Tải bản đầy đủ (.pdf) (82 trang)

Bồ câu không đưa thư

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (347.26 KB, 82 trang )

BồCâuKhôngÐưaThư:
Chươngmột

Thụcsămsoitờgiấytrêntay.
Nóphânvânlậttớilậtlui,chưabiếttínhthếnào.
Chiềuhômqua,lúcthòtayvàongănbàn,nótìnhcờpháthiệnratờgiấynày.
Trongđóchỉvẻnvẹncómấydòng,đượcviếtbằnglốichữinhoa.Ðọcthoáng
qua,Thụcbấtgiácđỏbừngmặt:"Chomìnhlàmquenvới.Mìnhởlớpbuổisáng,
ngồicùngchỗvớibạnđấy.Nếukhôngnỡtừchối,bạnviếtchomìnhvàichữ.
Thànhthậtcảmtạ.Rấtmonghồiâm"."Láthư"chỉngắnngủicóvậy.Bêndưới
kýtên:PhongKhê.
Thụcvốnnhútnhát,lạicảthẹn.Nóchưagặpphảikiểulàmquenđườngđộtnhư
thếnàybaogiờ.Từhômquađếngiờ,"láthư"củaanhchàngPhongKhêchưarõ
mặtmũinọcứbắtThụcnghĩngợihoài.Ðãmấylần,ThụcđịnhhỏiýkiếnXuyến
và Cúc Hương, nhưng lại sợ tụi nó chọc, thục đành giấu nhẹm. Ai chứ con
Xuyến và Cúc Hương đã mở miệng chòc ghẹo, Thục chỉ có nước bịt tai quay
mặtđichỗkhác.
Loayhoaymộthồi,khôngbiếtxửsựthếnào,Thụckhẽbuôngtiếngthởdài.Nó
khôngbiếtnênphớtlờhaynêntrảlời.Vànếutrảlờithìphảiviếtnhữnggì.Năm
ngoái,CúcHươngcũngrơivômộttìnhhuốngtươngtự,thậmchícòn"ghêgớm"
hơn.Hùngquănnhétthư"tốngtình"vàongănbàn,lạicònđedọa"nếukhôngtrả
lời, Cúc Hương sẽ ân hận", nghe phát khiếp! Nhưng Cúc Hương bản lĩnh hơn
Thụcnhiều.Nóthẳngtaynémnhững"tốihậuthư"củaHùngquănvàosọtrác.
Lúccaohứng,nócòngiởthưrachoXuyếnvàThụccùngđọc.Cảbavừa"phân
tích"vừacườingặtnghẽo.
Thục không dám hành động như Cúc Hương. Cái câu "nếu không nỡ từ chối"
khiếnThụcthấytộitội.Hơnnữa,anhchàngPhongKhêkhácxaHùngquăn.
AnhtakhônghềdọadẫmThục.
Ðang thả hồn theo những ý nghĩ vẩn vơ, Thục bỗng giật bắn người khi nghe
tiếngCúcHươngđộtngộtvanglênsaulưng:
-Làmgìngồithẫnthờvậy,cônương?


-À,à...taocólàmgìđâu...
Thụclúngtúngđáp.Vừanóinóvừahấptấpvotròntờgiấylại,giấutronglòng
bàntay.
CúcHươngvẫnthảnnhiên:
-Màyđangônbàihả?
NgheCúcHươnghỏivậy,Thụcmừngnhưbắtđượcvàng.Nómaumắn:
-Ừ,taođangônlạibàiHóa.
ÐộtnhiênCúcHươngđổigiọng.Ðangtươicười,nóbỗngnghiêmmặt:


-Thôiđi,đừngcódóc!Màykhôngquamặtnổitaođâu!Hãykhaithậtđi!
TháiđộcủaCúcHươngkhiếnThụcđâmchộtdạ.Nóấpúng:
-Taođang...ônlạibàihóathậtmà!
-Hừ,hóa!Hóaphépthìcó!-CúcHươnghấtmáitóc-Màyônbàisaotaokhông
thấymàygiởtập?
-Tậphả?-Thụcliếmmôi-Taocấtvàorồi!
-Màycấttronglòngbàntaymàychứgì?-GiọngCúcHươngbỗngtrởnêntinh
quái.
Thụcđiếnghồn.NónhìnsữngCúcHương:
-Saomàybiết?
-Taođứngsaulưngmàynãygiờsaokhôngbiết!-CúcHươngvừacườihìhì
vừachìatayra-Ðưataocoithửcáigìvậy!Thưtìnhphảikhông?
Biếtkhôngthểgiấuđược,Thụcđànhbẽnlẽnchìatờgiấynhàunáttrongtayra.
Vừaliếcmắtquatờgiấy,CúcHươngđãrélên:
-Trờiơi,tìnhdữchưa!"Chomìnhlàmquenvới",mùicònhơnVũLinhcavọng
cổ.
-Màyđừngcónóibậy!-Thụcđỏmặtcựnự.
CúcHươnghuơhuơtờgiấytrướcmặt,chunmũichọc:
-Taonóicósáchmáchcóchứngđànghoàngmàmàydámkêutaonóibậyhả!
Ðúnglúcđó,Xuyếnômcặpbướcvào.Nóliếcquanhlớpmộtvòngrồirảobước

lạichỗCúcHương:
-Làmgìmàhòhétomsòmvậy?
CúcHươnglàmravẻnghiêmtrọng:
-CóđứatỏtìnhvớiconThục.
-Tỏtìnhđâumàtỏtình!Màychỉtoànphịa!-Thụcnhănnhó.
NhưngXuyếnchẳngbuồnđểýđếnThục.NógiậttờgiấytrêntayCúcHương:
-Ðưa"tangvật"taoxem!
TrongkhiThụcngồichếttrânthìXuyếnnheomắt"nghiêncứu"láthư.Mộtlát,
nógậtgùbìnhluận:
-Thốngthiếtcònhơnkèmđámma!
CúcHươngtrònmắt:
-Nghĩalàsao?
Xuyếnchậmrãi:
-Nghĩalàláthưtìnhnàyđủsứclàmrơilệnhữngngườidễyếulòngnhưcon
Thục."Thànhthậtcảmtạ"nghenanánhưlà"thànhkínhphânưu",cóvẻnhư
muốnchiabuồncùnggiaquyến....
Ðangngồiyên,Thụcbỗngnhảydựnglên:
-Nè,nè,đừngcótrùẻonghenmày!Nhàtaosốngnhănhết,màyđừngcónói
xui!


XuyếnlừmắtnhìnThục:
-Tộimày"tưthông"với"địch",taochưaphạt,giờcònbàyđặtlalốinữahả!
-Taotưthônggìđâu...
KhôngđểchoThụcnóidứtcâu,Xuyếnchìatờgiấyra:
-Chứláthưnàyởđâura?
-Thìởtrongngănbàn.
-PhongKhêlà"thằnggiặc"nào?
-Aimàbiết!Taocũngchỉmớithấytênđólầnđầu.
CúcHươngthìnhlìnhhỏichenngang:

-Nógửichomàyhồinào?
Thụcngậpngừng:
--...ờ...hômqua.
-Thấychưa!-CúcHươngreolên-Rõrànglàcó"vấnđề".Nếumàykhôngcó
"ýđồđentối"thìtạisaomàylénlútgiấuláthưtừhômquađếngiờkhôngchoai
biết?
-Taođịnhnóichotụimàybiếtngaylúcđónhưngtaosợ...
Xuyếnhừmũi:
-Sợgì?Màysợtụitaongăncản"mốitìnhvĩđạivàcảmđộng"củamàyphải
không?
-Bậy!-Thụcchớpchớpmắt-Taochỉsợtụimàychọc!
CúcHươngnhúnvai,buôngthõng:
-Ðúnglàcótậtgiậtmình!Ôngbànóiđâucósai!
XuyếngậtgậtđầutínhphụhọatheoCúcHương,bỗngnónhìnthấyThụccắn
chặtmôi,đôimắtsắpsửarơmrớm,nóhoảnghốtcầmtayThụclaylay,miệng
rốirít:
-Tụitaogiỡnchơichútxíumà!
CúcHươngcũngvộivànglêntiếng:
-Thôi,nínđicônương!Ðừngcómànhèragiữalớp!LớptrưởngHoàngHòa
đangnhìnmàykìa!
-Kệnó!-Thụcvùngvằng.
-Trờiơi,lớptrưởngmàmàydámkêubằngnó!Taomécbâygiờ!
-Chomàyméc!
-Ðừngcódóc!Màysợtaomécthấymồ!HoàngHòađẹptrainhấtlớp.Lạiđểý
mày.
Thụchừmộttiếng:
-Nhưngmàtaokhôngđểýnó!
CúcHươngnháymắt:
-MàyđểýanhchàngPhongKhêkiachứgì?
NgheCúcHươngnóivậy,khôngđểchoThụckịpphảnứng,Xuyếnđãvộivã



