Đ I H C QU C GIA HÀ N I
TRƯ NG Đ I H C KHOA H C T
NHIÊN
—————————
Trương Th Thùy Dung
PHƯƠNG PHÁP H
S
PH N X , KHÚC X
CHO MÔI TRƯ NG PHÂN L P TR C HƯ NG
LU N VĂN TH C SĨ KHOA H C
Hà N i - 2015
C I TI N
Đ I H C QU C GIA HÀ N I
TRƯ NG Đ I H C KHOA H C T
NHIÊN
————————-
Trương Th Thùy Dung
PHƯƠNG PHÁP H
S
PH N X , KHÚC X
CHO MÔI TRƯ NG PHÂN L P TR C HƯ NG
Chuyên ngành: Cơ h c v t r n
Mã s : 60440107
LU N VĂN TH C SĨ KHOA H C
NGƯ I HƯ NG D N KHOA H C:
TS. TR N THANH TU N
Hà N i - 2015
C I TI N
L I C M ƠN
L i đ u tiên em mu n g i l i c m ơn chân thành t i th y hư ng d n Tr n
Thanh Tu n - ngư i đã truy n cho em ni m đam mê khoa h c và đã hư ng d n
em t m , t n tình trong su t quá trình làm lu n văn.
Em cũng xin bày t lòng bi t ơn t i nhóm Seminar t i b môn Cơ h c
do GS. TS Ph m Chí Vĩnh ch trì, th y và các anh ch đã trang b cho em ki n
th c n n t ng và là ngu n đ ng l c đ chúng em theo đu i nghiên c u khoa h c.
Đ c bi t, các công th c trong m c 2.1 h c viên thu nh n đư c t bài gi ng c a
nhóm seminar th y Ph m Chí Vĩnh trình bày. Em xin c m ơn toàn th các th y
cô giáo trong khoa Toán - Cơ - Tin h c, Đ i h c Khoa H c T Nhiên - Đ i H c
Qu c Gia Hà N i đã truy n đ t ki n th c giúp em hoàn thành lu n văn.
Bên c nh đó, em c m ơn gia đình đã luôn đ ng viên, t o đi u ki n t t
nh t cho em trong su t quá trình h c t p và th c hi n lu n văn.
Hà N i, tháng 12 năm 2015
Trương Th Thùy Dung
M cl c
L im đ u
4
1 Phương pháp ma tr n h s
ph n x , khúc x
t ng quát hóa
R/T
6
1.1
D ng ma tr n c a các phương trình cơ b n . . . . . . . . . . . . .
1.2
Ma tr n h s ph n x , khúc x t ng quát hóa . . . . . . . . . . . 15
1.3
1.2.1
Sóng qSH . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 15
1.2.2
Sóng qP-SV . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20
7
Phương trình tán s c c a sóng Rayleigh . . . . . . . . . . . . . . . 23
2 Phương pháp h s R/T trong bài toán tìm band-gaps c a sóng
mt
26
2.1
Công th c tính v n t c sóng trong môi trư ng tr c hư ng . . . . 27
2.2
Bài toán ph band-gaps . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 30
2.3
Band-gaps c a sóng qSH và sóng qP-SV . . . . . . . . . . . . . . . 32
2.4
Tính toán s ph band-gaps c a sóng qP . . . . . . . . . . . . . . 34
K t lu n
37
Danh m c các bài báo khoa h c
38
2
M CL C
Tài li u tham kh o
38
3
L im đ u
Trong l p bài toán ph n x và khúc x c a sóng m t truy n qua môi
trư ng phân l p, các h s ph n x và khúc x c n tìm s đư c tìm thông qua các h s
ph n x và khúc x c a sóng t i đi qua t ng m t phân cách gi a các l p b ng cách s
d ng các đi u ki n biên liên t c c a chuy n d ch và ng su t. Cách làm này tương t
như phương pháp ma tr n chuy n và đư c gi i thi u trong m t s sách chuyên kh o
v sóng như là c a Achenbach (1975) [11], Brekhovskikh (1973) [2]. Cách làm
này khá thu n ti n trong l p trình tính toán s đ i v i môi trư ng đ ng hư ng và cũng
đư c g i là phương pháp ma tr n chuy n hay "T-matrix" và đư c s d ng trong các
