Tải bản đầy đủ (.pdf) (66 trang)

Nghiên cứu đánh giá giá trị bảo tồn khu hệ thú, xác định các tác nhân đe dọa và đề xuất giải pháp quản lý bảo tồn khu hệ thú ở khu bảo tồn thiên nhiên hữu liên, tỉnh lạng sơn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (814.71 KB, 66 trang )

BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO

BỘ NÔNG NGHIỆP VÀ PTNT

TRƯỜNG ĐẠI HỌC LÂM NGHIỆP

LÊ ANH TÙNG

NGHIÊN CỨU ĐÁNH GIÁ GIÁ TRỊ BẢO TỒN KHU HỆ THÚ,
XÁC ĐỊNH CÁC TÁC NHÂN ĐE DỌA VÀ ĐỀ XUẤT GIẢI
PHÁP QUẢN LÝ BẢO TỒN KHU HỆ THÚ Ở KHU BẢO TỒN
THIÊN NHIÊN HỮU LIÊN, TỈNH LẠNG SƠN

CHUYÊN NGÀNH: QUẢN LÝ BẢO VỆ RỪNG
MÃ SỐ: 60.62.68

LUẬN VĂN THẠC SĨ KHOA HỌC LÂM NGHIỆP

Người hướng dẫn khoa học: PGS. TS. Nguyễn Xuân Đặng

HÀ NỘI - 2010



1

MỞ ĐẦU
Rừng đặc dụng (RĐD) Hữu Liên có tên trong Quyết định 194/CT, ngày
9 tháng 8 năm 1986 của Chủ tịch Hội đồng bộ trưởng (nay là Chính phủ) với
diện tích 3.000 ha, nhằm mục tiêu bảo tồn loài hươu xạ và hệ sinh thái rừng
trên núi đá vôi. Năm 1990 dự án đầu tư thành lập KBTTN Hữu Liên được xây


dựng đề xuất diện tích cho khu bảo tồn là 10.640 ha. Dự án được bộ Lâm
nghiệp cũ phê duyệt năm 1992, RĐD Hữu Liên thuộc sự quản lý của Chi cục
Kiểm Lâm tỉnh Lạng Sơn. Hiện tại RĐD Hữu Liên có diện tích 10.640 ha
thuộc sự quản lý của Ban quản lý RĐD Hữu Liên. Ban quản lý RĐD Hữu
Liên được thành lập năm 1998 theo quyết dịnh số 10/QĐ-KL ngày
10/06/1989 của UBND tỉnh Lạng Sơn. Ban quản lý trực thuộc Sở Nông
nghiệp và phát triển nông thôn tỉnh Lạng Sơn.
RĐD Hữu Liên được ghi nhận có sự đa dạng về thành phần loài sinh
vật và các hệ sinh thái rừng với nhiều loài quí hiếm có giá trị bảo tồn cao. Một
số loài thực vật quý hiếm như: Nghiến (Buretiodendron tonkinensis), Trai lý
(Garcinia fagraeoides), Hoàng đàn (Cupressus torulosa)... Nơi đây cũng có
nhiều loài động vật quý hiếm có giá trị bảo tồn cao như: Hươu xạ (Moschus
berezovskii), Hổ (Panthera tigris), báo (Panthera pardus), sơn dương
(Capricornis sumatraensis), tắc kè (Gerko gerko)... Không chỉ vậy RĐD Hữu
Liên còn có vai trò lớn trong phòng hộ đầu nguồn Sông Thương.
RĐD Hữu Liên có cảnh quan nổi bật là núi đá vôi. Khu bảo tồn có 9.734
ha núi đá vôi, chiếm 91% diện tích RĐD. Trong đó diện tích rừng trên núi đá
vôi là 9.082 ha chiếm 93% diện tích núi đá vôi.
Trước năm 1991 rừng ở đây còn rất tốt, sau đó do sự khai thác tài
nguyên rừng bữa bãi của người dân, nguồn tài nguyên đa dạng sinh học ngày
càng cạn kiệt. Nạn khai thác trộm gỗ, lâm sản của nhân dân địa phương và nạn
đốt rừng làm nương rẫy đã làm cho diện tích đất trống, núi trọc ở vùng thấp


2

chân núi tăng lên nhiều. Diện tích rừng nghèo tăng, diện tích rừng tốt còn lại ít
đi và thường nằm trên các sườn dốc, trên các dông núi cao hiểm trở.
RĐD đã được tổ chức bảo vệ, nhiều khu rừng có giá trị đã bắt đầu được
phục hồi. Tuy nhiên, việc quản lý, bảo vệ, đầu tư vào KBT chưa thật đầy đủ với

giá trị và quy mô của nó. Do vậy, rừng vẫn bị xâm phạm và chịu nhiều tác động,
đặc biệt là sức ép của người dân từ cộng đồng các dân tộc có ở nơi đây.
Đã có một số công trình nghiên cứu về khu hệ thú ở nơi đây và các
nghiên cứu đã cho thấy khu hệ thú ở KBTTN Hữu Liên khá phong phú với
nhiều loài có ý nghĩa bảo tồn trong nước và trên toàn cầu. Đặc biệt, quần thể
hươu xạ ở KBTTN Hữu Liên được xem là quần thể hượu xạ lớn nhất còn lại ở
Việt Nam cần được đặc biệt quan tâm bảo tồn. Tuy nhiên, công tác bảo tồn
thú ở KBTTN Hữu Liên trong nhiều năm qua gặp nhiều khó khăn, các quần
thể thú luôn phải chịu các áp lực săn bắt và suy thoái sinh cảnh cao làm cho
biến đổi. Để góp phần nâng cao hiệu quả bảo tồn khu hệ thú ở KBTTN Hữu
Liên, đặc biệt là quần thể hươu xạ quý hiếm ở đây, chúng tôi đã lựa chọn thực
hiện đề tài “Nghiên cứu đánh giá giá trị bảo tồn khu hệ thú, xác định các
tác nhân đe doạ và đề xuất giải pháp quản lý bảo tồn khu hệ thú ở Khu bảo
tồn thiên nhiên Hữu Liên, tỉnh Lạng sơn”.


3

Chương 1
TỔNG QUAN CÁC VẤN ĐỀ NGHIÊN CỨU

1.1. VAI TRÒ CÁC KBTTN TRONG BẢO TỒN ĐA DẠNG SINH HỌC
Thiên nhiên Việt Nam rất giàu về đa dạng sinh học. Hiện nay, hệ
thực vật đã thống kê được 11.178 loài có mạch bậc cao (Nguyễn Nghĩa
Thìn, 1997). Trong đó có khoảng 2.300 loài đã được nhân dân ta sử dụng
làm lương thực, thực phẩm và nhiều công dụng khác. Hệ thực vật Việt
Nam có tính đặc hữu cao (Thái Văn Trừng, 1970). Nhiều loài thực vật
mới đang còn được thống kê, mô tả. Những năm gần đây có thêm nhiều
loài thực vật mới được phát hiện trong đó đáng chú ý là các loài lan quý
trong đó có một loài đã từng bị coi là tuyệt chủng ngoài tự nhiên.

