Tải bản đầy đủ (.pdf) (146 trang)

Tuyển tập 151 bài hoa song đường Mặc Giang

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (864.97 KB, 146 trang )

Tuyển tập Hoa Song Đƣờng
Thơ Mặc Giang - Viết về Cha Mẹ
* gồm có 151 bài *
Email: ;

*****
Tuyển tập Hoa Song Đường gồm 100 bài được in ấn năm
2009, với Lời giới thiệu của Cụ Mộng Bình Sơn. Lúc đó đã
sáng tác hơn 100 bài, nhưng khi in thì chỉ để 100 bài cho
chẵn. Đến nay, đã có thêm 51 bài sau này nên cho luôn vào
đây, nếu có tái bản vẫn giữ nguyên 151 bài này cho nguyên
vẹn tất cả để ca ngợi công đức sinh thành, trong đó còn
ngưỡng vọng Ông Bà, Nội Ngoại, Tổ Tiên Hồng Lạc Việt
Nam.
Tác giả MG.

LỜI GIỚI THIỆU
HOA SONG ĐƢỜNG
Mỗi thế hệ thi ca đều xuất hiện những tâm hồn đặc biệt của các
nhà thơ qua từng thế hệ. Phần nhiều, tâm hồn xuất phát từ cảm tính
của thi nhân qua mọi sinh hoạt của xã hội.
Tập thơ Hoa Song Đƣờng của nhà thơ Mặc Giang vƣợt ra ngoài
cái vòng tâm tƣ hiện hữu xƣa nay, nó mang tính chất triết lí nhân
sinh, chứa chất mọi quy luật sinh tồn mà con ngƣời và vũ trụ cố
gắng tranh đấu để bảo tồn lẽ sống cùng với vạn hữu.
Đọc tập thơ Hoa Song Đƣờng của nhà thơ Mặc Giang, chúng ta
không bắt gặp những ƣớc muốn, tham vọng cá nhân thƣờng thấy
trong thơ, mà nó lắng đọng trong đạo làm ngƣời, trong nghĩa vụ
thiêng liêng của lẽ sống.
Tập thơ chứa đựng hàng trăm bài thơ nói về công đức sinh thành
và bổn phận đáp đền của con cái. Mục đích rất bình thƣờng nhƣng


lại chứa đựng một nhân sinh quan sâu lắng tạo thành một triết lí
của muôn loài đã hoà mình vào vạn hữu.
Có lẽ Mặc Giang muốn mƣợn thơ để diễn đạt một ý nghĩa sâu xa
trong luật sanh tồn của vũ trụ bằng ý thức thƣơng yêu của các bậc
sinh thành và nhiệm vụ đền ơn đáp nghĩa của kẻ đƣợc sanh ra,
nhƣng tâm tƣ của thơ Mặc Giang lại kích động sâu xa vào sự
thƣơng yêu, nghĩa sinh thành và sự báo đáp của kẻ mang ơn.
1


Từ đó, thơ Mặc Giang đã đi xa hơn trong lãnh vực triết lí nhân
sinh. Một dân tộc trƣởng thành không thể vƣợt ra ngoài vòng qui
luật ấy. Một đất nƣớc hình thành cũng không thể vƣợt ra ngoài qui
luật ấy mà làm nên.
Bởi vậy, tập thơ Hoa Song Đƣờng của Mặc Giang đƣơng nhiên trở
thành một tập thơ mang sắc thái triết học trong thời đại thi ca hôm
nay.
Sài Thành,
Ngày 01-04-2009
Mộng Bình Sơn
01. Mẹ Việt Nam muôn đời !
02. Phƣơng xa mất Mẹ
03. Tình Mẹ muôn đời
04. Nhắc những em tôi
05. Tình Cha muôn thuở !
06. Mai tôi về
07. Nếu mai có về thăm Quê Mẹ !
08. Tình thƣơng của Mẹ đong đầy
09. Tình Cha còn đó đẹp thay !
10. Đôi vành môi đọng lệ buồn

11. Ngày trở về
12. Lá rụng về cội !
13. Nhớ thƣơng ngày về
14. Mái tranh nghèo
15. Mẹ Thƣơng (Nhớ thƣơng về Mẹ)
16. Một cành hoa dâng Mẹ
17. Một cành hoa trắng thiên thu
18. Công đức sinh thành
19. Từ đó xa mờ
20. Hình bóng Mẹ Hiền
21. Hình bóng Cha già
22. Một ngƣời đi
23. Nhớ Mẫu Từ
24. Vành tang Mẹ
25. Mẹ đã đi rồi
26. Từ tạ Mẹ Hiền
27. Mẹ ơi, con đi …
28. Mẹ ơi, con không hứa !
29. Tôi nói anh nghe
30. Sóng vỗ đôi bờ
31. Màu Hoa trăng trắng phủ dày
32. Nâng vành tang trắng
33. Mẹ đi, lối cỏ hoa cài
2


34. Đóa Hoa Song Đƣờng
35. Một Đóa Song Đƣờng
36. Song Đƣờng, một đóa không tên !
37. Bài ca hay nhất

38. Xin dành cho Cha Mẹ
39. Tiếng nói Không Cha
40. Mẹ mãi còn đây
41. Một mình chƣa thỏa, là hai !
42. Điều ƣớc dâng Mẹ (Những Lời Mẹ Thƣơng)
43. Còn Mẹ là còn tất cả
44. Công Cha một tiếng - một đời !
45. Ngập ngừng, hai tiếng : Từ Thân !
46. Khép Cửa Đơn Côi
47. Một đời Ơn Cha
48. Mẹ cuối chân trời
49. Con trở về
50. Vòng hoa trắng phủ mộ phần
51. Một lòng thƣơng nhớ mãi
52. Thắp nén hƣơng mờ
53. Nếu có thể ?
54. Xin Cha hiểu lòng con
55. Tƣởng nhớ Mẹ Hiền (Xin Mẹ chứng tri)
56. Hai tiếng Mẹ Quê
57. Đƣờng về Bên Nội
58. Đƣờng về Quê Ngoại
59. Hoa Trắng trọn đời
60. Thấm đau lòng mẹ
61. Mẹ chờ con
62. Ơn Cha - Đức Mẹ
63. Mẹ đã xa rồi (Gợn sóng tuyền đài)
64. Cuối bờ rêu thiên cổ
65. Nhớ mãi tình quê
66. Cho trọn tình quê
67. Quê hƣơng chỉ một

68. Những cánh hoa rừng
69. Xin Mẹ chờ con
70. Nhớ bóng hình Cha
71. Mẹ tóc trắng – Cha bạc đầu !
72. Nào ai muốn viết !
73. Anh hùng còn rơi lệ !
74. Bốn bài vừa qua (Chung 1 cội nguồn)
75. Anh về thăm lại tình quê
76. Em về thăm lại quê xƣa
77. Cha về thăm lại quê nhà
78. Mẹ về thăm lại quê nghèo
79. Bài ca Mẹ Việt Nam
80. Bóng Mẹ cuối trời !
3


