Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (28.07 KB, 1 trang )
Tháng 11 lại trở về, trong tâm trí tôi cứ vang lên những câu hát mến thương về người thầy,
người cô. Bây giờ tôi ñã bước sang lớp 8, ñã gần với tuổi trưởng thành nhưng tôi không sao quên
ñược những cảm xúc ấm áp của tình thầy trò.
Vòng thời gian trôi nhanh thật! Ngày ñầu tiên bạn cắp sách ñến lớp, lần ñầu tiên bạn tròn
xoe miệng tập ñọc, lần ñầu tiên bạn lúng túng cầm bút viết nên con chữ tròn vo ngộ nghĩnh. Rồi
bạn học làm tính, học làm văn, học làm thơ… và học làm người… Bạn ñã ñi suốt chặng ñường ấy
với bàn tay nhẹ nhàng dìu dắt, với ánh mắt luôn trìu mến tình thương của thầy cô. Dòng ñời như
con sông trôi mãi, thầy cô vẫn lặng lẽ ở mãi bến ñò, ñón và ñưa, mải miết, tận tụy vớ bao thế hệ
học trò.
Đặc biệt dấu ấn khắc sâu trong lòng tôi là về người cô ấy. Một người cô khiến tôi ấn tượng
ngay từ ban ñầu. Nó làm tôi thay ñổi nhiều suy nghĩ về những ñiều mà mọi người thường hay nói
về dạy môn của cô “khó tính, dễ xúc ñộng và hay dỗi hờn”. Cô giáo tôi không yếu ñuối về tâm
hồn, không thô bạo về cử chỉ. Cô thật sự chuẩn mực theo ñúng nghĩa là người phụ nữ Việt Nam
vì cô luôn dạy bằng cả tâm hồn. Khi vào lớp giàng bài cô không hề nghiêm khắc với học sinh mà
ngược lại hoàn toàn, cô nói năng nhỏ nhẹ, hiền dịu với mọi người. Người ta hay cảnh báo cho
thầy cô rằng nếu cư xử quá dễ ñối với học sinh mà không có hành ñộng cứng rắn thì sẽ khó quản
lí ñược. Cô biết ñiều ñó nhưng cô vẫn luôn nhẹ nhàng với học sinh, có lẽ ñiều ñó khiến cho học
sinh của cô ngoan ngoãn nghe lời. Đôi khi cô nở nụ cười, nụ cười thật tươi, trong trẻo, hồn nhiên
và không một chút ưu phiền. Đó là niềm khích lệ cho các bạn trong lớp tích cực học tập. Cô tôi
còn biết chia sẻ vui buồn và quan tâm ñến tâm tư, cảm xúc của học trò. Mỗi khi tôi giải bày
những nỗi buồn với cô, cô luôn là là người khiến tôi cảm thấy an tâm và lạc quan hơn.
Tôi quý cô vì cô là con người luôn sống những cái hay rất ñơn giản, nhưng cũng ñầy
những triết lí,. Cô dạy tôi học cách sống, cách cảm nhận của tâm hồn. Cô giáo tôi ñã truyền ñạt
cho học sinh nhiều kiến thức về văn hóa. Cô thường nêu lên những tấm gương sóng ñẹp, kèm
theo nó là một bài học mang giá trị ñạo ñức. Tôi cũng như các bạn trong lớp lâu nay chán ghét
môn học này, thế nhưng không hiểu sao từ khi ñược học cô, chúng tôi chỉ mong mau mau ñến giờ
của cô. Phải chăng cách cô ñùa ví von, dí dỏm, cách cô trò chuyện thân mật với học sinh gợi cho
chúng tôi cách cởi mở, bộc bạch chân thành. Thầy cô hiểu ñược vấn ñề nhưng truyền ñạt lại cho
học sinh là vấn ñề lớn và khó khăn hơn nhiều lần. Thế mà những bài học cô giảng vẫn ñi sâu vào
tâm trí chúng tôi.
Cô còn truyền cho học sinh vốn sống và tâm hồn trong sáng của người biết sống vì mọi