nghiên c u v h s ph n x và khúc x như là trong Golub và các c ng s (2012) [7, 8]
khi đi kh o sát ph band-gaps c a các sóng m t thành ph n SH, và sóng hai thành
ph n P − SV . Tuy nhiên, phương pháp này có m t như c đi m c h u c a phương
pháp ma tr n chuy n đó là k t qu tính toán s có th không n đ nh đ i v i sóng t i
có t n s cao như đã đư c phân tích k trong bài báo c a Chen (1993) [21], và
phương pháp này không ph n ánh đư c rõ ràng các tính ch t v t lý c a bài toán
ph n x khúc x khi các đ c trưng c a sóng t i, sóng ph n x , khúc x (ví d như biên
đ , góc t i, góc ph n x , khúc x ) đư c chuy n qua các đ i lư ng chuy n d ch và ng
su t t i các b m t đ áp d ng đi u ki n biên liên t c. Đi u này làm cho các hình nh v
t lý v tính ph n x và khúc x c a sóng trong các l p không còn đư c tư ng minh.
Trong bài báo c a Chen (1993) [21] v phương pháp ph n x và khúc x
t ng quát hóa, hai như c đi m đ c p
trên đã đư c kh c ph c. Phương pháp
c a Chen đã s d ng tr c ti p các h s ph n x và khúc x t ng quát hóa (là các h s
ph n x , khúc x t i m t m t phân cách gi a hai bán không gian nhưng ch thông
qua m t sóng t i) b ng cách s d ng tr c ti p các tham s biên
M CL C
đ c a các sóng trong t ng l p, tương t như trong Kennett (1983) [12] nhưng
s d ng công th c c a Luco và Apsel (1983) [14] đ lo i tr các h s tăng theo hàm
mũ, là các h s gây m t n đ nh tính toán s đ i v i t n s cao. Do đó, phương pháp
này không nh ng đã kh c ph c đư c như c đi m m t n đ nh s đ i v i mi n t n s cao
mà còn cung c p m t hình nh rõ ràng v s ph n x và khúc x trong t ng l p. V i nh
ng ưu đi m này, phương pháp c a Chen đã đư c vi t thành m t ph n m m tính
toán v sóng và đư c s d ng m t cách r ng rãi.
Trong lu n văn này, phương pháp c a Chen đư c nghiên c u phát tri n cho l
p v t li u b t đ ng hư ng, c th là v t li u tr c hư ng. Các phương trình c a Chen, ví
d như các công th c c a các h s ph n x , khúc x t ng quát hóa, các công th c
truy h i đ tính toán chúng, đư c vi t l i phù h p đ i v i môi trư ng v t li u tr c hư ng.
Các phương trình này s đư c s d ng đ thi t l p phương trình tán s c c a sóng m t
Rayleigh truy n trong môi trư ng phân l p, và đư c s d ng đ nghiên c u bài toán
ph n x , khúc x c a sóng truy n trong môi trư ng này. Lu n văn s t p trung đi vào
tính toán s ph band-gaps c a sóng qSH (kí hi u q là quasi) và sóng qP − SV , (hay
còn g i là sóng t a SH và sóng t a P − SV ), là các sóng tương t như sóng SH và P − SV
trong môi trư ng đ ng hư ng, khi truy n qua môi trư ng phân l p tr c hư ng.
N i dung c a lu n văn ngoài ph n m đ u và k t lu n g m hai chương.
Chương 1 s đi thi t l p các phương trình cơ b n c a phương pháp ma tr n h s ph
n x , khúc x t ng quát hóa R/T và s đi thi t l p phương trình tán s c c a sóng m t
Rayleigh truy n trong môi trư ng phân l p tr c hư ng. Chương 2 s đi s d ng các k t
qu c a Chương 1 đ kh o sát bài toán tìm ph band-gaps c a sóng m t qSH và qP −
SV truy n qua môi trư ng phân l p tr c hư ng.
