Tải bản đầy đủ (.doc) (23 trang)

Số 01 năm 2006-2007

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.63 MB, 23 trang )

… còn ngạc nhiên hơn là chuyện thằng Thành
đi cạnh nó nãy giờ, nó không biết có phải
thằng Thành đã đọc được những suy nghó của
nó không? Mà nhìn vào mắt của Thành cũng
là lạ lắm…
Trang 7
Nhòp đập trái tim!
Trang 11
Trang 17
Nhân vật mới: 2 cây viết mới của CLB
HọaMi t rong n ắng
Lantrắng10D
Trang sáng tác, giao lưu văn học
của giáo viên, học sinh trường THPT Lê
Lợi
----------------
Chủ nhiệm CLB:
Thầy VŨ VĂN THÔNG
Biên tập:
TIÊU ANH
Thiết kế và trình bày:
Thầy VŨ TUẤN TRÌNH

Chòu trách nhiệm:
BCH Đoàn trường
THPT LÊ LI
Thư từ, bài vở gửi về BCH Đoàn trường
THPT Lê Lợi.
Đòa chỉ: Văn Phòng Trường, lầu 2.
Ấp 5 Tân Thành Tân Uyên Bình Dương.
Lưu hành nội bộ


In 100 quyển tại:
MT&DVVP TUẤNTRÌNH
149 Ấp 5 TânThành TânUyên BìnhDương
Điện thoại:
0650.682905-0918.154511
Trong số này:
Ban biên tập có nhận được bài của các bạn và bút
danh sau:
Phượng 12C, Nhân 11D, Trang 11D, Nhàn 11D,
28Sieudon10-12B, Lê Uyên 12C, Lan Tráng 10D, Hoà
12C, Thầy Phạm Duy Nhất, HoạMitrongnắng, Vương
Thò Bình 10A, Mạc Đà Lan, Nhím con, H.A …
---------------------------------------------------
Ban biên tập chân thành gửi lời cảm ơn đến
các bạn trong thời gian qua đã ủng hộ cho CLB,
và hy vọng tiếp tục nhận được lòng tin và sự
yêu mến của các bạn trong thời gian sắp tới.
Ban biên tập sẽ cố gắng ra báo thường xuyên
và tiến tới sẽ phát hành đònh kỳ.
Trong thời gian sau, CLB sẽ cố gắng tìm
nhiều nguồn tài trợ hơn nữa để nâng cao cả về
chất và lượng cho các chuyên mục có tính giao
lưu.
Ban biên tập sẽ cố gắng trong thời gian tới
sẽ gửi nhiều số hơn về cho các chi đoàn. Trong
thời gian này nếu bạn nào có nhu cầu nhận
riêng báo, vui lòng liên hệ với Ban biên tập.
Nhân dòp năm mới, CLB và BBT xin gửi tới
thầy cô và toàn thể học sinh trong trường một
năm mới nhiều sức khoẻ, bình an và hạnh

phúc!
Ban biên tập
LỜI NGỎ
02
Từ những bài báo hay
Phụ trách trang: Thầy VũTuấnTrình
Đêm đã chạm vào lộc non tơ biếc,
Phút giao mùa hương khói trầm thơm
Thay áo mới hồi hộp trông chờ Tết
Em thấy gì môi chớm màu son …
(Hoàng Vy)
Một sớm mai khi bình minh thức giấc, giọt nắng
hồng giăng ngang lối người qua. Tiếng họa mi ngọt lành
trong gió sớm. Từng vòng xe lăn vội vã đến trường.
Đêm qua mùa thay lá, để sớm mai chồi non khẽ cựa
mình. Giây phút giao mùa thời gian như đọng lại …
Từng hạt sương đêm long lanh trong giấc mơ tà áo
trắng, chợt giật mình như thấy bóng xuân sang.
Đã qua một mùa thi, không còn nhiều những lo
toan, bận rộn; không còn những đêm thức trắng học
bài. Những nụ cười hồn nhiên lại vang vọng cuối sân
trường. Tiếng cười ấy như những bản Tango học đường
– vừa giòn tan, rộn rã; vừa lắng đọng, du dương …
Cuốn nhật ký tuổi học trò dày thêm những kỷ niệm
buồn vui. Khỏanh khắc giao mùa, tay run run lật từng
trang nhật ký. Rồi hồi hộp đặt bút ghi dòng: Ngày …
tháng … năm … “ Mình thêm một tuổi mới”…
Xin hãy gửi lại nơi đây những kỷ niệm buồn vui
của tuổi học trò; cả những ước mơ, hoài bão, những trăn
trở suy tư …

