Tải bản đầy đủ (.ppt) (11 trang)

Tuần 13. Sóng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (274.48 KB, 11 trang )


Sóng- Xuân Quỳnh
I. TIỂU DẪN:
1. Tác giả:

-Tên khai sinh: Nguyễn Thị Xuân Quỳnh.
- Quê: Hà Tây ( Nay là Hà Nội).
- Cuộc đời: đầy bất hạnh.
- Tâm hồn: luôn khát khao tình yêu, mái ấm gia đình
và tình mẫu tử.
- Hồn thơ, phong cách thơ: là tiếng nói của người
phụ nữ giàu yêu thương,
khao khát hạnh phúc
đời thường, bình dị;
nhiều lo âu, day dứt,
trăn trở trong tình yêu.
- Một số tác phẩm tiêu biểu: sgk.



Sóng- Xuân Quỳnh
I. TIỂU DẪN:
1. Tác giả:
2. Tác phẩm:
a. HCST:
b. Đề tài:
c. Chủ đề:

- Bài thơ được viết tại Biển Diêm Điền (Thái Bình)
năm 1967.
- Viết về tình yêu.


- Mượn hình tượng sóng để diễn tả tình yêu của người
phụ nữ.


Sóng- Xuân Quỳnh

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

I. TIỂU DẪN:
1. Tác giả:
2. Tác phẩm:
a. HCST:
b. Đề tài:
c. Chủ đề:
II. ĐỌC- HIỂU:
1. Đọc:
2. Chia bố cục

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
ngày sau
vẫn thế

-VàPhần
1 (Khổ
1
Nỗi khát vọng tình yêu
đồng.
Bồi hồi trong ngực trẻ

Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh- một phương

Ở ngoài
kia đại dương
5): Sóng và
em- những
nét tương
Trăm ngàn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
muôn
vàn cách
suyDùtư,
lo âu,
trăntrở
trở

- Phần 2 (Còn lại): Những
Trước muôn trùng sóng bể
cuộc
đời

Cuộc đời tuy dài thế
Em nghĩ
về và
anh,khát
em vọng tình yêu.
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

trước

Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Ðể ngàn năm còn vỗ.


Sóng- Xuân Quỳnh
I. TIỂU DẪN:
1. Tác giả:
2. Tác phẩm:
a. HCST:
b. Đề tài:
c. Chủ đề:

II. ĐỌC- HIỂU:
1. Đọc:
2. Chia bố cục
3. Ý nghĩa nhan đề

?
Giải thích ý nghĩa nhan đề “sóng”.

- “Sóng” là hình tượng đẹp của tự nhiên, gợi nhiều
“…Sóng
chẳngđểđigiãi
đếnbày
đâu
cảm
xúcxin
 các
mượn sóng
“…Anh
làm nhà
sóngthơ
biếcthường
Nếu không đưa em đến
tâm
trạng
Hôn
mãicủa
cátmình.
vàng em
Dù sóng
anhtâm

-Hôn
Sóng
trong
ảnhđã
ẩnlàm
dụ cho
thật
khẽ, tác
thậtphẩm
êm này là hình
Nghiêng
ngảhoà
trạng
người
đang yêu  sóng
vừa là sự
Hôn êm
đềmphụ
mãinữ
mãi…”
Vìtrữ
em tình
…” “em”.
nhập vừa là sự phân thân của nhân vật
(Biển – Xuân Diệu) (Thơ viết ở biển – Hữu Thỉnh)


Sóng- Xuân Quỳnh
I. TIỂU DẪN:
1. Tác giả:

2. Tác phẩm:
a. HCST:
b. Đề tài:
c. Chủ đề:
II. ĐỌC- HIỂU:
1. Đọc:
2. Chia bố cục:
3. Ý nghĩa nhan đề
4. Nội dung:
a. Phần 1:
* Khổ 1

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

? ?
giá Xuân
về haiQuỳnh
câu thơđã3,miêu
4 trong
khổ thứtrạng
nhất,thái
Mở đầuĐánh
bài thơ,
tả những
có ýsóng?
kiến cho
Xuânchị