xuatay:
- Thôi, đừng chọc con Thục nữa! - Rồi quay sang Thục, Xuyến cười cười nói
tiếp-MàykhôngđểýtênPhongKhênàynhưnghắnthìđểýmàyphảikhông?
-Taođâucóbiết!-Thụcthậtthà-Taochỉnghĩhắnmuốnlàmquenthôi!
CúcHươngvọtmiệng:
-Hắnđểýhayhắnđòilàmquen,chuyệnđókhôngquantrọng.Vấnđềlàmàycó
định"hồiâm"chohắnhaykhông!
Thụcngẩnngườira:
-Taocũngchẳngbiếtnữa.Taođangđịnhhỏiýkiếntụimày.
CúcHươngliềnliếcXuyến:
-Saomày?
Xuyếntỉnhbơ:
-Thìhồiâmchứsao!Hắnchảỉôi"bạnviếtchomìnhvàichữ"làgì!
CúcHươngtrợnmắt:
-Hồiâmchotênnhãinhépđó?Tụibuổisángtứclàtụi11A3,lớpđànemmình!
Chẳnglẽ...
CúcHươngchưanóihếtcâu,Xuyếnđãhừgiọngcắtngang:
-Chínhvìtụinócảgantrêuvàocácchị,cácchịcầnphảihồiâm!Tụimìnhphải
dạycho"bọntrẻ"mộtbàihọc!
VẻmặtnghiêmnghịcủaXuyếnkhiếnCúcHươngphìcười.Nókhoáichíhỏi:
-Nhưngmàai"dạy"?
-TấtnhiênlàconThục!Thưgửichonómà!
Nghenhắctớimình,Thụcgiãynãy:
-Thôi,thôi,tụimàymuốnlàmgìthìlàm!Taokhôngbiết"dạydỗ"gìhết!Ðừng
cóéptao!
-Thôiđược!-Xuyếnthởmộthơidàithườngthượt,ravẻbấtđắcdĩ-Nếumày
khôngnỡrataythìđểtao.Taosẽđạidiệnchomàyviếtthư"dạydỗ"thằngnhóc
đó!

Xuyếnvừanóidứtcâu,CúcHươngđãnhanhtayxé"rẹt"mộttờgiấytrongtập,
híhửngchìara:
-Giấynè!
Xuyếncầmlấytờgiấy.Nhưngnóchưaviếtngaymàlạiluicuimởcặp.
-Gìnữavậy?-CúcHươngngạcnhiênhỏi.
-Chờtaomộtchút!Taođangtìm...đồdùngdạyhọc!
-Ðồdùngdạyhọc?
-Ừ,muốn"dạydỗ"cóhiệuquả,cầnphảicó"đồdùngdạyhọc".
Xuyếnvừathòtayvàocặpvừatrảlờiỡmờ.CúcHươngvàThụccứthắcmắc
không hiểu Xuyến định tìm vật gì trong đó. Hai đứa ngồi ngây người hồi hộp
theodõitừngcửđộngcủanhỏbạntinhquái.


Lụclọimộthồi,Xuyếntừtừlấyra...mộtcâykẹo.
TrongkhiThụcthởphàothìCúcHươngbĩumôithấtvọng:
-Tưởnggì!Ðồdùngdạyhọccủamàyđóhả?
Xuyếnnheomắt:
-Sao?Khôngđượchả?
CúcHươnglộvẻbấtbình:
-Nhưvậylàmày"thưởng"chứđâucó"phạt"hắn!
-Màykhôngbiếtgìhết!-GiọngXuyếnranhmãnh-Ðốivớinhữngđứathamăn
nhưmàyvàconThụcthìđâylàcâykẹo,cònđốivớitêntiểutửđó,đâylạilà...
viênthuốcchuộtbọcđường!
Nóixong,Xuyếnlẹlàngrútcuốntậptrongcặpra,kêtờgiấylênvàbắtđầuviết
thưphúcđáp.CúcHươngvàThụcngồichầurìahaibên,chụmđầudòm.
Nhưng Xuyến vừa hí hoáy bốn chữ "Phong Khê hiền đệ", Cúc Hương đã bĩu
môi:
-Vănchươngkiếmhiệpbaxu!SặcmùiphimHồngKông!
Xuyếntựái:
-Chứtheomày,phảigọihắnnhưthếnào?

-Cứviếtlà"GửibéPhongKhê"!
-Haylắm!-Xuyếngậtgùkhen-Khôngngờthỉnhthoảngmàycũngnóiđược
mộtcâuthôngminh!
Nóixong,Xuyếnlấymộttờgiấykhác,nắnnótviết:
"GửibéPhongKhê,
Chịngạcnhiênvôcùngkhinhậnđượcthưbé.Cólẽbéquánggàhaysao,chứ
lớpchịđâucótổchức"Câulạcbộlàmquen"hay"Tìmbạnbốnphương"màbé
biênthưđòi"kếtbạntâmtình"!Hơnnữa,bétrẻngườinondạtuổicònnhỏnên
chútâmhọchành,chớđuađòivớvẩn,kẻotrèocaoténặng.Nghĩtìnhchịem,
chịtặngbémộtcâykẹoănchomaulớnvànhớđừngcódạidộttrêuvàochịnữa!
Good-byebénhé!".
Xuyếnviếttớiđâu,CúcHươngômbụngcườitớiđó.Nólalên:
-Trờiđấtơi!Màymuốn"giết"chếttươi"thằngbé"saoXuyến?
-Chohắnchết!-Xuyếntrợnmắt-AibảohắndámtrêuvàoconThụcnhàbà!
Thụccũngkhôngnhịnđượccười.Nhưngmặtnóthoánglộvẻáynáy.Nónhìn
Xuyến,ngậpngừng:
-Màyviết"ác"quá!
-Ácgìmàác!-Xuyếnhừmũi-Ðã"dạydỗ"thìphảinghiêmkhắcchứ!
Thụcchépmiệng:
-TaosợanhchàngPhongKhêxấuhổđếnbỏhọcmất.
- Hắn không bỏ học đâu! Nhưng chắc hắn sẽ bỏ cái trò dấm dúi thư tình vào
ngănbàncủamày!


-Thưtình!-Thục"hứ"mộttiếng-MàysaogiốngynhưconCúcHương!Lúc
nàocũngnóibậy!
-Ừthôi,khôngphảithưtình.Thưlàmquenvậy.
Vừacườihìhì,XuyếnvừađặtláthưhồiâmvừaviếtvàongănbàncủaThục.
Xong,nóchặncâykẹolêntrên.Nólàmviệcđóvớimộtbộdạnghíhửnghệtnhư
PhậtTổlúcđèTônNgôKhôngdướinămngọnnúiNgũHànhvậy.


Chương2
BồCâuKhôngÐưaThư:Chươnghai

ÐúngnhưXuyếndựđoán,ngàyhômsauchẳngcógìlạxảyra.Vừangồivào
chỗ,Thụchồihộpthòtayvàongănbànnhưngchẳngcótờgiấynàotrongđó.
CúcHươngchắphaitay:
-MôPhật!Thếlàtrờiyênbểlặng!ConXuyếntàithật!
XuyếnngóThục:
-Cụckẹocònkhông?
-Không.
Xuyếngậtgù:
-Thằngbénàyngoanthật!Chogìlấyđó!
ThụcliếcXuyến,khônghiểubạnmìnhkhenthậthaykhenxỏ.TựnhiênThục
thấy tội nghiệp anh chàng Phong Khê nọ. Khi đọc lá thư độc địa của Xuyến,
chắcanhtangượnglắm.Vàchắccóchokẹo,anhtacũngchẳng baogiờdám
làm quen với đám nữ yêu này nữa. Nghĩ tới đó, bỗng nhiên Thục bật cười:
Xuyếnchẳngđãchokẹoanhtalàmgì?
ThấyThụctựnhiênphálêncười,Xuyếntòmò:
-Màycườicáigìvậy?
-Chẳngcógìhết!Tựnhiêntaotứccườivậythôi!
XuyếnnguýtThục:
-Tựnhiênmàcười!Ðồcongáivôduyên!
Thụcchưakịpphântrần,CúcHươngđãchenvào,giọngthủngthỉnh:
-ConThụcmuốncườicứviệccười,nhưngngàymaiđừngcóquênnghĩavụcủa
mình!
Thụctrốmắt:
-Nghĩavụgì?
CúcHươngthảnnhiên:
-DẫntaovàconXuyếnđiănchèđậuđỏbánhlọt.