Xin gói lại chút se lạnh cuối đông trong màu
Phượng Tím. Để sớm mai màu áo trắng bừng sáng giữa
sắc biếc xuân non !
Tiêu Anh
Lớn kòp mùa!
Có khi nào em ngạc nhiên vì sao đôi
mắt của các bé con thường to thế? Rồi
ước ao giá mắt mình cũng to thế thì …
quyến rũ phải biết! Rồi bónh tónh tự …
03
thức tỉnh: Có mà trong truyện tranh! Rồi
lòng tự hỏi lòng lẽ nào ta càng lớn thì đôi
mắt càng bé lại?
Có người cho rằng kích thước đôi mắt
không lớn lên theo tuổi, cho nên khi ta
lớn, gương mặt ta lớn theo trong khi mắt
thì vẫn là một “đại lượng không đổi”. Vì
thế mà mắt trẻ con thường to hơn mắt
người lớn.
Sự thật cũng gần như vậy. Thực ra mắt
cũng có lớn, chỉ có điều lớn rất ít so với
các “thành viên” khác của cơ thể em.
Một nghiên cứu cho biết, từ khi em chào
đời cho đến khi trưởng thành mắt chỉ lớn
lên khoảng 28% thôi. Trong khi cơ thể
“tăng trưởng” đến hơn 400% mà mắt chỉ
“tăng trưởng” 28%, thì các cô nàng teen
vẫn có đôi mắt to tròn hấp dẫn như
truyện tranh mới là chuyện lạ!
Thực ra chuyện lớn không kòp vẫn

thường diễn ra quanh ta mà đâu cứ là đôi
mắt.
Hệ cơ lớn không kòp hệ xương, ấy là
khi tuổi mới lớn cứ dài ngoằng, lòng
thòng.
Thể tích tim tăng lên nhưng đường
kính các mạch máu chưa tăng kòp nên
tween độ tuổi chuyển sang teen thỉnh
thoảng cứ chóng mặt nhức đầu…
Sợ sức khoẻ không lớn kòp kiến thức
nên bố mẹ chăm sóc cho từng miếng ăn
thức uống để em đủ sức thức khuya học
bài.
Vì ý lớn không kòp lời nên bài văn của
em bò cô phê là chưa sâu.
Vì chữ lớn không kòp nghóa nên từ ngữ
của em bò thầy phê lỗi diễn đạt.
Vì e sợ tự do lớn không kòp ý thức nên
mẹ cha nào cũng kèn kẹt bắt các em phải
đi thưa về trình. Cha mẹ chỉ có thể đi ngủ
khi em đã yên giấc.
Và thực sự lo trí tuệ của em lớn không
kòp trái tim nên mẹ cha nào cũng giật
thột khi con mình rung động trong tình
yêu đầu.
Cuộc sống là vậy, cứ có những cuộc
song hành so le để cho ta vẫn luôn còn
suýt soa hai chữ giá mà.
Giá mà đôi mắt lớn kòp khuôn trăng
để ta tha hồ mà chớp chớp …

Giá mà văn hóa theo kòp kinh tế để sự
phát triển bớt đớn đau, để từng lỗ chân
lông của tích luỹ không thấm đầy máu và
nước mắt.
Giá mà văn minh theo kòp giàu có,
giámà lòng trắc ẩn theo kòp lợi nhuận,giá
mà lương tri theo kòp kẻ cơ hội, giá mà
công bằng theo kòp phát triển, giá mà
lương theo kòp công lao động …
Thế nên, Tết này nếu có ai đó chúc
em hay ăn chóng lớn, thì không phải họ
“xỏ xiên” vì em nhân năm Hợi đâu.
Chẳng qua người ta chân thành mong cho
em lớn đều. Già không đều đã khổ mà
lớn không đều cũng chẳng sướng gì hơn.
Em thấy không, chiều nay bên khu
vườn nhà ai đó, có người đang nhặt lá
mai. Họ đang làm cho hoa nở kòp Tết đấy
em ạ!
Xuân sắp đến rồi tôi chúc em lớn kòp
mùa!
ĐOÀN CÔNG LÊ HUY
Báo HTT: 687-29.1.07
Tự khúc mùa thu
04
Một buổi sớm mùa thu thức giấc, gió mơn man trên chiếc lá hoe
vàng. Làn sương thu mỏng mảnh giữa không gian. Đâu đó tiếng
thở nhẹ của cỏ cây hoa lá… Hương mùa thu dìu dòu ngọt ngào!
Đêm qua dưới ánh trăng mờ ảo, cây Ngọc lan khe khẽ cựa
mình, Từng nụ hoa trắng tinh màu áo trắng, thoảng hương

