Tải bản đầy đủ (.doc) (9 trang)

TỰ CHỌN 9. CHỦ ĐỀ 3

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (164.42 KB, 9 trang )

NỘI DUNG BÀI HỌC :
- Tiết 1-2 : Khái quát chung về tình hình mô phỏng thơ ca Trung Quốc.
- Tiết 3-4 : Khái quát chung về thơ Đường luật.
- Tiết 5-6 : Thể thơ bát cú (vần thơ, cách gieo vần, phép đối trong thể thơ)
- Tiết 7-8 : Thể thơ bát cú (luật thơ, niêm, bố cục)
- Tiết 9-10 : thể thơ tứ tuyệt & thể thơ cổ phong.
- Tiết 11 : Ôn tập.
- Tiết 12 : Kiểm tra.
CHUẨN BỊ :
- Tư liệu về thơ Đường luật ( Văn học Việt Nam & Việt Nam văn học sử yếu –
Dương Quảng Hàm).
- Các bài thơ Đường trong chương trình Ngữ Văn THCS.
Ngày dạy :…………..
Tiết : 1-2.
I. KHÁI QUÁT CHUNG :
1. Tình hình văn học :Từ khi Hàn Thuyên làm thơ phú bằng chữ Nôm dựa theo
Đường luật của Trung Quốc thì văn thơ Nôm phát triển mạnh ở các thể loại.
2. Hàn Thuyên : tên thật là Nguyễn Thuyên, quê ở Hải Dương, đậu Thái học sinh
đời Trần Thái Tôn (1.225-1.257).
Theo sử ghi chép: mùa thu tháng 8 năm 1.282, ông làm Hình bộ Thượng Thư,
có con cá sấu đến sông Phú Lương (Nhị Hà).Vua sai ông làm bài văn vất
xuống sông đuổi cá sấu đi. Cá sấu bỏ đi thật nên vua cho việc ấy giống Hàn Dũ
bên Trung Quốc nên cho ông đổi ra họ Hàn. Vì ông có tài làm thơ phú nên mọi
người làm theo rất đông giúp văn Nôm phát triển mạnh vào thời kỳ này.
3. Các thể văn mượn của Trung Quốc có hai dạng :
a. Văn vần: thơ, phú, văn tế.
b. Biền văn: không vần, có đối.
4. Những thể riêng của Việt Nam : lục bát, song thất & các biến thể của 2 lối
này (hát nói, xẩm, lý, hề,…); nói lối (tuồng) ;… đều thuộc loại văn vần.
CHỦ ĐỀ 3
CHỦ ĐỀ 3


MTCĐ:
+ Giúp HS nắm rõ giai đoạn lịch sử mà VHVN chịu ảnh hưởng của thể
văn & thi pháp Trung Quốc.
+ Hiểu biết cách vận dụng thi pháp của Trung Quốc & âm luật của Việt
Nam qua các thể loại văn thơ, cụ thể là thơ Đường luật.
+ Nắm được các tác phẩm của các tác giả Việt Nam sáng tác thể loại thơ
Đường.

THƠ ĐƯỜNG LUẬT
5. Lưu ý :
+ Các lối văn xuôi của Trung Quốc gồm : bạt, tự,truyện, ký, bi, luận,…thì các
tác giả Việt Nam ít làm bằng chữ Nôm .
+ Các lối văn xuôi mới : tiểu thuyết, ký sự, kịch,…thì mãi sau này khi ta chịu
ảnh hưởng của Tây học mới biết dùng đến.
+ Cần phân biệt : văn vần của Trung Quốc chỉ gieo cuối câu, văn vần của Việt
Nam vừa gieo cuối câu (cước vận), vừa lưng chừng câu (yêu vận).
Ngày dạy :……………..
Tiết : 3-4.
II. THƠ ĐƯỜNG LUẬT :
1. Khái niệm : đây là thể thơ được làm theo luật có từ thời nhà Đường (Trung
Quốc). Thơ Nôm của ta làm theo âm luật của thơ Trung Quốc nên thi pháp
cũng phỏng theo thơ Trung Quốc.
2. Thơ (thi) ngũ ngôn & thất ngôn : là thể văn có thanh, có vần, có thể ngâm
vịnh được. Dựa theo số chữ trong câu thì thơ cổ có hai lối chính :
a. Ngũ ngôn : mỗi câu 5 chữ.
Ví dụ :
ĐÊM MÙA HẠ (Nguyễn Khuyến)
Tháng tư đầu mùa hạ
Tiết trời thực oi ả !
Tiếng dế kêu thiết tha,