Thụcnhănmặt:
-Nghĩavụgìkỳvậy?
-Chẳngcókỳgìhết!-CúcHươngnhúnvai-Khôngcótụitao,làmsaomàytai


quanạnkhỏiđược!ThằngPhongKhêsẽbámmàytớigià!
ThấyThụccứtrònmắtngẩnngơ,Xuyếnvọtmiệngbồithêm:
Nếumàykhôngchịu,tụitaonhắntênPhongKhêđóviếtthư"tỏtình"tiếpà!
LờihămhecủaXuyếnkhiếnThụcgiậtbắnngười.Nóvộivãgậtđầu:
-Ðược,được!Taochịu!
Thái độ hốt hoảng của thục khiến Xuyến và Cúc Hương nhìn nhau cười khúc
khích.NhưngThụcchưakịpthựchiện"nghĩavụ"củamìnhthìbiếncốđãxảy
ra.
Ðầugiờchiềuhômsau,XuyếnvừaômcặptớicửalớpđãthấyThụcngồisẵn
đằngbàn,trướcmặtnólàmộttráiổitotướngnomthật"quyếnrũ".
Xuyếnvừabướclạivừaliếctráiổi,miệngbôbô:
- Trái ổi này trông ngon mắt thật, nhưng chỉ có thể dùng "tráng miệng" thôi,
khôngthaythếđậuđỏbánhlọtđượcđâuànghen!
Thụccắnmôi:
-Tráiổinàyđâuphảicủatao!
Xuyếnngạcnhiên:
-Khôngphảicủamàychứcủaai?
Thụckhôngđáp.NóchìatờgiấyđangcầmtrongtaychoXuyến.
Vừa liếc nhìn qua, Xuyến đã nhận ngay ra những chữ in hoa quen thuộc, liền
sửngsốtbuộtmiệng:
-Ủa!Lạilàhắn!
Ðúng lúc đó, Cúc Hương bước vào. Thấy Xuyến cầm tờ giấy trên tay, Cúc
Hươnghỏiliền:
-Gìvậymày?Bảntựkiểmhả?
XuyếnlườmCúcHương:

-Tựkiểmlàmàytựkiểmđó!Ðâylà"đơnxinlàmquen"củathằngnhãihômnọ!
CúcHươngháhốcmiệng:
-PhongKhê?
Xuyếnhừmũi:
-Ngoàithằnggiặcđóra,cònaivàođâynữa!
-Trờiơi,bộtênnàyđiếckhôngsợsúngchắc?
Xuyếntặclưỡi:
-Hắnchưathấyquantàichưađổlệ!Taosẽcócáchlàmchohắnsợtớigià!
CúcHươngkhôngquantâmđếnlờidọadẫmcủaXuyến.Nótòmònhìntờgiấy:
-Hắnviếtgìtrongđóvậy?
-Taođãxemđâu!
Nóixong,cảhaichụmđầuvàotờgiấy.
Thưviết:
"Bạnthânmến,


Mìnhthậtlòngmuốnlàmquenvớibạnchứkhôngcóýtrêubạnnhưbạnnghĩ
đâu!Mìnhcũngkhôngphảilà"bé".Sovềtuổitác,cólẽmìnhlớnhơnbạnmột,
haituổi.Nhưngvìhồinhỏ,mìnhnghỉhọcmột,hainămnênhiệnnaymìnhhọc
kémbạnmộtlớp.Mìnhđãnhậnđượccâykẹocủabạn.Mìnhđểdànhchứkhông
ăn.Vàgửitặngbạnmónquànhonhỏgọilàđáplễ.Dùsaomìnhcũnggửiđến
bạnlòngcảmơnvàthánphục.
Kýtên:PhongKhê."
Ðọcxongláthư,CúcHươnghỏingay:
-Hắngửitặngmónquàgìđâu?
XuyếnchỉtráiổitrướcmặtThục:
-Kiakìa!
CúcHươngchộplấytráiổi,sămsoirồibuộtmiệng:
-Chậc,tênnàycũngbiếtđiềuđấychứ!
Xuyếnbĩumôi:

-Biết"muachuộc"thìcó!
Thụcnãygiờngồiyênkhôngnóigì.Nóbiếthễmìnhmởmiệng,thếnàocũngbị
haibạntrêuchọcnênmộtmựcgiảngâygiảđiếc.NhưngbâygiờngheXuyến
xỉaxóianhbạn"khuấtmặtkhuấtmày"kia,nókhôngnénnổi,liềnlêntiếng:
-Mìnhtặngngườitathìngườitatặnglạichứ"muachuộc"gì!
-Á,à,conThụcnàyghêthật!-Xuyếnkêulên-Chưagìmànóđãbênh"người
ta"chằmchặprồi!
-Taochẳngbênhaihết!-Thụckhịtmũi-Taothấycáigìđúngthìtaonói,vậy
thôi!
XuyếnliếcCúcHương:
-ConThụcnóivậymàkhôngphảivậyànghen!
CúcHươngnãygiờkhôngđểýđếncuộcđấukhẩugiữaXuyếnvàThục.Nómãi
nghĩngợiđếnnộidungcủaláthưvừađọc.Lờilẽbìnhtĩnhvànhúnnhườngcủa
láthưkhiếnCúcHươngđâmracóthiệncảmvớiđốiphương.Nếulàmình,Cúc
Hương nhủ thầm, mình sẽ tìm những từ ngữ thật cay độc để "phản công" lại
giọngđiệutrịchthượngtrongláthưXuyếnviết.Hoặcítra,mìnhcũnglàmlơ,
khôngthèmdâydưavới"tổkiếnlửa"nàynữa.VậymàanhchàngPhongKhê
kialạichẳngtỏvẻgìgiậnhờnhaytứctối.Anhcứtỉnhbơđòi...làmquentiếp.
Lạicòngửitặngmộttráiổitothậttonữa.
ThấyCúcHươngcứđứngngâyngười,chẳngchịulêntiếngphụhọavớimình,
Xuyếnkhẻhuýchkhuỷutayvàohôngbạn:
-Làmgìmàthẫnthờvậymày?Haylàmàycũng"kếtmô-đen"tayPhongKhê
nàyrồi?
-Ðừngcómàvuoangiáhọa!-CúcHươnggiãynãy-PhongKhêlà"người"của
conThục,mắcmớgìđếntao.


Chỉđợicóvậy,XuyếnquaysangThục,nháymắttrêu:
-Màyngherõchưa?Ðâuphảichỉmìnhtaođixe-bôtrongbụngmày!ConCúc
Hươngcũngbiếttỏngruộtganmàychứbộ!

-Tụimàychỉgiỏinóibậy!
Thụcphảnứngmộtcáchyếuớt.Biếtkhôngtàinàocãilạihaicáimệngtrơnnhư
thoamỡcủaXuyếnvàCúcHương,Thụcchỉnóiđượcmộtcâurồiimbặt.
Xuyếncườihìhì,vẻkhoáichí.Nógiởgiọngeoéonhạibứcthư:
- Mình đã nhận được cây kẹo của bạn. Mình để dành chứ không ăn. Mình để
dànhtrongtráitimmìnhấy!
TrongkhiThụcđỏmặttíataithìCúcHươnghắnggiọngnói:
-"Vụán"tráitimđểtừtừtính!Bâygiờtụimìnhphảigiảiquyết"vụán"tráiổi
trướcđã.
XuyếnlườmCúcHương:
-Màylúcnàocũngănvớiuống!TênmàyđổithànhỐcHươngcoibộhợp"khẩu
vị"hơn!
CúcHươngkhoáttay,giọngtỉnhrụi:
-Nếumàymuốn,ngàymaitaodẫnhaiđứađiănốchươngliền!Cònbâygiờtrái
ổinàytínhsaođây?
-Cógìđâumàtính!Thìđemramỗiđứacắnmộtmiếng.Cắnđếnkhinàokhông
còngìđểcắnnữathìthôi!
CúcHươnglắcđầunguầynguậy:
-Khôngđược!Cáchđókhôngđược!
-Saokhôngđược?
-MiệngmàynhưcốngBàXếp.Màycắnmộtmiếngbằngtụitaocắnbanăm,ai
"đua"cholạimày!
Xuyếnphìcười:
-Thậttaochưathấyaihamnóixấubạnbènhưmày!Trongvụnày,côngtaolớn
nhất. Nếu không có lá thư và cây kẹo của tao thì làm gì có trái ổi "chiến lợi
phẩm"này.Taohưởngphầnnhiềulàđúngrồi!
-Khôngđược!-CúcHươngkịchliệtphảnđối-Cônglớnnhấtphảithuộcvềcon
Thục.TráiổinàytênPhongKhêtặngchonóchứđâuphảitặngchomày!
-Màyngốcquá!TênPhongKhêtặngchonólàtặngtráitim.Còntráiổilàtặng
chobạnnó,tứclàtụimình.ConThụchưởngphầntinhthần,còntụimìnhhưởng

phầnvậtchất!Tómlại,đứanàocũngcóphần!
NgheXuyến"phânchiatàisản"trắngtrợnvàtùytiệnnhưvậy,Thụcvừaxấuhổ
lạivừalạibuồncười.Nólàmmặtnghiêm:
-MàykhônvừavừathôingheXuyến!Taonhườngcáiphầntinhthầnchomày
đó!Ðưatráiổiđây!
LúcnàyXuyếnđãcầmtráiổitrêntayCúcHương.Nógiấutráiổirasaulưng:


-Ðâucóđưachomàyđược!Nếumàykhôngchịuthìđểtaokiếmtrọngtàiphân
xử.Xemthửtaonóiđúnghaykhôngđúng.
-Nè,nè...
Thụchoảnghốtkêulên.ChuyệnPhongKhêbỏthưtrongngănbàn,nókhông
muốncho"ngườingoài"biết.BâygiờngheXuyếnđòi"mời"trọngtài,nóđiếng
người.
NhưngXuyếnphớtlờvẻcầukhẩncủaThục.Nóđảomắtnhìnquanhvàhíhửng
reolên:
-Trọngtàikiarồi!
Cả Thục lẫn Cúc Hương lật đật quay người lại. Vừa nhác thấy bóng người
Xuyếnchỉ,Thụcbỗngnghetrốngngựcđậpthìnhthịch,tráitimnhưmuốnvọtra
ngoài.
HóarangườimàXuyếnchỉlàHoàngHòa,lúcnàyđangđứngchốngtaybênbục
cửasổ,quaymặtravườnbạchđànphíasaunênkhônghaysáutiala-deđang
chiếuvàomình.
Hàng ngày, không hiểu vô tình hay cố ý, Hoàng Hòa thường đưa mắt về phía
Thục. Thoạt đầu, chẳng ai để ý. Về sau, Xuyến phát hiện ra, liền bấm Cúc
Hương.Từđó,hễcódịplàcảhaimởmiệngtrêuThục.Bị"cápđôi"riết,Thục
hết dám nói chuyện với Hoàng Hòa luôn. Gặp anh trong lớp học hay ở ngoài
đường, bao giờ Thục cũng quay mặt ngó lơ chỗ khác. Vì vậy, bây giờ thấy
XuyếnđịnhkêuHoàngHòalại,ThụcvộicầmvạtáoXuyếngiậtgiật:
-Ðừng,đừng...

