Tải bản đầy đủ (.doc) (35 trang)

trình bày thực trạng, nguyên nhân, phòng chống tệ nan mại dâm và liên hệ với vai trò của công tác xã hội

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (242.31 KB, 35 trang )

ĐỀ BÀI: TRÌNH BÀY THỰC TRẠNG, NGUYÊN NHÂN, PHÒNG
CHỐNG TỆ NAN MẠI DÂM VÀ LIÊN HỆ VỚI VAI TRÒ CỦA
CÔNG TÁC XÃ HỘI




Mở bài.
Mại dâm là một loại tệ nạn đã xuất hiện và tồn tại từ rất lâu trong lịch sử

xã hội loài người. Ngay từ thời xa xưa tệ nạn này đã trở nên phổ biến ở khắp
nơi trên thế giới và đã trở thành vấn đề xã hội nhức nhối ở nhiều quốc gia.
Từ khi Chủ Nghĩa Tư Bản ra đời cho đến nay, cùng với sự phát triển
mạnh mẽ của kinh tế hàng hóa, hoạt động mại dâm cũng vì thế mà ngày một
gia tăng với một phạm vi rộng lớn và dưới nhiều hình thức tinh vi khác
nhau, thậm chí hình thành các tổ chức môi giới, mua bán dâm xuyên quốc
gia, mang tính chất quốc tế.
Ở Việt Nam, nạn mại dâm xuất hiện từ rất lâu và ngày một phát triển.
Nhất là từ năm 1986 đất nước bước vào thời kỳ đổi mới, hội nhập nền kinh
tế thị trường, sự giao thoa của các luồng văn hóa. Bên cạnh các mặt tích cực
mà công cuộc hội nhập kinh tế mang lại, Việt Nam cũng đang đứng trước
những thách thức vô cùng lớn mà tệ nạn xã hội nói chung và mại dâm nói
riêng để lại, mại dâm còn được coi là một trong ba vấn nạn của quốc gia.
Có thể nói mại dâm không phải là vấn đề mới nhưng cũng chưa bao
giờ cũ đối với xã hội nhất là trong xã hội Việt Nam. Trong tình hình hiện
nay, đất nước ta đang trong thời mở cửa hội nhập thế giới thì giải quyết vấn
nạn này thật không đơn giản. Sự phát triển của kinh tế xã hội và du nhập của
luồng văn hóa bên ngoài vào thông qua nhiều con đường phổ biến nhất là
Internet với những clip đồi trụy khiêu dâm có tác động không tốt đến tâm
sinh lý con người hiện nay. Sự phát triển về quan niệm sống, lý tưởng sống
thể hiện bây giờ khác lúc trước, sự tha hóa về phẩm chất đạo đức, suy đồi về


lối sống của một số lớp người trong xã hội đã tạo điều kiện cho tệ nạn xã hội
ngày càng bùng phát hơn trong đó có mại dâm. Nó đã và đang trở thành một
căn bệnh khó chữa của xã hội.


Đứng trước vấn đề đó nhiều cơ quan chức năng, nhiều nhà chức trách
đã lên tiếng nhằm ngăn chặn, đẩy lùi. Đứng dưới góc nhìn của một nhân
viên công tác xã hội tương lai, là người sẽ làm việc trực tiếp với đối tượng
mại dâm, nhóm chúng tôi tìm hiểu nguyên nhân mà các đối tượng đến con
đường ấy, thực trạng và đưa ra khuyến nghị, giúp những con người này trở
về hòa nhập cuộc sống như bao người bình thường khác trong cộng đồng.


Nội dung

1. Một số khái niệm liên quan
1.1. Mại dâm
Mại dâm là những hành vi nhằm trao đổi quan hệ tình dục có tính chất
mua bán trên cơ sở giá trị vật chất nhất định ngoài hôn nhân. Mại dâm có sự
thỏa mãn và đáp ứng nhu cầu về tình dục thông qua các hình thức giao hợp
hoặc các hình thức khác.
Mại dâm phải được trả bằng các giá trị, bằng tiền hoặc các giá trị vật
chất khác.
1.2. Người làm nghề mai dâm nữ
Là hành vi giao cấu về mặt tình dục của những người mang giới tính
là nữ dưới các hình thức mua hoặc bán dâm, nhằm thỏa mãn hoặc trao đổi
lấy vật chất tương đương.
1.3. Tệ nạn mại dâm
Là một tệ nạn xã hội được cấu thành bởi nhiều họat động bao gồm các
hành vi sau:

+ Mua dâm: là hành vi của người dùng tiền hoặc các lợi ích vật
chất khác để trả cho người bán dâm để được giao cấu.
+ Bán dâm: Là hành vi giao cấu của người này với người khác để
được trả tiền hoặc các giá trị vật chất khác,


+ Chứa chấp mại dâm: Là hành vi sử dụng, thuê hoặc cho thuê, cho
mượn địa điểm, phương tiện để thực hiện mua dâm hoặc bán dâm.
+ Tổ chức mại dâm: Tổ chức, sắp xếp, thực hiện việc mua dâm hoặc
bán dâm.
+ Cưỡng bức bán dâm: Hành vi dùng vũ lực, thủ đoạn để ép người
khác mua hoặc bán dâm.
+ Môi giới mại dâm: Là hành vi lợi dụng chức vụ, quyền hạn hoặc đe
dọa bằng vũ lực để bảo vệ hoặc duy trì hoạt động mại dâm.
1. 4.Các hình thức mại dâm
Hiện nay trên thế giới tồn tại những hình thức mại dâm chủ yếu như:
Mại dâm tự do (không qua chủ chứa mà là sự thỏa thuận trực tiếp giữa người
mua và người bán dâm); Mại dâm có tổ chức (hoạt động mại dâm dưới sự
điều hành của một tổ chức); Mại dâm nô lệ (người hành nghề mại dâm bị
rằng buộc chặt chẽ và tuân thủ theo mọi sự điều hành, mọi yêu cầu của chủ
chứa và người mua dâm).
Hiện nay, tất cả các hình thức mại dâm có trên thế giới đều tồn tại ở
Việt Nam với những mức độ khác nhau.
+ Mại dâm tự do : diễn ra tại các tụ điểm, khu vực dễ hành nghề như
công viên, bến xe, bến tàu, bãi tắm các địa điểm vui chơi công cộng. Ngoài ra
còn có mại dâm cố định tại các khách sạn, nhà nghỉ, quán trọ. Tại đây người
hành nghề mại dâm thuê phòng để ở trọ đồng thời sử dụng luôn làm nơi mua
bán mại dâm, có thể câu kết với nhân viên khách sạn, nhà nghỉ hoặc tự tìm
khách.
+ Mại dâm có tổ chức tại các nhà chứa: Đây là loại mại dâm đặc biệt