81. Cha kể con nghe
82. Cha theo tiếng gọi sơn hà
83. Đổi cả trần gian
84. Ngƣời Cha Việt Nam
85. Ông Cha của ta
86. Có bao giờ em hỏi ?
87. Đừng quên có Mẹ trong đời
88. Tìm Mẹ không lời
89. Tặng phẩm Mẹ cho đời
90. Tìm Mẹ đêm mơ
91. Mẹ về cửa tử
92. Hiểu Đễ cho vừa
93. Hát Mẹ bốn mùa
94. Cảm ơn Cha Mẹ

95. Ân nghĩa Song Đƣờng
96. Mất Mẹ là mất tất cả
97. Vời vợi Công Cha
98. Hỏi thăm Cha
99. Mỗi năm Giỗ Mẹ
100.
Trắng cả thiên thu
101.
Đi giữa Lòng Đất Mẹ
102.
Sao thƣơng Quê Cha - Đất Mẹ
103.
Hành trình Quê Mẹ
104.
Quê Cha - Đất Mẹ
105.
Còn đâu tiếng nói Mẹ Cha
106.
Tiếng khóc Mồ Côi
107.
Con đi giữa lòng Đất Mẹ
108.
Thơ nhạc quê hƣơng
109.
Đóa Hoa Hiếu Hạnh
110.
Hai sắc Bông Hồng
111.
Một đóa Trắng - Hồng
112.

Mỗi Mùa Hiếu Hạnh
113.
Mẹ là tất cả
114.
Không gì so sánh Mẹ
115.
Ân Phụ Mẫu Tiên Rồng
116.
Biết thƣơng Cha Mẹ
117.
Từ tạ Song Đƣờng
118.
Cành hoa dâng Cha Mẹ
119.
Đất Tổ - Quê Cha
120.
Gia tài của Mẹ
121.
Mở Trang Hiếu Hạnh
122.
Thông Điệp Vu Lan
123.
Hoa Trắng thiên thu
124.
Mẹ, tặng phẩm duy nhất cuộc đời
125.
Vu Lan, Cha có buồn không ?
126.
Vu Lan nhớ Mẹ Hiền
127.

Còn đó quê tôi
4


128.
129.
130.
131.
132.
133.
134.
135.
136.
137.
138.
139.
140.
141.
142.
143.
144.
145.
146.
147.
148.
149.
150.
151.

Quốc Lễ Thù Ân

Còn đó Vu Lan
Bông Trắng thôi cài
Bông Hồng, một đóa em mang
Bông Hồng, một đóa nâng niu
Mẹ Cha là nhất trần gian
Nhờ Hội Vu Lan
Hoa Hồng muôn thuở
Cánh Hoa thiên thu
Ƣớc vọng Vu Lan
Vin Cành Hoa Trắng
Hiếu Hạnh Phật Giáo
Hoa Trắng Thù Ân
Nở Đóa Từ Thân
Thắm tô Tình Mẹ
Công đức Phụ thân
Công đức Song Đƣờng
Hoa Hồng dâng Mẹ
Hiếu Hạnh đền ơn
Công Ơn Cha Mẹ
Vạn lời Mẹ Thƣơng
Vu Lan nhớ Mẹ
Vƣờn Hồng kết nụ Mẹ Yêu
Tôn thờ Mẹ Yêu

************

Mẹ Việt Nam, Muôn Đời !
Thơ Nhạc * Tháng 03 - 2004.

Mẹ Việt Nam

Năm ngàn năm tổ quốc oai hùng
Năm ngàn năm lịch sử huy hoàng
Để muôn đời là núi là sông
Mẹ Việt Nam
Năm ngàn năm từ thuở Vua Hùng
Năm ngàn năm dòng giống Tiên Rồng
Để muôn đời là nƣớc là non
Mẹ Việt Nam
Năm ngàn năm từ thuở khơi dòng
Năm ngàn năm tay bế tay bồng
Để muôn đời là cháu là con
Mẹ Việt Nam máu đỏ da vàng
Mẹ Việt Nam sau trƣớc một lòng
Và muôn đời gìn giữ sắc son
Mẹ Việt Nam mái tóc buông dài
5


Nhƣ chiều dài tổ quốc quê hƣơng
Mẹ Việt Nam ánh mắt sâu mờ
Nhƣ bến bờ muôn vạn tình thƣơng
Mẹ Việt Nam chân cứng tay mềm
Nhƣ dịu dàng muôn sắc thiên hƣơng
Cao tiếng nói Việt Nam
Cho quê hƣơng còn sống
Cao tiếng hát Việt Nam
Cho quê hƣơng rạng ngời
Cao tiếng nói Việt Nam
Cho quê hƣơng bừng sáng
Cao tiếng hát Việt Nam

Cho quê hƣơng muôn đời
Mẹ Việt Nam
Mẹ Việt Nam
Muôn đời.

Phƣơng Xa Mất Mẹ



Tháng 7 - 2004.
Tặng cho những ai ở xa mất Mẹ.

Ngày xƣa tôi đi, Mẹ tôi gọi
Nhớ trở về thăm mái nhà nho nhỏ
Tôi ra đi, mẹ tôi còn ở đó
Chốn trời quê, sƣơng gió, nắng mƣa nhiều
Mắt mẹ mờ, ôm hy vọng nâng niu
Tôi gìn giữ những gì chiu chắc đƣợc
Lối ngõ đầu thôn
Nhớ sau nhớ trƣớc
Ngƣỡng cửa chờ mong
Ngừng bƣớc tâm tƣ
Mẹ ngƣớc nhìn trông
Con đó, phải không chừ !
Thƣa mẹ không đâu
Ngày về thăm chƣa đến !
Mẹ tôi buồn, tuổi mẹ già nhƣ đèn khô, cạn nến
Bóng chiều hôm, lỡ mây trời vụt tắt thì sao
Đã mƣời năm, hai mƣơi năm, biết đến khi nào
Tôi quặn thắt, ôm nỗi sầu cô đọng

Những tƣởng, mây kéo bồng bềnh, trăng sao lồng lộng
Bóng thời gian chƣa đến độ bẽ bàng
Nhƣng nào ngờ dòng sinh tử băng ngang
Tôi lặng nhìn mẹ, qua tang gia buốt giá
Dòng đời nghiệt ngã
Mấy nẻo phân ly
Mẹ giã từ tôi
Mẹ đã ra đi
6


Tôi vĩnh viễn ôm nỗi lòng rêu phủ
Mẹ đã về với giấc nghìn thu yên ngủ
Nhƣng những đêm nhớ mẹ, tôi không một giấc ngủ yên
Bóng mẹ hiền vạn thuở cũng không quên
Đeo tôi mãi, đến cuối đời ân hận
Mỗi khi buồn nhớ mẹ
Lòng thổn thức trào dâng
Vành mi khô ngấn lệ
Nhỏ hai giọt lăn tròn
Đêm sâu dù có mỏi mòn
Có sâu hơn nỗi ngƣời con phƣơng trời
Đƣa hồn về chốn chơi vơi
Tìm hình bóng mẹ, ngỏ lời nỉ non
Mẹ ơi, trái đất dẫu tròn
Nhƣng con tìm mẹ, có còn gì không
Lạnh lùng nghe tiếng đêm đông
Xa xôi nghe tiếng mênh mông vô bờ
Lung linh nén ngọc hƣơng thờ
Nhƣng hình bóng mẹ mịt mờ ngàn xa

Giật mình tỉnh mộng đêm qua
Sờ trên gối mộng gối đà đẫm sƣơng
Nghe lòng nát cõi tình thƣơng
Rụng rơi giọt lệ đêm trƣờng ai hay !!!

