t v t lý c a bài toán
ph n x khúc x khi các đ c trưng c a sóng t i, sóng ph n x , khúc x (ví d như biên
đ , góc t i, góc ph n x , khúc x ) đư c chuy n qua các đ i lư ng chuy n d ch và ng
su t t i các b m t đ áp d ng đi u ki n biên liên t c. Đi u này làm cho các hình nh v
t lý v tính ph n x và khúc x c a sóng trong các l p không còn đư c tư ng minh.
Trong bài báo c a Chen (1993) [21] v phương pháp ph n x và khúc x
t ng quát hóa, hai như c đi m đ c p

trên đã đư c kh c ph c. Phương pháp

c a Chen đã s d ng tr c ti p các h s ph n x và khúc x t ng quát hóa (là các h s
ph n x , khúc x t i m t m t phân cách gi a hai bán không gian nhưng ch thông
qua m t sóng t i) b ng cách s d ng tr c ti p các tham s biên



M CL C

đ c a các sóng trong t ng l p, tương t như trong Kennett (1983) [12] nhưng
s d ng công th c c a Luco và Apsel (1983) [14] đ lo i tr các h s tăng theo hàm
mũ, là các h s gây m t n đ nh tính toán s đ i v i t n s cao. Do đó, phương pháp
này không nh ng đã kh c ph c đư c như c đi m m t n đ nh s đ i v i mi n t n s cao
mà còn cung c p m t hình nh rõ ràng v s ph n x và khúc x trong t ng l p. V i nh
ng ưu đi m này, phương pháp c a Chen đã đư c vi t thành m t ph n m m tính
toán v sóng và đư c s d ng m t cách r ng rãi.
Trong lu n văn này, phương pháp c a Chen đư c nghiên c u phát tri n cho l
p v t li u b t đ ng hư ng, c th là v t li u tr c hư ng. Các phương trình c a Chen, ví
d như các công th c c a các h s ph n x , khúc x t ng quát hóa, các công th c
truy h i đ tính toán chúng, đư c vi t l i phù h p đ i v i môi trư ng v t li u tr c hư ng.
Các phương trình này s đư c s d ng đ thi t l p phương trình tán s c c a sóng m t
Rayleigh truy n trong môi trư ng phân l p, và đư c s d ng đ nghiên c u bài toán
ph n x , khúc x c a sóng truy n trong môi trư ng này. Lu n văn s t p trung đi vào
tính toán s ph band-gaps c a sóng qSH (kí hi u q là quasi) và sóng qP − SV , (hay
còn g i là sóng t a SH và sóng t a P − SV ), là các sóng tương t như sóng SH và P − SV
trong môi trư ng đ ng hư ng, khi truy n qua môi trư ng phân l p tr c hư ng.
N i dung c a lu n văn ngoài ph n m đ u và k t lu n g m hai chương.
Chương 1 s đi thi t l p các phương trình cơ b n c a phương pháp ma tr n h s ph
n x , khúc x t ng quát hóa R/T và s đi thi t l p phương trình tán s c c a sóng m t
Rayleigh truy n trong môi trư ng phân l p tr c hư ng. Chương 2 s đi s d ng các k t
qu c a Chương 1 đ kh o sát bài toán tìm ph band-gaps c a sóng m t qSH và qP −
SV truy n qua môi trư ng phân l p tr c hư ng.

5


Chương 1

Phương pháp ma tr n h s ph n
x , khúc x t ng quát hóa R/T
Mô hình t ng quát c a môi trư ng phân l p đư c nghiên c u trong lu n
văn bao g m N l p song song đ ng nh t, tr c hư ng đ t gi a hai bán không gian
(Hình v 1). Các tr c chính c a bán không gian và các l p đư c gi thi t là cùng
phương. Sóng ph ng truy n trong mô hình có t n s góc ω và có s sóng theo
phương ngang k. Ch n h tr c t a đ sao cho tr c Ox song song v i các l p và có chi
u hư ng theo phương truy n sóng cũng là phương c a m t hư ng chính c a v t li u.
Tr c Oz có chi u dương hư ng xu ng dư i và có g c t a đ n m t i m t biên c a l p
trên cùng. Trong m t s trư ng h p, đ cho công th c
đơn gi n h t a đ (x, y, z) có th đư c thay b ng (x1, x2, x3). Các l p có tham
s v t li u là c(11), c(13), c(33), c(55), c(44), c(66) và ρ(j), trong đó j = 1, . . . , N là s th t
j