Hệ động vật Việt Nam rất phong phú, các nhà động vật học đã
thống kế được 322 loài và phân loài thú, 828 loài chim, 458 loài bò sát,
162 loài ếch nhái, 547 loài cá nước ngọt, 2.033 loài cá biển, 12.000 loài
côn trùng và hàng chục ngàn loài động vật không xương sống (Nguyễn
Xuân Đặng và cs., 2009; Võ Quý, 1997; Nguyễn Văn Sáng và cs., 2005).
Số dạng đặc hữu cũng rất phong phú với hơn 100 loài và phân loài chim,
78 loài và phân loài thú. Rất nhiều loài có giá trị thực tiễn cao và ý nghĩa
bảo tồn lớn. Cũng như thực vật, nhiều loài động vật vẫn đang tiếp tục
được thống kê và mô tả mới cho Việt Nam và cho khoa học.
Việt Nam rất đa dạng các hệ sinh thái, bao gồm nhiều kiểu rừng
khác nhau từ kiểu rừng kín thường xanh đến kiểu rừng kín rụng lá ở các
độ cao khác nhau và lập địa khác nhau. Tất cả đều giàu các loại động thực
vật sinh sống.


4

Tuy nhiên do sự tàn phá của chiến tranh và việc khai thác sử dụng
không hợp lý trong hiều thập kỷ qua mà tài nguyên đa dạng sinh học của Việt
Nam đã và đang bị giảm sút nghiêm trọng. Diện tích rừng suy giảm, một số
loài động vật đã bị diệt vong... Nhiều loài động thực vật khác có nguy cơ bị
tuyệt chủng. Sách Đỏ Việt Nam (2007) đã thống kế tới 882 loài 418 loài động
vật và 464 loài thực vật của nước ta đang đứng trước nguy cơ diệt vong.
Tài nguyên đa dạng sinh học cần được bảo vệ để đáp ứng nhu cầu của
xã hội ngày nay cúng như cho các thế hệ mai sau. Có 2 phương thức bảo tồn
chính là: Bảo tồn tại chỗ (in-situ) và bảo tồn chuyển chỗ (ex-situ).
Bảo tồn tại chỗ bao gồm các phương pháp và công cụ nhằm mục đích
bảo vệ các loài, các quần thể và các sinh cảnh, các hệ sinh thái trong điều kiện
tự nhiên. Tuỳ theo đối tượng bảo tồn mà các hành động và cách thức quản lý
thay đổi. Thông thường bảo tồn nguyên vị được thực hiện bằng cách thành lập

các khu bảo tồn và đề xuất các biện pháp quản lý phù hợp với từng điều kiện
tự nhiên riêng có của khu vực ấy. Công ước Đa dạng sinh học (1992) mà Việt
Nam là một thành viên đã xác nhận rằng thiết lập và quản lý hiệu quả hệ
thống các khu bảo tồn thiên nhiên (trong đó có các RĐD) có hình thức bảo
tồn đa dạng sinh học hữu hiệu nhất hiện nay và kêu gọi các nước thành viên
của công ước phải thành lập hệ thống các khu bảo tồn thiên ở mỗi nước và
thực hiện các biện pháp quản lý chúng một cách hiệu quả.
Ở Việt Nam, khu RĐD đầu tiên của Việt Nam được thành lập ở Cúc
Phương tỉnh Ninh Bình (Rừng cấm Cúc Phương, nay là VQG Cúc Phương)
vào năm 1962. Cùng với sự phát triển của đất nước, công tác bảo vệ các tài
nguyên thiên nhiên, bảo tồn ĐDSH đã được đảng và nhà nước ta rất chú
trọng. Cho đến năm 2008, hệ thống KBTTN của Việt Nam đã bao gồm 125
khu, chiếm diện tích trên 2.5 triệu ha, chiếm gần 7.5% diện tích cả nước.


5

1.2. TÌNH TRẠNG BẢO TỒN THÚ HOANG DÃ Ở VIỆT NAM
Việt Nam được đánh giá là một trong những nước có tầm quan trọng
cao nhất trong việc bảo tồn các loài thú. Cho đến nay đã có khoảng 310 loài
đã được phát hiện và mô tả trên toàn bộ lãnh thổ, cả trên đất liền và ngoài
biển khơi. Đặc biệt, trong những năm 90 của thế kỷ 20, có 5 loài thú lớn tiếp
tục được phát hiện gồm: Sao la (Pseudoryx nghetinhensis), mang lớn
(Muntiacus vuquangensis), mang Trường Sơn (Muntiacus truongsonensis),
thỏ vằn (Nesolagus timminsii) và chà vá chân xám (Pygathryx cinera) đã thu
hút hiều sự quan tâm của cộng đồng khoa học đối với khu hệ thú của Việt
Nam.
Tuy nhiên, cũng như các loài sinh vật khác, số lượng quần thể của các
loài thú hoang dã ở Việt Nam đã và đang bị suy giảm nghiêm trọng từ các
hiểm họa săn bắt, buôn bán, tiêu thụ và phá hủy hay làm phân mảnh sinh cảnh

sống của chúng. Mặc dù trong những năm qua, Chính phủ Việt Nam đã có
nhiều nỗ lực ngăn cản làn sóng suy giảm các loài sinh vật, nhưng do nhận
thức của đại bộ phận công chúng về tầm quan trọng và sự cần thiết của việc
bảo tồn các loài còn hạn chế, làm cho công việc của các cơ quan chức năng và
những nhà bảo tồn còn gặp nhiều khó khăn. Ngoài ra, việc thực thi luật pháp
còn chưa hiệu quả do việc thiếu những công cụ và tư liệu cần thiết cho việc
nhận dạng chính xác các loài để có những quyết định đúng đắn có lợi cho việc
bảo tồn. Hiện nay, khu hệ thú Việt Nam có:
+ 94 loài có tên trong Sách Đỏ Việt Nam (2007);
+ 88 loài có tên trong danh lục đỏ IUCN (2009);
+ 62 loài có tên trong Nghị định 32/2006/NĐ-CP.
Công tác bảo tồn động vật hoang dã nói chung và thú nói riêng là một
thách thức rất lớn. Mặc dù có tới 128 khu RĐD đã được thành lập, nhưng
chưa được quản lý hiệu quả, chưa kết hợp giữa bảo tồn và phát triển. Các khu
bảo tồn chưa thể hiện sự đóng góp cho nền kinh tế và cải thiện cuộc sống của