Tình Mẹ Muôn Đời
Tháng 7 - 2004.
Tặng cho những ai còn Mẹ và những ai mất Mẹ.

Biết bao nhiêu bài hát, hát ca về mẹ
Biết bao nhiêu bài ca, ca về mẹ tuyệt vời
Và biết bao nhiêu sách vở trong đời
Nói về mẹ, tình thiêng liêng cao quí
Sách vở ấy dẫu dẫy đầy nhƣ núi
Lời ca kia dẫu lai láng nhƣ sông
Tình ca kia dẫu rào rạt biển Đông
Nhƣng cũng không diễn tả hết đƣợc, tình ca của mẹ !
Dù có lớn bao nhiêu, đối diện mẹ, con vẫn còn nhỏ bé
Dù có làm ông gì,
đối diện mẹ, con cũng mong hai tiếng thƣơng yêu
Dù có làm bà gì,
đối diện mẹ, con cũng mong đƣợc nuông chiều
Hình ảnh mẹ diệu kỳ hơn trời cao biển rộng
Tấm lòng mẹ, hơn đất trời lồng lộng
Che chở cho con trƣớc mọi sóng gió cuộc đời
Tha thứ cho con trƣớc mọi tơi tả trùng khơi
Còn có mẹ là con còn tất cả
Cuộc sống phong trần, dù có ngàn lần vấp ngã
7



Biển đục trần gian, dù có vạn lúc nguy nan
Chỉ cần về bên mẹ, là con đƣợc bình an
Khi nghe mẹ hỏi, con, con của tôi sao đó !!!
Những đứa con xa, mẹ chờ trông vò võ
Những đứa con gần, mẹ sớm tối chiều hôm
Bao cuộc biển dâu, sông cạn đá mòn
Nhƣng tình thƣơng của mẹ vẫn ngàn đời che chở
Con chƣa kịp thƣa, mẹ đã vỗ về hỏi con cho rõ
Con đó hả con, con có sao không
Nhớ giữ gìn sức khỏe nghe hông
Nếu con có bề gì, mẹ làm sao sống đƣợc !!!
Mỗi khi vui, con chƣa kịp cƣời, mẹ đã cƣời trƣớc
Mỗi khi đau, con chƣa dám khóc, nƣớc mắt mẹ đã chảy rồi
Mẹ là nhất trong đời, không có gì thay bậc đổi ngôi
Mẹ là cả bầu trời thƣơng yêu dịu ngọt
Trăng khuất canh tàn, nhìn những vì sao chót vót
Tôi viết cho ai, còn có mẹ trong đời
Tôi viết cho ai, không còn mẹ nhƣ tôi
Hãy biết sống trọn vẹn khi trong đời còn mẹ
Và hãy cùng tôi, nghe từng giọt lệ đơn côi !!!

Nhắc Những Em Tôi
Tháng 7 - 2004.
Tặng cho những ai còn Mẹ và những ai mất Mẹ.

Mẹ là một con ngƣời, nhƣng là một con ngƣời không ai thay thế
Mẹ là một con ngƣời, nhƣng nhờ mẹ mới có em
Mẹ ấp ủ em giấc ngủ hằng đêm
Mẹ đã nâng niu, từ ngày em có mặt

Chín tháng mƣời ngày, lòng mẹ đau quặn thắt
Ngày em ra đời, mẹ nhƣ đứt ruột đứt gan
Thân mẹ ra sao, mẹ cũng chẳng màng
Mẹ quay nhìn em, thử em có bình yên không đã !!!
Tay bế tay bồng ba năm ròng rã
Bú, mớm, nuôi em, vất vả trăm phần
Lo cho em khôn lớn, mẹ cực khổ bội lần
Vì hy sinh cho em, mẹ đã chất chồng gian khó
Một sƣơng hai nắng, dầm mƣa dãi gió
Vất vả một đời, tần tảo nuôi em
Cơm canh dƣa muối, đày đọa thân còm
Miễn sao cho em đƣợc no cơm ấm áo
Em lớn lên một chút, mẹ dày thêm áo não
Em trƣởng thành bao nhiêu, mẹ tàn tạ úa già
Mắt yếu, lƣng còng, mòn thịt, mòn da
Để cho em thành ngƣời, nhƣ ngƣời ta trong xã hội
Đức hy sinh của mẹ nhƣ trời cao dịu vợi
Tình thƣơng yêu của mẹ nhƣ biển cả thâm sâu
8


Vũ trụ mênh mông, bao nhiêu cõi nhiệm mầu
Có một cõi thiêng liêng, em xin dành cho mẹ
Tôi xin nhắc em, đôi lời em nhé !
Mẹ đã gian truân, đau khổ nhiều rồi
Mẹ đã vì em, tóc bạc da mồi
Nếu em thƣơng mẹ, thì đừng để một ngày mai, quá chậm !!!
Em đừng để tóc mẹ bạc thêm trên đầu đã trắng !
Thân mẹ yếu già, em đừng để mẹ thêm những vết nhăn !
Mắt mẹ đã khô, đừng để mẹ khóc nữa vì em !

Em thăm hỏi mẹ, có khỏe không, mỗi khi đâu đó !
Em ơi ! Em hãy nói một câu, một câu nho nhỏ :
Mẹ ơi ! Mẹ có biết rằng, con thƣơng mẹ lắm không ?
Cõi trần gian, diễm phúc cho em, còn đóa hoa hồng !!!
Và, bất hạnh cho những ai, khi cài bông hoa trắng !!!

Bóng Hình Cha Muôn Thuở
Tháng 7 - 2004. Để nhớ mãi bóng hình Cha.

Bao nhiêu sách vở, bài ca, nói về tình mẹ
Sao ít có những lời, nói tới tình cha
Có công bằng không, và nhƣ vậy, sao cà
Sừng sững nhƣ núi Thái Sơn, thì cần chi tô vẽ
Công cha hằng trụ vũ, nên khác nhiều đức mẹ
Nhà mà không nóc, dựa cột ai nghe !
“Còn cha, gót đỏ nhƣ son”, là sao vậy hè !
Những gì con có hôm nay, đều nhờ cha mà có
Gánh vác, đỡ đần, một đời gian khó
Chống chỏi, gian truân, năm tháng chẳng sờn
Tang thƣơng biến hải, sông cạn, đá mòn
Nhƣng tấm thân cha vẫn uy nghiêm, không biểu lộ
Cha nhƣ tùng bách, đan tâm từ độ
Nào vợ, nào con, nào cửa, nào nhà
Rồi tiếng gọi hồn thiêng, tiếng réo sơn hà
Cả một cuộc đời vật lộn, xông pha
Đập giũa xác xây, và độc đạo đứng lên, nên trầm ngâm, ít nói
Đôi mắt sâu, chứa đựng một bầu trời, mệt mỏi
Trắng mái đầu, cho thỏa mộng Nam Kha
Tay sần sủi, cho tròn nợ nƣớc, tình nhà
Chân chai đá, để giẫm đi mọi nẻo đƣờng gai góc