dòu dàng trên lối nhỏ thân quen.
Thu tháng mười nhẹ lướt êm êm, qua cửa sổ đến bên
giấy trắng. Rồi bất chợt thời gian như lắng đọng,
trong tiếng thì thầm của đêm…!
Một ánh đèn thao thức đêm đêm, nét bút nghiêng
mùa thu áo trắng. Dòng kiến thức sáng bừng
trong đêm lạnh, ấm giấc mơ hồng gợi mở
tương lai…!
Những vui buồn xin gửi lại nơi đây, sắc thu
vương một chiều chớm lạnh. Có ai hỏi thu
dòu dàng đến vậy? Thu dòu dàng hay
ánh mắt em?!
Con đường đến trường rộn rã bước
chân quen , những vòng xe
nghiêng nghiêng trong nắng
sớm. Từng nụ cười giòn tan
như hương cốm, lời hát
ngọt ngào trong hương
sắc mùa thu … !
Tân Thành
10.2006
Tiêu
Anh
ÁO XUÂN
Bay bay tà áo học trò
Tưởng đâu xuân mới ùa ra cổng trường
Tung tăng bước ngập đường hương
Bâng khuâng nhìn lại vấn vương trong lòng !
Trang 11D
Con trai

Con trai tưởùng đẹp lắm à
Ngồi cứ bép xép nói xa nói gần
Con trai bản mặt cù lần
Môi tựa như chuột mắt lân kỳ đà
Đãvậy miệng lại tía lia
Học không lo học ngắm nghia cả ngày
Tóc chải mút chìa lên như sắt
Trả bài tay gãi đầu như khỉ
Vậy mà cứ só cứ hay anh hùng
Con trai anh hùng gì? Anh hùng rơm
Cho một mồi lửa thì thôi anh hùng
Con trai dường như hay khùng
Đua nhau mua sắm ôi lung tung
Kiểu này mốt nọ thời trang dò hình
Nhìn cái tướng bảnh bao sáng sủa
Tưởng là học giỏi ai ngờ mã không
Vậy mà lại cứ hay ngông!
Con trai thôi cứ xách dép tụi tôi dài dài!!!
_Nhím con_
05
Giới thiệu cây
viết trẻ :
Trong thời gian qua, nhiều bạn sau khi xem trang tin của CLB có ý muốn giao lưu với tác giả
của những bài viết tâm đắc. Nay ban biên tập mở thêm trang : Giới thiệu cây
viết trẻ nhằm giới thiệu đến bạn đọc những cây viết tiêu biểu của CLB.
Trong số này CLB xin giới thiệu đến bạn đọc tác giả của nhiều bài viết trong các số
trước đã được bạn đọc hâm mộ.
Trần Thò Trang
Bút danh:
Nhím con

Tặng cô bé Dễ thương
hay đi ngang lớp 10A
Tặng em cô bé dễ thương nè
Đôi câu thơ chẳng nên vần nhé
Em còn bé lắm hay đã lớn
Sao mỗi nụ cười phải ấp e ?
HọaMitrong nắng
06
Sinh nhật
Mùa trăng
Nhỏ Hà chạy hối hả vào nhà rối rít:
- Ê Trang! Mày có đi chơi không?
Trang ngơ ngác:
- Mai kiểm tra văn còn lo chơi à? Mà
hôm nay có gì mà trong mày hớn hở
vậy?
Nhỏ Hà trố mắt nhìn, đưa tay lên trán
nó rồi trán của Trang, xong nó như tự
kết luận:
- Bình thường. Không sao hết!
- Sao là sao? – Trang chưa hết ngạc
nhiên.
- Là chưa bò “chập” chứ sao – Hà
nhanh nhẩu – Mầy không nhớ thật hả?
- Nhớ gì?
- Hôm nay là thứ sáu. – Hà vẫn úp
mở.
- Thì sao?
- Là 15 tháng 8 Âm lòch.
Trang vẫn chưa hiểu chuyện gì. Nhỏ

Hà càng nóng hơn:
- Mầy lên cơn à? Hôm nay là …
Nhỏ Hà chưa kòp nói thì đám quỷ sứ
ùa vào. Thằng Thành lăng xăng chạy
trước, tay giấu cái gì đó sau lưng, rồi
không chờ lâu nó chìa ra trước mắt
Trang.
- Bánh kem? – Trang thật bất ngờ,
nhưng vì ngạc nhiên quá chưa kòp nhớ ra
điều gì thì thằng Thành hét lớn lên làm
nó mém ngất đi vì giật mình:
- Chúc mừng sinh nhật!
Hai giây ngơ ngác rồi ngay sau đó nó
kòp nhớ ra, hôm nay quả là một ngày
trọng đại, sinh nhật nó mà. Bất ngờ quá
nó chẳng kòp làm sao để giấu đi sự lúng
túng và niềm hạnh phúc hiện tại. Mà
việc gì phải giấu cơ chứ !
- Í!..í ..! – Nó la lên.
- Gì nữa đây? – Nhỏ Hà cũng phản
ứng theo.
- Vậy … hôm nay cũng là Trung Thu
rồi. – Nó nói như tự nói với mình. Ừ thì
bao năm vẫn vậy . Sinh nhật nó là Tết
Trung thu mà.
Thằng Thành lấy tay sờ lên trán nó ra
vẻ rất nghiêm trọng, và rồi cũng rất ân
cần với nói nó.
- Nói “A” coi!
- A..a..ah – Nó làm như một cái máy