nguy hiểm, tương đối phổ biến, có cơ cấu tổ chức và điều hành bài bản, chặt
chẽ và thường thực hiện các hoạt động dịch vụ kinh doanh khác như
karaoke, cafe, gội đầu, cắt tóc, nhà hàng ăn uống… để che mắt lực lượng


chức năng phòng chống tệ nạn xã hội. Để tiến hành hoạt động, các chủ chứa
thường xây dựng một đội ngũ chăn dắt, bảo kê, dẫn mối rất đa dạng và có
nguồn tuyển chọn rộng rói, thường xuyên những người hành nghề.
+ Du lịch tình dục là một loại hành động mới phổ biến ở Việt Nam
nhưng đã rất tinh vi. Thường có đường dây mại dâm dưới sự quản lý của
một ông trùm(Tú bà) trở thành một khâu trong hệ thống du lịch khép kín kết
hợp với chủ chứa để cung cấp người bán dâm cho kẻ mua dâm (kể cả nam
và nữ).
+ Mua dâm trẻ em đang ngày càng phổ biến. Nhiều trường hợp mua
dâm trẻ em để giải đen hay mua dâm gái còn trinh.
Ngoài ra còn có các hình thức mới nảy sinh, các loại mại dâm mới
hiện nay bao gồm:
Mại dâm nữ: nữ bán dâm, nam mua dâm.
Mại dâm nam: nam bán dâm, nữ mua dâm.
Mại dâm đồng tình luyến ái: nữ bán dâm cho nữ, nam bán dâm cho nam.
Mại dâm trẻ em: trẻ em nữ bán dâm, nam giới lớn tuổi mua dâm; trẻ
em nam bán dâm, nữ giới lớn tuổi mua dâm.
2. Thực trạng mại dâm
2.1. Tình hình tệ nạn mại dâm trên thế giới
Mại dâm xuất hiện rất sớm trên thế giới từ thời cổ đại cho đến ngày nay ở
các nước trên khắp các châu lục và ngay càng hoạt động dưới nhiều hình
thức tinh vi khó kiểm soát. Nói đến mại dâm là người ta thường nghĩ đến
phụ nữ, nhưng trên thực tế có cả nam giới đi bán dâm. Con số thống kê ở
Đức cho thấy, có 96% người bán dâm là phụ nữ và 4% là nam giới. Như vậy,
phụ nữ chiếm gần như tuyệt đối



Trong số mại dâm nam thì hơn 1 nửa chỉ bán dâm cho đồng tính nam chứ
không phải phụ nữ. Như vậy có thể thấy số phụ nữ đi mua dâm là rất ít so
với nam giới. Vì tồn tại ít nên cơ quan pháp luật tại nhiều nước khi ra luật về
mại dâm đã bỏ sót không đề cập tới đối tượng mại dâm nam hoặc mại dâm
đồng giới, tạo ra kẽ hở về pháp luật.
Mại dâm ngày nay trên thế giới:
Tỉ lệ nam giới, đã từng ít nhất 1 lần mua dâm

Quốc gia

%-Tỉ

Số người được

Số liệu

lệ

hỏi

năm

Nguồn

Phần Lan

13 %


624

Na Uy

11 %

1617

1992 Leridon và cộng tác

Thụy Điển

13 %

1475

1996 Lewin và cộng tác

Đan Mạch

14 %

6350

2005 Lautrup

7%

7941


1991 Wellings và cộng tác

Hà Lan

14 %

392

1989 Leridon và người khác

Thụy Sĩ

19 %

1260

1992 Leridon và người khác

39 %

409

1992 Leridon và người khác

10 %

870

1996 Rotkirch và cộng tác


Anh

Tây Ban
Nha
Nga

1999 Rotkirch và người khác


Hoa Kỳ

16 %

1709

Úc

16 %

Không rõ

Đức

18 %

524

1992 Michael và người khác
2003 Weitzner
1994 Kleiber u.a.


Tại Đức có khoảng 400.000 người bán dâm. Thêm vào đó là nhiều người
bán dâm cơ hội, số lượng những người này khác nhau tùy theo định nghĩa.
Trong đó ước lượng là 96% phụ nữ và 4% nam giới. Với Luật điều chỉnh
quan hệ pháp luật của mại dâm, ngày 20 tháng 12 năm 2001) việc mại dâm
tại Đức được quy định theo pháp luật.

Khu phố đèn đỏ tại Amsterdam, Hà Lan

Hỏi bán dâm theo xe tại Torino, Ý


Theo ước lượng của Hội Hydra (tiếng Đức: Hydra e.V.), và của các tổ chức
giúp đỡ khác thì có hơn 250.000 gái bán dâm ngoại quốc tại Đức, trong đó
phần lớn là phụ nữ từ Đông Âu, Columbia, Thái Lan và châu Phi phía nam
sa mạc Sahara. Phần nhiều trong số này bị băng đảng buôn người đưa vào và
bắt buộc làm nghề mại dân. Tệ nan mai dâm ngày càng diễn biến phức tạp
hơn.



Tình hình tệ nạn mại dâm ở Việt Nam
Trong những năm qua tình hình tệ nạn mại dâm của nước ta có số

lương gia tăng mạnh và gặp khó khăn rất nhiều trong công tác quản lí, hạn
chế tệ nạn này.
Thời kỳ Pháp thuộc
Đến thời Pháp thuộc, chính sách khai thác thuộc địa cũng như âm mưu hủ
hóa dân tộc Việt của thực dân Pháp làm mại dâm xuất hiện[1]. Vấn đề mãi
dâm được báo chí đề cập đến lần đầu tiên là trên báo Phụ nữ tân văn ngày

12-12-1929.
Vào những năm 1930, vấn đề mại dâm ở Việt Nam đã trở thành một vấn đề
nhức nhối trong xã hội. Các báo đã mô tả tình trạng "lúc nhúc xóm bình
khang, đầy rẫy phường bán phấn" trong các đô thị Việt Nam dưới thời Pháp
thuộc. "Nếu đi qua các ngõ Sầm Công ở Hà Nội, phố Hạ lý Hải Phòng, phố
Bến Củi Nam Định... ta sẽ thấy một cảnh tượng đau lòng, một sự dâm ô đê
tiện hơn hết trong sự mãi dâm, chắc không có nước nào mà mãi dâm lại đê
tiện hơn mãi dâm ở nước ta: Họ ra tận đường phố lôi kéo khách hàng, họ nói
những câu, hát những giọng khiêu dâm tục tằn.