5
Chương 1
Phương pháp ma tr n h s ph n
x , khúc x t ng quát hóa R/T
Mô hình t ng quát c a môi trư ng phân l p đư c nghiên c u trong lu n
văn bao g m N l p song song đ ng nh t, tr c hư ng đ t gi a hai bán không gian
(Hình v 1). Các tr c chính c a bán không gian và các l p đư c gi thi t là cùng
phương. Sóng ph ng truy n trong mô hình có t n s góc ω và có s sóng theo
phương ngang k. Ch n h tr c t a đ sao cho tr c Ox song song v i các l p và có chi
u hư ng theo phương truy n sóng cũng là phương c a m t hư ng chính c a v t li u.
Tr c Oz có chi u dương hư ng xu ng dư i và có g c t a đ n m t i m t biên c a l p
trên cùng. Trong m t s trư ng h p, đ cho công th c
đơn gi n h t a đ (x, y, z) có th đư c thay b ng (x1, x2, x3). Các l p có tham
s v t li u là c(11), c(13), c(33), c(55), c(44), c(66) và ρ(j), trong đó j = 1, . . . , N là s th t
j
j
j
j
j
j
c a l p. Bán không gian bên trên đư c coi là l p th (0) và bán không gian bên
dư i đư c coi là l p th (N + 1). Chương này s trình bày các h th c cơ b n c a
phương pháp h s ph n x , khúc x t ng quát hóa trong mô hình phân l p đang xét
này. C th là các h s ph n x và khúc x t ng quát hóa s đư c nh n t i m t phân
cách gi a hai l p th (j) và th (j + 1). Các công th c h s này s đư c s d ng đ kh o
sát bài toán truy n sóng m t Rayleigh và bài toán ph n x , khúc x đư c trình bày
trong các chương còn l i. Các n i dung c a chương này đư c th c hi n tương t như
trong bài báo c a Chen (1993) [21] nhưng phát tri n cho v t li u tr c hư ng, thay
vì v t li u là đ ng hư ng, v i các bi n đ i chi ti t.
6
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
1.1
PH N X , KHÚC X
T NG
D ng ma tr n c a các phương trình cơ b n
Xét m t môi trư ng đàn h i tr c hư ng đ c trưng b i các h ng s v t
li u c11, c13, c33, c55, c44, c66 và m t đ kh i c a môi trư ng là ρ. Gi thi t các
sóng ph ng truy n trong môi trư ng n m trong m t ph ng (0, x1, x3). Do đó các
Hình 1.1: Mô hình và h t a đ c a môi trư ng tr c hư ng phân l p. Các l p và bán
không gian có các hư ng chính c a v t li u trùng nhau
thành ph n chuy n d ch c a sóng ph ng trong môi trư ng đang xét là các hàm
ph thu c vào (x, z, t) hay (x1, x3, t) và có d ng
ui = ui(x1, x3, t)
(1.1)
trong đó, i = 1, 2, 3, ui là các thành ph n c a vector chuy n d ch.
Đ i v i sóng ph ng qP − SV ta có
uj = uj(x1, x3, t)
và u2(x1, x3, t) = 0
trong đó, j = 1, 3.
Phương trình tr ng thái bi u di n m i liên h gi a các thành ph n c a
ng su t và các thành ph n c a gradient chuy n d ch (ui,j = ∂ui ) trong môi
∂ xj
7
(1.2)
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
PH N X , KHÚC X
T NG
trư ng v t li u tr c hư ng (xem Ting, 1996 [17]) có d ng
σ11 = c11u1,1 + c13u3,3,
σ33 = c13u1,1 + c33u3,3,
(1.3)
σ13 = c55(u1,3 + u3,1).