Nƣớc mắt chờ khô, nhƣng cha ngậm câm, không khóc
Bừng nở tâm tƣ, nhƣng cha cũng ít tiếng nói, tiếng cƣời
Từ một tới mƣời, cho đến vạn mƣời mƣơi
Nam nhi không mâu, thuẫn, tang, bồng, đâu phải là nam nhi trái !
Lấp biển, dời non, gieo ngàn quan ải
Vƣợt núi, băng rừng, nhẹ tựa hồng mao
Tình non nghĩa nƣớc, thắm đƣợm máu đào
9


Cha vẫn đứng thẳng, nhìn ngang, thì sá gì chút tình ca ngợi
Một tiếng ơn cha, mềm lòng đá sỏi
Một tiếng phụ thân, rúng động từ nghiêm
Một tiếng thâm ân, rúng động linh thiêng
Đạp đổ chông gai và xây đắp lại : những hoang tàn, nghiêng ngửa
Cha tôi đó, ôi tình cha muôn thuở
Nhờ bóng hình cha, tôi mới có hôm nay
Dù cha tôi, không niềm nở từng ngày
Nhƣng vẫn trơ gan cùng phong sƣơng, tuế nguyệt
Bên bóng bụi mờ
Đêm dài nuối tiếc
Bên dòng lịch sử
Băng giá lên ngôi
Bên dòng sông xƣa
Nay lở mai bồi
Còn đó mãi, bóng hình cha muôn thuở !!!

Mai Tôi Về
Tháng 9 - 2004


Mai tôi về, Mẹ tôi còn đâu đó
Bóng thời gian, có thấy đứa con xƣa
Tuổi đã mòn, đan sợi tóc lƣa thƣa
Mắt lại lòa, nhìn cội già long gốc
Mai tôi về, Cha tôi dày khó nhọc
Trông dáng tôi, cũng độc thọ trơ cành
Thăm thẳm đôi bờ, đọng giọt khô quanh
Chấm từng điểm dƣ đồ, rung lịch sử
Mai tôi về, Anh tôi nhìn tƣ lự
Thuyền phiêu du, xơ mạn sóng giang hồ
Nợ tang bồng xô đẩy cửa hƣ vô
Chí nam nhi vắt lên đèo kim cổ
Mai tôi về, Chị tôi nhìn ngờ ngợ
Tấm lòng son, mờ sƣơng khói sơn khê
Màu trời xanh, tản mạn chốn xa mờ
Mây đen bạc, phủ bềnh bồng trôi nổi
Mai tôi về, Em tôi nhìn không nói
Nẻo đƣờng nào, ê ẩm bƣớc chân đi
Một cánh chim, dù không nghĩa là gì
Nhƣng tiếng vỗ, vỡ toang trời câm lặng
Khu vƣờn xƣa, lây lan tràn rau đắng
10


Thôn xóm nghèo, ủ dột mái nhà tranh
Lúa đơm bông, ngậm sữa ƣớp tinh anh
Sinh lực cạn, úa tàn cây trái chín
Mạch lòng đất, vƣơng suối nguồn bịn rịn
Tẩm làn hơi, nƣớc ẩm ƣớt lên non
Non nƣớc ngàn năm, non nƣớc chẳng mòn

Dù xây xát, qua từng thời biến động
Mai tôi về, nƣớc in hình đôi bóng
Một bóng hình, hai mặt, nƣớc dõi soi
Bóng hình này vƣơng vấn dáng giống nòi
Bóng hình kia lâng lâng hồn sông núi.

Nếu một mai có về thăm Quê Mẹ !
Tháng 03-2005

Nếu một mai có về thăm quê mẹ
Tôi sẽ đi xem ngõ trƣớc cửa sau
Để nhìn trông nơi cắt rốn chôn nhau
Những gì còn và những gì đã mất !
Nếu một mai có về thăm quê mẹ
Tôi sẽ thăm những nấm mộ họ hàng
Xin chân thành khấn nguyện ba nén nhang
Vờn vợn khói, xa rồi, xa xa mãi !
Nếu một mai có về thăm quê mẹ
Tôi sẽ đi thăm ngõ vắng đầu thôn
Để lắng nghe những âm vọng nỉ non
Còn đọng lại bên bờ rêu dĩ vãng !
Nếu một mai có về thăm quê mẹ
Tôi sẽ đi thăm bến vắng bờ sông
Để nhìn trông bong bóng nƣớc trôi dòng
Còn vƣơng vấn bóng hình xƣa tích cũ !
Nếu một mai có về thăm quê mẹ
Nhìn mấy hàng cau rũ bóng lƣa thƣa
Ƣớc gì còn bé nhỏ nhƣ ngày xƣa
Để không thấm cuộc đời nhiều tan vỡ !
Thăm quê mẹ để trông về nỗi nhớ

Và trầm ngâm trong nỗi nhớ tìm quên
Những ngày qua, còn gì nữa, thênh thênh !!!
Những hôm nay, dấu mờ loang cát bụi !!!
11


Tình thƣơng của Mẹ đong đầy
Tháng 6-2005

Mẹ là bát ngát hoa hƣơng
Cho con mang tiếng yêu thƣơng vào đời
Mẹ là nguồn suối tuyệt vời
Cho con về với biển khơi vô bờ
Mẹ là khúc nhạc lời thơ
Cho con giấc mộng ƣơm mơ trong lành
Mẹ là mây trắng trời xanh
Cho con nở nụ trên cành thùy dƣơng
Mẹ là man mác gió sƣơng
Cho con giọt nắng còn vƣơng nắng chiều
Mẹ là nét ngọc mỹ miều
Cho con óng ánh nâng niu sáng ngần
Mẹ là buôn tảo bán tần
Cho con vững bƣớc phong trần con đi
Mẹ là một biển sầu bi
Cho con sức chịu li kỳ trần gian
Mẹ là một khối gian nan
Cho con vƣợt khổ trên đàng phù sinh
Mẹ là ánh sáng bình minh
Cho con biết nẻo đăng trình thênh thang
Mẹ là bóng mát trăng vàng

Cho con dạo gót trên ngàn rong chơi
Mẹ là tất cả trong đời
Cho con nhớ mẹ mƣợn lời khắc ghi
Dù cho mẹ đã từ ly
Nhƣng hình bóng mẹ không gì đổi thay
Dù cho mẹ đã về tây
Nhƣng hình bóng mẹ còn đây suốt đời
Dù cho sóng nƣớc đầy vơi
Nhƣng hình bóng mẹ không vơi, đong đầy
Tình thƣơng của mẹ còn đây
Tình thƣơng của mẹ đong đầy trần gian.