6

cộng đồng trong vùng vành đai. Chính vì vậy, việc săn bắt, buôn bán trái phép
động, thực vật hoang dã chưa thể ngăn chặn triệt để. Các loài quý hiếm đang
có nguy cơ tuyệt chủng.
Mặc dù nhiều quy định về bảo tồn động, thực vật hoang dã đã được thể
hiện trong nhiều văn bản quy phạm pháp luật, nhưng thực tế thì việc hoàn
thiện cơ chế, chính sách và hệ thống tổ chức quản lý nhà nước cũng như việc
ban hành các văn bản hướng dẫn thực hiện các quy định pháp luật vẫn còn
chậm. Nhiều nơi trong chỉ đạo, điều hành chỉ chú trọng tới các chỉ tiêu tăng
trưởng kinh tế mà coi nhẹ các yêu cầu bảo vệ môi trường, đặc biệt là việc bảo
vệ các động vật hoang dã. Thậm chí, có nơi còn có biểu hiện buông lỏng quản
lý nhà nước. Điều này khiến cho công tác bảo vệ môi trường và động vật

hoang dã gặp những thách thức lớn cho cả trước mắt và lâu dài.
Theo báo cáo của Cục cảnh sát môi trường thì tính riêng trong năm
2008, có 15 vụ mua bán trái phép động, thực vật hoang dã bị phát hiện, trong
đó, vụ buôn bán, vận chuyển động vật hoang dã với số lượng lớn nhất từ
trước tới nay bị phát hiện tại Quảng Ninh có tổng giá trị lô hàng lên tới trên
70.000 USD. Ước tính, số lượng động, thực vật hoang dã cung cấp cho thị
trường Việt Nam khoảng 3.400 tấn (khoảng trên 1 triệu con) mỗi năm.


7

Chương 2
MỤC TIÊU, ĐỐI TƯỢNG, NỘI DUNG, ĐỊA ĐIỂM, THỜI GIAN VÀ
PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU

2.1. MỤC TIÊU NGHIÊN CỨU
-

Xác định thành phần loài và các loài có giá trị bảo tồn cao của khu hệ

thú ở KBTTN Hữu Liên;
-

Xác định các nhân tố đe doạ đối với khu hệ thú tại KBTN Hữu Liên;

-

Đề xuất các giải pháp để quản lý có hiệu quả tài nguyên thú nói riêng

và tài nguyên thiên nhiên nói chung tại KBTTN Hữu Liên.

2.2. ĐỐI TƯỢNG NGHIÊN CỨU
2.2.1.

Khu hệ thú (Mammalia) tại KBTTN Hữu Liên;

2.2.2.

Cộng đồng dân cư xã Hữu Liên, huyện Hữu Lũng tỉnh Lạng Sơn

và những hoạt động có liên quan đến lớp thú trong khu vực.
2.2.2.1. Điều kiện tự nhiên - kinh tế - xã hội ở KBTTN Hữu Liên
2.2.2.1.1. Điều kiện tự nhiên
a) Vị trí địa lý
Khu bảo tồn thiên nhiên (KBTTN) Hữu Liên tỉnh Lạng Sơn bao gồm
toàn bộ ranh giới tự nhiên của xã Hữu Liên và một phần ranh giới xã Yên
Thịnh và Hoà Bình của huyện Hữu Lũng, một phần xã Vạn Linh huyện Chi
Lăng và một phần xã Hữu Lễ huyện Văn Quan tỉnh Lạng Sơn.
KBTTN Hữu Liên nằm ở phía tây nam tỉnh Lạng Sơn, phía bắc huyện
Hữu Lũng, toạ độ địa lý:
- Từ 63060' đến 64090' kinh độ đông;
- Từ 24007' đến 23092' vĩ độ bắc;
- Phía bắc giáp xã Trấn Yên huyện Bắc Sơn;
- Phía Nam giáp xã Yên Thịnh huyện Hữu Lũng;


8

- Phía Đông giáp xã Vạn Linh huyện Chi Lăng;
- Phía Tây giáp xã Hoà bình huyện Hữu Lũng và xã Nhất Tiến huyện Bắc
Sơn, xã Hữu Lễ huyện Chi Lăng.

b) Địa hình
KBTTN Hữu Liên nằm trên khu vực núi đá vôi với độ cao trung bình
300m so với mực nước biển, có nhiều đỉnh cao trên 500m cao nhất là đỉnh
kheng cao 639m.
Độ cao tuyệt đối trung bình cho toàn khu vực là 300m.
Độ cao tương đối trung bình nằm trong khoảng 100m -150m.
Độ dốc bình quân 350 - 500 có nhiều vách núi dốc dựng đứng.
Khu vực có địa hình tương đối hiểm trở, hiện tượng Karst diễn ra mạnh
thể hiện ở việc trong KBTTN có rất nhiều suối cụt, suối ngầm và các hang
động. Địa hình toàn khu vực có hình dạng như một lòng chảo, bao bọc xung
quanh bởi các đỉnh và các dãy núi đá vôi, xen kẽ có các núi đất. Trung tâm
của khu bảo tồn là một khu vực núi đất với độ dốc thấp.
Đây là khu vực núi đá vôi chiếm ưu thế do đó địa hình gồ ghề độ dốc
cao, nhiều chỗ bề mặt lởm chởm. Đất thường có diện tích hẹp và thường xen
với đá. Càng lên cao tỷ lệ đất càng ít và ngược lại. Đất trên núi đá vôi thường
có thành phần cơ giới nặng từ loại thịt nhẹ đến trung bình, tầng đất mỏng
thường không có cấu trúc tầng thứ rõ rệt trong mặt cắt vì chủ yếu đất hình
thành do quá trình tích tụ vật chất.
c) Khí tượng - Thuỷ văn
Theo số liệu thu thập được từ trạm khí tượng thuỷ văn Hữu Lũng chúng
tôi đã tiến hành tổng hợp được kết quả như sau:
- Nhiệt độ: Khu vực nghiên cứu có nhiệt độ bình quân hàng năm là
22,70C. Nhiệt độ cao nhất trong năm có thể đạt tới trên 400C vào tháng
và thấp nhất tính được là -1,10C vào tháng 1.