Dưới chế độ thuộc địa, thực dân Pháp cho phép mại dâm công khai, vừa để
kiếm tiền từ thuế vừa để làm thui chột truyền thống văn hóa Việt Nam.
Trong xã hội nảy sinh hai loại gái mại dâm. Một loại có giấy phép hành nghề
và phải nộp thuế cho chính quyền thuộc địa, một loại bán dâm chui mà báo
chí thường gọi là loại "gái đi ăn mảnh", "gái lậu" (Lậu thuế). Hầu hết gái bán
dâm ở Việt Nam thuộc loại không có giấy phép và tự kiếm khách, bởi đây là
hành vi vô đạo đức nên cả người mua dâm lẫn người bán dâm thường không
muốn lộ mặt công khai. Đối với người mua dâm, phần lớn cảm thấy xấu hổ
khi chường mặt trước thiên hạ để vào các nhà chứa hợp pháp.
Tình trạng mắc bệnh hoa liễu trong gái mãi dâm rất cao. Năm 1933 ở Sài
Gòn, một bệnh viện chuyên trị các bệnh hoa liễu đã phải chữa cho hơn
20.000 người. Một bệnh viện chuyên chữa bệnh lậu "một ngày không dưới
30 đàn ông đến chữa bệnh, đàn bà là 150 người" (chỉ là chữa bệnh lậu, chưa
kể các bệnh khác). Ở bệnh viện Bạch Mai thì cứ 100 gái bán dâm, thì có đến
70 mắc bệnh. Còn ở Hà Nội cũng có khoảng 5000 gái bán dâm mà trong đó
tới 99% mắc bệnh hoa liễu. Mại dâm là một vấn đề bức xúc của toàn xã hội.
Trong những năm cuối thập kỷ 30 của thế kỷ 20, một biến tướng khác của
mại dâm là "hát cô đầu" đã trở thành "một cái ung nhọt" của xã hội. Ở vùng
ngoại ô Hà Nội năm 1938 có tới 216 nhà hát cô đầu và gần 2000 cô

đầu. Henri Virgitti và bác sĩ B. Joyeux cho biết: ít nhất ở Hà Nội vào năm
1938 có khoảng 250 nhà hát cô đầu với khoảng 1.100 người và số gái bán
dâm có từ 1500 tới 2000 người. Hầu hết trong số họ mắc bệnh hoa liễu. Còn
ở Vinh, một thị xã nhỏ cũng có tới 8 nhà hát cô đầu với khoảng hơn 300 cô
đầu.Nguyễn Doãn Vượng đã nhận xét về "hầu hết những kẻ đi hát bây giờ
đều là thanh niên... do đó sự kém sút về sức khoẻ, sự truỵ lạc về tinh thần,
những bệnh hoa liễu cũng từ đó mà về thăm gia đình và vợ con những thanh


niên đó; lại còn bao nhiêu kẻ trong cơn mê muội đớn hèn lỗi đạo vì đi hát, ăn
trộm, ăn cắp vì mê hát và khuynh gia bại sản vì những cô đầu hát"
Trọng Quỳnh trên Đông Pháp năm 1940 đã phân tích quá trình "từ ngây thơ
đến bán dâm" của một số cô gái quê" vì quá đua đòi "theo mới", kém suy
nghĩ, yếu đạo đức, đã bỏ nhà ra đi và cuối cùng sa vào con đường lầm lạc.
Bài báo vạch rõ sự cám dỗ của cuộc sống tiêu thụ nơi thành thị đã biến một
cô gái quê trong trắng trở thành một cô gái làng chơi với những vũ trường,
khách sạn, nhà hát. Nhìn chung các ý kiến đều cho rằng: mại dâm phát triển
là do nguyên nhân kinh tế, là sản phẩm của chế độ thực dân tư bản, nơi con
người mờ mắt vì đồng tiền và hưởng lạc.
Trong thời kỳ này, Đảng cộng sản Việt Nam đề ra chủ trương "chống chế độ
đa thê, phản đối chính phủ Pháp duy trì và lợi dụng chế độ làm đĩ để thu
thuế". Vì vậy, trên các báo Đảng và trên truyền đơn của Đảng thường đề ra
các khẩu hiệu như: chống nạn mãi dâm và tuyên truyền vận động phụ nữ
tham gia vào công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, xây dựng một xã hội
mới văn minh, bình đẳng. Đây được coi là con đường thiết thực nhất để xoá
bỏ nạn mãi dâm trong xã hội, nâng cao địa vị của phụ nữ cũng như tôn trọng
nhân cách của họ.
Thời kỳ 1945-1975
Tại Hà Nội vào năm 1954 (trước khi Pháp rút đi), tài liệu cho thấy có
khoảng 12.000 gái điếm làm việc trong 45 nhà chứa và 55 quán rượu, trong

đó 6000 đã đăng ký với chính quyền. Sau 1954, mại dâm trở thành bất hợp
pháp và bị loại trừ trên lý thuyết theo Điều 202 của Bộ luật Hình sự Việt
Nam Dân chủ Cộng hòa. Tuy nhiên, hằng năm khoảng 300-400 người vẫn bị
phát hiện hành nghề này.


Tại miền nam Việt Nam, giữa những năm 1959 đến 1962, bà Trần Lệ
Xuân đã cho đóng cửa hết tất cả các nhà chứa và phạt tiền các chủ nhà chứa,
và do đó mại dâm có tổ chức dường như đã bị dập tắt. Tuy nhiên, sau khi
chế độ Ngô Đình Diệm bị lật đổ, các tổ chức mại dâm lại nổi lên, và đến
cuối thập niên 1960, đã có khoảng 32 nhà chứa tồn tại ở Sài Gòn. Trong giai
đoạn 1960-1975, hàng triệu lính viễn chinh Mỹ ào ạt đổ bộ vào Việt Nam
vào thời chiến tranh Việt Nam. Từ đó nở rộ các những chủ thầu cung cấp
hàng hóa và dịch vụ cho lính Mỹ, những người làm sở Mỹ... đến bọn ma
cô, gái điếm, gái nhảy, gái tắm hơi... Sự phân hóa về kinh tế đó dẫn tới sự
đảo lộn các giá trị đạo đức truyền thống. Người miền Nam thời đó có câu
vè: "Thứ nhất sở Mỹ, thứ nhì gái đĩ, thứ ba ma cô, thứ tư tướng tá".
Để "giúp vui" cho đaạo quân viễn chinh, Mỹ - Thiệu cho phép mở cửa hàng
loạt bar, phòng tắm hơi, hộp đêm, vũ trường và nhất là nhà thổ, hiện diện ở
khắp Sài Gòn, đặc biệt là xung quanh các cư xá Mỹ. Mại dâm - gọi nôm na
là "chợ heo" - được Việt Nam Cộng hòa công khai và hợp pháp hóa. Ước
tính toàn miền Nam năm 1975 có trên 200.000 gái bán dâm. So với số gái
bán dâm trên toàn Việt Nam vào năm 2012 thì con số này cao gấp 7 lần, nếu
xét về tỉ lệ dân số thì gấp 30 lần. Một quan chức Sài Gòn còn công khai phát
biểu: "Người Mỹ cần gái, chúng ta cần đôla. Tại sao chúng ta phải hạn chế,
đó là nguồn thu đôla vô tận".
Năm 1966, từ Sài Gòn về, Thượng nghị sĩ Mỹ William Fulbright nhận
xét: "Mỹ đã biến Sài Gòn thành một ổ điếm". Một tạp chí xuất bản ở Sài
Gòn mô tả: "Tại chợ heo đó, hằng ngày có hai ba trăm người con gái Việt
Nam đứng sắp hàng... cho lính Mỹ đến chọn dắt đi như một con vật. Với

một nắm đôla trong tay, lính Mỹ thật là nhiều tự do: tự do phá hoại văn hóa
Việt Nam"