Đàn muỗi bay lả tả.
Nỗi ấy biết cùng ai ?
Cảnh này buồn cả dạ !
Biếng nhắp năm canh chày,
Gà đà sớm giục giã.
b. Thất ngôn : mỗi câu 7 chữ.
Ví dụ :
CHỪA RƯỢU. (Nguyễn Khuyến)
Những lúc say sưa, cũng muốn chừa,
Muốn chừa, nhưng tính lại hay ưa,
Hay ưa, nên nỗi không chừa được,
Chừa được, nhưng mà cũng chẳng chừa.
3. Thơ cổ phong và thơ Đường luật : dựa theo cách làm thì có hai thể :
a. Cổ phong (cổ thể) : thể thơ có trước thời Đường, không theo niêm
luật nhất định.
Ví dụ :
ANH NHÈ (Vô danh)
Sống ở nhân gian đánh chén nhè,
Thác về âm phủ cắp kè kè.
Diêm Vương mới hỏi : “Mang gì đấy ?
- Be !”
b. Đường luật (cận thể) : được đặt ra từ đời nhà Đường (618-907), phải
theo niêm luật nhất định.
4. Thơ tứ tuyệt & bát cú : theo số câu thơ Đường mà chia hai lối :
a. Tứ tuyệt : mỗi bài có 4 câu.
Ví dụ :
DỆT VẢI (Lê Thánh Tôn)
Thấy dân rét mướt nghĩ mà thương,
Vậy phải lên ngôi gỡ mối giường.
Tay ngọc lần đưa thoi nhật nguyệt,

Gót vàng giậm đạp máy âm dương.
b. Bát cú : mỗi bài có 8 câu
Ví dụ :
ĐÈO BA DỘI (Hồ Xuân Hương)
Một đèo, một đèo, lại một đèo
Khen ai khéo tạc cảnh cheo leo,
Đất rồ mái giải xanh um cỏ,
Đá chởm gan gà mốc thếch rêu.
Lắt lẻo cành thông cơn gió giật,
Đầm đìa lá liễu hạt sương gieo.
Hiền nhân, quân tử ai là chẳng ?
Mỏi gối chồn chân cũng muốn trèo.
Chú thích : + Đèo Ba Dội : Tên chữ là Tam Điệp.
+ Mái giải : (mái : cái mai; giải: rùa to) khu đất vồng lên như mai rùa.
+ Gan gà : có sắc đỏ, ở đây tả màu sắc của đá.
+ Câu 3,4 có sách ghi là : Cửa sơn đỏ loét tùm bum nóc,
Hòn đá xanh rì lún phún rêu.
Lối Đường luật bát cú là lối chính & thông dụng nhất.
Ngày dạy :…………..
Tiết : 5-6.
III. BÁT CÚ :
1. Vần thơ : (vận thơ)
a. Khái niệm : là những tiếng thanh âm hòa hiệp được đặt vào hai hay
nhiều câu văn để hưởng ứng nhau.
b. Cách gieo vần : thơ Đường luật dùng vần bằng, thỉnh thoảng mới
dùng vần trắc. Cả bài chỉ hiệp một vần (độc vận), trong bài bát cú có
5 vần (ở mỗi chữ cuối của các câu 1,2,4,6,8.)
c. Lạc vận & cưỡng áp : (lạc : rụng) là gieo vần sai, không hiệp nhau.
Nếu gieo vần gượng không hiệp lắm thì gọi là cưỡng áp.
2. Phép đối trong thể thơ :

a. Khái niệm : là đặt hai câu đi sóng đôi cho ý và chữ trong hai câu ấy
xứng với nhau.
b. Đối ý : là tìm hai ý tưởng cân nhau mà đặt thành hai câu sóng nhau.
c. Đối chữ : là vừa đối thanh (bằng, trắc), vừa đối loại của chữ nghĩa
(đặt 2 chữ cùng tự loại để đối với nhau: danh từ, động từ, tiếng Hán,
tiếng Nôm, từ láy,…)
d. Trong bài bát cú phải có đối giữa các câu : 3/4 & 5/6.
Ví dụ :
QUA ĐÈO NGANG (Bà Huyện Thanh Quan)
Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Lom khom dưới núi tiều vài chú,
Lác đác bên sông chợ mấy nhà.
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia.
Dừng chân đứng lại trời, non, nước,
Một mảnh tình riêng ta với ta.
Ngày dạy :……………..
Tiết : 7-8.
3. Luật thơ :
a. Khái niệm : là cách sắp đặt tiếng bằng & tiếng trắc trong các câu của
một bài thơ.
b. Tiếng bằng (bình ) : là những tiếng phát ra bằng phẳng, đều đều,
gồm các tiếng không dấu & dấu huyền, ký hiệu : b.
c. Tiếng trắc (nghiêng, lệch ) : là những tiếng phát ra hoặc từ thấp lên
cao hay từ cao xuống thấp, gồm những tiếng có dấu sắc, hỏi, ngã,
nặng, ký hiệu : t .
d. Luật bằng : là bài thơ bắt đầu bằng 2 tiếng bằng (b).
e. Luật trắc : là bài thơ bắt đầu bằng 2 tiếng trắc (t).
Ví dụ : Luật bằng- vần bằng . Luật trắc- vần bằng.

