Tải bản đầy đủ (.doc) (6 trang)

Bao luc hoc duong thuc trang nguyen nhan va giaiphap ngan chan

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.4 KB, 6 trang )

BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG
Thực trạng – Nguyên nhân
và Giải pháp ngăn chặn
Bạo lực học đường - một “mảng tối” trong trường học, tồn tại dưới nhiều hình thức khác nhau.
Thầy cô giáo quát nạt, trách mắng gây tâm lý sợ hãi, căng thẳng cho học sinh, hoặc đánh học sinh –
Đó là bạo lực. Học sinh dùng lời lẽ thô thiển, hăm dọa, xúc phạm lẫn nhau, đánh nhau – Đó là bạo
lực. Tất cả đều dễ dẫn đến những tổn hại về tinh thần và thể chất cho người chịu tác động của bạo lực.
Phạm vi bài viết này chỉ đề cập đến vấn đề bạo lực giữa học sinh với nhau. Đó là vấn đề nan
giải, đang khiến cho không chỉ những người làm công tác giáo dục mà ngay cả bản thân các em học
sinh, các bậc phụ huynh học sinh quan tâm, lo lắng.
I. THỰC TRẠNG:
Lứa tuổi học sinh THCS có những biến đổi cơ bản về mặt sinh vật học dẫn đến sự thay đổi về
mặt tâm lý. Quá trình hình thành nhân cách của học sinh THCS không phải bao giờ cũng diễn ra một
cách phẳng lặng mà có nhiều phức tạp, đầy mâu thuẫn và đây được xem là lứa tuổi có những “khủng
hoảng trầm trọng”. Cùng với sự trưởng thành chung, các em ngày càng muốn được khẳng định mình
trong tập thể và trong xã hội. Nhưng do còn “non nớt” và thiếu kinh nghiệm trong giao tiếp, ứng xử,
quan hệ nên các em sẽ dễ có những thái độ, cách ửng xử không đúng chuẩn mực xã hội, và tất nhiên
khó tránh khỏi những hành vi bạo lực bất kể là học sinh ở khối lớp nào.
Cùng là hành vi bạo lực, nhưng có thể nói mức độ bạo lực của học sinh lớp 6, 7 khác với học
sinh lớp 8, 9. Các em học sinh lớp 6, 7 trong quan hệ giao tiếp, ứng xử với bạn, có thể tạo nhóm lớn,
không chơi và “cô lập” một bạn học sinh nào đó trong lớp vì một lý do “trẻ con” nào đó; các em có
thể đánh nhau ngay mà không có sự tính toán, sắp đặt, không cần biết mình mạnh hay yếu hơn bạn
khi có những va chạm, gây hấn với nhau. Còn đối với học sinh lớp 8, 9, các em đã bắt đầu dùng “sức
mạnh” của mình, có thể ức hiếp, bắt nạt học sinh lớp dưới; với nhiều lý do, các em có thể gây hấn,
đánh nhau không chỉ là giữa một học sinh với một học sinh mà còn đánh nhau giữa nhóm học sinh
này với nhóm học sinh khác hoặc nhiều em đánh một em và thường khi đánh nhau, các em đều có sự
tính toán, sắp đặt; nếu nhà trường không phát hiện và can thiệp kịp thời, học sinh yếu hơn sẽ tiếp tục
nhờ bạn bè trong trường trong lớp thậm chí nhờ sự hỗ trợ của người thân trong gia đình để đánh “trả
thù”.
Đó là một “bức tranh toàn cảnh” về bạo lực trong nhà trường giữa các em học sinh với nhau.
Xin được trích dẫn kết quả khảo sát với 100 phiếu điều tra dành cho giáo viên của các phóng


viên báo Pháp Luật TP.HCM (số ra ngày 08/4/2010) để cho thấy thực trạng bạo lực học đường đang là
vấn đề đáng lo ngại