-Ðừngcáigìmàđừng!
XuyếntrợnmắtnhìnThụcrồiquayvềphíacửasổ,ngoácmiệngkêuthậtto:
-Lớptrưởng!
HoàngHòagiậtmìnhquaylại.Thấybacôgái,anhnherăngcười:
-GìvậyXuyến?
-Lạiđâytụinàynhờchuyệnnàychút!
ThấyHoàngHòabướclại,Thụclậtđậtngórasân,bêntaivăngvẳnglờidặndò
"thiếttha"củaCúcHương:
-Bìnhtĩnhmàrunnghenmày!
HoàngHòatớitrướcmặtXuyến,vuivẻ:
-Chuyệngìvậy?
Xuyếnúpmở:
-Chuyệnnày"phứctạp"lắm!
-Xuyếnlúcnàocũngđùađược!
-Tuinóithiệtmà!Nếukhôngphứctạp,tuiđâucónhờtớibạn!Chuyệnnàytrừ
lớptrưởngra,khôngaigiảiquyếtnổi!
HoàngHòabántínbánnghi.Anhliếmmôi:


-Chuyệnlớpmìnhhả?
-Ừ!-Xuyếnlàmravẻngầnngừ-ÐúngralàchuyệnriêngcủaconThục!
Nghe nhắc tới Thục, Hoàng Hòa đâm chột dạ. Anh khẽ liếc Thục, giọng phân
vân:
-Thụcsao?
Xuyếnnghiêmgiọng:
-Cóngườiviếtthưtỏtìnhvớinó!-BạnđừngcónghelờiXuyến!-Thụckêulên
-Nóxạođó!
Hai người nói hai đường, Hoàng Hòa không biết thực hư ra sao, liền đưa mắt
nhìnCúcHươngraýhỏi.
-Ðúngralàthưlàmquen!-CúcHươngmĩmcườiranhmãnh-Nhưnglàmquen

haytỏtìnhcũngcùnghệNTSC,cókhácgìđâu!
-NTSClàsao?-HoàngHòangạcnhiên-SaolạicóNTSCởđây?
CúcHươngchunmũi:
-NTSCbạncũngkhôngbiếtmàđòilàmlớptrưởng!HệnàytiếngViệtdịchlà
"NhớThươngSầuCảm!"Vídụnhưngồitronglớp,mìnhnhìnhoàivềphíamột
ngườinàođótứclàmìnhNTSCngườiđó!
Dù đang lo ngây ngáy trước trò nghịch phá của lũ bạn, nghe Cúc Hương bốc
phét,Thụccũngkhôngkhỏiphìcười.CònXuyếnthìgụcmặtxuốngbàn,cười
runcảhaivai.
ChỉcóHoàngHòalàgượnggạo.AnhbiếtlờinóiđùavừarồicủaCúcHương
ngụýchâmchọcmình.AnhnhìnXuyến,đánhtrốnglảng:
-BạnnàoviếtthưchoThụcvậy?
Xuyếnngẩngđầulên,miệngvẫncòncười:
-Khôngphảilớpmình!Tụibuổisáng!
HoàngHòa"à"mộttiếng,vẻnhẹnhõm:
-Vậythìkệtụinó!Ðừngtrảlời!
Xuyếnnhanhnhẩu:
-NhưngtuithaymặtconThụctrảlờihắnrồi.Hắnliềngửichotụinàymộttrái
ổi,Giờlàmsao?
Vừanói,Xuyếnvừachìatráiổira.
HoàngHòanhúnvai:
-Báochocôchủnhiệmbiếtchứsao!
-Báochocôchủnhiệm?-Xuyếntrònmắt.
-Ừ.
-Chivậy?
-Thìđểcôbiếtcô...ngănngừa.
-Ngănngừa?Tụinàyđâuphảiconnítmàngănngừa?
Lời ăn nói cà khịa của Xuyến khiến Hoàng Hòa bắt đầu bực mình. Anh nhăn



nhó:
-Bạnkêutuigiảiquyết,tuigiảiquyếtbạnkhôngchịunghethìkêulàmgì!
Xuyếnkhịtmũi:
-Tuiđâucókêubạngiảiquyếtvụláthư!Tuinhờbạngiảiquyếtvụtráiổikìa!
HoàngHòangơngác:
-Tráiổisao?
Xuyếnthủngthỉnh:
-TráiổinàyngườitagửitặngconThụcnhưngchínhlànhờláthưhồiâmcủa
tui,bâygiờchiacáchsao?TuivớiconThụcaiđượcănnhiềuhơn?
-Khỏiănnữa!-HoàngHòađápgọnlỏn.
-Saovậy?-Cảbacôgáisửngsốtcùngkêulên.
HoàngHòatặclưỡi:
-Ðemtrảquáchthìkhỏiănchứsao!
CúcHương"xì"mộttiếng:
-Vôduyên!Ngườitanhờchia,lạixúiđemtrả!
GiọngHoàngHòanhuốmvẻcaycú:
-Khôngquenbiếtthìnhậnlàmgì!
-Khôngquencũngcứnhận!-CúcHươngnghinhmặt-Tráicâychứbộthuốc
độcsaomàkhôngnhận!
TrướcđiệubộhùnghổcủaCúcHương,HoàngHòađâmlúngtúng.Anhấpúng:
-Nhưngmà...nhưngmà...
-Khôngcó"nhưngmànhamừng"gìhết!-CúcHươngvungtay-Quanhnăm
suốtthángbạnngắmngườitađếnmòncảdamặtmàbạncótặngngườitađược
cáihộtổinàokhông!Trongkhianhchàngnàychưahềquenbiếtmàdámdâng
cả một trái ổi to tướng làm "sính lễ", chứng tỏ hắn NTSC thành thật hơn bạn
nhiều!
CúcHương"xổ"mộttràngkhiếnHoàngHòađỏmặttíatai.Biếtkhôngđịchlại
XuyếnvàCúcHương,haicáimáyphátsóng"siêutầnsố"nổitiếngtừhồicòn
học lớp mười, Hoàng Hòa đành quay lưng bỏ đi sau khi buông một câu chữa
thẹn:

-Mấybạnnóigìđâukhông!
-Khôngdám"gìđâu"đâu!
Cúc Hương dài giọng vói theo khiến Xuyến gập người cười ngặt nghẽo. Tự
nhiênThụccảmthấybấtnhẫn.NóđậpvàotayCúcHương:
-Cáiconnày!Màynóinăngsaochẳngnểngườitalấymộtchútxíu!
CúcHươngbĩumôi:
-Hắncó"đểý"đếntaođâumàbắttaonể!
BiếtCúcHươngsắpsửatrêumình,Thụckhôngdámgiởgiọngtráchmócnữa.
NóthòtaycầmtráiổitrêntayXuyến:


-Cáinàygiờtínhsao?
-Còntínhsaonữa!-Xuyếntrợnmắt-Lớptrưởngmàtínhkhôngrathìtụimày
chỉcòncócáchnghetheolờiđềnghịlúcnãycủataothôi!
CúcHươngdòmXuyến,giọngcảnhgiác:
-Mỗiđứacắnmộtmiếnghả?
BộtịchnhớnnháccủaCúcHươnglàmXuyếnphìcười:
-Làmgìmàyhốthoảngvậy?
-Cáimiệngcủamàyrộngđếnmangtai,aitrôngthấymàchẳngpháthoảng!CúcHươngngừngmộtchútrồihắnggiọngtiếp-Mỗiđứacắnmộtmiếngcũng
được.Nhưngđợitaolấyviếttaovẽlêntráiổibavòngtròn,mỗiđứachỉ"hoạt
động"trongphầnđấtcủamình,khôngđượcxâmphạm...
-Ðâylàổichứkhôngphải"đất"!-Xuyếnvọtmiệng.
-Ừthìổi!-CúcHươngtủmtỉm-Ðứanàođểdấurăngđilạcrangoàivùngquy
định,coinhưbịtruấtquyền"thicắn"tiếp...
CúcHươngnóichưadứtcâu,Thụcđãvỗtayreo:
-Haylắm,haylắm!NhưvậychoconXuyếnbỏcáitậtgiànhăn!
Xuyếnbĩumôi:
-Xì,taothèmvàocáivòngtròncủaconCúcHương!Taocócáchnàyhayhơn
nhiều,lạikhỏibàyđặtvẽvờilôithôi!
Thụckhôngnénđượctòmò:

-Cáchgìvậy?
-Mỗiđứamộttrái,khỏiaigiànhcủaai!
-Mỗiđứamộttrái?-CúcHươnghỏivớigiọngchâmbiếm--đâuramànhiều
vậy?
Xuyếnthảnnhiên:
--chỗanhchàngPhongKhêchứđâu!
TrongkhiThụccònđangngơngácthìCúcHươngcườitoe:
-Taohiểurồi!Màyđịnh"hạchiếu"bắtanhchàng"cốngnạp"chứgì!
Xuyếnchớpchớpmắt:
-Ừ,chínhvìcáithói"trùmsò"củahắnmàbađứamìnhphảigiànhgiậtmộttrái
ổiđếnsuýtnữachémnhau.Taosẽbảovớihắnnhưvậy.Vànếuhắncònhyvọng
sờđượcngónchânútcủaconThục,hắnphảixoayxởgấpbatráiổinộpchotụi
mình.Cònkhôngthìkiếmđườngmàxéo,đừngcóhònglàmquenlàmlạgìnữa!
Xuyến vừa nói vừa làm điệu bộ khiến Thục che miệng cười khúc khích. Nó
tưởngXuyếnchỉcaohứngnóichơi,nàongờXuyếnvừa"phátbiểu"xong,liền
lậttậpxémộtcái"rẹt".Thụclahoảng:
-BộmàylàmthậthảXuyến?
-Thậthaykhông,látnữabiếtliền!
VừanóiXuyếnvừađặttờgiấylêncuốntập,híhoáyviết.CúcHươngvộivàng


xáplại,mặtnótươihơnhớn.ChỉcóThụclàthấpthỏm.Nóbồnchồnnhìnngòi
viếtcủaXuyếnđangbòngoằnngoèotrêngiấy.BỗngThụcgiậtmìnhđưataylên
dụi mắt. Nó không tin những gì mình vừa thấy. Xuyến không gọi Phong Khê
bằngcáitừ"thằngbé"xáchmékianữa.Rấtmựcônhòa,Xuyếnmởđầuláthư
bằngnhữngdòngthânthiện:GửibạnPhongKhê...


Chương3
BồCâuKhôngÐưaThư:Chươngba


PhongKhêquảlàmộtanhchàngnhanhnhẩuphátkhiếp.
BangàysaukhiXuyếngửi"tốihậuthư",batráiổitròntrĩnhđãnằmngayngắn
trongngănbàncủaThục.
Khipháthiệnra"lễvật",Thụckhôngkhỏibỡngỡ.Bấtgiácnócảmthấymộtnỗi
xaoxuyếnmơhồdânglêntronglòng.
XuyếnvàCúcHươngthìvuivẻmộtcáchhồnnhiên.Vừathấymấytráiổi,Cúc
Hươngđãbôbô:
-Taobiếtngaymà!RõràngtayPhongKhênàyNTSCconThụcsâuđậmhơn
chànglớptrưởngmìnhnhiều!
Xuyếngậtgù:
-Hóarahắncũngtửtếgớm!GảconThụcchohắn,mìnhcũngkhôngđếnnỗilo
lắnglắm!
-Taovớimàylạicòncóổiăndàidài!-CúcHươngđềthêm.
-Dẹptụimàyđi!-Thụcmímmôi-Tụimàycómuốngảthìtựgảlấy,đừngcó
kéotaovô!
- Ôi chao, cái con này! - Cúc Hương vừa kêu vừa đưa hai tay lên trời - Hôm
trướcmàyhìhàhìhụcgặmổicủangườita,bâygiờlạigiởgiọngphủphànghả!
-Tụimàycũngănnữachứbộ!-Thụcchốngchế.
-Nhưngtụitaoănlàănphụmày!Cũngnhưmaimốtmàylấychồng,màylàcô
dâu,còntaovớiconXuyếnlàphụdâu.Chứchẳnglẽtrongcái"vụ"này,đứanào
cũngđóngvaichính,khôngcóđứaphụ,coisaođược!
-Thôi,thôi,taokhôngnóichuyệnvớimàynữa!Miệngmàynhưloaphátthanh
ởngoàiXaCảng,ainóicholại!
Xuyếnhắnggiọngchenvô:
-ConThụckhôngmuốnnóichuyệnvớiconCúcHươngthìnóichuyệnvớitao!
Thụcrụtcổ:
-Taocũngkhôngnóichuyệnvớimày!MàycònghêhơnconCúcHương!
Xuyếnnghiêmmặt:
- Không nói cũng phải nói! Ðây là hỏi cung chứ không phải nói chuyện bình



thường!Chuẩnbịtinhthầnnghetaohỏinè!
Thụcchunmũi:
-Hỏigìhỏiđạiđi!Bàyđặtlàmmặthìnhsựhoài!
Xuyếnđậptayxuốngbàn:
-Ðừngcótháchthứcnhàchứctrách!Nhàngươihãythànhthựctrảlờichotavà
conCúcHươngbiếtláthưmàPhongKhêgửikèmtheomấytráiổinhàngươi
giấuởđâurồi!
-Xì!Taomàthèmgiấu!
Xuyếnchìatayra:
-Khônggiấuthìđưarađây!
Thụchấtmáitóc:
-trongngănbànkìa!
XuyếnngóCúcHương,cườihìhì:
-Rõràngnógiấutrongngănbànmàbảolàkhônggiấu!Nếukhôngbịhỏicung,
đừnghòngnókhaira!
Vừanói,Xuyếnvừacúiđầudòmvàongănbàn,sụcsạovàlôiramộttờgiấygấp
tư.NóliếcThục:
-Mày"duyệt"trướcrồiphảikhông?
-Ừ.
-Màycóthêmbớtgìtrongnàykhông?
-Hỏivôduyên!
XuyếnnháymắttrêuThục,taylúihúimởthư.CúcHươngvừaliếcvàotờgiấy
đãbuộtmiệngsửngsốt:
-Áichà!Kiểunàythìnguyto!ConThụckhaihếtvớihắnrồiXuyếnơi!
Xuyếncũngkhônggiấuvẻkinhngạc.Nóchắtlưỡixuýtxoa:
-Chà,taynàyđóngvaichínhtrongphim"Thámtửtư"chắc?
Thụcđãđọcqualáthưnênchẳnghềngạcnhiênvềphảnứngcủacácbạn.Nó
nghĩvềsựranhmãnhcủaanhchàngPhongKhênhiềuhơn.Chẳnghiểuanhta

điềutrabằngcáchnàomàbiếttỏngtòngtongtêntuổicủabọnThục.Thụcnhớ
rõmồnmộtnhữngdòngchữtrêntờgiấyXuyếncầm:
Cáitừ"bạn"rấtdễthương
CámơnXuyến,Thục,CúcHươngrấtnhiều
Batráiổicóbaonhiêu
Chỉmongcácbạnbuổichiều...nonê
ThấyThụcngồiđămchiêu,CúcHươnglạigọigiật:
-Cóphảimày"bánđứng"têntuổitụitaochohắnkhôngvậyThục?
Thụcmímmôi:
-Taokhôngbiếtbuônbán!
-Chà,chà,bữanayconThụcmồmmépkhiếp!Hễđụngđến"ngườiyêu"củanó


thìynhưrằngnó"xùlôngnhím"lên!-CúcHươngnheomắtbìnhluận-Nếu
màykhôngcungcấpthìhắnmoitintứcnàyởđâura?
-Taochẳngbiết.Taochưagặphắnbaogiờ.
Xuyếnngẫmnghĩmộtlátrồigậtgù:
-ChuyệnnàykhôngphảidoconThục.Cóthểanhchàngquỷquáinàymòlên
vănphòngdòtêntụimìnhtrongsổgọitênvàghiđiểm.
-Vôlý!-CúcHươngphảnđối-Nếuchỉlụclọitrongsổ,làmsaohắnbiếtba
đứamìnhngồicùngmộtbàn?ChẳnglẽhắnmượnsổchủnhiệmcủacôTường
Anhđểcoisơđồlớphọc?
- Làm gì có chuyện đó! - Xuyến lắc đầu - Có cho vàng hắn cũng không dám
"cầucứu"côTườngAnh!Chỉcómộtcách...
NóitớiđâyXuyếnbỗngngậpngừngkhiếnThụcvàCúcHươngcùngsốtruộtlên
tiếnghỏi:
-Cáchgì?
Xuyếnlàmmặtnghiêmtrọng:
-Hắntràtrộnvàohọcsinhbuổichiềuđể"dothám".
-Khôngthểcóchuyệnđóđược!-CúcHươngnhúnvai-Hắnmàlómặtvôkhỏi