Tình Cha, còn đó đẹp thay !!!
Tháng 6-2005

Cha là núi cả trên cao
Cho con sỏi đá đi vào trần gian
Cha là nghiêm khắc vô vàn
Cho con chân cứng đá mềm trƣờng chinh
Cha là cây cột đầu đình
Cho con đứng vững một mình vững chân
Cha là một núi canh tân
12


Cho con chấn chỉnh chẳng ngần ngại chi
Cha là một núi tuyệt kỳ
Cho con ngang dọc chẳng vì lựa ai
Cha là cửa đóng then cài
Cho con trung liệt lối dài dặm băng

Cha là thừa tiếp nặng oằn
Cho con gánh vác mà giăng cơ đồ
Cha là cội gốc tàn khô
Cho con vƣợt sóng hải hồ bốn phƣơng
Cha là lẫm liệt đƣờng đƣờng
Cho con đuổi bóng những phƣờng vong nô
Cha là nét sử điểm tô
Cho con tƣờng tận bốn bờ non sông
Dù cho cạn nuớc biển đông
Trƣờng Sơn nhả khói đừng hòng đổi thay
Dù cho phƣơng Bắc phƣơng Tây
Hay phƣơng nào nữa nƣớc nầy chẳng lay
Đã nhƣ muối mặn gừng cay
Tình non nghĩa nƣớc thêm dày keo son
“Đá mòn nhƣng dạ chẳng mòn”
Việt Nam sông núi vẫn còn trơ trơ
Tình cha con mãi tôn thờ
Ngàn năm còn mãi cơ đồ núi sông
Tình cha con mãi ghi lòng
Ngàn năm còn mãi non sông nƣớc này
Tình cha còn đó đẹp thay !!!

Đôi vành khô ứ đọng !
Tháng 06-2005

Tôi vẫn nhớ những bàn tay vẩy vẩy
Tiễn tôi đi, từ ngày đó, lâu rồi
Bóng nhỏ dần rồi mất hút xa xôi
Còn đọng lại chƣa nhòa trong ký ức
Chiếc xe chạy bon bon về phía trƣớc

Tôi đứng yên nhìn ngƣợc lại phía sau
Cho đến khi biên biếc chỉ một màu
Khép nhỏ lại cuối khung trời thăm thẳm
Tôi ngồi yên nghe tâm tƣ trĩu nặng
Hình dung nơi khi đến sẽ ra sao
Mang từ ly trong nhung nhớ rạt rào
Từ ngày đó, xa dần, xa mãi mãi
Tôi vẫn nhớ những bàn tay vẩy vẩy
13


Của ngày nào tiễn biệt bƣớc tôi đi
Theo thời gian gõ những nhịp chia ly
Của từng nốt trên cung đàn còn mất
Biết bao ngƣời đã đi về với đất
Biết bao ngƣời tắm gội bụi trần gian
Nợ nhân sinh mỗi kẻ bƣớc lên đàng
Mang nghiệp dĩ vào đời cùng duyên, số
Tôi vẫn nhớ chuyến ra đi ngày đó
Đến hôm nay đã một quãng đƣờng dài
Còn nằm yên trong ký ức chƣa phai
Nhƣng trụ diệt cỡi vô thƣờng biến hoại
Cánh cửa tử khép chân trời vời vợi
Cánh cửa sinh mở mặt mới tinh mơ
Những bàn tay vẩy vẩy thật xa mờ
Và ngày đó vẫn còn đây thăm thẳm
Ngồi một mình ở một nơi thanh vắng
Tôi lục ra trong gói cũ hành trang
Một chuyến đi đã biền biệt muôn ngàn
Bỗng ƣơn ƣớt đôi vành khô ứ đọng !


Ngày trở về
Tháng 07-2005

Ngày trở về tôi lặng yên không nói
Mắt buồn buồn, nhìn, ngó thật xa xôi
Ngó trƣớc sau, ngó quanh quất một hồi
Rồi đảo mắt xa dần ra đầu ngõ
Nhìn thăm thẳm, thấy gì không trong đó
Lại ngó vào nơi một chái ba gian
Ngƣớc lên trên, xin thắp ba nén nhang
Quyền quyện khói lòng vòng bay nhè nhẹ
Tôi ngừng lại trên tấm hình của mẹ
Rồi ngừng lại trên tấm hình của cha
Nhìn những ngƣời thân, quyến thuộc gần xa
Mới còn đây mà đã ngồi lên đó
Tôi nhìn xuống, đàn cháu con nho nhỏ
Gọi là nhỏ nhƣng thật sự lớn nhiều
Có đứa đang một tay ẵm, tay dìu
Còn nhỏ nữa, vừa gái trai lúc nhúc
14


Ngày trở về, tôi tìm lại từng chút
Còn những gì trong tất cả đổi thay
Để nâng niu từng cái nhỏ mảy may
Nhƣ hun hút những xa mờ đất mẹ
Tôi nhắm mắt rồi thì thầm khe khẽ
Ngày trở về tìm quá khứ đã xa
Tiếng đàn xƣa đã tắt hết âm ba

Hình dung lắm mới cơ hồ cộng hƣởng
Chỉ thế thôi nhƣng vô cùng sung sƣớng
Tôi đã đi trên quê mẹ đây rồi
Ngày trở về xin trả lại xa xôi
Nhƣng tro lạnh đã bập bùng bếp lửa.

Lá rụng về cội
Tháng 07-2005

Đây là vùng đất nào
Mà sao ngƣời nằm đó
Tôi cúi nhìn cho rõ
Tên, lạ quá đi thôi
Tôi bỗng nghe những cảm xúc bồi hồi
Rồi lần lƣợt tôi tìm thăm khắp chốn
Đi một mình tôi cũng hơi ớn ớn
Bƣớc vào thăm nhƣng họ cứ nằm im
Có ngƣời buồn ánh mắt nhƣ lim dim
Lông dựng đứng, tôi nghe sao lành lạnh
Sau khi đọc danh tánh
Tôi biết họ giống mình
Trông qua những tấm hình
Lại buồn thƣơng man mác
Có những chỗ nằm chung nhau một dạt
Có những nơi xen kẽ với ngƣời ta
Đi tới đâu cũng thấy thế vậy mà
Nếu nơi đó có ngƣời mình đang sống
Gió hiu hiu vang vọng
Ngƣời lớn nhỏ nằm yên
Nếu có những linh thiêng

Xin cho tôi đƣợc biết
Họ tình thân nói thiệt
Đã nằm đây, không phải đất của mình
Sống điêu tàn mà chết cũng điêu linh
Gởi xứ ngƣời chớ xứ mình xa lắm
Sống, đã âm thầm, mang nặng
15


Chết, lại chôn ké, mang đau
Bỡi tấm thân đã trôi dạt bờ dâu
Nên dong ruổi khắp năm châu bốn biển
Thân tạm gởi cho bụi mờ hƣ huyễn
Hồn phiêu diêu tìm lại với cửu huyền
Trái đất tròn nên gặp đƣợc Tổ Tiên
Nhớ cháu con, lâu lâu thăm một chuyến
Thác là một chuyện
Gởi là một phƣơng
Nơi đó quê hƣơng
Lá rụng về cội !