Quỳnh
đã mạnh
bộc
nào của
Quarằng
đó, anh/
cảm nhận
đượcdạn
điều
gì lộ
về
mộttâm
quanhồn
niệm
mẻ,phụ
hiệnnữ
đại
vềyêu
tìnhtrong
yêu của
củamới
người
khi
bài người
thơ ? phụ nữ.
Anh/ chị có cảm nhận được điều đó không ? Vì sao ?
- Tiểu đối :
+ “Dữ dội >< dịu êm”: Cuồng nhiệt, mạnh mẽ.
+ “Ồn ào >< lặng lẽ”: Dịu dàng, sâu lắng.
 Nghệ thuật đối lập và ẩn dụ làm nổi bật hai trạng thái ngược trái

nhau của sóng và đó cũng chính là tâm hồn của người phụ nữ khi
yêu: cung bậc phong phú, đầy phức tạp và bí ẩn.
- “Sông không hiểu… ra tận bể” : Nghệ thuật nhân hóa, tương phản
đã diễn tả hành trình của sóng tìm ra bể lớn. Đó cũng chính là khát
vọng trong tình yêu: muốn vượt qua không gian chật hẹp để vươn tới
cái cao cả.


Sóng- Xuân Quỳnh
I. TIỂU DẪN:
1. Tác giả:
2. Tác phẩm:
a. HCST:
b. Đề tài:
c. Chủ đề:
II. ĐỌC- HIỂU:
1. Đọc:
2. Chia bố cục:
3. Ý nghĩa nhan đề
4. Nội dung:
a. Phần 1:
* Khổ 1
* Khổ 2

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

?

Nhà thơ đã phát hiện ra điều gì tương đồng giữa
sóng và tình yêu?
- "Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế"

- "Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ"

Nghệ thuật đối lập nói đến Con
sóng muôn đời còn vỗ.

Nhịp đập của trái tim tuổi trẻ.

 Cũng như sóng, con người đã đến và mãi mãi đến với
tình yêu. Đó là quy luật muôn đời.


Sóng- Xuân Quỳnh
I. TIỂU DẪN:
1. Tác giả:
2. Tác phẩm:
a. HCST:
b. Đề tài:
c. Chủ đề:
II. ĐỌC- HIỂU:
1. Đọc:
2. Chia bố cục:
3. Ý nghĩa nhan đề
4. Nội dung:
a. Phần 1:

* Khổ 1
* Khổ 2
* Khổ 3,4

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Thảo luận 3 phút

Khi “tình yêu đến”, như? lẽ tự nhiên, thường tình,
Tuy nhiên,
chính trong
bại”tìm
của hiểu,
Xuân cắt
Quỳnh
khi truy
con người
luôn cái
có “thất
nhu cầu
nghĩa.
nguyên nguồn gốc, bản chất đích thực của tình yêu,
Xuân Quỳnh không là ngoại lệ.

người ta lại thấy một định nghĩa rất riêng của chị,
Chị đã thử lí giải về tình yêu thế nào ? Và kết quả ra sao ?
một định nghĩa “rất Xuân Quỳnh”. Ai phát hiện ra định nghĩa ấy ?
- Điệp ngữ " em nghĩ về" với đại từ "anh" và "em": thể
hiện tình yêu luôn được đặt trong không gian rộng lớn.
- Liên tiếp các câu hỏi tu từ để đi tìm hiểu về nguồn gốc

Tình
yêuvàcũng
giống
như
biển, giógốc
trời,
làm
saoyêu.

của
sóng
cũng
là để
hỏisóng
về nguồn
của
tình
hiểu hết được – nó rộng lớn, thẳm sâu, bất ngờ và “lí trí
- Kết thể
quả:
tácnổi”
giả(Pascal).
không thể lý giải về nguồn gốc của sóng,

không
hiểu
cũng như không thể đi tìm nguồn gốc của tình yêu
 Nữ sĩ thú nhận sự bất lực một cách dễ thương và đầy
nữ tính : “Em cũng không biết nữa…”


Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

ra…bể

Sông…
chật hẹp

rộng lớn

(nhân hóa, tương phản)

Tự nhiên.

Quy luật
Tình cảm.


Làm sao cắt nghĩa được tình yêu
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu.
(Xuân Diệu)

Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
( Thuyền và biển)

(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
( Thuyền và biển)

(so sánh với triết lí của Xuân Diệu: Nói làm chi rằng
xuân vẫn tuần hoàn/ Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm
lại) KHổ 2



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×