cổnglàbảovệđuổiraliền!
-Hắnkhônglẻnvàogiờhọcmàvàongaylúcrachơi.
-Rachơicổngcũngđóng!-CúcHươngcãi.
Xuyếnbĩumôi:
- Ðóng cái mốc xì! Thế nào chẳng có đứa năn nỉ bác bảo vệ mở cổng cho ra
ngoàimuacáinàycáinọ.Khốiđứacònphịaralýdocóchamẹanhchịcôbác
cậumợdìdượngđếntìm.Thếlàthừalúclộnxộn,ngườiyêucủaconThụcliền
chuivào...gặpnó!
-Gặpmàythìcó!-Thục"xì"mộttiếng.
-Thìkhônggặp!-Xuyếncườihìhì-Nhưnghắnsẽnấpởmộtxóxỉnhnàođó,
saysưangắmnhìnconThục.Bađứamìnhchơithânvớinhau,điđâucũngcặp
kè, do đó tao và con Cúc Hương cũng bị... ngắm nghía lây. Thế là tụi mình ở
ngoàisáng,hắnởtrongbóngtốithahồdòhỏi,săntin...
-Khôngthểđược!Khôngthểkéodàitìnhtrạngnàyđược!-CúcHươnghùnghổ
vungtay-Nếuvậythìtụimình"lỗ"quánặng!Mìnhphảitìmcáchtràtrộnvào
cáclớpbuổisángđể...ngắmnghíalạihắn!
- Ðúng! - Xuyến tán thành ngay - Nhiệm vụ đó giao cho con Thục là hợp lý
nhất!Nólànguyênnhângâyramọichuyện,dođónócótráchnhiệmđi...ngắm
nghía"kẻthù"!
-Ðứanàothíchthìđi!Taokhôngcóhamtrònàyđâu!-Thụcrụtcổ.
CúcHươngnguýtThụcmộtcáirồiđưamắthỏiXuyến:
-Nókhôngchịuđi,giờsaomày?


-Nókhôngchịuđithìthôichứsao!-Xuyếnthởra.
-Thôi?-CúcHươngtrốmắt.
-Ừ.
-Saođơngiảnvậy?-GiọngCúcHươngấmức-Chẳnglẽmìnhchịuthuaanh
chàngláucákia?
Xuyếnnhúnvai:

-Khôngphảilàchịuthua!Nhưngtụimìnhkhôngmuốnđốidiệnvớisựthậtphũ
phàng!
-Nghĩalàsao?-CúcHươngvẫnkhônghiểuýXuyến.
-Ðểvậyhayhơn!-Xuyếnchậmrãigiảithích-Cứcoinhưhắnlà"ngườitình
khôngchândung"củaconThục!Nếugặphắn,rủitụimìnhpháthiệnrađólà
mộtanhchàngchộtmắthaysứtmôi,cóphảilàmộngvàngtanvỡkhông?
-Ừhén!-CúcHươnggụcgặcđầu-NếuquảvậythìthậtđaukhổchoconThục!
Trướcnay,nócứhìnhdunganhchàngcủanóhaohaonhưAlainDelon!
Thụcdẩumôi:
-AlainDelonlàthầntượngcủamàychứđâuphảicủatao!
-Củaaicũngvậythôi!DùsaođượcAlainDelonNTSCcũngcònhơnlàđược
thằnggùnhàthờÐứcBàđểý!
Xuyếnkhoáttay:
-Thôi,đừngcãinhaunữa!Tụimìnhdùkhông"truynã"hắnnhưngvẫnphảiviết
thưtrảlời.Phảichohắnbiếtcáitròrìnhrậpcủahắnchẳngcógìhayho!
-Ðươngnhiênrồi!-CúcHươnglẹlàng.
Xuyếnnhíumày:
-Nhưnglầnnàyhơikhó.
-Cógìđâumàkhó!Viếtthưlà"nghề"củamàymà!
Xuyếntặclưỡi:
- Nhưng lần này hắn viết cho mình bằng thơ, mình cũng phải làm thơ trả lời.
Nếukhônghắnbảotụimìnhmítđặcvănchương,thơconcóccũngkhôngbiết
làm!
CúcHươnghấthàm:
-VậythìgiaochoconThục.Nógiỏivănhồinàođếngiờ.
NgheCúcHương"phâncông",Thụcgiãynãy:
-Taocóbiếtlàmthơđâumàbắttaolàm!
CúcHươngtrợnmắt:
-Khôngđượccũngphảilàm!Aibảomàygâyrataihọachi!
ThụcsắpsửalâmvàothếbíthìXuyếnkịpthờicanthiệp.Nóvộivãxuatay:

-KhôngnênépconThục!Nókhôngbiếtlàm,épnó,nólàmdởẹc,anhchàng
kiasẽcườivàomũitụimình!
-Vậylàmsaobâygiờ?


Câu hỏi của Cúc Hương rơi tõm vào yên lặng. Cả Xuyến lẫn Thục đều bí rị.
Khôngaitìmralốithoát.TrongkhiXuyếnđangmặtnhănmàynhónhưkhỉlàm
trò thì Thục mỉm cười vẩn vơ. Nó đang nghĩ đến anh chàng Phong Khê "lắm
chuyện"nọ.ThụckhônghiểuanhtamuốnlàmquenhaylàmkhổbọnThục.Anh
tabàyrathậtlắmtrò.Hếtlàmđiệpviênlạilàmthisĩ.Thụcthìchẳngnghĩngợi
gì sâu xa, cũng chẳng muốn ăn thua với anh ta làm gì. Nhưng Xuyến và Cúc
Hươnglạikhác.Tụinóquậypháhồinàođếngiờ,đâuđểanhchàngvôdanhtiểu
tốtkialênmặtđược.Ðangnghĩngợi,ThụcbỗngngheCúcHuơngnóngruộtlên
tiếng.Nóhỏitrổngtrổng:
-Chẳnglẽtụimìnhbótaysao?
-Bótaysaođượcmàbótay!-Xuyếnhắnggiọng-Nhưngcólẽtụimìnhphải
cầuviệnmộtngười...
-Ai?-CúcHươnglẫnThụcđềubuộtmiệng.
Xuyếntươitỉnh:
-Nhàthơcủalớpmình.
-A,Pháncủi!-CúcHươngreolên.
Thụclườmbạn:
-Ngườitacótênhọđànghoàngmàykhôngkêu,cứ"Pháncủi,Pháncủi"hoài!
-CảlớpđềukêunólàPháncủichứđâuphảimìnhtao!
Xuyếnđậphaitayvàonhau:-ConCúcHươngnóivậykhôngđược!Trướcđây
màymuốnkêunólàPháncủihayphủicángìcũngđược,nhưngkểtừgiờphút
nàytrởđi,mìnhsắpsửanhờvảnó,mìnhphảikêunólànhàthơLêHuyPhán
đànghoàng.
LýdoXuyếnđưarachínhđángđếnmứcCúcHươngđànhphảiđồngý.Nóchỉ
hậmhựclẩmbẩm:

-Nhờxongvụnày,taosẽlạikêunóbằngPháncủicũngkhôngmuộn!
NgheCúcHươngnhấmnhẳnghămhe,Thụccốlắmmớikhôngphìcười.Nósợ
cườiphálên,CúcHươngsẽnổicáugánghépbậybạ.
PhánhọcchungvớibọnThụctừnămlớpmười.Hainămtrước,Phánhọctrung
bình,khôngcógìnổibật.TựnhiênnămnayPhánhọckháhẳnlên,đặcbiệtlà
môntoán.Trướcđây,CúcHươngluônluôndẫnđầulớpvềmônnày.Nhưngkể
từđầunămnay,chứcvôđịchcủaCúcHươngbuộcphảichiađôi.Gầnđây,Phán
lạimắccáitậtthínhlàmthơ.Thoạtđầu,khibắtgặpnhữngbàithơtẩyxóachi
chíttrongtậpPhán,bạnbèkhôngngớtlờichọcghẹo.NhưngtừkhiPhánđăng
đượcmộthaibàitrênbáoMựcTímvàÁoTrắngthìđámbạnđộcmiệngtrước
đâylạibắtđầunhìnPhánbằngánhmắtnểnang.
Tuyvậy,nhàthơLêHuyPhánkhôngcónhiềubạnthân.MộtphầnvìPháncóvẻ
giàdặnsovớicácbạncùnglớpnhưngphầnkhác,quantrọnghơn,Phántrông
quê kiểng, cục mịch. Mặc dù rời quê lên thành phố mấy năm nay, Phán vẫn


khônggộtrửađượcdấuvếtruộngvườncủamình.CáchănmặccủaPhánchẳng
hòahợpchútxíunàovớimô-đenhiệnđạiđanglantràntừnggiờtậncácxóxỉnh
củamộtthànhphốvănminh.Nếuđemsovớichànglớptrưởnghàohoaphong
nhã Hoàng Hòa, Phán chẳng khác nào một anh nông dân lên thànhphố...mua
máycày.Vàchẳngbiếttựbaogiờvàaiđềxướng,bạnbèđềugọiPhánlà...Phán
củi,mộtbiệtdanhhoàntoànphùhợpvớiconngười.Vậymàchẳnghiểusaocái
anhchàng"tíaemhừngđôngđicàybừa,máemhừngđôngđicàybừa"đólại
làmđượcthơđăngbáo,lạthật!Thỉnhthoảng,khinhắcđếnPhán,CúcHương
thườnghómhỉnhnhậnxétnhưvậy.NhưdùlàPháncó"củi"hay"bếpga"thì
Xuyếnvẫnphảiđếngặpanh.Thoạtđầu,Thụccựclựcphảnđốicáitrònhờvả
này.NhưngkhiXuyếnnói:
-ChuyệnanhchàngPhongKhêđòilàmquenvớimày,HoàngHòađãbiếtrồi.
bâygiờthêmmộtngườinữabiết,đâucósao!Haylàmàychỉmuốntâmsựriêng
vớilớptrưởngthôi?