B qua l c kh i, các phương trình chuy n đ ng cơ b n c a sóng ph ng qP − SV
trong môi trư ng có d ng
σ11,1 + σ13,3 = ρ¨1, u
(1.4)
σ13,1 + σ33,3 = ρ¨3, u
trong đó, d u "." bi u th đ o hàm theo bi n th i gian t.
T phương trình (1.3)3 ta có
u1,3 = c1 σ13 − u3,1. 55
(1.5)
Rút u3,3 t phương trình (1.3)2 ta nh n đư c
u3,3 = c1 σ33 − c13 u1,1.
33
c33
(1.6)
Đ o hàm phương trình (1.6) theo x1 ta có
u3,31 = c1 σ33,1 − c13 u1,11.
c33
33
(1.7)
L y đ o hàm phương trình (1.3)1 theo x1 ta có
σ11,1 = c11u1,11 + c13u3,31.
(1.8)
Thay u3,31 vào phương trình (1.8) ta có
σ11,1 =
T phương trình (1.4)2 rút ra
u1,11 + c13 σ33,1.
c33
c11 − c13 2
(1.9)
c33
σ33,3 = ρ¨3 − σ13,1. u
8
(1.10)
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
PH N X , KHÚC X
T NG
T phương trình (1.4)1 ta có
(1.11)
σ13,3 = ρ¨1 − σ11,1. u
Thay σ11,1 vào phương trình (1.11) ta thu đư c
σ13,3 = ρ¨1 − u
c11 − c13 2
u1,11 − c13 σ33,1.
c33
(1.12)
c33
Gi s h th ng sóng qP − SV lan truy n d c theo phương x v i v n t c sóng
c và s sóng k theo phương ngang. S sóng k này có th đư c tính b i góc t i và t n
s sóng c a tia t i. Gi s các thành ph n chuy n v c a sóng qP − SV
đư c bi u di n dư i d ng hàm mũ (Xem Achenbach, 1975 [11])
u1 = U (z)ei(ωt−kx),
(1.13)
u2 = 0,
u3 = −iV (z)ei(ωt−kx).
và đ i v i các thành ph n ng su t
σ13 = P (z)ei(ωt−kx),
(1.14)
σ23 = 0,
σ33 = −iS(z)ei(ωt−kx).
Ta bi u di n đư c u1,3, u3,3, σ13,3, σ33,3 theo b n đ i lư ng U(z), V (z), P (z), S(z) và
các tham s v t li u c11, c13, c33, c55, ρ như sau
u1,3 = c1 P (z) + kV (z), 55
(1.15)
u3,3 = −k c13 U (z) + c1 S(z),
33
c33
kc13 S(z) + k2 c − c2 13
σ13,3 = c
11
33
σ33,3 = −kP (z) − ρω2V (z),
9
c33
− ρω2 U (z),
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
PH N X , KHÚC X
T NG
Phương trình (1.15) là các phương trình chuy n đ ng c a sóng qP − SV
và đư c bi u di n dư i d ng ma tr n có d ng
U
0
k
c55
V −k
c13
0
2 33
=
0
V
c33
dz P k c − c2
11
13
0
− ρω2
S
0 U
1
c
d
1
0
c33
0
−ρω2 −k
(1.16)
k c13 P
c33
0
S
Xét sóng qSH , nó có thành ph n chuy n d ch theo phương x2 khác không,
thành ph n chuy n d ch theo phương x1, x3 b ng 0 nên ta có
σ23 = c44u2,3,
(1.17)
σ21 = c66u2,1.
(1.18)
Phương trình chuy n đ ng (b qua l c kh i) c a sóng ph ng qSH có d ng
c66u2,11 + c44u2,33 = ρ¨2 u
(1.19)
Thành ph n chuy n d ch và ng su t c a sóng ph ng qSH đư c gi thi t có
d ng (Xem Achenbach, 1975 [11])
u = (0, u2, 0) = (0, W (z)ei(ωt−kx), 0),
(1.20)
σ23 = T (z)ei(ωt−kx).