1


57% giáo viên được hỏi cho rằng bạo lực học đường đang gia tăng.
Trường THCS Phạm Văn Hai cũng đã thực hiện cuộc khảo sát với 418 phiếu điều tra dành cho
học sinh khối lớp 8,9 về bạo lực giữa các em học sinh với nhau trong nhà trường. Kết quả khảo sát
cho thấy thực trạng vấn đề bạo lực trong nhà trường có những “phần chìm” nhà trường cần phải quan
tâm, sớm phát hiện, tích cực tìm ra biện pháp ngăn ngừa.
- 94,3% học sinh trả lời từng chứng kiến học sinh đánh nhau.
- 31,9% học sinh trả lời đã từng gây hấn, đánh nhau với bạn.
II. NGUYÊN NHÂN:
Bạo lực học đường không phải chỉ hiện nay mới có. Vấn đề ở đây là bạo lực học đường đang là
một “ mảng tối”, có nhiều “phần chìm” với nhiều nguy cơ tiềm ẩn đôi khi khó lường hết được.
Nguyên nhân vì sao?
Trên phương diện lý luận chung, theo tôi, nguyên nhân cốt lõi của vấn đề bạo lực học đường là
do người lớn chúng ta mặc dù đã cố gắng làm tốt các giải pháp bên ngoài nhưng các giải pháp bên
trong dành cho chính mỗi bản thân các em học sinh – đối tượng của bạo lực học đường, chưa được
quan tâm hoặc có quan tâm nhưng không đủ lực. Về các giải pháp bên ngoài, người lớn chúng ta đã
cố gắng đề ra nhiều biện pháp, tổ chức sinh hoạt, tuyên truyền cho các em, xây dựng kế hoạch phối
hợp giữa các tổ chức, đoàn thể … nhằm ngăn chặn bạo lực học đường. Nhưng, vấn đề là bản thân các
em học sinh, nhất là học sinh “cá biệt” lại thiếu trầm trọng kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp ứng xử.
Bên cạnh đó, do sự tác động giáo dục của người lớn chúng ta chưa đủ lực “trấn áp” các tác động xấu
từ nhiều môi trường đang từng ngày từng giờ tác động lên các em, cho nên đối với những học sinh có
xu hướng giải quyết các vấn đề bằng bạo lực thì các em sẽ dùng bạo lực trong mọi hoàn cảnh, tình
huống; còn đối với những học sinh không may bị bạo lực từ bạn bè thì các em dễ rơi vào tình trạng bị
áp đặt chấp nhận cái xấu, chịu đựng những tác động không có lợi cho bản thân. Và thế là, bạo lực
trong nhà trường cứ diễn ra. Đó là do các giải pháp bên trong của người lớn dành cho học sinh chưa

2


đủ sức làm thay đổi nhận thức, hành vi của các em. Các em thiếu hẳn kỹ năng sống, kỹ năng điều
chỉnh hành vi, kỹ năng tự bảo vệ bản thân.
Xét về mặt thực tế, bạo lực học đường trong học sinh xảy ra là do nhiều nguyên nhân tác động
nên. Nhưng có thể nói, nguyên nhân khách quan chung có tác động mạnh mẽ đến hầu hết các em học
sinh, chi phối nhận thức, hành vi của các em đó là môi trường xã hội đang bị “ô nhiễm” nghiêm trọng:
phim ảnh bạo lực, trò chơi điện tử và các game đầy màu sắc bạo lực, văn hóa phẩm xấu… tràn lan,
khó lòng kiểm soát hết được. Môi trường xã hội bị “ô nhiễm” thì chắc hẳn bản thân các em học sinh
cũng ít nhiều bị ảnh hưởng theo, bởi lứa tuổi của các em là lứa tuổi bắt đầu sự tự khám phá, ưa bắt
chước, muốn khẳng định “cái tôi” của mình và hành động bộc phát, không có định hướng. Còn về
nguyên nhân chủ quan, nhìn chung ở gia đình và trong nhà trường, người lớn chúng ta, vì nhiều lý do,
không phải ai cũng là người luôn quan tâm, tâm sự, chia sẻ, có những định hướng và dẫn dắt các em
một cách kịp thời. Tác động xấu của môi trường xã hội cộng với sự thiếu quan tâm, định hướng kịp
thời của người lớn dễ làm cho các em tiêm nhiễm cái xấu, dẫn đến hành vi bạo lực là điều khó tránh
khỏi.
Trên đây là những nguyên nhân chung và cốt lõi. Chúng ta cần phân tích các nguyên nhân cụ
thể để thấy được hết thực trạng “bức tranh toàn cảnh” về bạo lực học đường.
Trước hết là nguyên nhân từ phía gia đình. Thực tế, không ít những bậc phụ huynh học sinh vì
hoàn cảnh khó khăn mà thiếu hẳn sự quan tâm đến con em, chỉ cốt lo sao cho các em đủ ăn đủ mặc
mà không quan tâm đến những diễn biến phức tạp trong đời sống tâm lý, tình cảm của con em mình.
Ngược lại, cũng có những bậc phụ huynh quá nuông chiều cũng dễ làm cho con em hư. Chúng ta
cũng không thể không nói đến tình trạng người lớn trong gia đình nêu gương xấu; can thiệp quá thô
bạo vào đời sống của con em; đối xử khắc nghiệt, chỉ trách phạt con em bằng đòn roi mà thiếu đi sự
phân tích đúng sai, phải trái để dẫn dắt và định hướng cho con em. Dưới đây là kết quả khảo sát của
nhà trường đối với 418 học sinh khối lớp 8, 9 và cũng phần nào phản ánh được thực trạng của những
nguyên cớ nêu trên:
Với câu hỏi: “Thái độ của cha mẹ khi biết em đánh nhau?”, có 24% học sinh cho biết bị cha
mẹ la mắng, đánh đập; 14.3% học sinh không được cha mẹ quan tâm đến; 49.1% học sinh chỉ được