Thụcđànhgượnggạocườitrừ.
Trướcnay,tụiXuyếnítkhitròchuyệnvớiPhán,dođóanhtỏvẻngạcnhiênkhi
vừa ra chơi đã thấy Xuyến đến gặp mình. Anh chưa kịp hỏi thì Xuyến đã nói
trước:
-Tụituinhờbạncáinàychút!
-Gìvậy?
Xuyến khẽ liếc về phía Cúc Hương và Thục, nháy nháy mắt rồi quay lại nhìn
Phán, hùng hồn tường thuật lại những chuyện vừa xảy ra. Kể xong, Xuyến đề
nghịthẳng:
-Bạnlàmgiùmchotụinàybàithơtrảlờiđượckhông?
Phánvuivẻ:
-Dĩnhiênlàđược!NhưngtạisaocácbạnkhôngtìmhiểuxemanhchàngPhong
Khênàylàngườinhưthếnào?
-Ðólàchuyệnriêngcủatụinày,bạnkhỏicầnquantâm.-XuyếngạtngangBạnchỉcầngiúptụinày"sángtácvănchương"thôi!
Phánliếmmôi:
-Nhưngnộidungnhưthếnào?
- Nội dung hả? - Xuyến ngập ngừng một hồi rồi quay lại ngoắc Thục và Cúc
Hương-Tụimàylạiđâychotaothamkhảoýkiếnchútcoi!
Chỉđợicóvậy,CúcHươngchạyvùngaylại,miệngláutáu:
-Saorồi,Pháncủi,àquên,nhàthơLêHuyPháncóchịugiúptụimìnhkhông?
-Chịurồi!-Xuyếntrừngmắtnhìnbạn-Màytốpbớtcáimiệngcủamàylạicho
bàconnhờcoi!
CúcHươngcườihìhì,đánhtrốnglảng:
-Màyđịnhthamkhảochuyệngìvậy?


Xuyếnnghiêmmặt:
-Chuyệnviếtthưhồiâm.BâygiờtụimìnhsẽviếtgìchotênPhongKhêđây?
-Thìnhưkhinãymàynóiđó!Lênáncáitròrìnhrậpcủahắn!
XuyếnquayquanhìnThục:

-Còncônươngnàycóýkiếngìkhông?
Thụctủmtỉm:
-Tùytụimày!
CúcHươnghừmũi:
-ConThụccầmtinhconcùlần,đừnghỏinómấtcông-Ðangnói,CúcHương
sángmắtlên-Àquên,trongthưhắnchúctụimình"nonê",ýlàchêtụimình
thamăn.Mìnhphảibảochohắnbiếtbatráiổichẳngnhằmnhògì.Phải...batrái
xoàimớino!
ThụcđứngbêncạnhvừacườivừaphátmạnhvàotayCúcHương:
-Connhỏnày,saomàyham"dụăn"ngườitaquávậy!
CúcHươngvênhmặt:
-Hắndụmày,taophảidụlạihắnchohuềchứ!
Phántruớcsauvẫnkhôngnóimộttiếng.Anhchỉlặnglẽmỉmcườitrướcnhững
lờiđùatếucủabọnXuyến.Khibacôgáiđãthốngnhấtxongnộidung,vàchính
thức "đặt hàng",anhmới bắt đầu chắptay sau lưng đitớiđi lui,miệngkhông
ngừnglẩmnhẩm."Hoạtđộngsángtác"củaPhánkhiếnbacôgáitrònxoemắt
nhưthểđangquansátmộtngườivừabướcratừ...đĩabay.CúcHươnghồihộp
thìthầm:
-Làmthơgìmàtrôngghêquátụimày!Giốnghệtlênđồng!
Xuyến"suỵt"khẽ:
-Ðểyênchongườitalàmviệc!-Nạtxong,Xuyếnbỗngngứamiệngkhôngnhịn
được,liềnlêntiếngbìnhphẩm-Taolạithấygiốngmấynhàsưđikhấtthựchơn!
KhôngbiếtPháncónghethấynhữnglờixìxàocủaXuyếnvàCúcHươngkhông
màanhbỗngđộtngộtdừngbước.
-Saokhôngđinữa?-CúcHươngbấtgiácvọtmiệnghỏi.
-Xongrồi!
-Vậythơđâu?
-Lấygiấyrađi!Tuiđọcchocácbạnchép!
CúcHươngkêulên:
-Trờiơi,nhàthơgìmàlàmbiếngdữvậy!

NóivậynhưngCúcHươngvẫnlấygiấyrađưachoXuyến:
-Chuẩnbịviếtchínhtảđimày!
Phán chẳng buồn để ý dến giọng điệu châm chọc của Cúc Huơng. Anh hắng
giọngchậmrãiđọc:


Hỏitênthìhỏithẳngra
Mắcchihuyềnbínhưmalàmtrò
Ổikiađâucónhằmnhò
Phảixoàibatráimớinotụinày!
Xuyếnvừachépvừagậtgùkhen:
-Hay,hay!Chỉcóchỗ"batráixoài",nóingượcthành"xoàibatrái"hơitrẹolưỡi
mộtchútnhưngkhôngsao!
PhánbiếtXuyếnvừakhenvừatranhthủchênhưnganhkhôngnóigì,chỉcười
ruồimộtcáirồiquaylưngbỏđi.NhưngPhánmớiđiđượcvàibabước,Xuyến
đãgọigiật:
-Ê,khoanđã!
Ngạcnhiên,Phánquayđầulại.Nhưnganhvẫnđưngnguyêntạichỗ,ngơngác
hỏi:
-Gìnữavậy?
Xuyếnlàmmặtngầu:
-Bộđọcthơxongrồibỏđimộtmạchvậyhả?
MặtPhánlộvẻbốirối:
-Chứcònsaonữa?
ÐộtnhiênXuyếnđổigiọng.Nócườitoe:
-Phảiđứnglạichờtụinàycámơnđãchứ!
Phánnửacườinửamếu.Anhkhẽnhúnvai:
-Thôi,khỏi!Cógìđâumàcámơn!
-Saolạikhôngcógì!Bạnđừnggiảbộkhiêmtốnnhưvậy!Tụinàybaogiờcũng
"ơnđềnoántrả"đànghoàng!

XuyếnkhẽliếcPhán,mỉmcườihỏi:
-Bâygiờbạnmuốntụinày"đền"chobạncáigì?
PhánchưakịptrảlờithìCúcHươngđãvọtmiệng:
-"Ðền"chobạntiểuthưcủatụinàynghen!
Phánngơngác:
-Tiểuthưnào?
-NhỏThụcđó!
TrongkhiThụcthòtayngắtCúcHươngmộtcáiđauđếnmứcCúcHươngphải
nhảydựnglênthìPhánđứngsữngtrờitrồng,mặtđỏnhưgấcchín.
-Sao,bạnchịukhông?-CúcHươngtiếptụctrêuchọcPhán.
Nhàthơđiếnghồn,lắpbắp:
-Mấybạnđùachuyệngìđâukhông!
Cànglúngtúng,Pháncàngtrônggiốngmộtanhnhàquêtộinghiệp.Xuyếnđộng
lòngtrắcẩn,bèngiảivây:


-Nếubạnkhôngchịuthìtụinày"đền"cáikhác!Mộtchầuchè,chịukhông?
Phánghétchènhấttrênđời.Nhưnglúcnàyanhvộivãgậtđầu,mừngrỡcònhơn
bắtđượcvàng:
-Ðúngrồiđó!Ðiănchèđi!
-Chèxôinướcnghen?
-Chègìcũngđược.
-Rangoàichợngồiănnghen?
Phánđápnhưmáy:
-Ngồiđâucũngđược.
Xuyếnnheomắt:
-Bạntrảtiềnnghen?
-Aitrảcũngđược.
Nóixong,chợtpháthiệnmìnhbịhớ,Phántrònmắtấpúng:
-Ơ,cácbạnbảocácbạn"đền"chotuimà!

VẻngơngáccủaPhánkhiếnbacôgáicườiphálên.
Chương4
BồCâuKhôngÐưaThư:Chươngbốn

Xuyến,ThụcvàCúcHươngnhậnđượcbatráixoàichỉvàingàysauđó.Vẫn
vớimộtbàithơkèmtheo.Lầnnày,giọngđiệucủaPhongKhêđãbắtđầuỡmờ:
Khichưabiếtthìkêuhuyềnbí
Lúchayra,giảndịlắmthay!
Xoàingonbatráitraotay
Mongrằnggặpgỡsaunày...cókhi!
Ðọcxongbàithơ,CúcHươngngóXuyến:
-Mìnhkhôngmuốngặphắn,hắnlạimonggặpmình!Giờtínhsao?
- Kệ hắn! - Xuyến phẩy tay - Thật ra hắn chỉ muốn gặp mặt con Thục thôi,
nhưngmìnhsẽkhôngđểhàynthựchiệnýđồ"đentối"này!
CúcHươngliếcThục,thởdài:
-NếunhưvậyconThụcsẽbuồn!Tộinó!
Thục"xí"mộttiếng:
-Cómàybuồnthìcó!Ðừngđổhếtchotao!
CúcHươngnherăngcười:
-Màyđừnglochotao!Taocóbatráixoàilàmbạnrồi,chẳngcònmuốn"gặp
gỡ"ainữa!HơnnữataothuộchệPAL,đâuphảihệNTSCnhưmày!
Dùđangkhẩuchiến,Thụccũngkhôngnénđượctòmò:
-PALlàsao?