(1.21)
và
T phương trình (1.17)1 và (1.21) ta có
u2,3 = c1 T (z). 44
T phương trình (1.17)1 và (1.19) ta có
(1.22)
σ23,3 = c44u2,3
c66u2,11 u
= (k2c66 − ω2ρ)W (z).
(1.23)
10
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
PH N X , KHÚC X
T NG
T (1.22) và (1.23) ta bi u di n đư c u2,3, σ23,3 theo hai đ i lư ng W (z), T (z) và
các tham s v t li u c44, c66, ρ. Khi đó hai phương trình này đư c vi t l i dư i
d ng ma tr n như sau
1
d W = 0
dz
T
k 2c66 − ω2ρ
c44
0
W
,
T
(1.24)
Hai phương trình (1.16) và (1.24) là d ng ma tr n c a h phương trình
chuy n đ ng c a sóng qP −SV và qSH và chúng có th đư c bi u di n dư i d ng
ma tr n t ng quát là
(1.25)
d f (z) = Af (z),
dz
trong đó, f(z) vector chuy n d ch - ng su t, và nó có kích c 4 ⋅ 1 cho sóng
qP − SV , kích c 2 ⋅ 1 cho sóng qSH . Do đó, ma tr n h s A có kích c 4 ⋅ 4 và 2 ⋅ 2 cho sóng
qP − SV và sóng qSH m t cách tương ng.
Đ gi i các phương trình (1.16), (1.24) ho c dư i d ng t ng quát (1.25) ta ph
i bi t các đi u ki n biên. Ví d đ i v i bài toán truy n sóng m t Rayleigh, đi u ki n
biên là ng su t b ng không t i l p trên cùng (t c là, t i z = 0), đi u ki n liên t c c a
sóng t i m i m t phân cách, và đi u ki n t t d n trong bán không gian dư i cùng.
Đ i v i bài toán ph n x , khúc x , đi u ki n biên ch có đi u ki n liên t c t i các m t
phân cách.
Nghi m gi i tích c a h các phương trình vi phân tuy n tính (1.25) đư c
bi u di n dư i d ng như sau (xem Aki và Richards, 1980 [1]),
f (z) = EΛ(z)C,
(1.26)
trong đó E, Λ là các ma tr n đã bi t s đư c trình bày bên dư i, nhưng C là các
vector h s c n đư c xác đ nh tùy theo bài toán. Trong (1.26), f là t h p tuy n tính c
a các nghi m cơ b n c a phương trình (1.25), v i vector C là vector các h s bi u th
biên đ c a các nghi m cơ b n. Các nghi m cơ b n đư c tìm dư i d ng hàm mũ c a
các giá tr riêng c a ma tr n h s A trong (1.25) và ma tr n Λ là ma tr n đư ng chéo th
hi n các nghi m hàm mũ này. Ma tr n E là ma
tr n có các c t là là các vector riêng tương ng v i các giá tr riêng
trên.
Đ tìm ma tr n Λ và E đ i v i sóng qP − SV ta đi tìm b n giá tr riêng c a ma tr n A
trong phương trình (1.25) và b n vector riêng tương ng. Các
11
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
PH N X , KHÚC X
T NG
giá tr riêng c a ma tr n A là nghi m c a phương trình det(A − λI) = 0, v i λ
kí hi u là giá tr riêng c a ma tr n A. Ta có
−λ
−λ k c
−ρω2
0
−λ
1
0
0
c11 − c13 − ρω2 33
0
c55
−λ
−k c13
c33
c2
k2
1
k
1
c33
−λ
c33 = (−1)1+1(−λ) 0
c13
33
0
−ρω2 −k
c13
c33
−λ
−k −λ
(1.27)
−k c13
c 33
+ (−1)1+2k
k2
c11 − c13 2
− ρω2
c33
c33
−λ k c13
1
−λ
−k c13
c 33
c11 − c13 2
c33
−λ
−k
0
+ (−1)1+3 c1 k2 55
1
0
−
ρω2
c33
k c13 + (−1)1+40 = 0.