Chủ trương nói trên của Mỹ - Thiệu gây ra những hậu quả nghiêm trọng
trong đời sống văn hóa - tinh thần của nhân dân. "Sự sa đọa, sự trụy lạc
trong xã hội... đã gây ra biết bao thảm cảnh gia đình, bao nhiêu đổ vỡ hạnh
phúc, bao nhiêu chuyện bi đát thương tâm..." Học giả Nguyễn Hiến Lê nhận
xét: sự tha hóa của đạo đức xã hội là một trong các nguyên nhân khiến chế
độ Việt Nam Cộng hòa ngày càng mất lòng dân, cuối cùng sụp đổ hoàn toàn.
Hiện nay
Giai đoạn 1975-1990, chính phủ Việt Nam đã hầu như đã quét sạch nạn mại
dâm trên toàn Việt Nam nhất là những ổ mại dâm tại miền Nam do Mỹ để
lại. Tuy nhiên, đến giai đoạn Đổi mới 1986 về sau, mại dâm bắt đầu xuất
hiện trở lại. Mặt khác, tại các cửa khẩu tiếp giáp với Trung Quốc, tình
hình mua bán người vì mục đích mại dâm và bắt cóc phụ nữ để đưa sang
Trung Quốc cũng trở thành vấn đề đáng báo động.
Hội nghị tổng kết phòng, chống mại dâm năm 2013 của Việt Nam cho thấy:
cả nước ước tính có gần 33.000 người bán dâm, phần lớn là nữ; nhưng chỉ
có khoảng 9.000 gái bán dâm có hồ sơ quản lý. Độ tuổi bán dâm ngày càng
trẻ hóa, từ 16 - 18 tuổi chiếm 15,3%, từ 25 - 35 tuổi chiếm 35% và đông
nhất là từ 18 - 25 tuổi chiếm 42%. Về học vấn, 17,1% chỉ tốt nghiệp tiểu
học, 39,3% đã tốt nghiệp trung học và đáng lưu ý là khoảng 10,3% đã tốt
nghiệp đại học hoặc cao đẳng. Quan niệm cho rằng gái mại dâm do "học vấn
thấp" thực tế không còn đúng nữa.Tần xuất bán dâm trung bình của mỗi gái
mại dâm là 60 lần/tháng, riêng Hải Phòng là 187 lần/tháng (162 lần cho
khách lạ và 25 lần cho khách quen).
Khảo sát của Bộ Lao động thương binh xã hội cho biết, vào đầu năm
2012, thu nhập trung bình của gái mại dâm đạt 10,6 triệu đồng/tháng, chưa



kể các khoản phụ khác, cao gấp 2,5 lần thu nhập trung bình của nhóm 20%
người có thu nhập cao ở Việt Nam. Mức thu nhập cao đã lôi cuốn ngày càng
nhiều phụ nữ tham gia bán dâm.
Điều tra quốc gia năm 2005 cho biết: trong số nam thanh niên ở độ
tuổi 22-25 và chưa lập gia đình, có khoảng 11,2% ở thành thị và khoảng 5%
ở nông thôn đã từng có quan hệ tình dục với gái mại dâm. Dù tỉ lệ không
phải là cao, nhưng đây vẫn là điều đáng lo ngại vì thanh niên là lực lượng
lao động chủ yếu và sẽ tiếp quản đất nước trong trung và dài hạn.
Thời gian gần đây, gái mại dâm và nam mại dâm hoạt động tinh vi
hơn. Nhiều gái mại dâm là lưu động, không nằm trong đường dây lớn mà tự
hoạt động theo kiểu đơn lẻ hoặc theo nhóm 2-3 người, không ở trong nhà
chứa hoặc đứng đường mà tự quảng cáo, chào mời trên các trang web đen
ở Internet hoặc điện thoại di động. Những đối tượng này rao bán dâm trên
mạng, tung thông tin, hình ảnh, số điện thoại hoặc sử dụng nickname để
chatsex với sự hỗ trợ của webcam. Sau khi móc nối với khách và xác minh
đúng "mật khẩu", gái mại dâm sẽ cho khách địa chỉ hoặc sẽ đi đến địa chỉ
của khác. Ngoài ra, hoạt động mại dâm theo phương thức gái bao theo tour
du lịch đang gia tăng.
Bên cạnh đó, tổ chức hoạt động mại dâm vẫn là lợi dụng các dịch vụ
ăn nghỉ, vũ trường, karaoke, cà phê, tẩm quất... Đã hình thành các đường
dây liên tỉnh, hoặc có sự móc nối với các hướng dẫn viên du lịch để cung
cấp gái mại dâm cho khách đến các địa điểm du lịch trong nước hoặc nước
ngoài. Chính vì vậy, nhiều trẻ em và phụ nữ bị buôn bán sang nước ngoài và
trở thành nô lệ của tình dục.
Trung bình khoảng 66% người bán dâm được điều tra hoạt động độc
lập, trong đó tỉ lệ hoạt động độc lập của nam là 70,4% so với 61,8% của nữ.


Việc có ít bán dâm qua môi giới là do sự phát triển của công nghệ thông tin,

người bán dâm có nhiều cơ hội để giao dịch trực tiếp với khách hàng hơn, do
đó không phụ thuộc vào các chủ chứa. Lý do khác là vì pháp luật Việt Nam
trừng phạt môi giới mại dâm rất nặng, nhưng lại nhẹ tay với người bán dâm
và mua dâm. Môi giới phải lĩnh án hình sự và bị tù nhiều năm, nhưng mua
và bán dâm thì lại chỉ bị phạt hành chính vài trăm nghìn. Trình độ học vấn
của gái bán dâm cao hơn so với trước nên cũng tìm những cách hoạt động
tinh vi hơn (như Interner, điện thoại di động...) mà không cần qua môi giới.
Việc chỉ xử nặng kẻ môi giới mà nương nhẹ xử lý mua bán dâm khiến việc
chống mại dâm thiếu tính răn đe, tác dụng phòng chống không có hiệu quả.
Lây nhiễm HIV/AIDS
Khảo sát năm 2001 ở Việt Nam cho biết 51% gái mại dâm nghiện ma
túy và 27% bị nhiễm HIV[13], chưa kể các bệnh khác như viêm gan, lậu
mủ, giang mai... Tại Hà Nội ước tính có khoảng 7.000 gái mại dâm, trong đó
2.000 là gái đứng đường, 80% số này nghiện ma tuý và nhiễm HIV. Tỷ lệ
gái mại dâm nghiện hút chích chung bơm kim tiêm chiếm tới 44,2%, và tỷ lệ
này trong nhóm nhiễm HIV lên đến 77,1%. Đáng báo động, tỷ lệ gái mại
dâm sử dụng bao cao su thường xuyên là 65,4%, trong khi ở nhóm
nhiễm HIV lại chỉ có 23,3% (do tâm lý buông xuôi và muốn "trả thù
đời" khi biết mình đã nhiễm bệnh).
Thống kê của Bộ Y tế, năm 2000 chỉ có 25.000 khách làng chơi
nhiễm HIV từ gái bán dâm nhưng 5 năm sau đó đã lên tới 60.000. Thống kê
6 tháng đầu năm 2012 đã phát hiện thêm gần 6.000 ca nhiễm HIV mới, lây
qua đường tình dục là nguyên nhân đứng đầu với tỷ lệ 45,6%, chủ yếu là do
mua bán dâm gây ra.