Nhớ thƣơng Ngày về ...
Tháng 07-2005

Ngày về, cho lúa đồng xanh
Cho bông lúa chín thơm lành tình quê
Ngày về, cho bến bên đê
Cho thuyền xuôi mái vỗ về bên sông
Ngày về, cho ƣớc chờ mong
Bao năm xa xứ nhớ trông vơi đầy

Xóm làng in bóng còn đây
Đƣờng quê in dấu, bờ cây in màu
Quê nghèo cắt rốn chôn nhau
Đất cằn sỏi đá bên bàu ruộng nƣơng
Bao năm xa cách đoạn trƣờng
Tình vƣơng vƣơng vấn nghĩa vƣơng vƣơng sầu
Quê nghèo, trắng mấy mùa cau ?
Nhà tranh mƣa nắng, mấy màu phong sƣơng ?
Ngày về, nhặt bóng tơ vƣơng
Tơ tằm rút mãi, tƣ lƣờng hồn ai
Ngày về, góp nhặt phôi phai
Đem hong nhung nhớ, phơi đài xa xôi
Ngày về, thăm thẳm lên ngôi
Tình quê héo hắt, gởi đồi thê lƣơng
Ngày về, cho thắm tình thƣơng
Cho ngƣời lữ thứ, nhớ thƣơng ngày về !!!

Mái tranh nghèo !
Tháng 07-2005

Mẹ sinh ra một đàn con mấy đứa
Trên quê nghèo ấp ủ tuổi còn thơ
Miếng cơm rau, dƣa muối dẫu xác xơ
Vẫn đùm bọc cho đến ngày khôn lớn
16


Mái tranh nghèo vẫn ngày ngày khói gợn
Ruộng nƣơng nghèo vẫn mấy khoảnh khô cằn
Vá làm sao cho hết những khó khăn

Nên đã bỏ đi, nơi nầy nơi nọ
Theo thời gian, đứa có chồng có vợ
Nợ phu thê, rồi cháu cháu con con
Mẹ già dần trên mảnh cũ héo hon
Ngày qua ngày, ngóng nhìn ra đầu ngõ
Nhìn thì nhìn, để rồi thƣơng rồi nhớ
Biết lâu lâu mới có đứa về thăm
Đứa ở xa, giỏi lắm một đôi năm
Đứa ở gần mới lân la lui tới
Đã biết vậy nhƣng nhiều khi cũng nói
Nhớ lâu lâu về thăm mẹ nghe con
Nếu một mai sức của mẹ không còn
Lỡ có gì thì làm sao nhắm mắt
Của gian khó trên đƣờng dài nghèo ngặt
Mấy mụn con đành cũng phải chia ly
Cả một đời, đâu còn lại đƣợc gì
Chỉ một mái tranh nghèo xa xƣa ấy.

Nhớ thƣơng về Mẹ !
Tháng 8—2005

Ân nuôi dƣỡng một đời, làm sao đáp
Nghĩa cù lao chín chữ, biết sao đền
Mẹ gian khổ, dày sƣơng sa gió táp
Thân hao mòn, tàn tạ, chỉ vì con
Tay bồng bế, tay vỗ về bú mớm
Tay nâng niu, tay may vá áo quần
Tay nhà cửa, tay thức khuya dậy sớm
Tay cơm canh, tay buôn tảo bán tần
Mỗi một ngày khi con dần khôn lớn

Mẹ vì con, ngày kiệt sức yếu già
Giữa trƣờng đời, con lao vào ƣớc vọng
Mẹ trông con, biền biệt cõi trời xa
Đƣờng viễn liên, bắt hai đầu, tiếp nối
Tiếng thân thƣơng : con đó hã, mẹ nè
Lòng lâng lâng vui mừng nghe mẹ gọi
17


Nghe không con, tiếng mẹ, con có nghe
Rồi cứ thế, một ngày kia đã tới
Đèn dầu khô, mẹ nhắm mắt lìa đời
Con lặng yên, tiếng kinh cầu vụn vỡ
Mẹ mất rồi, nhƣ mất cả đời thôi
Con tìm mẹ, nhƣ đi tìm ngõ tối
Trông tiếc thƣơng, góp nhặt bóng vô thƣờng
Con tìm mẹ, nhƣ hoàng hôn khuất núi
Đom đóm bay, lạnh nhạt phủ mùi sƣơng
Xin ngắt một bông hồng dâng lên mẹ
Còn con mang một bông trắng đơn côi
Trong diệu hữu, mẹ thì thầm nói khẽ
Dòng tử sinh, tội nghiệp đứa con tôi
Xin thắp nén tâm hƣơng dâng lên mẹ
Xin chắp tay vang vọng tiếng kinh cầu
Cõi nhiệm mầu trông xa vời lặng lẽ
Mẹ đã về, nhƣng cõi đó ở đâu
Khói hƣơng trầm, mắt trần, nhìn có hạn
Nhƣng linh thiêng, xin hồn mẹ, chứng tri
Mỗi khi nhớ, khi thƣơng hình bóng mẹ
Bƣớc lên cầu Ái Tử khóc biệt ly !!!


Một Cành Hoa Dâng Mẹ !
Tháng 5-2006

Xin ngắt một cành hoa dâng mẹ
Mẹ là thiêng liêng, là tất cả nhiệm mầu
Mẹ đã đi rồi, từ nay tìm mẹ ở đâu
Mây ngủ trên ngàn, bóng tối chìm sâu
Xin ngắt một cành hoa dâng mẹ
Mẹ là tình thƣơng, là tất cả cuộc đời
Mẹ đã đi rồi, thôi còn gì nữa mẹ ơi
Con đi tìm mẹ, từng bƣớc đơn côi
Xin ngắt một cành hoa dâng mẹ
Mẹ là muôn sông, là biển cả rạt rào
Mẹ đã đi rồi, bầu trời mất hết trăng sao
Con đi tìm mẹ, bóng dáng hƣ hao
Xin ngắt một cành hoa dâng mẹ
Mẹ là yêu thƣơng, là cao quí khôn lƣờng
18


Mẹ đã đi rồi, hƣơng thờ nhả khói mờ sƣơng
Có những đêm về, lành lạnh thê lƣơng
Xin ngắt một cành hoa dâng mẹ
Hoa hỡi là hoa, hoa màu trắng hay màu hồng
Trắng đã phai nhòa, mà hồng đã chết màu bông
Con đứng một mình, tìm mẹ, đêm đông !!!

Một cành hoa trắng thiên thu
Tháng 5 – 2006


Ngày xƣa mẹ dắt con đi
“Con đi trƣờng học, mẹ đi trƣờng đời”
Ngày xƣa mẹ dắt con chơi
Con chơi bé bỏng, mẹ chơi thế trần
Lớn lên bôn bả lập thân
Mẹ dần nghiêng bóng phù vân nắng chiều
Đến khi biết tiếng mẹ yêu
Mẹ đà về với tịch liêu cuối trời
Còn đâu câu nói tiếng cƣời
Chín còn không có, hỏi mƣời mà chi
Mẹ ơi, tìm bóng biệt ly
Bên cầu Ái Tử, sầu bi thì thầm
Mẹ ơi, tìm bóng biệt tăm
Bên dòng sinh tử, ngàn năm xa mờ
Trầm hƣơng quyện khói đêm mơ
Con kêu tiếng mẹ, cuối bờ hoang vu
Một cành hoa trắng thiên thu
Gắn trên giá lạnh, mịt mù mẹ ơi !