c33
0
c33
−ρω2
−λ
0
Khai tri n các đ nh th c ta thu đư c
λ4 + λ2
1 ρω2 + 2k2 c13 − 1 k2 c − c2 13 11
c33
c33 c55
c33
− ρω2
1 c − c2
+ k4 c
33
11
c33 − k c33
13
c2 − 1 k2 1 ρω2 c − c2
+ k4 13 c
c2
55
c33
2
(1.28)
1 ω2ρ
2
11
13
c33
33
+ c 1c ρ2ω4 − c1 k2 c13 ρω2 = 0,
55 33
55
c2 33
Thay λ = bk, vào phương trình trên ta đư c
c33c55b4 + (c13 + c55)2 + c33(X − c11) + c55(X − c55) b2 + (c11 − X)(c55 − X) = 0
(1.29)
trong đó X = ρc2. Đây là phương trình trùng phương đ i v i b có nghi m
b2
√
=S+2P,1
b2
12
√
= S − 2 P, 3
(1.30)
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
trong đó,
PH N X , KHÚC X
T NG
2
S = −(c13 + c55) + c33(X − c11) + c55(X − c55),
c33c55
P= (c11 − X)(c55 − X).
c33c55
(1.31)
Chú ý r ng phương trình đ c trưng (1.29) c a h phương trình vi phân chuy n
đ ng c a sóng qP − SV cũng đã nh n đư c trong bài báo c a Vĩnh và Ogden (2004).
Như v y ma tr n h s A trong (1.16) có 4 giá tr riêng, đó là b1, b2 =
−b1, b3, b4 = −b3. Các vector tương ng v i 4 giá tr riêng này có d ng
b2c33
i
− c55 +
ρc2
,
−bi (c13 + c55)
yi =
kc55bi b2c33 + c13 + ρc2 i
k c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55 i
(1.32)
v i (i = 1, 4). B n vector này chính là b n c t c a ma tr n E, và do đó ta có
d ng c a ma tr n E là
b2c33 − c55 + ρc2 1
b2c33 − c55 + ρc2... 3
b1(c13 + c55)
b3(c13 + c55)...
E =
−
kc55b1(b2c33 + c13 + ρc2) −kc55b3(b2c33 + c13 + ρc2)...
1
3
k[c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55] k[c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55]...
1
− c55 +
(b2c33
1
ρc2)
3
−b1(c13 + c55)
kc55b1(b2c33 + c13 + ρc2)
1
− c55 +
(b2c33
3
ρc2)
−b3(c13 + c55)
kc55b3(b2c33 + c13 + ρc2)
3
k[c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55] k[c13ρc2 − (b2c33 + c13)c55]
1
.
3
Ma tr n Λ là ma tr n đư ng chéo các hàm mũ tương ng v i b n giá tr riêng
13
(1.33)
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
PH N X , KHÚC X
c a ma tr n A đã tìm đư c trên, và nó có d ng
e−b1z
Λ (j)(z) =
0
0
0
0
e−b3z
0
0
.
T NG
0
0
eb1z
0
0
0
0
e b3 z
(1.34)
Ý nghĩa v t lý c a 4 giá tr riêng và 4 vector riêng tương ng là chúng bi u th
cho 4 sóng cơ b n truy n trong môi trư ng bao g m 2 sóng qP và qSV đi lên và 2
sóng đi xu ng. Các giá tr riêng là các s sóng c a 4 sóng này theo phương 0z và
các vector riêng bi u th cho t s biên đ c a các thành ph n c a vector f.
Tương t , đ i v i sóng qSH các giá tr riêng c a ma tr n h s đư c tìm t det(A −
aI) = 0. V i A là ma tr n h s đư c cho trong phương trình (1.24).
Ta có
1
−a
c44 = a2 − 1 (k2c66 − ω2ρ) = 0
c44
k2c66 − ω2ρ −a
T đó suy ra
k2 c66 − ω ρ = 2
a1 , 2 =
c44
c44
ν
.
