Tải bản đầy đủ (.docx) (6 trang)

Nhật kí CTXH cá nhân tuần 1,2 và kế hoạch tuần 3

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (31.77 KB, 6 trang )

NHẬT KÝ CÔNG TÁC XÃ HỘI VỚI CÁ NHÂN
Tên : Huỳnh Thị Hiếu
Lớp : 14 CTXH
Đà Nẵng ngày 13/4/2016
8 giờ kém 5 tại Trung tâm Bảo trợ xã hội Đà Nẵng
Hôm nay là ngày đầu tiên lớp em được Giáo viên chủ nhiệm dắt đến để gặp Ban
giám đốc của Trung tâm BTXH Đà Nẵng – nơi mà chúng em sắp thực hành môn
CTXH với cá nhân. Đón tiếp chúng em là bác Phó giám đốc Nguyễn Văn Be. Bác
là người thân thiết và cởi mở. Chào hỏi xong bác giới thiệu về Trung tâm và cung
cấp cho chúng em những thông tin liên quan đến Trung tâm để chúng em có thể
làm tốt bài báo cáo, ngoài ra bác còn chia sẽ về những kinh nghiệm làm việc của
bản thân. Sau một lúc cả hai bên trao đổi về những thắc mắc của mình thì bác Be
đề nghị được đưa mọi người đi tham quan một vòng quanh Trung tâm. Nhóm
chúng em chia ra hai nhóm đi theo hai hướng, em đi dạo quanh một vòng thì ghé
vào khu người già, nói chuyện với các cụ, làm trò cho các cụ cười,thấy các cụ vui
bản thân e cũng nghẹn ngào, nhìn thấy chúng em các cụ vui hẳn, niềm nở chào
đón, con người ở đây thân thiện, đáng yêu lắm. Ai cũng hỏi là chúng em lên đay để
làm gì, em giải thích thì các cụ có vẻ như không hiểu nhưng vẫn cười, vẫn vui vì
có người lên thăm.Trò chuyện với các cụ được một lúc thì em phải chào các cụ ra
về. Trung tâm có đội ngũ cán bộ làm việc chăm chỉ, có kỹ năng, chân thành và
nhiệt huyết. Khuôn viên của Trung tâm rộng, thoáng khí, mát mẻ. Cơ sở vật chất
khá tốt, phòng ốc sạch sẽ, những đối tượng ở đây được chăm sóc khá tốt từ việc
ăn , ở, đến mặc...Rời Trung tâm lòng em dội lên những cảm xúc khó tả, thương cho
những số phận con người ở đây, điều này khiến em quyết tâm học tốt hơn.
Một ngày giữa tuần thật ý nghĩa.


Đà Nẵng ngày 14/4/2016
15 giờ tại Trung tâm Bảo trợ xã hội Đà Nẵng
Hôm qua về mà lòng vẫn tiếc nuối nên hôm nay chỉ mong mau đến Trung tâm.
Bữa trước chưa tham quan hết nên hôm nay em cùng các bạn ghé khu trung niên.


Ở đây các chú hoạt bát, niềm nở, nói chuyện rôm rả. Các chú dễ dàng kể chuyện
của bản thân cho chúng em nghe, có nhiều hoàn cảnh thật đáng thương, tuy vậy
nhưng thấy các chú vui vẻ lắm,. Khi được hỏi về nguyện vọng ai cũng muốn được
ra ngoài đi làm, ở đây bức bách quá nhưng không thể vì ra ngoài đau ốm không ai
lo. Mà cũng đúng thật, ở cái tuổi như các chú mà phải chịu cái cảnh tù túng như
vậy thì thật thiệt thòi. Em có động viên các chú phải cố gắng, vượt qua hoàn cảnh,
vượt qua bản thân, ở đây có nhân viên Trung tâm chăm sóc sẽ tốt hơn ra ngoài, có
một chú hứa sẽ làm tốt. Sau đó em chào và qua khu Mẫu giáo, ở đây hầu hết là các
trẻ khuyết tật, vừa nhìn thấy em là các em chạy ra ôm chầm , như thân quen lâu
lắm rồi. Nhìn các em ngây thơ, hồn nhiên, yêu đời đến lạ - mặc dù cơ thể không
lành lặn, lòng em thắt lại, tại sao những đứa trẻ đáng yêu như vậy lại gánh chịu quá
nhiều thiệt thòi, bất hạnh như vậy. Cũng còn may mắn là các em được đưa vào đây
để chăm sóc nuôi dưỡng, các cô giáo thương lắm, tận tình chăm sóc, xem như con
mình...Cơ sở vật chất ở đây tốt, có nhiều trang thiết bị, nhiều đồ chơi, dụng cụ học
tập cần thiết , phòng học trang trí rất hợp với lứa tuổi... điều này sẽ tạo điều kiện
cho các trẻ khỏe mạnh và phát triển tốt. Mãi chơi với các em mà em quên luôn là
đã đến giờ về,bạn vô kêu em mới biết, em chào cô giáo và các em rồi đứng lên về.
Bé Thảo chạy theo níu lại làm em xúc động , cô giáo phải ra bế Thảo vào, em đã
đi được một đoạn rồi mà các em vẫn còn vẫy tay chào, dễ thương quá.
Trong ngày hôm nay, có nhiều bạn trong nhóm em đã tìm được thân chủ, em thì
chưa vội, mình còn nhiều thời gian mà.