Theo Thạc sỹ Võ Hải Sơn (Cục Phòng chống HIV/AIDS, Bộ Y tế),
chỉ trong 3 tháng đầu năm 2015, số người nhiễm HIV mới phát hiện đã lên
tới trên 1.504 người, tức là mỗi ngày có thêm khoảng 20 người nhiễm HIV.
Một nghiên cứu ở Hà Nội với khoảng 200 - 250 người cho thấy, tỷ lệ phụ nữ

bán dâm nhiễm HIV lên tới 17%, cao gấp 5 lần TP. HCM và gần 6 lần so với
tỉ lệ gái bán dâm nhiễm HIV trong cả nước (3%). Tiến sĩ Hoàng Đình Cảnh,
Phó cục trưởng Cục Phòng chống HIV/AIDS cho biết: tỷ lệ lây nhiễm HIV
qua đường tình dục ngày càng cao, đã chiếm tới gần 40% so với khoảng
30% của thời kỳ trước.
Thứ trưởng Bộ LĐTB&XH Nguyễn Trọng Đàm cho biết tại Hội nghị
tổng kết 10 năm thi hành Pháp lệnh phòng, chống mại dâm sáng 19/12/2014,
theo báo cáo của 63 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương, đến tháng
11/2014, cả nước có 11.240 người bán dâm có hồ sơ quản lý, tuy nhiên tại
Đồ Sơn (Hải Phòng) và Quất Lâm (Nam Định) các địa phương đều khẳng
định không phát hiện có mại dâm. Trước dó, ngày 13/6/2014, ông Phạm
Ngọc Dũng, Phó trưởng phòng Chính sách phòng chống mại dâm, Cục
Phòng chống tệ nạn xã hội (Bộ LĐ-TB&XH) cho biết, cả nước hiện có
khoảng 30.000 người đang hoạt động mại dâm.
Theo đánh giá của Bộ LĐ-TB&XH, tệ nạn mại dâm và tội phạm có
liên quan đến mại dâm trên toàn quốc diễn biến phức tạp và biến động theo
từng địa bàn, số người bán dâm vẫn có xu hướng gia tăng, các tụ điểm mại
dâm còn tồn tại, nhất là mại dâm trá hình trong các cơ sở kinh doanh dịch
vụ, mại dâm có yếu tố nước ngoài vẫn tăng; tình trạng buôn bán phụ nữ, trẻ
em vì mục đích mại dâm, mại dâm trẻ em vẫn chưa giảm; nguy cơ lây nhiễm
HIV/AIDS và các bệnh lây qua đường tình dục ra cộng đồng ngày càng cao


từ quan hệ tình dục không an toàn, đặc biệt với sự xuất hiện của tệ nạn mại
dâm nam, mại dâm đồng giới
Những địa phương có tệ nạn mại dâm còn phức tạp là Hà Nội, TP Hồ
Chí Minh, Hải Phòng, Thanh Hóa, Nghệ An, Nam Định, Quảng Ninh, Vĩnh
Phúc, Vũng Tàu, Cần Thơ, Nha Trang… Sự gia tăng của tệ nạn mại dâm
đang kéo theo nhiều hệ lụy xã hội như: Mại dâm và quan hệ tình dục không
an toàn đang là nguy cơ lây nhiễm HIV và các bệnh lây truyền khác, nhất là

ở các tỉnh miền Tây, miền Đông Nam bộ. Theo báo cáo của Bộ Y tế, tỷ lệ
người nhiễm HIV qua đường tình dục ngày càng gia tăng (45,3%, chiếm tỷ
lệ cao nhất trong các đường lây truyền khác).
Điều đặc biệt nguy hiểm là hoạt động mại dâm qua internet (với
nhiều trang website về hoạt động tình dục với hàng trăm địa chỉ giới thiệu
bán dâm) hoặc thông qua điện thoại di động để nhắn tin, mời chào, quảng
cáo, thỏa thuận, hẹn hò địa điểm mua bán dâm đến đã chờ sẵn để hoạt động
mại dâm gây khó khăn cho việc phát hiện, bắt giữ quả tang của lực lượng
công an.
Cùng với tệ nạn ma túy, hoạt động mại dâm cũng ẩn chứa những nguy
cơ khôn lường. Cụ thể theo báo cáo của Bộ công an, cả nước hiện có 8.137
cơ sở kinh doanh dịch vụ; 6.521 nữ nhân viên nghi hoạt động mại dâm;
1.282 đối tượng có biểu hiện chứa mại dâm; 907 đối tượng có biểu hiện môi
giới mại dâm và 6.838 gái bán dâm chuyên nghiệp). Đáng lưu ý là tình hình
mua bán phụ nữ trẻ em sang Trung Quốc, Malaysia làm gái mại dâm dưới
dạng kết hôn, xuất khẩu lao động, du lịch hoặc làm con nuôi. Chỉ tính riêng
6 tháng đầu năm 2013, lực lượng Cảnh sát hình sự, công an các đơn vị, địa
phương đã triệt phá 524 tổ chức hoạt động mại dâm, trong đó có nhiều ổ
nhóm, đường dây hoạt động mại dâm gây bức xúc trong xã hội.)