(1.35)
Như v y h th ng sóng qSH có hai giá tr riêng đư c kí hi u là ν và −ν. Hai giá
tr riêng này bi u th cho m t sóng đi lên và m t sóng đi xu ng. Các ma tr n E
và Λ đ i v i sóng qSH cũng đưc tìm tương t như trên và có d ng
E=
v
à
1
,
−
(
1.36)
Λ(z) =
e
−νz
0
eν z
0
.
(1.37)
Các h s C chưa bi t trong bi u di n nghi m (1.26) có th đư c xác đ nh b ng
s d ng các đi u ki n biên đ i v i m i bài toán. Công th c bi u di n nghi m này s đư c
dùng đ kh o sát bài toán h s ph n x , khúc x và bài toán truy n
sóng đư c trình bày
ph n sau.
14
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
1.2
PH N X , KHÚC X
T NG
Ma tr n h s ph n x , khúc x t ng quát hóa
M c đích c a m c này là đi tìm các h s ph n x , khúc x t ng quát
hóa t i m t m t biên phân chia gi a hai môi trư ng có tính ch t khác nhau. Hai
môi trư ng gi s đư c kí hi u b i (j) và (j + 1), trong đó m t biên phân cách gi thi t là
có phương trình z = z(j) (xem Hình v 1.2). M c này s trình bày cách nh n đư c
ma tr n h s ph n x , khúc x t ng quát hóa c a sóng qSH và qP − SV trong môi trư ng
phân l p tr c hư ng.
1.2.1
Sóng qSH
Đ i v i môi trư ng (j) phương trình (1.26) có nghi m đư c bi u di n dư i
d ng như sau
W (j)(z)
T (j)(z)
=
E (j )
E (j )
11
12
E (j )
E (j )
21
22
trong đó,
f (j) = W (j)(z), T (j)(z)
Λ(dj)(z)
0
0
T
C (j ) d
Λ(uj)(z) (j ) ,
Cu
, C(j) = C(j)(z), C(j)(z)
d
(1.38)
T
u
,
(1.39)
và
E(j) = 1,
11
E(j) = 1,
E(j) = −c(44)ν(j), j
21
12
(1.40)
22
Λ(dj)(z) = e−ν
Λ(uj)(z) = eν
E(j) = c(44)ν(j), j
(j
(j
)
z
)
z
,
(1.41)
.
Các s h ng Λ(dj)(z) và Λ(uj)(z) bi u di n các sóng đi xu ng và sóng đi lên
trong môi trư ng (j), và C(j)(z) và C(j)(z) là các h s bi u di n biên đ tương
d
u
ng c a các sóng đi xu ng và sóng đi lên này.
Đ gi i thi u khái ni m h s ph n x , khúc x t ng quát hóa, trư c h t ta đi đ nh
nghĩa h s ph n x và khúc x theo nghĩa thông thư ng (đư c vi t
t t là h s R/T ) mà nó mô t
nh hư ng c a s ph n x và khúc x trên m t
m t phân cách gi a hai môi trư ng mà không quan tâm đ n nh hư ng c a s
ph n x và khúc x do các m t phân cách khác gây ra (Luco và Apesel, 1983
15
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
PH N X , KHÚC X
T NG
[14]). Trong trư ng h p t ng quát, t i m t phân cách gi a bán không gian trên
(j) và bán không gian dư i (j + 1) có hai sóng qSH đi đ n, đó là sóng trong bán
không gian th (j) đi xu ng và sóng trong bán không gian th (j + 1) đi lên. M i sóng
trong hai sóng này s b tách thành hai thành ph n, đó là sóng ph n x và sóng
khúc x đi vào trong hai bán không gian. B n sóng ph n x và khúc x này s đư c g