Công Đức Sinh Thành
Tháng 5 - 2006

“Ba năm bồng ẵm cảm ơn cha
Chín tháng cƣu mang nhờ đức mẹ”
Bốn chữ tứ ân, tình cao cả
Chín chữ cù lao, nghĩa thâm sâu
Tình thƣơng mẹ, biển Đông thấm vào đâu
Công đức cha, núi Thái làm sao sánh
Thƣơng nhớ mẹ, hãy tô bồi tâm tánh

Thƣơng nhớ cha, hãy tôi luyện trung trinh
Sống ở đời, đừng câu nệ hy sinh
Mà cảm khái những gì ta có thể
Nhớ ơn cha, tấm thân ta là để
Đỡ phong trần, đi cống hiến quê hƣơng
Nhớ đức mẹ, cuộc đời ta là để
19


Mang tin yêu, đi xây dựng tình thƣơng
Đáp nhƣ thế, chƣa tròn ơn cha mẹ
Đền nhƣ thế, chƣa vẹn nghĩa Song Đƣờng
Nhƣ núi rừng, bàng bạc lộng Thái Sơn
Nhƣ biển Đông, mênh mang triều sóng vỗ
Chiều nghiêng bóng đổ
Công đức sinh thành
Mây trắng trời xanh
Ngàn năm lan tỏa !

TỪ ĐÓ XA MỜ
11 giờ đêm 16-11 năm Bính Tý * 1997
dâng hƣơng hồn Mẹ.

Mƣời bốn tuổi xa gia đình vạn dặm
Ba mƣơi năm, vỏn vẹn bảy mƣơi hai giờ thăm
Và từ đó Bóng Mẫu Từ thăm thẳm
Mẹ ơi ! Trăng mƣời sáu
Bóng đơn côi vò võ xa xăm
Đất trời nghiêng ngửa
Thành sầu sụp đổ

Hai Đấng Sinh Thành
Khuất bóng biệt tăm
Hơn một tuổi chào đời
Kêu tiếng Cha trong vòng tay của chị
Bốn mƣơi ba năm
Kêu tiếng Mẹ tự đáy lòng
Còn chi đâu nữa mà mong
Thƣơng thƣơng nhớ nhớ xuôi dòng buông trôi
Nghĩa đáp ân đền còn đâu nữa ?
Nghìn năm vĩnh biệt nhé Mẹ ơi !
Xứ Phù Cát còn đó
Thôn Tân Hòa còn đây
Mây thoảng gió bay
Một ngƣời con tự nguyện kiếp lƣu đày
Mang hạnh nguyện đơn sơ hiến cho đời tƣơi đẹp !
Khói hƣơng trầm nghi ngút
Mắt con nhòa rƣớm lệ
Nửa tinh cầu vụn vỡ
Mẹ linh thiêng còn nhớ ?
Đã nhiều lần con thƣa Mẹ
Bốn ngƣời con. Hãy bớt đi một đứa cho đời !
Chân bƣớc mãi cho Ánh đạo vàng tỏ rạng
Đƣợc tin Mẹ nhắm mắt
Con trầm ngâm sống với Mẹ một đêm
Một đêm để biết chuyện làm
Một đêm cầu nguyện Hoa Đàm kính dâng
20


Một đêm là cả ngàn năm

Một đêm vũ trụ lặng yên xoay vần
Dù cho bao độ phù vân
Con còn Bóng Mẹ theo vầng trăng soi
Vầng trăng mƣời sáu chia đôi
Nửa từ quê cũ, nửa trôi quê ngƣời
Cho con từ tạ nụ cƣời
Cho con từ tạ Bóng Ngƣời con thƣơng.

Hình Bóng Mẹ Hiền
Tháng 10 - 2006
Mẹ ra đi, cõi vô thƣờng tan biến
Mái tranh nghèo, nhƣ vắng bóng Mẹ ơi
Chốn cô phòng, buông khung rèm cửa sổ
Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời
Mẹ ra đi, khung trời còn nhung nhớ
Áo bà ba, nhuộm một nắng hai sƣơng
Áo vải thô, bạc phai màu hoại sắc
Mái nhà xƣa, ấp ủ bóng Mẹ thƣơng
Mẹ ra đi, bóng Mẹ Hiền còn đó
Quãng đƣờng dài, ghi dấu nét, không pha
Cát bụi bay, thì thầm khua sỏi đá
Gợi hồn con, bóng nguyệt nhớ trăng già
Mẹ rũ áo, cuộc đời nhƣ bỏ ngõ
Dòng sông xƣa, nhịp sóng vỗ đôi bờ
Mỗi lần qua, thêm một lần thƣơng nhớ
Mắt Mẹ già vời vợi tóc bạc phơ
Tiếng chuông đầu hôm buông thả
Tiếng chuông mỗi sớm xa đƣa
Ngân vang trôi về nỗi nhớ
Mênh mang hình bóng tôn thờ

Lời kinh trầm bỗng bên chùa
Dọc đƣờng rơi rụng hơn thua
Trở về nguồn tâm muôn thuở
Đây rồi hình bóng Mẹ xƣa
Hàng me ru gió đong đƣa !!!

Hình Bóng Cha Già
Tháng 10 - 2006
21


Cha ra đi, cõi vô thƣờng tan biến
Mái tranh nghèo, nhƣ vắng bóng Cha ơi
Vẫn còn đây, bức mành thƣa cửa sổ
Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời
Cha ra đi, khung trời còn nhung nhớ
Áo bà ba, nhuộm một nắng hai sƣơng
Áo vải thô, bạc phai màu hoại sắc
Cảnh nhà xƣa, nghiêng một mái Song Đƣờng
Cha ra đi, bóng Cha Già còn đó
Quãng đƣờng dài, gai góc vẫn không phai
Cát bụi bay, thì thầm khua sỏi đá
Gợi hồn con, bóng núi đổ sông dài
Cha rũ áo, cuộc đời nhƣ bỏ ngõ
Dòng sông xƣa, nhịp sóng vỗ đôi bờ
Mỗi lần qua, thêm một lần thƣơng nhớ
Bóng Cha già cằn cỗi tóc bạc phơ
Tiếng chuông đầu hôm buông thả
Tiếng chuông mỗi sớm xa đƣa
Ngân vang trôi về nỗi nhớ

Mênh mang hình bóng tôn thờ
Lời kinh trầm bỗng bên chùa
Dọc đƣờng rơi rụng hơn thua
Trở về nguồn tâm muôn thuở
Đây rồi hình bóng Cha ơi
Quê nhà một mái xa khơi !!!