9

- Lượng mưa: Lượng mưa bình quân hàng năm 1488,2mm, mùa mưa
thường diễn ra từ thành 4 đến tháng 10. Trong 7 tháng này lượng mưa

chiếm 90,7% lượng mưa trong năm. Số ngày mưa bình quân là 132
ngày/năm. Mùa khô diễn ra từ tháng 11 đến tháng 3 năm sau.
- Độ ẩm - Lượng bốc hơi: Độ ẩm không khí bình quân hàng năm là 82%.
Độ ẩm thấp nhất là vào tháng 1 với độ ẩm tuyệt đối có thể xuống đến
1,2%. Lượng bốc hơi hằng năm là 832mm.
- Gió: Nơi đây có 2 hướng gió chính là hướng Đông bắc và Tây nam, tốc
độ gió bình quân khoảng 1m/s.
Ngoài ra, khu vực này còn có một số đặc điểm đặc trưng như: Bức xạ nhiệt
ngày và đêm có biên độ lớn. Khu vực thường có sương muối, sương mù xảy
ra trong thời gian ngắn.
Khu vực nghiên cứu có nhiều suối ngầm, suối cụt, các mỏ nước, hang
nước và vùng ngập nước theo mùa. Hệ thống suối trong khu vực có nước theo
mùa, vào mùa mưa nước suối dâng cao và từ tháng 11 đến tháng 3 năm sau
hầu hết các lòng suối đều trở nên khô cạn, chỉ còn lại một vài điểm trũng sâu
còn nước.
Toàn khu vực chỉ có 2 dòng suối có thể được coi là có nước quanh năm
là Suối Bục và Suối An:
- Suối Bục dài 22Km với lưu lượng nước mùa lũ đạt 1000lít/s, mùa khô
chỉ đạt được 500 lít/s.
- Suối An dài 18Km lưu lượng nước mùa lũ đạt 500lít/s, mùa khô lưu
lượng từ 100-200 lít/s.
Khu vực có 4 hồ lớn diện tích 38 - 125 ha, sâu 9 - 25m. Hệ thống 4 hồ
này là nguồn cung cấp thuỷ sản chủ yếu cho người dân ở đây.
d) Hiện trạng tài nguyên thiên nhiên
* Thảm thực vật


10

Bảng 2.1: Các kiểu thảm thực vật trong KBTTN Hữu Liên

Đơn vị: ha

thảm

Tên thảm thực vật rừng

Diện
tích

Tỷ lệ
(%)

Tổng cộng

8.293,4

100,00

7.811,6

87,01

1.580,5

17,60

5.827,5

64,91


Trảng cây bụi trên núi đá

403,6

4,50

2

Kiểu phụ rừng kín thường xanh trên đất phi đá vôi

481,8

5,37

2.2

Rừng kín thường xanh trên đất phi đá vôi bán ngập nước

3,1

0,03

2.3

Rừng thứ sinh thường xanh trên đất phi đá vôi

86,1

0,96


2.4

Trảng cây bụi và trảng cỏ thứ sinh

392,1

4,37

2.5

Rừng trồng

0,5

0,01

1

Kiểu phụ rừng kín thường xanh trên đất đá vôi
xương xẩu

1.2

Rừng kín thường xanh mưa ẩm nhiệt đới trên đất đá
vôi ít bị tác động

1.3

Rừng kín thường xanh mưa ẩm nhiệt đới trên đất đá
vôi bị tác động mạnh


1.4

Ghi chú: TheoDự án rừng đặc dụng Hữu Liên 2009.

Dựa theo tiêu chuẩn phân loại thảm thực vật của Thái Văn Trừng, rừng
tự nhiên của KBTTN Hữu Liên thuộc "Kiểu rừng kín thường xanh mưa ẩm
nhiệt đới núi thấp" miền Bắc Việt Nam. Hệ thực vật ở đây mang tính chất pha
trộn của nhiều luồng thực vật nhưng đặc trưng cơ bản là luồng thực vật bản
địa Bắc Việt Nam - Nam Trung Hoa, đồng thời cũng chịu nhiều ảnh hưởng
của các luồng thực vật khác.
Thảm thực vật trên núi đá vôi KBTTN Hữu Liên phân bố ở đai thấp <
700m so với mặt nước biển. Kiểu rừng này có 2 kiểu phụ:


11

-

Kiểu phụ rừng kín thường xanh mưa ẩm nhiệt đới trên đất đá vôi xương

xẩu. Đây là kiểu rừng kín thường xanh trên núi đá vôi nhưng có nhiều mức độ
phát triển khác nhau.
-

Kiểu phụ rừng kín thường xanh trên đất phi đá vôi nằm xen giữa các

núi đá vôi, bao gồm: Rừng thường xanh trên đất phi đá vôi và Trảng cây bụi và
trảng cỏ thung lũng núi đá bán ngập nước và ngập nước.
Thảm thực vật nhân tác bao gồm: Thảm cây nông nghiệp và Quần xã

thổ cư. Các kiểu thảm thực vật rừng được thống kê ở bảng 1.1.
Rừng nhiệt đới thường xanh trên núi đá vôi là kiểu rừng thổ nhưỡng
chính, phổ biến ở Hữu Liên. Với diện tích là 1.580,5 ha chiếm 17,60% diện
tích các kiểu thảm thực vật. Nằm ở các thung lũng hẹp dưới chân núi đá vôi
xa dân cư, nơi có tầng đất dày, khá bằng. Rừng tốt, mật độ cây cao, độ khép
tán đạt từ 0,7 - 0,8. Cây có kích thước tương đối lớn, cao trung bình 15 - 20m,
D1,3 trung bình 25cm. Rừng có cấu trúc 3 tầng cây gỗ. Quần xã thực vật điển
hình cho loại rừng này là: Nanh chuột, Mạy tèo, Nhội, Ké, Trám, Sấu, Sung…
Rừng kín thường xanh ở chân, sườn núi đá vôi: Trạng thái rừng này có
phân bố rộng rãi và chiếm một diện tích lớn trong rừng đặc dụng , tập trung ở
phân khu I và III. Rừng ở chân, sườn núi đá phong phú về loài cây nhưng kích
thước nhỏ hơn cây của rừng trong các Thung, Áng. Độ khép tán đạt từ 0,4 0,6. Chiều cao cây phổ biến 10 - 15m. Đường kính cây có sự phân ly cao D1,3
trung bình 20 - 25cm, nhiều cây cá biệt 70 - 80cm. Cây gỗ có 3 tầng. Quần xã
thực vật điển hình cho loài rừng này là: Nghiến, Ké, Mạy tèo, Trai lý, Nhội,
Thanh thất, Thôi ba, Ô rô.
Rừng thưa trên đỉnh núi đá vôi: Kiểu rừng này có diện tích nhỏ và phân
bố trên cao ở các đỉnh núi đá vôi hoặc đỉnh dông núi, nằm rải rác trong các
phân khu của rừng đặc dụng , địa hình hiểm trở, khó khăn, cây rừng thưa
thớt, nhỏ, thấp do phục hồi kém hoặc bị chặt phá. Độ khép tán của rừng: S =