Không chỉ thế, bên cạnh đối tượng bán dâm tự nguyện hoạt động
dưới hình thức “ gái gọi”, “ gái bao”, thậm chí có xu hướng “thóat ly” khỏi
chủ chứa, tự hình thành theo nhóm và tiếp thị qua Internet, trang web, điện
thoại di động nên rất khó bắt giữ và phát hiện. Tình trạng phụ nữ sang các
nước như Singapore, Malaysia…theo các tua du lịch để bán dâm cũng ngày
càng có xu hướng gia tăng, tệ nạn mại dâm, buôn bán phụ nữ và trẻ em ở
khu vực cửa khẩu, địa bàn biên giới giáp Trung Quốc, Lào, Campuchia tiềm
ẩn những nguy cơ rất lớn.
Cuộc chiến chống nạn mại dâm vẫn diễn biến phức tạp đặc biệt là ở

các thành phố lớn, các khu du lịch, nghỉ mát và đang có xu hướng lây lan
các vùng ven đô, các khu công nghiệp…tệ nạn mại dâm vẫn biến tướng và
trá hình trong các cơ sở kinh doanh dịch vụ như khách sạn, nhà hàng…với
nhiều thủ đoạn ngày càng tinh vi để ra “ tình trạng ngoại phạm” trốn tránh
hoặc cản trở thực thi pháp luật như thay tên đổi chủ cơ sở, nuôi bảo kê, nuôi
chó chứ khó có thể kiểm soát được. Ông cũng cho rằng từ nhiều năm nay
việc thống kê lượng gái mại dâm thường chênh lệch từ 12- 13 ngàn người.
Con số chính thức và con số “nghi” khoảng 32 ngàn người là không chính
xác. Sở dĩ có chuyện này, ông Hiền giải thích rằng do gái mại dâm không thể
xác định bằng xét nghiệm như nghiện ma túy hay nhiễm HIV, mà phải “ bắt
tại trận”, vì thế không hề “nghi” hay ước tính, những con số các bộ ngành
đưa ra từ trước đến nay chỉ mang tính chất tương đối mà thôi.
Tình hình mại dâm cũng diễn biến phức tạp ở các khu vực giáp ranh
với nước bạn: như tại biên giới Việt- Trung ở khu vực Hà Khẩu (TQ) đã hình
thành các khu chợ mại dâm hoạt động công khai 24/ 24, gái mại dâm hầu hết
là: ở một xã hội khi đồng tiền ngự trị tất cả thì sự cám dỗ của nó thật mãnh


liệt. Những người phụ nữ trong cơn túng quẫn định “ nhảy dự” một vài lần
rồi trở lại cuộc sống bình thường nhưng khó thoát khỏi cạm bẫy.
3. Nguyên nhân dẫn đến tệ nan mại dâm
Có khá nhiều nguyên nhân dẫn các đối tượng đến con đường này, có thể chia
ra làm hai nguyên nhân chính đó là nguyên nhân khách quan và chủ quan:
Nguyên nhân khách quan :
+ Đề cập nguyên nhân từ phía xã hội, ảnh hưởng đời sống gia đình không
hạnh phúc, cuộc sống nghèo khổ, từ vùng nông thôn ra thành thị lập nghiệp,
sinh sống ..
+ Môi trường văn hóa xã hội cũng là yếu tố quan trọng giúp mại dâm phát
triển. Sống trong một xã hội xem chuyện ấy là bình thường chấp nhận cho
người đàn ông chơi bời qua đêm với bất kì cô gái nào thì việc phòng chống

thật sự khó khăn .
+ Nguyên nhân thâm sâu của mại dâm chính là quan điểm trọng nam khinh
nữ, xem người phụ nữ như món hang, đồ chơi, như một trò tiêu khiển.
+ Với sự phát triển của công nghệ thông tin và đặc biệt là mạng lưới
internet đã làm cho việc mua bán dâm qua mạng xã hội trở nên dễ dàng và
nhanh chóng hơn . Chính điều này đã gây ra khó khăn cho việc kiểm soát tệ
nạn.
+ Hiện nay một nguyên nhân quan trọng nữa góp phần làm tệ nạn mại dâm
gia tăng đó là đến nay vẫn chưa có một hệ thống pháp luật rõ ràng, cơ chế
pháp luật còn chưa được cập nhật và bổ sung cho phù hợp với tình hình xã
hội hiện nay.
+ Ở các bạn trẻ, việc tham gia vào tệ nạn mại dâm chủ yếu do bọn tội
phạm lợi dụng sự ham chơi, đua đòi của một số học sinh, sinh viên có hoàn


cảnh khó khăn và việc buông lỏng quản lý giáo dục của gia đình, nhà trường
đã dụ dỗ, lôi kéo thậm chí còn dùng thủ đoạn ép buộc các cháu làm gái mại
dâm. Thực tế này đang gây ra nhiều bức xúc trong dư luận xã hội.
Theo quy luật có “cầu” thì có “cung” một trong những nguyên nhân xuất
phát từ nhu cầu thỏa mãn tình dục của một số đàn ông hay phụ nữ có tiền
nhưng thiếu đạo đức lại “ham của lạ”, muốn “tìm cảm giác mới” nên gái mại
dâm có điều kiện tồn tại và phát triển. Cùng sự phát triển của các ngành giải
trí khác và du lịch, mại dâm cũng tràn lan theo.
+ Công tác giáo dục tuyên truyền trong xã hội, nhà trường còn hạn chế,
mang tính hình thức
Ví dụ: Công tác tuyên truyền giáo dục giới tính, giáo dục đạo đức và lối
sống lành mạnh trong nhân dân đặc biệt là giới trẻ chưa được đề cao, chưa
làm cho mọi người, mọi ngành, mọi giới chưa nhận thức được đầy đủ về tầm
quan trọng và trách nhiệm của việc chống mại dâm cũng như gái mại dâm.
Công tác quản lý của Nhà nước về mặt xã hội còn buông lỏng, xử phạt

không nghiêm tao cơ hội cho những kẻ có lối sống buông thả, ăn chơi
sa đọa và bọn mua dâm bán dâm lợi dụng
+ Do những quan niệm cổ hủ của xã hội: Xem người phụ nữ như món hàng,
đồ chơi, như một trò tiêu khiển. Những hình ảnh quảng cáo hay clip đem
thân xác phụ nữ để kinh doanh thể hiện sự xem thường nhân phẩm của
người phụ nữ. Một sự bất công nữa đối với nữ giới là sự phân công lao
động. Nam thì thường được ưu tiên những công việc tốt, còn phụ nữ.nhất là
phụ nữ nghèo thì phải chấp nhân làm những công việc với đồng lương thấp
nhân phẩm bị chà đạp.
Nguyên nhân chủ quan :