Câu 1: b b t t t b b (v) t t b b t t b (v)
Câu 2: t t b b t t b (v) b b t t t b b (v)
Câu 3: t t b b b t t b b t t b b t
Câu 4: b b t t t b b (v) t t b b t t b (v)
Câu 5: b b t t b b t t t b b b t t
Câu 6: t t b b t t b (v) b b t t t b b (v)
Câu 7: t t b b b t t b b t t b b t
Câu 8: b b t t t b b (v) t t b b t t b (v)
f. Bất luận (không kể ) : vì theo đúng luật bằng, trắc là rất khó, nên có
lệ bất luận . Nghiã là trong câu thơ có một vài chữ không cần đúng
luật. Trong thơ ngũ ngôn chữ thứ1,3 (nhất, tam bất luận) & thất
ngôn chữ thứ 1,3,5 (nhất, tam, ngũ bất luận) không cần đúng luật.
g. Khổ độc ( khó đọc ) : đáng trắc mà đổi ra bằng thì được, nhưng đáng
bằng mà đổi ra trắc thì không được vì khó đọc.
h. Thất luật (sai mất luật) : một câu thơ đặt sai luật, nghĩa là chữ đáng
bằng mà đổi ra trắc hoặc ngược lại thì không được.
4. Niêm (dính ) :
a. Khái niệm : là sự liên lạc về âm luật của 2 câu thơ. Hai câu niêm với
nhau khi nào chữ thứ nhì của 2 câu cùng theo một luật, hoặc cùng là
bằng hay cùng là trắc, thành ra bằng niêm với bằng, trắc niêm với
trắc.
b. Trong bài bát cú : có những câu niêm với nhau là 1/8, 2/3, 4/5, 6/7,
8/1.
c. Thất niêm : là khi các câu trong một bài đặt sai không niêm với nhau
theo luật là không được.
5. Bố cục : bố cục bài thơ bát cú có 4 phần.
a. Đề (câu 1: phá đề; câu 2: thừa đề ): là mở bài và vào bài.
b. Thực (trạng) (câu 3,4) : là giải thích đầu bài cho rõ ràng. Nếu là thơ
tả cảnh thì chọn cảnh sắc xinh đẹp đặc biệt mà mô tả. Nếu là thơ tả
tình thì đem các tình tự mà giãi bày ra. Nếu là thơ vịnh sử thì lấy

công trạng, đức hạnh của người mình muốn vịnh mà kể ra.
c. Luận (bàn bạc ) (câu 5,6 ): là bàn bạc cho rộng nghĩa đầu bài. Nếu tả
cảnh thì nói cảnh ấy xinh đẹp thế nào, cảm xúc người ta ra sao. Vịnh
sử thì hoặc khen hoặc chê, hoặc so sánh người ấy, việc ấy với người
khác, việc khác.
d. Kết (câu 7,8 ): là tóm ý nghĩa cả bài mà thắt lại cho mạnh mẽ, rắn
rỏi.
Ngày dạy :……………….
Tiết : 9-10
IV. TỨ TUYỆT : (tứ : bốn ; tuyệt : dứt, ngắt)
1. Khái niệm : Tứ tuyệt là lối thơ ngắt lấy 4 câu trong bài bát cú mà thành.
2. Cách làm thơ tứ tuyệt :
a. Ngắt 4 câu trên : bài thơ có 3 vần, đối 2 câu dưới.
Ví dụ :
CON VOI (Lê Thánh Tôn)
Xông pha bốn cõi bể chông gai,
Vùng vẫy mười phương bụi cát bay.
Phép nước gọi là tơ chỉ buộc,
Sức này nào quản búa rìu lay.
b. Ngắt 4 câu giữa : bài thơ có 2 vần, cả 4 câu đối nhau.
Ví dụ :
KHÓM GỪNG TỎI. (Ôn Như Hầu)
Lởm chởm vài hàng tỏi,
Lơ thơ mấy khóm gừng.
Vẻ chi là cảnh mọn,
Mà cũng đến tang thương.

c. Ngắt 4 câu dưới : bài thơ có 2 vần, đối 2 câu trên.
Ví dụ :
TỤNG GIÁ HOÀN KINH SƯ (Trần Quang Khải)

Đoạt sáo Chương Dương độ,
Cầm Hồ Hàm Tử quan.
Thái bình tu trí lực,
Vạn cổ thử giang san.
d. Ngắt 2 câu đầu & 2 câu cuối : bài thơ có 3 vần, không đối.
Ví dụ :
KHÔNG NGỦ ĐƯỢC (Hồ Chí Minh)
Một canh, hai canh, lại ba canh,…
Trằn trọc, băn khoăn giấc chẳng thành.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×