j

j

j

j

j

c a l p. Bán không gian bên trên đư c coi là l p th (0) và bán không gian bên
dư i đư c coi là l p th (N + 1). Chương này s trình bày các h th c cơ b n c a
phương pháp h s ph n x , khúc x t ng quát hóa trong mô hình phân l p đang xét
này. C th là các h s ph n x và khúc x t ng quát hóa s đư c nh n t i m t phân
cách gi a hai l p th (j) và th (j + 1). Các công th c h s này s đư c s d ng đ kh o
sát bài toán truy n sóng m t Rayleigh và bài toán ph n x , khúc x đư c trình bày

trong các chương còn l i. Các n i dung c a chương này đư c th c hi n tương t như
trong bài báo c a Chen (1993) [21] nhưng phát tri n cho v t li u tr c hư ng, thay
vì v t li u là đ ng hư ng, v i các bi n đ i chi ti t.
6


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

1.1

PH N X , KHÚC X

T NG

D ng ma tr n c a các phương trình cơ b n
Xét m t môi trư ng đàn h i tr c hư ng đ c trưng b i các h ng s v t

li u c11, c13, c33, c55, c44, c66 và m t đ kh i c a môi trư ng là ρ. Gi thi t các
sóng ph ng truy n trong môi trư ng n m trong m t ph ng (0, x1, x3). Do đó các

Hình 1.1: Mô hình và h t a đ c a môi trư ng tr c hư ng phân l p. Các l p và bán
không gian có các hư ng chính c a v t li u trùng nhau

thành ph n chuy n d ch c a sóng ph ng trong môi trư ng đang xét là các hàm
ph thu c vào (x, z, t) hay (x1, x3, t) và có d ng
ui = ui(x1, x3, t)

(1.1)


trong đó, i = 1, 2, 3, ui là các thành ph n c a vector chuy n d ch.
Đ i v i sóng ph ng qP − SV ta có
uj = uj(x1, x3, t)

và u2(x1, x3, t) = 0

trong đó, j = 1, 3.
Phương trình tr ng thái bi u di n m i liên h gi a các thành ph n c a
ng su t và các thành ph n c a gradient chuy n d ch (ui,j = ∂ui ) trong môi
∂ xj

7

(1.2)


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

PH N X , KHÚC X

T NG

trư ng v t li u tr c hư ng (xem Ting, 1996 [17]) có d ng
σ11 = c11u1,1 + c13u3,3,
σ33 = c13u1,1 + c33u3,3,

(1.3)

σ13 = c55(u1,3 + u3,1).


B qua l c kh i, các phương trình chuy n đ ng cơ b n c a sóng ph ng qP − SV
trong môi trư ng có d ng
σ11,1 + σ13,3 = ρ¨1, u

(1.4)

σ13,1 + σ33,3 = ρ¨3, u

trong đó, d u "." bi u th đ o hàm theo bi n th i gian t.
T phương trình (1.3)3 ta có
u1,3 = c1 σ13 − u3,1. 55

(1.5)

Rút u3,3 t phương trình (1.3)2 ta nh n đư c
u3,3 = c1 σ33 − c13 u1,1.
33
c33

(1.6)

Đ o hàm phương trình (1.6) theo x1 ta có
u3,31 = c1 σ33,1 − c13 u1,11.
c33
33

(1.7)

L y đ o hàm phương trình (1.3)1 theo x1 ta có

σ11,1 = c11u1,11 + c13u3,31.

(1.8)

Thay u3,31 vào phương trình (1.8) ta có
σ11,1 =

T phương trình (1.4)2 rút ra

u1,11 + c13 σ33,1.
c33

c11 − c13 2

(1.9)

c33

σ33,3 = ρ¨3 − σ13,1. u
8

(1.10)


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

PH N X , KHÚC X

T NG


T phương trình (1.4)1 ta có
(1.11)

σ13,3 = ρ¨1 − σ11,1. u

Thay σ11,1 vào phương trình (1.11) ta thu đư c
σ13,3 = ρ¨1 − u

c11 − c13 2

u1,11 − c13 σ33,1.
c33

(1.12)

c33

Gi s h th ng sóng qP − SV lan truy n d c theo phương x v i v n t c sóng
c và s sóng k theo phương ngang. S sóng k này có th đư c tính b i góc t i và t n
s sóng c a tia t i. Gi s các thành ph n chuy n v c a sóng qP − SV
đư c bi u di n dư i d ng hàm mũ (Xem Achenbach, 1975 [11])
u1 = U (z)ei(ωt−kx),

(1.13)

u2 = 0,
u3 = −iV (z)ei(ωt−kx).

và đ i v i các thành ph n ng su t

σ13 = P (z)ei(ωt−kx),

(1.14)

σ23 = 0,
σ33 = −iS(z)ei(ωt−kx).