– Rồi sao nữa?
- Công chúa còn nhớ mình tên gì
không?
Nó chưa kòp phản ứng gì thì thằng
Thành đã quay đi, nét mặt nghiêm trọng,
tay chắp tay sau lưng gật gật, lắc lắc cái
đầâu, miệng lẩm bẩm vừa đủ cho cả bọn
nghe:
- Tội nghiệp …! Chậc …!
07
Cả bọn có một dòp cười no bụng, bắt đầu một chuyến phiêu lưu quanh nhà nó như
mọi khi và cũng như bao lần khác, những nơi mà tụi nó đi qua bao giờ cũng đọng lại
những dấu tích mà nếu ai đó nhìn vào cũng gọi chung bằng một cụm từ tha thiết … chiến
trường rác!
Nhưng với nó bao giờ cũng là những thứ đáng yêu, đặc biệt là ngày hôm nay.
...
Trung Thu đối với nó đẹp diệu kì. Hệt như hồi năm nẳm năm nao nào đó, khi tạo hóa
tạo ra ngày Trung Thu, hình như là ông thần ấy tạo riêng cho nó bây giờ vậy. Cuộc sống
của nó là những chuỗi ngày hạnh phúc bên những người thân yêu. Nó tự cảm thấy như
thế, nhưng đôi khi nó cũng không an tâm lắm. Mười sáu tuổi, tính luôn hôm nay nữa, nó
nghó hình như mọi thứ mới thật sự bắt đầu chứ không phải là những gì đã qua. Nhưng cho
dù như thế nào đi nữa, nó vẫn còn những người bạn đáng yêu mà. Ừ! Chỉ mới 16 tuổi
thôi, thì cứ vui như lúc này đi, có đứa nào kòp nhớ mình đã 16 rồi đâu, nhìn nhỏ Hà,
thằng Chí cả nhỏ Mai thường ngày trầm lặng bây giờ cũng đang chạy đi chạy lại cùng lũ
nhóc trong làng bên những chiếc lồng đèn sặc sỡ làm nó cũng không cầm lòng nổi.
- Trang nè! – Tiếng thằng Thành làm nó dừng suy nghó.
- Gì ?
Ngạc nhiên vì không biết thằng Thành đi bên mình từ lúc nào. Nó trả lời gọn lỏn.
- Trang 16 tuổi rồi còn gì nữa nhỉ?
Còn ngạc nhiên hơn là chuyện thằng Thành đi cạnh nó nãy giờ, nó không biết có

phải thằng Thành đã đọc được những suy nghó của nó không? Mà nhìn vào mắt của
Thành cũng là lạ lắm… Thành chẳng để cho nó kòp hiểu
ra. Thành vội quay mặt đi, rồi lí nhí một câu, đủ cho mình
nó nghe:
- Trang đã có “ấy” chưa?
- “Ấy” gì? – Nó bước thật chậm, chợt nghó tới một
điều gì thật mới, hít một hơi thật sâu để còn giữ được thái
độ thản nhiên, nó nhìn Thành, nhoẻn một nụ cười.
- À..! Không có gì? - Thành đáp vội.
Không đứa nào nói gì nữa, Trang bước nhanh hơn,
chừng như để cho đám bạn kia không kòp nhận ra một
điều gì đó hơi khác thường…
Trăng mỗi lúc một lên cao, trăng treo trên ngọn tre
đầu xóm. Gửi lại cho gió những gì vừa thoáng qua. Nó và
lũ bạn rủ nhau xuống đám ruộng cạn bên đường, gom rạ đốt lửa hò hét đến tận khuya.
Như mọi lần, nó bao giờ cũng một mình thức cùng trăng trong đêm Trung Thu. Đêm
nay trăng đẹp lạ kì, gió về mang chút hương thơm đồng nội quyện vào sương đêm.
Lòng tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Nhưng thôi, còn bài kiểm tra ngày mai nữa. Nó
đứng dậy, nhìn chò Hằng, mỉm cười: “Chúc mừng sinh nhật, Trăng nhé !”
Trang 11D
08

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×