Tải bản đầy đủ (.ppt) (31 trang)

Bài 7. Sự phát triển lịch sử và nền Văn hoá đa dạng của Ấn Độ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.69 MB, 31 trang )

Bài 7: Sự
phát triển
lịch sử và
nền văn
hóa đa
dạng của
Ấn Độ


1. Sự phát triển của lịch sử và văn hóa
truyền thống trên toàn lãnh thổ Ấn Độ:
- Đến thế kỉ VII, Ấn Độ
lại rơi vào tình trạng
chia rẽ, phân tán, do
chính quyền trung
ương suy yếu và đất
nước quá rộng lớn.
- Lúc này, chỉ có hai
nước là Pa-la ở vùng
Đông Bắc và Pa-va-la
ở miền Nam là nổi trội
hơn cả.

Pa-La
Pa-la-va


Pa-la-va

Nước Pa-la-va ở miền Nam, thuận tiện về bến cảng
và đường biển, đã có vai trò tích cực trong việc phổ


biến văn hóa Ấn Độ đến các nước Đông Nam Á.
 Văn hóa truyền thống của Ấn Độ phát triển rộng
trên toàn lãnh thổ và có ảnh hưởng ra bên ngoài.


Đền Ăng-co



Tháp Thạt Luổng


Đền Ay-ut-thay-a ở
Thái Lan


Cố đô Pa-gan ở Mi-an-ma


2. Vương triều Hồi giáo Đê-li:


BÁT-ĐA

Năm 1055, Năm
người1206,
Thổ chiếm
người Bát-đa
Hồi giáo chiếm
lập nên vương

Hồilấy
giáo
ở vùng
đượcquốc
Ấn Độ,
Đê-li
làm kinh đô
Lưỡng Hàlập
gồm
lãnh
thổ Iraq,
nên
Vương
quốcđông
Hồi giáo Đê-li
Syria, đông nam Thổ (1206-1526)
Nhĩ Kỳ, và tây
nam Iran hiện nay.

Năm 1206, người Hồi giáo
chiếm được Ấn Độ, lấy Đê-li
làm kinh đô lập nên Vương
quốc Hồi giáo Đê-li (12061526)

ĐÊ-LI


* Hoàn cảnh ra đời:
- Đất nước rộng lớn lại có sự phân chia không
thống nhất.

 Không thể chống lại các thế lực thù địch, bảo vệ
đất nước.

* Quá trình hình thành:
- Đến thế kỉ XIII, người Hồi giáo gốc Trung Á xâm
chiếm Ấn Độ lập nên vương triều hồi giáo Đêli. 

* Vị trí:
- Bước đầu tạo sự giao lưu văn hóa Đông- Tây
- Truyền bá đạo Hồi đến một số nước ở Đông Nam
Á (Inđônêxia, Malaixia...)


a) Chính sách thống trị:
- Truyền bá, áp đặt Hồi giáo vào những người theo
Phật giáo và Hinđu giáo, tự dành cho mình những
quyền ưu tiên về ruộng đất, địa vị trong bộ máy
quan lại.
b) Tôn giáo:
- Có sự phân biệt giữa người theo Hồi giáo và các
tôn giáo khác.
c) Văn hóa:
- Văn hóa Ấn Độ ngày càng phong phú nhờ có sự du
nhập từ Hồi giáo.
d) Kiến trúc:
- Có nhiều công trình kiến trúc nổi tiếng mang đậm
dấu ấn Hồi giáo.


Thánh đường Hồi giáo ở An Giang



Thánh đường Putra ở Ma-lai-xi-a





Khái quát về Hồi giáo:
- Đạo Hồi là một tôn giáo
nhất thần tuyệt đối. Vị
thần duy nhất mà Đạo
Hồi tôn thờ là thánh
Ala. Tín đồ Hồi giáo tin
rằng ngoài thánh Ala
không có vị thần nào
khác.
- Đạo Hồi không thờ
tượng hoặc hình mà
chỉ thờ ngôi sao và
trăng lưỡi liềm biểu
tượng của thánh A-la.


Đạo Hồi quy định:
- Thừa nhận chỉ có
thánh Ala, không có
vị thần nào khác,
còn Mô-ha-met là
sứ giả của Ala và là

vị tiên tri cuối cùng.
- Hàng ngày phải cầu
nguyện 5 lần vào
sáng, trưa, chiều,
tối và đêm. Thứ
sáu hàng tuần thì
phải đến thánh
đường làm lễ 1 lần.


- Mỗi năm đến tháng
Ra-ma-đan phải trai
giới(ăn chay) 1
tháng.
- Phải nộp thuế cho
Đạo để xây cất
thánh đường, bù
đắp các khoản chi.
- Trong suốt đời người
phải đi hành hương
đến Mec-ca một lần.



3) Vương triều Mô-gôn


- Vào thế kỉ XV,
Vương triều Hồi giáo
Đê-li bắt đầu suy

yếu.
- Năm 1398, thủ lĩnhvua Ti-mua Leng
thuộc dòng dõi Mông
Cổ tấn công Ấn Độ,
đến năm 1526
vương triều Mô-gôn
được thành lập dưới
thời vua Ba-bua.


- Vương triều Mô-gôn
cũng là thời kì cuối
cùng của chế độ
phong kiến Ấn Độ.
- Các đời vua đều ra
sức củng cố theo
hướng "Ấn Độ hoá"
và xây dựng đất
nước,đặc biệt dưới
thời vua A-cơ-ba
(1556 -1605) đã thi
hành nhiều chính
sách tích cực.


a) Chính trị:
- Xây dựng một chính quyền mạnh mẽ, có sự liên kết giữa
các tầng lớp quý tộc, không phân biệt nguồn gốc.
b) Kinh tế:
- Thúc đẩy kinh tế phát triển, thực hiện đo đạc lại ruộng

đất trên cơ sở hạn chế sự phân biệt sắc tộc, thống
nhất đơn vị đo lường, định mức thuế hợp lí.
c) Văn hóa, kiến trúc:
- Khuyến khích và hỗ trợ các hoạt động sáng tạo văn hóa,
nghệ thuật.
- Xây dựng nhiều công trình nổi tiếng.
 Ấn Độ có sự phát triển vượt bậc, đạt nhiều thành tựu ở
cả lĩnh vực kinh tế lẫn văn hóa, đất nước thịnh vượng.


×