Ta bi u di n đư c u1,3, u3,3, σ13,3, σ33,3 theo b n đ i lư ng U(z), V (z), P (z), S(z) và
các tham s v t li u c11, c13, c33, c55, ρ như sau
u1,3 = c1 P (z) + kV (z), 55

(1.15)

u3,3 = −k c13 U (z) + c1 S(z),
33
c33
kc13 S(z) + k2 c − c2 13

σ13,3 = c

11

33

σ33,3 = −kP (z) − ρω2V (z),

9

c33


− ρω2 U (z),


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

PH N X , KHÚC X

T NG

Phương trình (1.15) là các phương trình chuy n đ ng c a sóng qP − SV
và đư c bi u di n dư i d ng ma tr n có d ng

U
0


k

c55

  V   −k
c13

0

   2 33
 =

0


 V 

c33  

dz  P   k c − c2
11

13

0

− ρω2



S

0  U 

1 

c










d



1

0

c33
0

−ρω2 −k



 


(1.16)

k c13   P 
c33    
0 
S 

Xét sóng qSH , nó có thành ph n chuy n d ch theo phương x2 khác không,
thành ph n chuy n d ch theo phương x1, x3 b ng 0 nên ta có
σ23 = c44u2,3,


(1.17)

σ21 = c66u2,1.

(1.18)

Phương trình chuy n đ ng (b qua l c kh i) c a sóng ph ng qSH có d ng
c66u2,11 + c44u2,33 = ρ¨2 u

(1.19)

Thành ph n chuy n d ch và ng su t c a sóng ph ng qSH đư c gi thi t có
d ng (Xem Achenbach, 1975 [11])
u = (0, u2, 0) = (0, W (z)ei(ωt−kx), 0),

(1.20)

σ23 = T (z)ei(ωt−kx).

(1.21)



T phương trình (1.17)1 và (1.21) ta có
u2,3 = c1 T (z). 44

T phương trình (1.17)1 và (1.19) ta có

(1.22)


σ23,3 = c44u2,3
c66u2,11 u


= (k2c66 − ω2ρ)W (z).

(1.23)
10


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

PH N X , KHÚC X

T NG

T (1.22) và (1.23) ta bi u di n đư c u2,3, σ23,3 theo hai đ i lư ng W (z), T (z) và
các tham s v t li u c44, c66, ρ. Khi đó hai phương trình này đư c vi t l i dư i
d ng ma tr n như sau






1

d  W  = 0


dz 
T

k 2c66 − ω2ρ



c44  
0 


W

,
T 

(1.24)

Hai phương trình (1.16) và (1.24) là d ng ma tr n c a h phương trình
chuy n đ ng c a sóng qP −SV và qSH và chúng có th đư c bi u di n dư i d ng
ma tr n t ng quát là
(1.25)

d f (z) = Af (z),
dz

trong đó, f(z) vector chuy n d ch - ng su t, và nó có kích c 4 ⋅ 1 cho sóng
qP − SV , kích c 2 ⋅ 1 cho sóng qSH . Do đó, ma tr n h s A có kích c 4 ⋅ 4 và 2 ⋅ 2 cho sóng
qP − SV và sóng qSH m t cách tương ng.


Đ gi i các phương trình (1.16), (1.24) ho c dư i d ng t ng quát (1.25) ta ph
i bi t các đi u ki n biên. Ví d đ i v i bài toán truy n sóng m t Rayleigh, đi u ki n
biên là ng su t b ng không t i l p trên cùng (t c là, t i z = 0), đi u ki n liên t c c a
sóng t i m i m t phân cách, và đi u ki n t t d n trong bán không gian dư i cùng.
Đ i v i bài toán ph n x , khúc x , đi u ki n biên ch có đi u ki n liên t c t i các m t
phân cách.
Nghi m gi i tích c a h các phương trình vi phân tuy n tính (1.25) đư c
bi u di n dư i d ng như sau (xem Aki và Richards, 1980 [1]),
f (z) = EΛ(z)C,

(1.26)

trong đó E, Λ là các ma tr n đã bi t s đư c trình bày bên dư i, nhưng C là các
vector h s c n đư c xác đ nh tùy theo bài toán. Trong (1.26), f là t h p tuy n tính c
a các nghi m cơ b n c a phương trình (1.25), v i vector C là vector các h s bi u th
biên đ c a các nghi m cơ b n. Các nghi m cơ b n đư c tìm dư i d ng hàm mũ c a
các giá tr riêng c a ma tr n h s A trong (1.25) và ma tr n Λ là ma tr n đư ng chéo th
hi n các nghi m hàm mũ này. Ma tr n E là ma
tr n có các c t là là các vector riêng tương ng v i các giá tr riêng

trên.