+ Nguyên nhân chính là do bản thân mỗi người, có những người vì
lười biếng lao động không chịu kiếm sống mà chỉ muốn hưởng thụ, an nhàn
đã tìm đến con đường này
Theo điều tra năm 2012 có trên 53% gái bán dâm thú nhận nguyên
nhân chủ yếu khiến họ bán dâm là do thu nhập cao, trong khi bản thân họ
lười lao động, sợ vất vả nhưng lại thích ăn chơi và đua đòi, trong đó có cả
những cô gái nhà khá giả nhưng bị cha mẹ quản lý tiền chặt chẽ, muốn có
tiền ăn chơi nên tự đi bán dâm, thậm chí có cả những người mẫu, diễn
viên, hoa hậu, ca sĩ vì muốn sống xa hoa nên cũng làm gái gọi.
+ Thiếu ý chí phấn đấu trong cuộc sống
+ Tự ti về bản thân
+ Không vượt lên số phận của bản thân đổi cho hoàn cảnh
+ Nguyên nhân khác là muốn thỏa mãn nhu cầu sinh lý
Gái bán dâm luôn lấy lý do là "nhà nghèo" nên phải đi bán dâm . Tuy nhiên,
theo thống kê năm 2012 sau khi thực hiện khảo sát tại 3 thành phố Hà Nội,
Hải Phòng và TP Hồ Chí Minh của Bộ Lao động Thương binh Xã hội cho
thấy: đa phần gái bán dâm có gia cảnh trung bình (42,4% nhà nghèo, 52,2%
có gia cảnh trung bình và 2,4% có gia đình khá giả). 27,6% đi bán dâm là do

bạn bè rủ rê, 63,9% là do lôi kéo bởi chính những gái mại dâm khác, chỉ có
6% là do bị lừa hoặc cưỡng bức . Một bộ phận khác bán dâm là để có tiền
thỏa mãn cơn nghiện ma túy (51% gái mại dâm nghiện ma túy). 34,9%
muốn tiếp tục bán dâm trong khoảng 3 năm tới vì muốn duy trì khoản thu
nhập cao trong khi bản thân đã quen tiêu xài phung phí.


Theo chuyên gia tâm lý – Thạc sỹ Nguyễn Hoàng Khắc Hiếu (Khoa Tâm lý
- ĐH Sư phạm TP. Hồ Chí Minh) nhận định: "Nhà nghèo luôn là điệp khúc
được nhiều cô gái trẻ thanh minh cho vấn đề tại sao lại đi bán dâm... Tuy
nhiên, không phải ai nghèo cũng đem thân thể mình ra mua bán. "Nghèo"
chỉ là lý do bên ngoài của cái sự lười lao động... Các bạn trẻ lười lao động sẽ
rất dễ sa chân khi thấy kiếm tiền cách này quá dễ."
Thu nhập nhiều nhưng phần lớn thu nhập kiếm được lại được gái bán
dâm ném vào nghiện ngập, hút chích, vũ trường, cờ bạc nên "tiền vào thì
nhanh mà ra cũng nhanh" càng kiếm nhiều thì càng ăn chơi nhiều, một bài
báo cho biết ít nhất 70% gái bán dâm ở Hà Nội phải tìm đến bọn cho vay
nặng lãi. Vay ít thì là 5 triệu, không ít vay nợ tới cả trăm triệu. Lãi suất thì
rất cao, có khi tới 5-10%/ngày. Ăn chơi, cờ bạc tiếp rồi chẳng mấy mà hết,
chưa kịp trả hết món nợ này, họ lại vay món khác. Nợ chồng nợ, họ càng cật
lực bán dâm để trả nợ thì lại càng lao vào ăn chơi, lô đề, rồi lại càng nợ. Cái
vòng luẩn quẩn này khiến con đường hoàn lương càng thêm mịt mù.
4. Hậu quả
Mại dâm là một tệ nạn xã hội đang bị lên án và tìm cách ngăn chặn trên toàn
thế giới, bởi nó đã và đang gây ra những hậu quả vô cùng nghiêm trọng cho
toàn xã hội.
Về sức khỏe:
Trường Y tế cộng đồng Johns Hopkins ở Baltimore đã tổng kết các nghiên
cứu từ tháng 1/2007 đến 6/2011 để đánh giá tỉ lệ nhiễm AIDS ở 99.878 gái
mại dâm tại hơn 50 quốc gia. Kết quả tỉ lệ nhiễm HIV tính chung là 11,8%.

Tổng cộng có 30,7% gái mại dâm nhiễm HIV trong nhóm 26 nước có tỉ lệ
nhiễm HIV cơ bản ở mức trung bình và cao. Đó là chưa kể các loại bệnh
khác như giang mai, lậu, viêm gan... Một người bán dâm thường có quan hệ


tình dục với hàng ngàn lượt khách mua dâm, nên tỉ lệ lây nhiễm cũng như
truyền bệnh cho nhau là rất cao. Ngay cả khi có sử dụng các biện pháp an
toàn tình dục thì khả năng mắc bệnh hoa liễu khi mua bán dâm vẫn rất cao.
Ví dụ, dù có sửdụng bao cao su, tỉ lệ rủi ro lây nhiễm bệnh vẫn vào khoảng
8-9% (do rách, tuột hoặc do tinh dịch thẩm thấu qua màng cao su).
Bên cạnh đó, nhiều bệnh như: Chlamydia, viêm gan, nấm, sủi mào gà...lây
nhiễm rất phức tạp qua cả đường miệng, quần áo, khăn tắm, ga đệm...nên
bao cao su cũng không thể phòng trán. Nhiều bệnh như: lậu mủ, Herpes
sinh dục, HPV... dù không chết người nhưng cũng không thể chữa khỏi, sẽ
để lại di chứng lâu dài và nặng nề (nhất là khi mang thai sẽ lây cho đứa con).
Kết quả nghiên cứu năm 2001 ở Việt Nam cho biết 51% gái mại dâm
nghiện ma túy và 27% bị nhiễmHIV, chưa kể các bệnh khác như: viêm gan,
lậu, giang mai...Đến 2012, số người bị nhiễm HIV đã tăng lên gần 6.000 ca
nhiễm HIV mới, lây qua đường tình dục là nguyên nhân đứng đầu với tỷ lệ
45,6%, chủ yếu là do mua bán dâm gây ra Tệ nạn mại dâm làm băng hoại
các giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp của dân tộc, danh dự nhân phẩm của
con người, hạnh phúc gia đình, gây rối loạn trật tự an toàn xã hội và sức
khỏe cộng đồng.
Lây nhiễm các tệ nạn xã hội đặc biệt là HIV/AIDS: Ngay cả khi có sử
dụng các biện pháp an toàn tình dục thì khả năng mắc bệnh hoa liễu khi mua
bán dâm vẫn rất cao. Ví dụ dù có sử dụng bao cao su, tỷ lệ rủi ro lây nhiễm
bệnh vẫn vào khoảng 8-9% (do rách, tuột hoặc do tinh dịch thẩm thấu qua
màng cao su). Đặc biệt, dù có sử dụng bao cao su, nguy cơ lây nhiễm
HIV/AIDS trong mỗi lần quan hệ vẫn lên tới 15 – 33% vì kích thước vius rất
nhỏ nên có thể xâm nhập được qua lớp bao cao su. Điều này càng trở nên