12

0,3 - 0,5, chiều cao của rừng H = 8 - 10m. Tuy nhiên lác đác cũng có những
cây lớn và cao hơn. Quần xã thực vật chủ yếu của loài rừng này là: Đa, Xanh,
Trâm, Nhãn rừng, Mạy tèo, Tèo nông, Cọc rào…
Rừng kín thường xanh mưa ẩm nhiệt đới trên đất đá vôi bị tác động mạnh:
Xuất hiện trên diện tích rừng nguyên sinh đã bị chặt, tác động mạnh, do nhân
tác. Diện tích 5.827,5 ha chiếm 64,91% tổng diện tích các kiểu thảm. Phân bố
dưới dạng khảm với các diện tích rừng nguyên sinh và trảng cây bụi. Trong các

quần xã này, phần lớn các cây gỗ tầng A1 và các cây gỗ có giá trị kinh tế đều
vắng mặt do bị chặt chọn, khai thác. Các loài chiếm ưu thế gần như tuyệt đối
như Streblus macrophylla, Streblus illicifolia. Các loài xâm nhập thấy có Sau
sau (Liquidambar formosana), Xoan đào (Pygeum sp.), vài loài họ
Euphorbiaceae. Các loài sót lại của quần xã nguyên sinh có thể gặp gồm
Diopyros spp, Streblus spp…, vài loài họ Xoan (Meliaceae).
Trảng cây bụi trên núi đá: Trong rừng đặc dụng Hữu Liên, trảng cây
bụi trên núi đá chiếm diện tích nhỏ, được xem như là núi đá trọc. Diện tích
không liền khu, liền khoảnh, phân bố rải rác. Trên trạng thái này cây cối
nhỏ, ít loài, thưa thớt. Độ che phủ rất thấp: S< 0,3 nhiều chỗ hoàn toàn
không có cây. Cây gỗ gồm: Đa thắt nghẹt, Si, Xanh, Sung quả nhỏ, Cọc rào,
Màu cau, Mùng quân, Găng gai…Cây bụi, thảm tươi gồm: Lá han, lá han tía,
gai rừng, cây áng sơn, cây phị nước.
Trảng cây bụi và trảng cỏ thung lũng núi đá bán ngập nước và ngập nước:
Diện tích 94,5 ha chiếm 1,05% diện tích các kiểu thảm thực vật. Là dẫn xuất
của quần xã trên do chặt phá, khai thác. Trên diện tích này còn có một tầng
gồm cây bụi mọc xen với các loài thân thảo khác. Các loài ưu thế gồm:
Randia spinosa; Ardisia sp.; Syzygium sp.; Ficus spp. (tái sinh); Cỏ lào
(Schaenolena odorata); rau tàu bay (Gynura crepidioides). Các quần xã này


13

đều thuộc hệ sinh thái nhạy cảm nên khi bị chặt phá, suy thoái, rất khó có khả
năng phục hồi. Phương hướng tốt nhất nên xây dựng các diện tích đã khai
thác thành vùng canh tác lúa nước hạn chế. Các diện tích chưa bị tác động,
cần được bảo vệ nghiêm ngặt.
Rừng thứ sinh thường xanh trên đất phi đá vôi: Chiếm diện tích 86,1 ha
chiếm 0,96% tổng diện tích các kiểu thảm. Phân bố trong các thung, lân áng,
tập trung chủ yếu ở khu vực Lân Hải và Đèo Nhừ. Đây là kiểu rừng phục hồi

sau nương rẫy. Các loài cây ưu thế gồm Sau sau, Trẩu, Trám, Dẻ…, cây bụi có
Găng gai, Ba gạc, Sim, Mua…, thảm tươi có Cỏ lào, cỏ lá tre.
Thảm trảng cỏ, cây bụi, cây gỗ rải rác thứ sinh: Có diện tích 392,1 ha
chiếm 4,37% tổng diện tích thảm thực vật. Phân bố trong các thung, áng gần
đường đi lại và gần khu dân cư. Ưu hợp Cỏ lào, Bồ cu vẽ, Mua, Lấu, Quanh
châu, Dây khế, Cỏ tranh… Thực vật trong ưu hợp này thấy ít cây gỗ to sót lại,
chủ yếu là các loài cây bụi: Cỏ lào, Thao kén, Lấu lá bạc, Việt Quất, Đắng
cẩy, Mò trắng, Bồ cu vẽ và những loài cây gỗ thấp tái sinh chồi như: Me
rừng, Chòi mòi, Sầm sì, Hoắc quang, Cà muối…
*Hệ thực vật
Theo một số kết quả điều tra năm 2009 cho thấy trong KBTTN Hữu Liên bao
gồm 776 loài, 532 chi, 161 họ, 5 ngành thực vật (Bảng 1.2)
Bảng 2.2: Thành phần thực vật KBTTN Hữu Liên
Ngành thực vật

Họ

Chi

15
5

20
5

27
5

23
118


95
412

744
142
602

161

532

776

Khuyết thực vật (Pteridophyta)
Thực vật hạt trần (Gymnospernae)
Thực vật hạt kín (Angiospermae)
- Thực vật 1 lá mầm (Monocotyledonae)
- Thực vật 2 lá mầm (Dicotyledonae)
Tổng cộng

141

507

Loài


14


* Hệ động vật hoang dã
Theo kết quả điều tra năm 2001 của Viện sinh thái và Tài nguyên sinh
vật, tại KBTTN Hữu Liên có 73 loài thú, thuộc 28 họ và 9 bộ. Trong đó một
số loài có giá trị bảo tồn cao như: Hươu xạ, gấu, báo, một số loài trong bộ linh
trưởng.... Kết quả điều tra năm 2009 của Phân viện Điều tra quy hoạch rừng
Tây Bắc Bộ được tóm tắt trong bảng 1.3.
Bảng 2.3: Danh sách thú tại KBTTN Hữu Liên
Lớp động vật
Thú

Số bộ

Số họ

Số loài

Số loài quý hiếm

9

28

93

33

Chim

14


49

239

14

Bò sát

2

13

67

15

Ếch nhái

1

6

42

5

26

96


442

67

Tổng cộng

Như vậy, so với kết quả điều tra năm 2001 của Viện sinh thái và tài
nguyên sinh vật thì nhiều hơn 20 loài.
2.2.2.1.2. Điều kiện dân sinh, kinh tế - xã hội
a) Dân số, phân bố dân cư và lao động
KBTTN Hữu Liên nằm trên địa bàn 5 xã là: Hữu Liên, Yên Thịnh, Vạn
Linh, Hữu Lễ và Hoà Bình. Tuy nhiên, chỉ người dân của xã Hữu Liên là sinh
sống trong vùng lõi của KBTTN, được xác định là đối tượng chính tác động
đến tài nguyên thiên nhiên trong KBTTN.
Toàn xã Hữu Liên có 3431 nhân khẩu, thuộc 612 hộ gia đình, trung
bình mỗi hộ gia đình có 5,2 người. Trong xã có 4 dân tộc là: Kinh; Tày;
Nùng; Dao được nêu ở Bảng 06