Đ tìm ma tr n Λ và E đ i v i sóng qP − SV ta đi tìm b n giá tr riêng c a ma tr n A
trong phương trình (1.25) và b n vector riêng tương ng. Các
11


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T


PH N X , KHÚC X

T NG

giá tr riêng c a ma tr n A là nghi m c a phương trình det(A − λI) = 0, v i λ
kí hi u là giá tr riêng c a ma tr n A. Ta có
−λ

−λ k c

−ρω2

0

−λ

1

0

0

c11 − c13 − ρω2 33

0

c55

−λ


−k c13
c33
c2
k2

1

k

1
c33

−λ

c33 = (−1)1+1(−λ) 0
c13
33

0

−ρω2 −k

c13
c33
−λ

−k −λ

(1.27)

−k c13
c 33
+ (−1)1+2k

k2

c11 − c13 2

− ρω2

c33

c33

−λ k c13

1

−λ

−k c13
c 33
c11 − c13 2

c33

−λ

−k


0

+ (−1)1+3 c1 k2 55

1

0



ρω2

c33
k c13 + (−1)1+40 = 0.
c33

0

c33

−ρω2

−λ

0

Khai tri n các đ nh th c ta thu đư c
λ4 + λ2

1 ρω2 + 2k2 c13 − 1 k2 c − c2 13 11

c33
c33 c55

c33

− ρω2

1 c − c2
+ k4 c
33

11

c33 − k c33
13

c2 − 1 k2 1 ρω2 c − c2
+ k4 13 c
c2

55

c33

2

(1.28)

1 ω2ρ
2

11

13

c33

33

+ c 1c ρ2ω4 − c1 k2 c13 ρω2 = 0,
55 33
55
c2 33

Thay λ = bk, vào phương trình trên ta đư c
c33c55b4 + (c13 + c55)2 + c33(X − c11) + c55(X − c55) b2 + (c11 − X)(c55 − X) = 0

(1.29)


trong đó X = ρc2. Đây là phương trình trùng phương đ i v i b có nghi m
b2


=S+2P,1

b2

12



= S − 2 P, 3

(1.30)


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

trong đó,

PH N X , KHÚC X

T NG

2

S = −(c13 + c55) + c33(X − c11) + c55(X − c55),
c33c55
P= (c11 − X)(c55 − X).
c33c55

(1.31)

Chú ý r ng phương trình đ c trưng (1.29) c a h phương trình vi phân chuy n
đ ng c a sóng qP − SV cũng đã nh n đư c trong bài báo c a Vĩnh và Ogden (2004).
Như v y ma tr n h s A trong (1.16) có 4 giá tr riêng, đó là b1, b2 =
−b1, b3, b4 = −b3. Các vector tương ng v i 4 giá tr riêng này có d ng





b2c33
i






− c55 +

ρc2





,





−bi (c13 + c55)

yi = 


 kc55bi b2c33 + c13 + ρc2 i



k c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55 i

(1.32)

v i (i = 1, 4). B n vector này chính là b n c t c a ma tr n E, và do đó ta có
d ng c a ma tr n E là

b2c33 − c55 + ρc2 1
b2c33 − c55 + ρc2... 3



b1(c13 + c55)
b3(c13 + c55)...

E =
−
 kc55b1(b2c33 + c13 + ρc2) −kc55b3(b2c33 + c13 + ρc2)...
1
3


k[c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55] k[c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55]...
1

− c55 +

(b2c33
1


ρc2)

3

−b1(c13 + c55)
kc55b1(b2c33 + c13 + ρc2)
1

− c55 +

(b2c33
3

ρc2)

−b3(c13 + c55)
kc55b3(b2c33 + c13 + ρc2)  
3

k[c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55] k[c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55]
1






.




3

Ma tr n Λ là ma tr n đư ng chéo các hàm mũ tương ng v i b n giá tr riêng

13

(1.33)


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

PH N X , KHÚC X

c a ma tr n A đã tìm đư c trên, và nó có d ng
e−b1z



Λ (j)(z) = 





0




0

0

0

e−b3z

0

0




.







