Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

Gio Linh và mẹ (thơ Trần Cảnh Dũng)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (65.39 KB, 1 trang )

Gio Linh và Mẹ
Ngày cập nhật: 01/09/2008 3:19:06 CH
(Kính tặng Mẹ anh hùng)
Ngoảnh lại bốn chục năm rồi
Tuổi hoa râm nhớ, một thời tuổi thơ
Ngày xưa như một giấc mơ
Quê hương giải phóng, rợp cờ vàng sao
Quê tôi nghèo, bên sông nhỏ
Mẹ tôi buồn- ngày tháng tiễn cha đi
Đêm đêm nước mắt đầm đìa
Nằm nghe tiểng nổ ngoài kia, giật mình
Cha về đêm ấy lặng thinh
Tôi còn nhỏ dại chưa tường mặt cha
Các anh cầm súng xa nhà
Quê hương còn mẹ, nhạt nhòa tóc mây
Quên sao năm tháng đắng cay
Bom rung rền đất, khói bay mù trời
Bà con phiêu bạt chơi vơi
Người dạt ra Bắc, người nơi Tân Tường
Làng quê thành bãi chiến trường
Các anh các chị kiên cường bám quê
Nơi xa lòng mẹ hướng về
Đêm đêm mẹ lại, đầm đìa nhớ con
Thế rồi tin dữ dập dồn
Các anh các chị không còn Mẹ ơi
Lặng thinh không giọt lệ rơi
Mẹ nhìn đau đáu khoảng trời phương Nam
Ngày vui thống nhất ngập tràn
Mẹ ngồi lặng lẽ trước bàn thờ cha
Hết thời bên địch bên ta
Hết thời loạn lạc chạy ra xứ người


Vết thương cũng đã lành rồi
Nghĩa trang mình Mẹ lặng ngồi nhớ con
Trần Cảnh Dũng

×