15

Bảng 2.4: Thành phần dân tộc xã Hữu Liên
Dân tộc

Số hộ

%

Khẩu


%

Kinh

333

54.41

1665

48.53

Tày

125

20.42

750

21.86

Nùng

72

11.76

360


10.49

Dao

82

13.41

656

19.12

Total

612

100

3431

100

Dân tộc Kinh là dân tộc chiếm đa số với 54,41% về số hộ và 48,53% về
số nhân khẩu. Thứ 2 là dân tộc Tày với 20,42% về số hộ và 21,86% về số nhân
khẩu.Thứ 3 là dân tộc Dao với 13,41% về số hộ và 19,12% về số nhân khẩu và
cuối cùng là người Nùng với 11,7647% về số hộ và 10,49% về số nhân khẩu.
Sự phân bố dân cư trên địa bàn xã không đồng đều. Người dân sống tập
trung thành các thôn, lân dọc theo thung lũng, gần suối, hoặc nơi có địa hình
bằng phẳng có khả năng làm lúa nước và ở những nơi có điều kiện thuận lợi
cho sản xuất, buôn bán. Dân cư sinh sống chủ yếu ở khu vực trung tâm xã và

dọc đường trục chính, các vùng khác rất it người sinh sống.
Toàn xã có 1423 người trong độ tuổi lao động chiếm 44.67% dân số cả
xã. Lao động tập trung chủ yếu sản xuất nông lâm nghiệp và khai thác vận
chuyển lâm sản.
Tỷ lệ tăng dân số cơ học ở khu vực điều tra không đáng kể, tỷ lệ tăng
dân số tự nhiên trung bình hằng năm khoảng 1,6%
b) Các hoạt động sản xuất
Hiện tại sản suất nông nghiệp được xác định là nghề nghiệp chính của
người dân sống trong khu vực. Lúa và một số loài cây trồng khác như: Ngô,
đỗ, mía, sắn vẫn là cây trồng chủ yếu trong vùng. Cộng đồng địa phương ở


16

đây đã biết canh tác lúa nước từ lâu đời. Đối với lúa nương người dân thường
áp dụng chu kỳ bỏ hóa 1 năm, sau đó quay lại canh tác tiếp.
Diện tích đất nông nghiệp là 429,98 ha, chiếm 6,46% tổng diện tích đất
của toàn xã. Có 5 loại cây trồng được người dân sử dụng là: Lúa nước; ngô,
sắn, mía, đỗ. Trong các loại cây trồng nông nghiệp này thì lúa nước được coi
là nguồn thu nhập chính từ trồng trọt của người dân. Năng suất lúa và các loại
hoa màu khác luôn thấp.
Các loài được chăn nuôi ở đây chủ yếu là: trâu, bò, lợn, dê. Các loài
đại gia súc được hầu hết các hộ gia đình chăn thả bằng phương thức thả rông.
Trâu bò thường được thả trên cánh đồng sau khi thu hoạch lúa, nông sản và
thả rồng trong rừng.
Trâu và bò là 2 loại vật nuôi có giá trị kinh tế cao nhất và sức kéo chính
khiến người dân chú trọng. Trung bình mỗi hộ gia đình ở khu vực nghiên cứu
có 1,52 con trâu và 1,92 con bò. Bên cạnh đó lợn cũng đóng vai trò như
nguồn dự trữ thực phẩm đặc biệt, trung bình mỗi hộ có 3,23 con. Nông dân
trong khu vực thường sử dụng những sản phẩm dư thừa trong hoạt động canh

tác và chế biến nông nghiệp để cho lợn và gia cầm ăn. Gia cầm ở đây được
các hộ nuôi để cung cấp cho nhu cầu của gia đình, hầu như không có việc đưa
gia cầm ra chợ bán. Gia súc, gia cầm ở đây được nuôi nhằm mục đích chủ yếu
là cung cấp cho nhu cầu của gia đình, chỉ có một số ít gia đình coi gia súc, gia
cầm như một loại hàng hoá.
Theo số liệu của UBND xã Hữu Liên, phân loại về kinh tế của các hộ
trong xã được ghi lại ở bảng 1.5.
Bảng 2.5: Phân loại hộ gia đình theo tình hình kinh tế
Loại

Nghèo

Trung bình

Khá

Giàu

Tổng

Số hộ

203

356

49

4


612

%

33,17

58,18

8,00

0.65

100

Đơn vị


17

Như vậy, xã Hữu Liên có tỉ lệ hộ nghèo rất cao chiếm 33,17% số hộ
trong xã. Người dân sống trong tình trạng đói nghèo nên việc khai thác, vận
chuyển trái phép tài nguyên rừng xảy ra là điều không thể tránh khỏi.
Tình trạng thiếu đói vẫn còn diễn ra với một số hộ gia đình tại khu vực
nghiên cứu, chủ yếu là do thiếu gạo. Trong thực tế khi thiếu ăn người ta dùng
nhiều cách để kiếm sống như: Đi vay; bán gia súc gia cầm; ăn ngô, sắn; khai
thác lâm sản để bán... trong đó hoạt động được lựa chọn nhiều nhất là hoạt
động khai thác vận chuyển lâm sản trái phép.
- Những hộ đói thường có ít đất canh tác nông nghiệp và đất trồng màu,
chăn nuôi kém phát triển, thiếu lao động, trình độ dân trí thấp, không có vốn
cho sản xuất, khả năng sản xuất kém. Đời sống phụ thuộc hoàn toàn vào rừng

và sản xuất nông nghiệp, không có nguồn thu từ chăn nuôi và các hoạt động
mang lại nguồn thu khác;
- Những hộ đủ ăn có diện tích đất canh tác nông nghiệp khá lớn, có vốn
đầu tư, nguồn dự trữ lương thực dồi dào, ổn định, biết tổ chức sản xuất hợp
lý. Ngoài lương thực thì các hộ này còn phát triển chăn nuôi và các ngành
nghề mang lại nguồn thu khác.
c) Cơ sở hạ tầng
Xã Hữu Liên nằm cách quốc lộ 1A khoảng 20Km về phía Đông. Toàn
xã có 10Km đường liên xã, liên thôn, toàn bộ là đường đất đổ cấp phối.
Đường đi vào xã rất khó khăn, một số thôn chưa có đường đất lớn mà chỉ là
những đường mòn nhỏ đi men theo các khe núi. Giao thông đi lại khó khăn là
nguyên nhân chính cản trở sự phát triển kinh tế các xã trong vùng.
Xã có 2 trạm biến áp, điện lưới chỉ đáp ứng được hơn 70% nhu cầu
hiện tại vẫn có 3 thôn chưa có điện sinh hoạt, những thôn này ở quá xa do vậy
chưa biết đến khi nào mới có điện lưới phục vụ sinh hoạt. Hệ thống điện tại