Một Ngƣời Đi
Tháng 10 - 2006
Ngƣời ra đi, cõi phiêu bồng đâu đó
Cửa không gian, nhƣ vắng bóng ngƣời ơi
Cửa thời gian, treo bức mành khép mở
Gió phất phơ, reo kẽ lá không lời
Ngƣời ra đi, khung trời còn nhung nhớ
Những ngày qua, nhuộm vạc nắng pha sƣơng
Những hôm nay, loang loang màu tim tím
Bóng hình ai, ghi nhòa nhạt bên đƣờng
Ngƣời ra đi, những ngày xa xƣa đó
22


Của một thời dĩ vãng vẫn chƣa phai
Cát bụi bay, xạc xào khua sỏi đá
Gợi hồn ai, nhắm mắt thức đêm dài
Ngƣời cất bƣớc, cuộc đời chƣa bỏ ngõ
Dòng sông xƣa, nhịp sóng vỗ đôi bờ
Mỗi lần qua, thêm một lần nhung nhớ
Nƣớc thì thầm ấp ủ bến sông mơ
Vạc đầu hôm buông thả
Dế rỉ rả canh khuya

Ngân vang trôi về nỗi nhớ
Mênh mang hình bóng chƣa mờ
Giữa dòng đời muôn ngả
Trôi những nẻo xa khơi
Lá vàng buông lả chả
Phơi gió bụi không lời.

Nhớ Mẫu Từ
Tháng 3 – 2007
Nếu ai hỏi trên đời nầy
Hình ảnh nào là hình ảnh đẹp nhất
Xin trả lời, đó là hình ảnh mẫu từ
Bao trùm vũ trụ, vẫn có chỗ, không dƣ
Khắp cả đất trời, vẫn tràn đầy, không thiếu
Nếu ai hỏi trên đời nầy
Tình thƣơng nào là tình thƣơng đẹp nhất
Xin trả lời, đó là tình thƣơng mẹ hiền
Dịu hơn nét ngọc tay tiên
Đẹp hơn châu báu diễm huyền thiên thai
Tình thƣơng dịu ngọt chảy dài
Mẹ hiền, nhƣ thể phƣơng đài kết hoa
Nếu ai hỏi, trên đời này
Tình thƣơng nào là tình thƣơng đẹp nhất
Xin trả lời, đó là tình thƣơng mẹ hiền
Chỉ cần tay mẹ dịu xoa
Niềm đau, gian khổ, chan hòa tiêu tan
Chỉ cần lời mẹ nhẹ nhàng
Niềm đau, đày đọa, bỏ ngang bên đƣờng
Chỉ nhìn ánh mắt mẹ thƣơng
Nhƣ reo khúc nhạc vƣơng vƣơng cầu kiều

Ngồi buồn, đếm bóng cô liêu
Lòng thƣơng nhớ mẹ chín chiều ruột đau
Ruột đau, dù có úa màu
23


Đâu bằng hai tiếng, mẹ yêu, mất rồi.

Vành Tang Mẹ
Tháng 3 – 2007
Vành tang mẹ, là bầu trời sụp đổ
Vành tang mẹ, là vùng đất ngửa nghiêng
Còn đâu tiếng mẹ, thiêng liêng
Con đi tìm mẹ, giữa miền đơn côi
Còn đâu tiếng mẹ, mẹ ơi
Con đi tìm mẹ, xa xôi vọng về
Tử sinh, là một cơn mê
Tìm hình bóng mẹ, bốn bề biển khơi
Vành tang mẹ, ôi một vành tang trắng
Vành tang mẹ, ôi, trắng cả đời con
Mồ côi, tìm nẻo mỏi mòn
Đơn côi, tìm chốn héo hon cuối đời
Tạ từ, tiếng nói không lời
Con đi tìm mẹ, chơi vơi vô thƣờng
Tạ từ, một bến yêu thƣơng
Con đi tìm mẹ, trên đƣờng bơ vơ
Sống, là cõi có hình có tƣớng
Chết, là về vạn nẻo không không
Ai đem nƣớc đổ về sông
Sông đi ra biển, biển trông về nguồn

Còn đâu, hai chữ tròn vuông
Tròn còn không có, hỏi vuông làm gì
Vành tang mẹ, hỏi còn chi
Vành tang mẹ, hỏi còn gì, mẹ ơi !

Mẹ đ ã đi rồi
Tháng 3 – 2007
Ta nhớ câu, thất thập cổ lai hy
Mấy mƣơi năm, trong đời đâu có dễ
Nhƣng thƣa mẹ, dù trăm năm cũng thế
Hay ngàn năm, vẫn ảo ảnh phù vân
Diễm phúc nhất cuộc đời, là hai tiếng mẫu thân
Cao quí nhất cuộc đời, là hai tiếng mẫu từ
Thƣơng yêu nhất cuộc đời, là hai tiếng mẹ thƣơng
Nào có nghĩa gì đâu, kiếp ngƣời ba vạn sáu
Bóng chiều xuống, nhẹ rơi bên bờ giậu
Hoàng hôn về, nghiêng sóng vỗ mênh mang
Mây nƣớc ơi, có nghe tiếng âm vang
Mẹ đi đâu, cuối phƣơng trời miên viễn
24


Tấm thân mẹ, nằm yên, bất động
Cổ quan tài, vĩnh biệt ngàn thu
Đêm không trăng, mà, sao cũng mịt mù
Con tìm mẹ, nhƣ đom đóm bay, đi tìm ngõ tối
Mẹ đi đâu
Mẹ đi về đâu
Mẹ về một cõi nhiệm mầu
Lòng con mới thấu sắc màu tang thƣơng

Mẹ về một cõi mờ sƣơng
Còn đâu mẹ hỡi, chiều vƣơng nắng chiều
Mẹ về một cõi tịch liêu
Còn đâu hai tiếng : mẹ yêu, trong đời.

Từ Tạ Mẹ Hiền
Tháng 3 – 2007
Hình bóng mẹ lung linh, mờ hƣơng khói
Con chắp tay, xin nói tiếng từ ly
Con chắp tay, xin nói tiếng biệt ly
Tim quặn thắt, rƣng rƣng, mờ mi mắt
Cầu xin mẹ, về cõi nhiệm mầu muôn thuở
Còn riêng con, vành trắng phủ màu tang
Đàn cháu ngoan, nƣớc mắt chảy hai hàng
Những ngƣời thân, một nỗi mênh mang
Xin tiễn mẹ, trên chiếc xe vô thƣờng miên viễn
Còn đâu nữa, đƣờng mía lau thơm thơm dịu ngọt
Còn đâu nữa, xôi nếp một nhè nhẹ thanh thanh
Khói hƣơng bay theo gió loanh quanh
Con chim nhỏ, gọi đàn vang mé núi
Tiếng mẹ ơi, ngập ngừng bên bờ suối
Tiếng mẹ ơi, đứt quãng bến từ ly
Vô thƣờng, mẹ đã ra đi
Còn chi đâu nữa, sầu bi nghẹn lời
Vô thƣờng, mẹ đã chơi vơi
Con xin ghi nhớ, trọn đời, mẹ thƣơng
Tạ từ, hai tiếng mẹ thƣơng
Tạ từ, hai tiếng, tình thƣơng, mẫu từ
Chắp tay từ tạ mẹ hiền
Chắp tay từ tạ mẹ thƣơng.


M ẹ ơi, con đi …
Tháng 3 – 2007
Ngày xƣa tôi đi
25


×