Đà Nẵng ngày 18/4/2016
15 giờ tại Trung tâm BTXH Đà Nẵng
Thế là đã sang tuần thứ hai em thực hành tại Trung tâm này. Cái nắng chói chang
cuối tháng tư như muốn thiêu, muốn đốt con người ta và mọi vật xung quanh. Tuy
nhiên vẫn không khiến em và các bạn nản mà ngược lại rất hăng hái. Hôm nay, em
quyết định sẽ vào khu người già, nên khi đến Trung tâm là em đi thẳng vào đó
luôn. Nhiều cụ nhìn thấy em thì như nhìn thấy người quen, ra cầm tay em dắt

vô.Em đi vô thăm từng phòng, nói chuyện với các cụ, hỏi thăm nhau. Em đi vào
phòng cuối khu thì bắt gặp một cụ đang ngồi, ánh mắt nhìn xa xăm, thấy em cụ
chẳng có phản ứng gì, thậm chí em chào cũng không chào lại. Em cảm nhận được
cụ đang có chuyện nên chủ động lại nói chuyện. Em hỏi mấy câu cụ vẫn im lặng,
khi em ngồi xuống gần cụ, cụ đã xích ra ,em lúng túng không biết thế nào, chưa
bao giờ rơi vô hoàn cảnh như vậy.Phải suy nghĩ, cố gắng vận dụng tất cả những
hiểu biết của bản thân, những ký năng đã học em mới làm cụ mở lời. Cụ đã chịu
nói chuyện với em, cảm giác lúc đó em rất vui. Em quyết định chọn cụ làm thân
chủ,cụ tên Nguyễn Thị Thức- quê ở Điện Phước- Điện Bàn-Quảng Nam. Vì là buổi
gặp đầu tiên nên em chưa dám hỏi gì nhiều, chỉ hỏi những câu đơn giản, rồi kể
chuyện cho cụ nghe, cụ dần cởi mở hơn,hỏi han em, dặn dò em lo học và phải biết
yêu thương, có hiếu với ba mẹ, nhìn vào mắt cụ em đoán cụ buồn chuyện gì đáng
sốc nên cụ mới luôn trong trạng thái đề phòng như vậy, thấy thương cụ quá, tự nhủ
sẽ cố gắng nhẹ nhàng tìm hiểu vấn đề của cụ để xem có giúp được gì không. Vì cụ
nói cụ phải đi tắm nên em dìu cụ vô phòng tắm rồi ra về không quên động viên cụ
ráng ăn uống rồi ra về.
Đi về mà lòng em mãi nghĩ đến hình ảnh của cụ, nhìn cụ thật thương, chưa biết
hoàn cảnh của cụ thế nào nhưng thiết nghĩ ở cái tuổi của cụ ai cũng mong được ở
với con cháu để được chăm sóc, yêu thương nhưng lại phải ở một nơi toàn người lạ
thì thật đáng buồn.
Một ngày đặc biệt.....