18

một số thôn bản là hệ thống máy phát điện nhỏ, đủ cung cấp cho một hoặc 2
hộ xem ti vi và thắp sáng.
Nước sạch chưa đủ đáp ứng nhu cầu sử dụng địa phương. Nguồn nước
sử dụng phổ biến cho sinh hoạt là nước tự chảy, giếng, sông suối. Hệ thống
giếng và nước tự chảy hiện nay chỉ đủ cung cấp 60% nhu cầu sử dụng nước
trong vùng. Nước sạch chỉ đủ cung cấp cho người dân từ tháng 2 đến tháng 11
hàng năm. Những tháng còn lại người dân sống trong cảnh thiếu nước, mọi
hoạt động đều phải tiết kiệm nước tối đa.
Phần đa các hộ dân trong xã đều chưa có điện thoại, cả xã chỉ có một
điểm bưu điện văn hóa xã, là nơi cung cấp dịch vụ bưu chính, viễn thông và là
nơi để bà con và các em học sinh đến tham khảo một số loại sách báo,

internet.
Toàn xã có 3 trường học, một trường mầm non, 4 điểm trường tiểu học,
1 trường trung học cơ sở. Tỷ lệ trẻ trong độ tuổi đến trường đạt 100%, đây là
một thành tích lớn đối với giáo dục của một địa bàn rộng và điều kiện đi lại
gặp nhiều khó khăn.
Xã có 1 trạm y tế với 1 bác sỹ, 1 y sỹ, 2 hộ lý. Trụ sở trạm y tế là khu
nhà cấp 4, điều kiện thuốc men, vật chất rất khó khăn.

2.3. NỘI DUNG NGHIÊN CỨU
Để đạt được các mục tiêu đã đề ra, tôi tiến hành nghiên cứu các nội
dung sau đây:
-

Xác định thành phần loài thú ở KBTTN Hữu Liên;

-

Xác định các loài thú có giá trị bảo tồn cao ở KBTTN Hữu Liên;

-

Xác định các nhân tố đe doạ sự tồn tại và làm suy thoái các quần thể thú ở

KBTTN Hữu Liên;


19

-


Hiện trạng và vùng phân bố tập trung của một số loài thú có giá trị bảo tồn

cao tại KBTTN Hữu Liên;
-

Đánh giá ảnh hưởng của cộng đồng dân cư sống bên trong KBTTN

Hữu Liên đối với KBTTN;
-

Hoạt động quản lý bảo vệ đa dạng sinh học ở KBTTN Hữu Liên;

-

Đề xuất các giải pháp quản lý, bảo tồn thú và đa dạng sinh học ở KBTTN

Hữu Liên..
2.4. THỜI GIAN
Thời gian nghiên cứu được thực hiện từ ngày 15 tháng 11 năm 2008
đến ngày 30 tháng 06 năm 2010. Thời gian chia làm 5 giai đoạn như sau:
-

Từ ngày 15 tháng 11 năm 2008 đến 29 tháng 11 năm 2008 tiến hành

thu thập các số liệu và dữ liệu cần thiết như: Luận chứng KTKT thành lập
KBT, bản đồ KBT, báo cáo hiện trạng KBT, thu thập các dụng cụ thực hiện...;
-

Từ 30 tháng 11 năm 2008 đến 30 tháng 02 năm 2009 tiến hành nghiên


cứu thu thập số liệu ngoài thực địa lần 1;
-

Từ 01 tháng 03 năm 2009 đến 15 tháng 06 năm 2009 tiến hành xử lý số

liệu đã thu thập được;
-

Từ 16 tháng 06 năm 2009 đến 15 tháng 08 năm 2009 tiến hành nghiên

cứu thu thập số liệu ngoài thực địa lần 2;
-

Từ 16 tháng 08 năm 2009 đến 30 tháng 6 năm 2010 tiến hành xử lý số

liệu thu thập được, viết và hoàn chỉnh luận văn.
2.5. PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU
2.5.1. Kế thừa có chọn lọc tài liệu sẵn có
Kế thừa một số thông tin về điều kiện tự nhiên, tình hình kinh tế - xã
hội của khu vực nghiên cứu từ:
- Luận chứng kinh tế kỹ thuật xây dựng rừng đặc dụng Hữu Liên;


20

- Dự án đầu tư rừng đặc dụng Hữu Liên (đơn vị chủ quản là Ban quản
lý rừng đặc dụng Hữu Liên);
- Báo cáo kinh tế xã hội năm 2008, 2009 của UBND xã Hữu Liên;
- Một số báo cáo về kết quả điều tra động thực vật tại KBTTN Hữu Liên.
Kế thừa cơ sở dữ liệu GIS đã được số hoá trên môi trường Mapinfo 9.0

của Ban quản lý Rừng đặc dụng Hữu Liên.
Dựa trên sự kế thừa các tài liệu này kết hợp với kết quả thu được từ các
đợt khảo sát tiến hành lập các bản đồ chuyên đề: Địa hình; thuỷ văn; hiện
trạng thảm thực vật; phân bố một số loài trong KBTTN, phân cấp mối đe doạ.
Kế thừa có chọn lọc kết quả nghiên cứu của các nghiên cứu đã được
tiến hành tại đây như: Các kết quả nghiên cứu của Viện sinh thái và tài
nguyên sinh vật (2000); Viện điều tra quy hoạch rừng tây bắc bộ (2009); Một
số kết quả nghiên cứu tốt nghiệp đại học về khu hệ thú tại KBTTN Hữu Liên
của sinh viên trường Đại học Lâm nghiệp Việt Nam.
2.5.2. Phỏng vấn cán bộ của KBTTN Hữu Liên và người dân địa phương
Phỏng vấn cán bộ làm công tác bảo tồn và dân cư địa phương, đặc biệt
những người làm nghề săn bắn là đối tượng tác động thường xuyên đến tài
nguyên thú rừng nơi đây để có thông tin về thành phần loài và tình trạng của
thú trong khu vực.
Các thông tin về hiện trạng công tác quản lý bảo vệ rừng; những hoạt
động của lực lượng Kiểm lâm trạm Kiểm lâm rừng đặc dụng Hữu Liên và
Ban quản lý KBTTN Hữu Liên; các dự án đã và đang được tiến hành tại
KBTTN Hữu Liên, các số liệu này được thu thập qua phỏng vấn lãnh đạo Ban
quản lý KBTTN và lãnh đạo xã Hữu Liên, lãnh đạo trạm Kiểm Lâm Rừng đặc
dụng Hữu Liên.
Phỏng vấn 100 hộ gia đình thuộc 12 thôn của xã Hữu Liên để có được
những thông tin về tình hình kinh tế - văn hoá của các hộ cũng như hiểu biết


21

của họ về các loài thú hoang dã, mức độ và các hình thức tác động đến tài
nguyên rừng nói chung cũng như tài nguyên thú nói riêng, mức độ phụ thuộc
vào tài nguyên thú của các hộ gia đình và thông tin về các thợ săn giàu kinh
nghiệm. Tất cả thông tin được ghi vào mẫu biểu có sẵn.