T NG

0

0


eb1z

0

0

0

0
e b3 z

(1.34)




Ý nghĩa v t lý c a 4 giá tr riêng và 4 vector riêng tương ng là chúng bi u th
cho 4 sóng cơ b n truy n trong môi trư ng bao g m 2 sóng qP và qSV đi lên và 2
sóng đi xu ng. Các giá tr riêng là các s sóng c a 4 sóng này theo phương 0z và
các vector riêng bi u th cho t s biên đ c a các thành ph n c a vector f.
Tương t , đ i v i sóng qSH các giá tr riêng c a ma tr n h s đư c tìm t det(A −
aI) = 0. V i A là ma tr n h s đư c cho trong phương trình (1.24).

Ta có
1

−a

c44 = a2 − 1 (k2c66 − ω2ρ) = 0
c44


k2c66 − ω2ρ −a

T đó suy ra
k2 c66 − ω ρ = 2

a1 , 2 =

c44

c44

ν
.

(1.35)

Như v y h th ng sóng qSH có hai giá tr riêng đư c kí hi u là ν và −ν. Hai giá
tr riêng này bi u th cho m t sóng đi lên và m t sóng đi xu ng. Các ma tr n E
và Λ đ i v i sóng qSH cũng đưc tìm tương t như trên và có d ng
E=

v
à

1

,

−






(

1.36)

Λ(z) = 

e

−νz

0
eν z

0

.

(1.37)

Các h s C chưa bi t trong bi u di n nghi m (1.26) có th đư c xác đ nh b ng
s d ng các đi u ki n biên đ i v i m i bài toán. Công th c bi u di n nghi m này s đư c
dùng đ kh o sát bài toán h s ph n x , khúc x và bài toán truy n
sóng đư c trình bày

ph n sau.

14


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

1.2

PH N X , KHÚC X

T NG

Ma tr n h s ph n x , khúc x t ng quát hóa

M c đích c a m c này là đi tìm các h s ph n x , khúc x t ng quát
hóa t i m t m t biên phân chia gi a hai môi trư ng có tính ch t khác nhau. Hai
môi trư ng gi s đư c kí hi u b i (j) và (j + 1), trong đó m t biên phân cách gi thi t là
có phương trình z = z(j) (xem Hình v 1.2). M c này s trình bày cách nh n đư c
ma tr n h s ph n x , khúc x t ng quát hóa c a sóng qSH và qP − SV trong môi trư ng
phân l p tr c hư ng.

1.2.1

Sóng qSH

Đ i v i môi trư ng (j) phương trình (1.26) có nghi m đư c bi u di n dư i
d ng như sau




W (j)(z)


 T (j)(z)

=





E (j )

E (j )

11

12

E (j )

E (j )

21

22

trong đó,
f (j) = W (j)(z), T (j)(z)



Λ(dj)(z)

0 


 0

T


C (j ) d

Λ(uj)(z)   (j )  , 
Cu

, C(j) = C(j)(z), C(j)(z)
d

(1.38)

T
u

,

(1.39)


E(j) = 1,

11

E(j) = 1,

E(j) = −c(44)ν(j), j
21

12

(1.40)

22

Λ(dj)(z) = e−ν
Λ(uj)(z) = eν

E(j) = c(44)ν(j), j

(j

(j

)

z

)

z


,

(1.41)

.

Các s h ng Λ(dj)(z) và Λ(uj)(z) bi u di n các sóng đi xu ng và sóng đi lên
trong môi trư ng (j), và C(j)(z) và C(j)(z) là các h s bi u di n biên đ tương
d

u

ng c a các sóng đi xu ng và sóng đi lên này.
Đ gi i thi u khái ni m h s ph n x , khúc x t ng quát hóa, trư c h t ta đi đ nh
nghĩa h s ph n x và khúc x theo nghĩa thông thư ng (đư c vi t
t t là h s R/T ) mà nó mô t

nh hư ng c a s ph n x và khúc x trên m t

m t phân cách gi a hai môi trư ng mà không quan tâm đ n nh hư ng c a s
ph n x và khúc x do các m t phân cách khác gây ra (Luco và Apesel, 1983