Đà Nẵng ngày 20/4/2016
15 giờ15 phút tại Trung tâm BTXH Đà Nẵng
Vì sáng nay phải học 5 tiết, lại đang đau . mệt mệt nên em đã đến Trung tâm trễ
15 phút. Đến chỗ là em đi vô chỗ có thân chủ. Bữa nay nhìn sắc mặt cụ có vẻ tốt
hơn, nhìn thấy em là cụ cười, cụ nhớ mặt em. Cụ kéo em lại ngồi gần,hỏi thăm đủ
chuyện cứ yk như là lâu lắm mới gặp lại. Thấy cụ vui như vậy em cũng vui theo,
em hỏi cụ mấy ni ăn nhiều không, ...Cụ nói mình ăn khỏe lắm, còn nói mấy bữa ni

ăn mì miết cụ ngán quá...Vẫn như lần trước em kể chuyện cho cụ nghe, chuyện ở
phòng trọ, chuyện ở lớp,...cụ cười miết thôi làm em hạnh phúc . Rồi cụ hỏi về gia
đình em, em kể cho cụ nghe xong cụ thì cụ khóc, em biết là đã động chạm gì đó
đến nỗi buồn của cụ. Em xin lỗi rồi dỗ cụ, khó khăn lắm cụ mới nín. Cụ đã nói cho
em nghe về gia đình mình, cụ có 2 đứa con trai và mấy đứa cháu, nhà cụ có lò bánh
mì, con dâu lớn của cụ bán mì, nhìn thấy em cụ nhớ nhà, nhớ cháu...Em chỉ lắng
nghe và không hỏi thêm gì vì sợ cụ xúc động thêm. Em chỉ biết động viên cụ ăn
nhiều, giữ gìn sức khỏe...Đến giờ các cụ đi ăn cơm nên em chào cụ ra về và hẹn sẽ
lại ghé thăm cụ
Em cứ trăn trở nếu cụ có một gia đình với đầy đủ con, cháu thế kia mà bà phải
vào đây sống, hay con cháu cụ không muốn nuôi, hay là cụ có chuyện gì khác
nữa...nhiều thắc mắc như vậy nhưng em lại không dám hỏi sợ cụ sẽ buồn thêm rồi
ảnh hưởng đên sức khỏe. Thật sự lúc này em bế tắc lắm, hỏi thì sợ động chạm
nhưng không hỏi thì sao mà biết vấn đề của cụ để làm báo cáo, để có thể giúp cụ,...
Một ngày có nhiều điều đáng phải suy nghĩ.


Đà Nẵng ngày 23/4/2016
8 giờ tại Trung tâm BTXH Đà Nẵng
Hôm nay cuối tuần nên Trung tâm rất đông người. Có nhiều đoàn sinh viên từ
các trường Đại học và các tổ chức khác có mặt ở Trung tâm để làm từ thiện. Ngay
từ sáng sớm là Trung tâm đã nhộn nhịp rồi. Ở đây ai cũng vậy, chỉ cần thấy có
đoàn nào vào thăm là ai cũng háo hức, không biết mấy bữa trước thế nào nhưng lúc
này, thân chủ của em cũng vui. Các cụ đang tụm lại một chỗ để ngóng họ vào
thăm, cứ như các em nhỏ chờ quà của mẹ lúc đi chợ về.Hôm trước về em có suy
nghĩ nhiều, là bữa ni sẽ lên tìm hiểu vấn đề của cụ nhưng bây giờ nhìn cụ vui như
vậy em đã không đề cập đến, không muốn cụ mất vui. Một lúc sau có một nhóm
sinh viên vào, đề nghị muốn được lau cửa cho phòng của các cụ, họ rất nhiệt tình
và vui vẻ, cả khu người già ai cũng mừng vì trưa nay được ăn cà ri do nhóm sinh
viên này nấu. Hai bên trò chuyện được một lúc thì đến giờ khám bệnh của các cụ,

em đỡ cụ Thức vào giường nằm rồi xin phép được ra về, nhóm sinh viên lúc nãy
cũng đi ra.
Em cảm nhận được thân chủ của em đã dần cảm thấy yêu đời hơ, cười nhiều, nói
nhiều hơn, em chỉ mong sao cụ luôn khỏe mạnh như vây. Thương cụ.
Lại hết một tuần nữa rồi, nhanh thật. Hẹn gặp cụ ở tuần sau.


BẢNG KẾ HOẠCH THỰC HÀNH CÔNG TÁC XÃ HỘI CÁ NHÂN
TUẦN 1
STT
1

THỜI GIAN
08h-09h30 ngày
13/4/2016

HOẠT ĐỘNG
-Gặp gỡ Ban
giám đốc
-Tham quan
Trung tâm

MỤC ĐÍCH
- Thiết lập mối
quan hệ với Trung
tâm

2

15h- 16h30 ngày

14/4/2016

-Tham quan
Trung tâm
-Quan sát xung
quanh và mọi
người trong
Trung tâm

-Tìm được thân chủ



×