p vào thành hai sóng và chúng s đư c bi u di n thông qua
hai sóng t i
trên thông qua các h s ph n x và khúc x R(du), R(ud), Tu(j) và
j
)
Td(j theo công th c sau (Luco và Apsel, 1983 [14])
j
Hình 1.2: S ph n x và khúc x c a hai sóng t i qSH t i m t phân cách c a hai bán
không gian
C(j+1) = Td(j)C(j) + RjudC(j+1),
d
d
(1.42)
u
C(j) = R(du)C(j) + TujC(j+1), j
u
d
u
v i C(j), C(j+1) là h s biên đ c a hai sóng t i, và C(j), C(j+1) là h s biên
d
u
đ c a hai sóng ph n x và khúc x ,
u
)
R(du ,
)
R(ud ,
j
)
d
)
Tu(j , Td(j là các h s ph n x
j
và khúc x t i m t phân cách. Trong công th c (1.42), các ch s dư i "d" có
nghĩa là sóng đi xu ng (down), "u" có nghĩa là sóng đi lên (up). Phương trình th
nh t c a (1.42) có nghĩa là sóng đi xu ng bán không gian (j + 1) là t h p c a sóng
khúc x c a sóng đi xu ng t bán không gian (j) v i sóng ph n x c a
16
CHƯƠNG 1. PHƯƠNG PHÁP MA TR N H S
QUÁT HÓA R/T
PH N X , KHÚC X
T NG
sóng đi lên t bán không gian (j + 1), v i các h s t h p tương ng là Td(j) và
)
R(ud . Phương trình th hai c a (1.42) đ i v i sóng đi lên vào bán không gian (j) j
cũng có nghĩa tương t .
Đ đi tìm bi u th c tư ng minh c a các h s R(ud), R(du), Tu(j), Td(j) trong
j
j
phương trình (1.42), ta thay phương trình (1.38) vào đi u ki n liên t c f(j)(z(j)) =
f (j+1)(z(j)) t i m t phân cách và thu đư c
E(j)
=
E (j )
11
12
E( j )
E(j)
21
E(j+1)
22
( )
Λ dj (zj)
0
0
(j )
Cu
Λ(uj)(zj)
12
E(j+1)
E(j+1)
21
0
Λ(dj+1)(zj)
(j+1) j
Λu
0
22
E(j+1)
11
C (j ) d
C(j+1) d
(1.43)
(j+1) .
(z )
Cu
Thay các phương trình (1.42) vào h phương trình (1.43) ta thu đư c
E(j)Λ(dj)(z(j))C(j) + E(j)Λ(uj)(z(j))(R(du)C(j) + Tu(j)C(j+1)) j
11
12
d
d
E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))(Td(j)C(j)
=
11
(1.44)
u
+ R(ud)C(j+1)) + E(j+1)Λ(uj+1)(z(j))C(j+1), j
d
12
u
u
và
E(j)Λ(dj)(z(j))C(j) + E(j)Λ(uj)(z(j))(R(du)C(j) + Tu(j)C(j+1)) j
21
=
22
d
E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))(Td(j)C(j)
21
R(ud)C(j+1))
d
+
d
u
+
(1.45)
u
E(j+1)Λ(uj+1)(z(j))C(j+1). j
22
u
Sau khi chuy n v m t s s h ng ta đư c
E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))Td(j)C(j) − E(j)Λ(uj)(z(j))Tu(j)C(j+1) + E(j+1)Λ(uj)(z(j))Λ(dj+1)(z(j))R(ud)C(j+1) j
11
12
d
11
u
u
−E(j)Λ(uj)(z(j))R(du)C(j) = E(j)Λ(dj)(z(j))C(j) − E(j+1)Λ(uj+1)(z(j))C(j+1) j
12
d
11
d
12
u
(1.46)
và
E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))Td(j)C(j) + E(j+1)Λ(dj+1)(z(j))R(ud)C(j+1) − E(j)Λ(uj)(z(j))R(du)C(j)
j
j
21
d
21
u
−E(j)Λ(uj)(z(j))Tu(j)C(j+1) = E(j)Λ(dj)(z(j))C(j) − E(j+1)Λ(uj+1)(z(j))C(j+1).
22
d
21
d
22
22
u
u
(1.47)
17