nghe cha mẹ yêu cầu xin lỗi bạn và chỉ có 12.6% học sinh là được cha mẹ khuyên bảo, phân tích đúng
sai.
Có thể nói, chính sự thờ ơ, thiếu trách nhiệm và phương pháp giáo dục không đúng cách của
một bộ phận các bậc phụ huynh là mầm mống làm nảy sinh và làm tăng thêm hành vi bạo lực của một
số học sinh.
Về bản thân các em học sinh, với diễn biến tâm sinh lý phức tạp, có nhiều biến động của lứa
tuổi cộng thêm sự tác động xấu của môi trường xã hội và sự thiếu quan tâm của người lớn đã khiến
cho các em không thể tự điều chỉnh hành vi, không thể làm chủ cảm xúc và làm chủ bản thân dẫn đến
tình trạng các em đễ gây hấn, dễ giải quyết những xung đột trong quan hệ bạn bè bằng bạo lực. Thực
tế có một số học sinh dễ dàng gây hấn và đánh nhau chỉ vì những lý do hết sức đơn giản thậm chí có
những lý do không thể nào chấp nhận được. Với câu hỏi khảo sát: “Nguyên nhân em đánh nhau với
bạn (hoặc em biết nguyên nhân vì sao các bạn đánh nhau)?”, đã có kết quả trả lời từ các em học sinh
lớp 8, 9 của nhà trường như sau: 33.9% học sinh cho rằng do bị khiêu khích, có những va chạm nên
3


đánh; 16.2% học sinh trả lời các em đánh nhau vì lý do tình cảm; 13.9% học sinh cho biết do người
khác nhờ đánh; và thật đáng lo ngại khi có 24.4% học sinh trả lời rằng do không ưa thì đánh và 11.6%
học sinh trả lời không có lý do gì cũng đánh.
Bên cạnh những nguyên nhân nêu trên, ở bản thân các em học sinh, thái độ thờ ơ, tâm lý sợ bị
trả thù của các em đáng để người lớn chúng ta quan tâm. Chính đó sẽ là mảnh đất dung dưỡng làm
cho hành vi bạo lực phát triển trong học sinh. Khi được hỏi “Thái độ, hành động của em khi chứng
kiến học sinh đánh nhau?”, trong số học sinh lớp 8, 9 của nhà trường chỉ có 7.7% học sinh cho biết sẽ
can ngăn và 14.8% học sinh trả lời báo cho người lớn biết để can thiệp, còn lại đến 77.5% học sinh thì
không can ngăn, để mặc đánh nhau. Các em cũng đã trả lời nguyên nhân vì sao mình không can ngăn
khi chứng kiến các bạn đánh nhau như sau: 27.5% học sinh sợ “bị trả thù”; 70.7% học sinh cho rằng
việc riêng của ai, người đó tự giải quyết; 1.8% học sinh thừa nhận do các em thích bạo lực, thích xem
đánh nhau.
Trên đây là những nguyên nhân cụ thể từ phía gia đình và từ chính bản thân các em học sinh
làm nảy sinh tình trạng bạo lực học đường. Còn về phía nhà trường thì có những nguyên nhân gì làm