-Là"PhớtAnhLuôn"chứlàsao!HùngquăntừnglànạnnhânhệPALcủatao,
màykhôngnhớsao!
ThụccóvẻthíchthútrướctròchơichữcủaCúcHương:
-ThếcònconXuyến?NólàPALhayNTSC?
- Con Xuyến hả? - Cúc Hương tươi cười - Nó khác tụi mình. Nó thuộc hệ

SECAM.SaoEmChêAnhMãi.Hệnàycòngọilàhệ...ếchồng!
Xuyếntrừngmắt:
-Taocốcchomộtcáibâygiờ!Chuyệnquantrọngtrướcmắtkhônglo,cứlođi
trùẻobạnbè!
CúcHươngđưatayômđầu:
-Chuyệngìmàquantrọng?
-ChuyệnanhchàngPhongKhêcủaconThụcchứchuyệngì!
-Hắnsao?
-Còntrăngvớisaonữa!Màyđọclạibàithơcủahắncoi!
CúcHươngđọclạibàithơ.
-Thấygìchưa?-Xuyếnhỏi.
CúcHươnggiươngmắtếch:
-Cóthấygìđâu!
-Mắtmàyđuirồi!-Xuyếnthởdài-Màyđọckỹhaicâuđầuấy!
CúcHươnglạidánmắtvôtờgiấy.Vàlầnnày,nóreolên:
-À,taothấyrồi!
Xuyếnsángmắt:
-Thấyrồiphảikhông?
-Ừ,taothấy...haicâuthơ.
Bịlỡm,Xuyếnđâmgắt:
-Vôduyên!Dẹpmàyđi!
CúcHươngcườihìhì:
-Giỡnvớimàyvậythôichứtaohiểurồi!Vấnđềnằmởhaichữ"giảndị",đúng
không?"Lúchayra,giảndịlắmthay!",câuthơđótốcáorằnghắnlàmộtngười
rấtquenthuộcvớitụimình...
KhôngđợiCúcHươngnóihếtcâu,Xuyếnđãvỗtay:
-Khálắm!
Thụckhôngnóigì,chỉgậtgùtỏýtánđồngvớinhậnxétcủaCúcHương.
Nghekhen,CúcHươngkhoáichí,tiếptụcbôbô:
-Vìvậynhiệmvụtrướcmắtcủatụimìnhlàkhẩncấptruytìmthủphạm,xem

thửhắnlàcáiđứabốláonào!
NàongờlầnnàyýkiếncủaCúcHươngbịXuyếnphảnđối:
-Khôngnên!Làmvậysẽrơivàocáibẫycủahắn!
-Bẫygì?-CúcHươngtrốmắt.


Xuyếnthủngthỉnhgiảithích:
-Ngaytừláthưlàmquenđầutiên,hắnđãlàmbộbímậtđểdụtụimình...đitìm
hắn.Màhễcongáiđitìmcontrailàcoinhư"mấtgiá"rồi...
-Còngiácủahắnthìlạităngtheogiávàngvàđô-la!-CúcHươnglẹlàngbổ
sung.
- Ðúng vậy! - Cúc Hương tiếp tục nhận định với giọng nghiêm nghị - Hắn tự
muốnnânggiávôtộivạnhưởcácbãigiữxe.Nhưngtụimìnhđãtỏralànhững
côngdânđầybảnlĩnh.Ngaycảkhihắnđiềutrara"quýdanh"củatụimình,tụi
mìnhvẫnkhôngthèmtòmòvềhắn.Tụimìnhcứthảnnhiênănổi,ănxoàivà
tiếptụctỉnhrụikhiếnhắntứcđiên!
-Saomàybiếthắntứcđiên?-Thụchỏichenngang.
XuyếnnguýtThục:
-Saolạikhôngbiết!Chínhvìtứcđiênnênlầnnàyhắncốtìnhúpúpmởmở,nói
xanóigầnravẻtađâylàngườithânquenghêlắmđểđánhvàolònghiếukỳcủa
tụimình.Kỳthựchắnchẳnghềquenbiếtgìvớitụimình,màchỉlàmộtthằng
nhãihọclớp11...
- Hay, hay! - Cúc Hương buột miệng khen - Mày quả là Khổng Minh tái thế,
phântíchđâurađóđànghoàng.Suýtchútnữatụimìnhrơivàoâmmưuthâm
độccủahắn...
-Vàsẽbịhắncườivàomũibangàybađêm!-Xuyếnhùnghồnnóitiếp.
Thụcmỉmcười:
-Còntụimìnhkhôngđitìmthìhắnsẽbịsổmũibađêmbangày?
-Chứcòngìnữa!-CúcHươnghămhở-Taosẽchohắnbiếtthếnàolàphụnữ
hệPAL!

Ðangbahoa,CúcHươngbỗngngậpngừng:
-Nhưngcòncáivụviếtthư?
-Sao?
CúcHươngliếmmôi:
-Tụimìnhkhôngđitìmhắnnhưngvẫnphảitiếptụcviếtthư"dụăn"chứ?
-Ðươngnhiênrồi!-Xuyếnphìcười-Ðôimắtlàcửasổcủatâmhồn,còncái
miệnglàcửachính.Mìnhkhôngchohắnnhảyquacửasổ,chứcòncửachínhthì
thahồ.Ổi,xoài,bưởi,mậngìđềuquađượctuốt!
Ngaysau"quyếtđịnh"củaXuyến,Pháncủilậptứcđượctriệutập.
Lần này, Phán không còn bỡ ngỡ nữa. Vừa nghe Xuyến gọi, anh đã bước lại,
cườihỏi:
-Làmthơnữahả?
-Trờiđất!-Xuyếntrợnmắt-Mớiăncómộtchầuchèmàsaođầuócbạnthông
minhsánglánghẳnravậy?
-Thôngminhgìđâu!-Phánbẽnlẽn-Cácbạnkêutôithìchỉcónhờlàmthơthôi


chứcóchuyệngì!
-Ðừngnóivậymấtđoànkếtlắmànghen!Tụinàychơivớibạnvìquýbạnchứ
khôngphảiđểnhờvảđâuà!
BịXuyếnthìnhlình"lênlớp",Phánsượngsùngquaymặtđichỗkhác.Thấyvậy,
Xuyếnvộitrấnan:
-Nhưnglầnnàythìđúnglàtụinàyđịnhnhờvảbạnthật!
Nói xong, Xuyến cười toe. Thục và Cúc Hương cũng không nhịn được cười
trướckiểuănnóitráotrởcủabạnmình.ChỉcóPhánlàvẫncònngượngngập.
Anhdèdặthỏi:
- Các bạn định nhờ tui làm thơ gửi cho anh chàng Phong Khê bữa trước phải
không?
-Ừ,nhưnglầnnàykhôngphảilàthơlụcbátnữađâu!Songthấtlụcbátchính
hiệuđấy!

Vừanói,XuyếnvừachìabàithơcủaPhongKhêchoPhánxem.
Phánđọclướtquatờgiấyrồichậmrãihỏi:
-Bâygiờcácbạnmuốntrảlờinhưthếnào?
XuyếnchưakịplêntiếngthìCúcHươngđãhùnghổđáp:
-Bạnnóichohắnbiếtlàdùhắncóquenbiếtvớitụinàyhaykhông,tụinàycũng
cócthèmđểýđâu.Bảohắnđừngcógiởgiọngỡmờranữa.Màhãytậptrungtư
tưởngxemởnhàcómóngìngonngonnhớgửisớmchotụinày...làmbàitập!
-Bàitậpgì?-Phánchưnghửng.
-Bàitập"kiểmtramiệng"chứbàitậpgì!Saobạn"chậmtiêu"quávậy?
NgheCúcHươngchêmình"chậmtiêu",Phánkhôngdámhỏitớihỏilui.Như
lần trước, Phán chắp tay sau lưng đi qua đi lại, mồm lẩm nhẩm. Ðã quen với
"hoạtđộngsángtác"củaPhán,bacôgáikhôngcòntrònmắtkinhngạcnữa.
BỗngnhiênPhándừnglại.CúcHươngnheomắt:
-Mỏigiòrồihả?
Pháncười:
-Xongrồi!Cácbạnlấygiấyrađi!
-Bạnlàmthơlẹghê!KhôngthuagìtrạngQuỳnhvẽgiun!
Vừanịnhnọt,CúcHươngvừalậttậpxégiấyđưachoXuyến.
Trướcánhmắthauháucủabacôgái,Phánkhoanthaiđọc:
Dùquenbiếthaykhôngquenbiết
Thìtụinàycóthiếtthachi
Thựclòngthìcóthứchi
Ănngonnhớgửicấpkỳ,bạnơi!
Bài thơcủa Phánthểhiệnđầyđủnộidung CúcHươngyêucầu.Vì vậy,Phán


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×