Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (395.57 KB, 4 trang )
NHỮNG KHÁT VỌNG CON CHỮ
Một 5 tuổi, một 12 tuổi đều cao chưa đến 80 cm. Dù thấp bé, rất chật vật vượt rừng đến trường,
nhưng chưa có buổi học nào vắng mặt hai chị em Nguyễn Thành Lợi và Nguyễn Thị Lắc.
Ngày ngày, hai em đi bộ vượt rừng hơn một giờ để đến lớp học con chữ, bài toán. Còn người chị lớn Nguyễn
Thị Hiếu, 19 tuổi, có chiều cao chỉ xấp chỉ hai em, vì gia cảnh khó khăn phải nghỉ học khi mới xong lớp 2.
Hai chị em “nổi tiếng”
Bên nồi sắn đun dở, Hiếu nói: “Gia đình đông anh chị, bố mất sớm nên rất khó khăn. Dù rất muốn
đến trường nhưng em phải nghỉ học để nhường hai em tới trường”.
Nhà ba chị em ở nóc Tắc Lũ, thôn 3, xã Trà Mai, huyện Nam Trà My, tỉnh Quảng Nam. Từ thị trấn
Tắc Pỏ (trung tâm hành chính huyện Nam Trà My), mất hơn ba giờ đi bộ băng rừng để đến nhà
các em. Nơi đây, khoảng cách xa gần không thể tính bằng km, mà bằng thời gian đi bộ.
Lợi (trước) và Lắc (áo trắng) hồn nhiên tới trường cùng bạn bè. (Ảnh: Báo Đất Việt)
Gia đình có tất cả 8 người, nhưng chỉ có ba chị em dị tật lùn bẩm sinh. Chị Nguyễn Thị Út, mẹ của ba em, cho
biết: “Không biết chúng nó bị gì, chỉ biết sinh ra đã như vậy. Bốn anh chị đầu cao lớn bình thường”. So với
các bạn cùng trang lứa, ba chị em chỉ ngang thắt lưng. Chiều cao khiêm tốn nhưng trí tuệ các em vẫn bình
thường.
Nguyễn Thành Lợi năm nay 5 tuổi, là em út trong gia đình và đang học mẫu giáo tại Mầm non Hoa Mai.
Chiều cao đặc biệt nên đôi ủng của Lợi phải xắn ngược xuống hơn nửa mới vừa đôi chân ngắn chưa đến 40
cm. Nguyễn Thị Lắc, học lớp 5 tiểu học Kim Đồng. Đi học, cặp sách cao bằng nửa người em.
Với dáng vóc đặc biệt đó nên dù nóc này cách nóc kia hàng tiếng đi đường nhưng khi hỏi về hai
chị em “lùn” đi học, ai cũng biết.
Nắng hay mưa, lũ lụt hay rắn rết cũng không làm hai chị em nghỉ học dù chỉ một ngày. (Ảnh: Báo
Đất Việt)
Hành trình thỏa khát vọng con chữ
Ngày ngày, Lắc và Lợi cùng các bạn băng rừng đến trường. Hành trình của hai em bắt đầu vào lúc tờ mờ
sáng, Lắc và Lợi thức giấc, chặng đường hơn một giờ băng rừng đang chờ các em. Tan lớp, về đến nhà cũng
là lúc mặt trời bắt đầu đi về phía bên kia quả núi.
Do thấp bé nên hai chị em gặp nhiều khó khăn trong khi di chuyển. Đường núi đồi dốc, đất đá trơn trượt rất
nguy hiểm. Người bình thường đã vất vả, các em còn cực nhọc hơn nhiều lần. “Mùa mưa bão ở huyện miền