15


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

PH N X , KHÚC X


T NG

[14]). Trong trư ng h p t ng quát, t i m t phân cách gi a bán không gian trên
(j) và bán không gian dư i (j + 1) có hai sóng qSH đi đ n, đó là sóng trong bán
không gian th (j) đi xu ng và sóng trong bán không gian th (j + 1) đi lên. M i sóng
trong hai sóng này s b tách thành hai thành ph n, đó là sóng ph n x và sóng
khúc x đi vào trong hai bán không gian. B n sóng ph n x và khúc x này s đư c g
p vào thành hai sóng và chúng s đư c bi u di n thông qua
hai sóng t i

trên thông qua các h s ph n x và khúc x R(du), R(ud), Tu(j) và
j

)

Td(j theo công th c sau (Luco và Apsel, 1983 [14])

j

Hình 1.2: S ph n x và khúc x c a hai sóng t i qSH t i m t phân cách c a hai bán
không gian

C(j+1) = Td(j)C(j) + RjudC(j+1),
d

d

(1.42)


u

C(j) = R(du)C(j) + TujC(j+1), j
u

d

u

v i C(j), C(j+1) là h s biên đ c a hai sóng t i, và C(j), C(j+1) là h s biên
d

u

đ c a hai sóng ph n x và khúc x ,

u
)
R(du ,

)
R(ud ,
j

)

d

)


Tu(j , Td(j là các h s ph n x
j

và khúc x t i m t phân cách. Trong công th c (1.42), các ch s dư i "d" có
nghĩa là sóng đi xu ng (down), "u" có nghĩa là sóng đi lên (up). Phương trình th
nh t c a (1.42) có nghĩa là sóng đi xu ng bán không gian (j + 1) là t h p c a sóng
khúc x c a sóng đi xu ng t bán không gian (j) v i sóng ph n x c a
16


CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T

PH N X , KHÚC X

T NG

sóng đi lên t bán không gian (j + 1), v i các h s t h p tương ng là Td(j) và
)

R(ud . Phương trình th hai c a (1.42) đ i v i sóng đi lên vào bán không gian (j) j

cũng có nghĩa tương t .
Đ đi tìm bi u th c tư ng minh c a các h s R(ud), R(du), Tu(j), Td(j) trong
j

j

phương trình (1.42), ta thay phương trình (1.38) vào đi u ki n liên t c f(j)(z(j)) =
f (j+1)(z(j)) t i m t phân cách và thu đư c





E(j)




=

E (j )

11

12

E( j )

E(j)

21

E(j+1)

22



( )

 Λ dj (zj)




0 

0

  (j )  
Cu

Λ(uj)(zj)

12

 E(j+1)




E(j+1)

21

0 

Λ(dj+1)(zj)
(j+1) j


Λu

0

22





E(j+1)

11


C (j ) d

C(j+1) d

(1.43)

  (j+1)  . 

(z )

Cu

Thay các phương trình (1.42) vào h phương trình (1.43) ta thu đư c
E(j)Λ(dj)(z(j))C(j) + E(j)Λ(uj)(z(j))(R(du)C(j) + Tu(j)C(j+1)) j
11


12

d

d

E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))(Td(j)C(j)

=

11

(1.44)

u

+ R(ud)C(j+1)) + E(j+1)Λ(uj+1)(z(j))C(j+1), j

d

12

u

u


E(j)Λ(dj)(z(j))C(j) + E(j)Λ(uj)(z(j))(R(du)C(j) + Tu(j)C(j+1)) j
21


=

22

d

E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))(Td(j)C(j)
21

R(ud)C(j+1))

d

+
d

u

+

(1.45)

u

E(j+1)Λ(uj+1)(z(j))C(j+1). j
22

u


Sau khi chuy n v m t s s h ng ta đư c
E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))Td(j)C(j) − E(j)Λ(uj)(z(j))Tu(j)C(j+1) + E(j+1)Λ(uj)(z(j))Λ(dj+1)(z(j))R(ud)C(j+1) j
11

12

d

11

u

u

−E(j)Λ(uj)(z(j))R(du)C(j) = E(j)Λ(dj)(z(j))C(j) − E(j+1)Λ(uj+1)(z(j))C(j+1) j
12

d

11

d

12

u

(1.46)

E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))Td(j)C(j) + E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))R(ud)C(j+1) − E(j)Λ(uj)(z(j))R(du)C(j)

j

j


21

d

21

u

−E(j)Λ(uj)(z(j))Tu(j)C(j+1) = E(j)Λ(dj)(z(j))C(j) − E(j+1)Λ(uj+1)(z(j))C(j+1).
22

d

21

d

22

22

u

u


(1.47)
17


×