cho bạo lực trong học sinh cứ tồn tại? Phải khách quan thừa nhận rằng, nhà trường nói chung tuy có
quan tâm giáo dục đạo đức, lối sống, hành vi ứng xử văn hóa cho học sinh nhưng thực tế không đạt
được kết quả như mong muốn. Một phần vì nhà trường nói chung, bản thân mỗi giáo viên nói riêng,
lo tất bật với việc dạy chữ, truyền thụ kiến thức văn hóa cho học sinh sao cho giảm tỉ lệ học sinh yếu
kém, nâng tỉ lệ học sinh khá giỏi, ít có thời gian đầu tư cho công tác định hướng, rèn luyện kỹ năng
sống cho học sinh.
III. GIẢI PHÁP:
Việc dẫn dắt, định hướng cho học sinh lứa tuổi THCS là rất quan trọng. Sự hỗ trợ từ ba môi
trường giáo dục sẽ giúp các em nâng cao tầm hiểu biết và có khả năng tự giải quyết vấn đề của bản
thân.
1. Đối với xã hội:
Các ngành, các cấp cần có sự phối hợp đồng bộ, chặt chẽ trong vấn đề quản lý, ngăn chặn có
hiệu quả những hoạt động gây “ô nhiễm” môi trường xã hội.
2. Đối với gia đình:
Trong gia đình, ông bà, cha mẹ là những người thầy đầu tiên của con em mình. Gia đình là môi
trường giáo dục đầu tiên ảnh hưởng đến việc hình thành nhân cách của học sinh, có những tác động
quan trọng đến thái độ, nhận thức, hành vi của học sinh khi các em bước tiếp vào môi trường giáo dục
cộng đồng, đó là ở nhà trường và ngoài xã hội. Sẽ rất nguy hại nếu học sinh chịu ảnh hưởng từ một
nền giáo dục khiếm khuyết của gia đình. Chính vì thế, người lớn trong mỗi gia đình cần phải có nhận
thức đầy đủ và đúng đắn trách nhiệm của mình đối với sự nghiệp giáo dục đào tạo nói chung và với
con em mình nói riêng.
Trước hết, mỗi gia đình phải có trách nhiệm xây dựng môi trường giáo dục gia đình sao cho
con em phát triển toàn diện về đạo đức, trí tuệ, thể chất, thẩm mỹ. Các bậc phụ huynh phải chú trọng
đến vấn đề nêu gương, tạo bầu không khí tâm lý thuận tiện, tạo mọi điều kiện để mọi thành viên trong
gia đình san sẻ tình cảm với nhau.

4


Bên cạnh đó, gia đình cần phải luôn luôn, sẵn sàng hợp tác với nhà trường. Gia đình tích cực

liên hệ với nhà trường thông qua giáo viên chủ nhiệm lớp, cung cấp thông tin về hoạt động tu dưỡng
của con em mình ở gia đình cho nhà trường, cùng trao đổi với nhà trường để tìm giải pháp giải quyết
những khó khăn vướng mắc trong vấn đề giáo dục học sinh.
3. Đối với nhà trường:
Mỗi học sinh bước vào môi trường giáo dục ở nhà trường với một tâm thế khác nhau tùy theo
ảnh hưởng của giáo dục gia đình đến các em.Vì vậy, nhà trường phải liên kết, phối hợp với gia đình
làm sao cho có thể đảm bảo được tính thống nhất toàn vẹn của quá trình giáo dục, tạo được sự tác
động đồng bộ đến việc hình thành và phát triển nhân của học sinh.
Ngoài ra, nhà trường cần quan tâm đầu tư cho công tác giáo dục đạo đức, lối sống, rèn luyện
nhân cách cho học sinh. Mọi tổ chức, bộ phận, cá nhân trong nhà trường phải có sự phối hợp đồng bộ,
cùng tham gia và phát huy vai trò, trách nhiệm của mình trong công tác giáo dục đạo đức cho học
sinh.
Vai trò của tổ chức đòan thể:
- Đòan, Đội cần quan tâm đầu tư, tổ chức nhiều họat động tập thể, tạo điều kiện cho học sinh phát huy
khả năng của mình.
- Quan tâm xây dựng, bồi dưỡng lực lượng nòng cốt trong Đội viên.
Vai trò của người thầy nói chung:
- Bên cạnh nhiệm vụ truyền thụ tri thức, mỗi người thầy còn cần phải quan tâm, hiểu được các mong
muốn của học sinh, cần thường xuyên dẫn dắt, định hướng cho các em trong các kỹ năng giao tiếp,
ứng xử.
- Khi tiếp xúc với học sinh, người thầy cần gương mẫu, khéo léo, tế nhị .
- Cần chia sẻ, thông cảm và giúp đỡ kịp thời khi học sinh có những khủng hoảng về tinh thần cũng
như vật chất .
- Hãy là bạn với học sinh nếu thấy cần thiết.
- Phải làm sao cho các em có lòng tin với người lớn, nhất là đối với cha mẹ, thầy cô.
Vai trò của giáo viên chủ nhiệm:
Những rắc rối hay gặp ở tuổi học sinh THCS thường có liên quan tới vấn đề giao tiếp, ứng xử
của các em hoặc liên quan tới khả năng làm chủ cảm xúc, làm chủ hành vi của bản thân mỗi học sinh.
Do đó, hơn ai hết, giáo viên chủ nhiệm chính là người đóng vai trò quan trọng trong việc giáo dục, hỗ
trợ, định hướng cho học sinh đi đúng đường. Giáo viên chủ nhiệm có thể giáo dục, hỗ trợ học sinh