nguy hiểm khi nhiều người lầm tưởng rằng chỉ cần sử dụng bao cao su thì sẽ


ngăn ngừa được tuyệt đối nguy cơ lây nhiễm bệnh. Bên cạnh đó, nhiều bệnh
như Chlamydia, viêm gan, nấm, sùi mào gà… lây nhiễm rất phức tạp qua cả
đường miệng, quần áo, khăn tắm, ga đệm… nên bao cao su cũng không thể
phòng tránh. Nhiều bệnh như lậu mủ, Herpess sinh dục, HPV… dù không
chết người nhưng cũng không thể chữa khỏi, sẽ để lại di chứng lâu dài và
nặng nề (nhất là khi mang thai sẽ lây cho đứa con). Bên cạnh đó, hệ lụy của
tệ nạn mại dâm còn là các bệnh tật về thể xác như viêm các khớp, thận, bệnh
tật ở tử cung và nhiều bệnh tật khác. Nghiên cứu năm 2001 ở Việt Nam cho
biết, 51% gái mại dâm nghiện ma túy và 27% bị nhiễm HIV, chưa kể các
bệnh khác như viêm gan, bệnh lậu, giang mai
Thống kê 6 tháng đầu năm 2012 đã phát hiện thêm gần 6.000 ca
nhiễm HIV mới, lây qua đường tình dục là nguyên nhân đứng đầu với tỷ lệ
45,6%, chủ yếu là do mua bán dâm gây ra.
Theo Thạc sỹ Võ Hải Sơn (Cục Phòng chống HIV/AIDS, Bộ Y tế),
chỉ trong 3 tháng đầu năm 2015, số người nhiễm HIV mới phát hiện đã lên
tới trên 1.504 người, tức là mỗi ngày có thêm khoảng 20 người nhiễm HIV.
Một nghiên cứu ở Hà Nội với khoảng 200 - 250 người cho thấy, tỷ lệ phụ nữ
bán dâm nhiễm HIV lên tới 17%, cao gấp 5 lần TP. HCM và gần 6 lần so với
tỉ lệ gái bán dâm nhiễm HIV trong cả nước (3%). Tiến sĩ Hoàng Đình Cảnh,
Phó cục trưởng Cục Phòng chống HIV/AIDS cho biết: tỷ lệ lây nhiễm HIV
qua đường tình dục ngày càng cao, đã chiếm tới gần 40% so với khoảng
30% của thời kỳ trước[19]
.
Tổn thương tinh thần:
Tổn thương tâm lý (trauma) có thể là một hậu quả ở những người bị cưỡng
bức bán dâm mà kết quả có thể là những bệnh như: rối loạn nhân cách ranh



giới( tiếng Anh: borderline personality disorder), rối loạn thần kinh chức
năng (neurosis) tình dục nặng đến mức hoàn toàn mất khả năng cảm nhận
bất kỳ một cảm hứng tình dục cá nhân nào trong lãnh vực riêng tư.
Về xã hội:
+Có sự móc nối chặt chẽ giữa mại dâm với buôn ma túy cùng sự tham
gia của các dạng tội phạmkhác, đặc biệt là cướp tài sản, buôn người và rửa
tiền
+ Những giá trị thiêng liêng và khuôn khổ đạo đức dần bị mất đi
+ Xúc phạm đến lòng tự tôn dân tộc, gây hoen ố hình ảnh văn hóa
quốc gia và là nỗi hổ thẹn cho toàn đất nước
+ Mại dâm là hành vi chà đạp lên phẩm giá con người
Bên cạnh đó, tệ nạn mai dâm còn để lại một số hậu qủa sau:
Tệ nạn mại dâm làm băng hoại các giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp của
dân tộc, danh dự nhân phẩm của con người, hạnh phúc gia đình, gây rối loạn
trật tự an toàn xã hội và sức khỏe cộng đồng.
Hơn thế còn là sự tổn thương tinh thần cho chính gái mại dâm và những
người có liên quan. Đặc biệt là tệ nạn mại dâm còn gây ra những tác hại lớn
về xã hội đó các tệ nạn như buôn bán ma túy, cướp giật, buôn người… Và
còn làm ảnh hưởng đến đạo đức văn hóa, đe dọa hạnh phúc gia đình, tương
lai của các bạn trẻ…
Ẩn mình núp bóng dưới nhiều hình thức dịch vụ nạn gái mại dâm
đang tồn tại và có dấu hiệu phức tạp nghiêm trọng cả về quy mô, hình
thức, hành động gây bất bình đẳng và gây lo lắng trong nhân dân. Nó phá
hoại trật tự kỷ cương xã hội, đạo lý dân tộc, phá hoại hạnh phúc của gia
đình, ảnh hưởng không nhỏ đến tương lai phát triển của thế hệ trẻ.
5. Biện pháp phòng chống tệ nạn mại dâm


Một là, đẩy mạnh và đổi mới công tác tuyên truyền, giáo dục theo

chiều sâu, đi vào từng nhóm đối tượng, từng địa bàn, từng khu phố để
nâng cao nhận thức và ý thức trách nhiệm của các tầng lớp nhân dân, đặc
biệt trong cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức về phòng chống mại
dâm và giảm tác hại của tệ nạn mại dâm. Tiếp tục thực hiện có hiệu quả
cuộc vận động "Toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hoá ở khu dân
cư" và xây dựng xã, phường lành mạnh không có tệ nạn mại dâm; thực
hiện lồng ghép các chương trình phát triển kinh tế - xã hội với công tác
phòng, chống tệ nạn xã hội để ngăn chặn, kiềm chế phát sinh mới về tệ
nạn mại dâm.
Hai là, nâng cao hơn nữa chất lượng chữa trị, giáo dục, dạy nghề
cho đối tượng mại dâm tại các Trung tâm Giáo dục lao động xã hội và tại
cộng đồng. Tích cực lồng ghép các chương trình an sinh xã hội với các
dịch vụ phòng ngừa, hỗ trợ tái hoà nhập cộng đồng cho các đối tượng
mại dâm, bị buôn bán nước ngoài trở về và đối tượng có nguy cơ cao.
Tổng kết các mô hình phòng, chống mại dâm có hiệu quả để nhân rộng.
Ba là, tăng cường công tác quản lý, thanh tra, kiểm tra, phát hiện,
đấu tranh và xử lý nghiêm các cơ sở kinh doanh dịch vụ vi phạm, tập
trung xứ lý dứt điểm các điểm tụ điểm mại dâm nơi công cộng trên địa
bàn tỉnh; quản lý chặt chẽ việc sản xuất, lưu hành văn hoá phẩm có nội
dung đồi truỵ, xử lý nặng hành vi mại dâm trẻ em, buôn bán phụ nữ, trẻ
em vì mục đích mại dâm.
Bốn là, xây dựng, củng cố, nâng cao hiệu quả hoạt động của lực
lượng chuyên trách đồng thời tăng cường sự phân công, phối hợp giữa
các cơ quan chức năng, các ngành, các đơn vị để thực hiện tốt nhiệm vụ


×