Trao đổi với cán bộ khu bảo tồn để xác định các mối đe doạ đến thú
hoang dã. Thảo luận với họ về các mối đe doạ đối với khu hệ thú tại đây. Tiến
hành cho điểm đối với các mối đe doạ chủ yếu để xác định tầm quan trọng và
một số phương hướng giảm thiểu đe doạ.
2.5.3. Phân tích các mẫu vật lưu trữ
Nguồn thông tin về các loài thú chủ yếu dựa vào các mẫu vật sẵn lưu trữ
tại nhà dân trong KBTTN Hữu Liên. Ngoài ra, còn có các mẫu vật được thu thập
tại nhiều nơi tuy nhiên đảm bảo chúng có cùng nguồn gốc tại KBTTN Hữu Liên.
Phân tích các mẫu vật được lưu trữ tại Viện sinh thái và tài nguyên sinh
vật - Viện khoa học và công nghệ Việt Nam.
Tiến hành giám định và phân tích các mẫu vật thu được dựa vào khoá
định loại với sự trợ giúp của các chuyên gia thú của Viện Sinh thái và Tà nguyên
sinh vật. Các tài liệu định loại chính gồm: Đào Văn Tiế n (1985a,b,c), Cao Văn
Sung và cs. (1980, 1999), Smith & Yan xie (2008), Francis C.M. (2008).
2.5.4. Điều tra khảo sát theo tuyến
Điều tra theo các đường mòn từ khu dân cư vào sâu trong rừng để quan
sát phát hiện các loài thú, tình trạng sinh cảnh và tác động của con người. Ghi
nhận về thú được thu thập thông qua quan sát thú trực tiếp bằng mắt thường hoặc
ống nhòm, bẫy thú nhỏ, phát hiện tiếng kêu và các dấu vết hoạt động khác của
thú (dấu chân, dấu phân, hang, tổ...). Tôi chọn 4 tuyến điều tra, từ 4 thôn tôi chọn
4 tuyến điều tra và nhờ người dân dẫn đường.


22

- Tuyến 1: Có chiều dài 10km. Bắt đầu tại Lân Đặt và kết thúc tại Đèo Nhừ
Tuyến điều tra đi qua các dạng sinh cảnh: Rừng trên núi đá vôi và Trảng cỏ
cây bụi.
- Tuyến 2: Có chiều dài 10 Km. Bắt đầu tại Ba Mìn và kết thúc tại Đèo Nhừ
Tuyến điều tra đi qua các dạng sinh cảnh: Rừng trên núi đá vôi và Trảng cỏ

cây bụi.
- Tuyến 3: Có chiều dài 12,3 Km. Bắt đầu tại Cốc Trong và kết thúc tại Lân
Co Há.
Tuyến điều tra đi qua các dạng sinh cảnh: Rừng trên núi đá vôi và trảng cỏ
cây bụi
- Tuyến 4: Có chiều dài 10 Km. Bắt đầu tại Lân Coóc và kết thúc tại Lân Nà Lùng.
Tuyến điều tra đi qua các dạng sinh cảnh: Rừng trên núi đá vôi và Trảng cỏ cây bụi
2.5.5. Đánh giá nhanh nông thôn có sự tham gia (PRA)
Phương pháp PRA được áp dụng để đánh giá mức độ tác động của một
số thôn bản đến tài nguyên rừng của KBTTN Hữu Liên. Trong các thôn bản
chọn ra một số hộ có người là thợ săn giàu kinh nghiệm. Trao đổi với các thợ
săn đó về hiện trạng hoạt động săn bắn, sử dụng và bảo vệ tài nguyên thú
rừng tại địa phương hiện nay cũng như trước đây. Từ những trao đổi đó tiến
hành tổng hợp và lập thành các kiến thức bản địa về khai thác và sử dụng tài
nguyên thú rừng. Để phát hiện kiến thức bản địa tiến hành hỏi một số câu hỏi
mở về các vấn đề sau:
- Các hình thức khai thác tài nguyên thú và quy trình tổ chức với mỗi hình
thức, nội dung công việc của từng bước;
- Các hình thức xử lý con thú sau các cuộc đi săn, quy trình xử lý với mỗi
hình thức, nội dung công việc;
- Các hình thức bảo vệ thú hoang dã trong hương ước, qui ước làng bản có
hay không, nếu có thì hiệu quả của nó ra sao?


23

2.5.6. Phương pháp phân tích số liệu
a) Lập danh lục thú của KBTTN Hữu Liên
Việc giám định các mẫu vật thú có sự hỗ trợ của các chuyên gia về thú:
PGS.TS Nguyễn Xuân Đặng (Viện sinh thái và tài nguyên sinh vật); Th.S. Đỗ

Quang Huy (Đại học Lâm nghiệp Việt Nam). Tên phổ thông của thú theo
Đặng Huy Huỳnh và cs. (1994), Lê Vũ Khôi (2000). Tên khoa học theo Danh
lục thú Việt Nam của Đặng Ngọc Cần và cs.(2008).
Danh lục được lập dựa trên cơ sở kết quả điều tra nghiên cứu của tôi và
kết quả nghiên cứu trước đây của các tác giả khác.
b) Xác định các loài được ưu tiên bảo tồn
Các loài được ưu tiên bảo tồn được lập dựa trên cơ sở sau:
- Các loài bị đe doạ ở Việt Nam theo sách đỏ Việt Nam (2007);
- Các loài bị đe doạ cấp toàn cầu theo danh lục đỏ IUCN (2009);
- Các loài đặc hữu của Việt Nam và khu vực;
- Các loài được pháp luật Việt Nam bảo vệ có tên trong nghị định
32/2006/NĐCP.
c) Ứng dụng phần mềm Mapinfo xây dựng bản đồ
- Ranh giới mới của KBTTN;
- Tuyến điều tra;
- Bản đồ hiện trạng thảm thực vật;
- Khu vực ưu tiên bảo tồn sinh cảnh;
- Bản đồ chuyên đề về phân bố của một số loài thú có giá trị bảo tồn cao.
d) Ứng dụng chương trình SPSS kiểm tra ảnh hưởng của việc sử dụng tài
nguyên rừng của cộng đồng đến tính đa dạng sinh học thú.
Kiểm tra tính độc lập giữa nhân tố đại diện cho hoạt động sử dụng tài
nguyên rừng của cộng đồng và một số yếu tố xã hội khác như:


×