qua các cách như sau :
- Cần tạo cơ hội cho học sinh thi thố tài năng, gây cảm giác tự tin ở các em. Tuyệt đối nên tránh gây
cho các em cảm giác là người vô dụng, thừa thãi mà hãy giao cho các em những nhiệm vụ cụ thể và
yêu cầu vừa sức để các em có thể hoàn thành công việc.
- Cần có thái độ nhẹ nhàng, phân tích cụ thể đúng sai, phải trái trước những sai lầm của học sinh và
phải để cho các em tận mắt thấy, tai nghe.
- Thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm chân thành tới các em.
- Trò chuyện thân tình cùng các em, không nên nói chuyện theo kiểu bề trên với các em. Tránh ra
những chỉ thị hay mệnh lệnh, chỉ nên đưa ra cho các em những gợi ý và lời khuyên.
5


- Luôn giữ mối liên hệ thông tin cởi mở thường xuyên trên tinh thần luôn biết lắng nghe và cho các
em lời khuyên.
- Thông cảm, chia sẻ khi các em tỏ ra bất an và không hài lòng về một vấn đề nào đó, hướng dẫn các
em tự ra quyết định.
- Sẵn sàng bỏ qua lỗi lầm của các em, hỗ trợ bằng cách đặt niềm tin vào các em và cho các em thấy
rằng GVCN luôn tin tưởng vào sự thay đổi tốt của các em.
- Tránh sửa sai các em một cách thường xuyên hay “lên lớp” các em. Tránh trách mắng hay vạch ra
sai lầm của các em trước mặt bạn bè khi các em mắc phải sai lầm; nên đưa ra những lời nhận xét tích
cực và khen ngợi khi các em làm được việc tốt dù là việc nhỏ.
Ngoài ra, GVCN còn cần hỗ trợ cho học sinh một số kỹ năng cần thiết :
- Kỹ năng giao tiếp có hiệu quả.
- Kỹ năng đối phó với những cảm xúc tiêu cực.
- Kỹ năng ra quyết định.
- Kỹ năng chống lại những áp lực tiêu cực từ bạn bè.
Tóm lại, trong công tác giáo dục, rèn luyện nhân cách, kỹ năng sống cho học sinh, mỗi môi
trường giáo dục: gia đình - nhà trường - xã hội cần phải có sự phối hợp đồng bộ. Đồng thời, mỗi môi
trường giáo dục vừa nêu phải làm tốt vai trò giáo dục của mình. Xã hội cần phải được xây dựng với
môi trường lành mạnh, an toàn cho học sinh. Gia đình phải xây dựng môi trường giáo dục lành mạnh,

làm nền tảng cho học sinh bước tiếp vào môi trường giáo dục ở nhà trường. Nhà trường phải xây
dựng, phát huy vai trò, vị trí của người thầy, vừa dạy chữ song song với việc dạy người cho học sinh.
Có như thế mới đẩy lùi, ngăn chặn được vấn nạn bạo lực học đường.
(ĐỖ HIẾU LỄ – Hiệu trưởng trường THCS Phạm Văn Hai)

6



×