Tải bản đầy đủ (.doc) (18 trang)

Tiểu luận phân tích, bình luận về những diễn biến của vòng đàm phán doha

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (135.32 KB, 18 trang )

Phân tích, bình luận về những diễn biến của Vòng đàm phán Doha

LỜI MỞ ĐẦU
Thế giới ngày nay là một thể thống nhất, trong đó mỗi quốc gia là một thực
thể độc lập. Tuy nhiên do có sự khác biệt về điều kiện tự nhiên và trình độ
phát triển nên các quốc gia phải phụ thuộc nhau về kinh tế và khoa học
công nghệ. Do đó mỗi quốc gia đặc biệt là các quốc gia đang phát triển ,
chậm phát triển phải lựa chọn cho mình một chiến lược kinh tế đúng đắn,
để có thể sẵn sàng hội nhập vào nền kinh tế đầy biến động, góp phần rút
ngắn khoảng cách giàu nghèo đang tạo thành một hố sâu ngăn cách giữa
các quốc gia. Vòng đàm phán Doha do Tổ chức thương mại thế giới khởi
động là một trong những vòng đàm phán nhằm mục đích tạo điều kiện cho
việc thiết lập những thỏa thuận mang lại nhiều lợi ích cho các nước thành
viên. Tuy nhiên, trải qua nhiều lần hội nghị vòng đàm phán vẫn chưa đạt
được thỏa thuận cuối cùng. Do vậy việc tìm hiểu về diễn biến, kết quả, hạn
chế cũng như những nguyên nhân dẫn đến sự kéo dài của vòng đàm phán
có ý nghĩa thực tiễn quan trọng. Góp phấn có cái nhìn toàn diện hơn về
tiến trình đàm phán, cũng như những nỗ lực không ngừng của tổ chức
thương mại thế giới trong việc xây dựng những thỏa thận để mang lại lợi
ích tốt nhất cho các nước thành viên. Đây chính là lí do khi em lựa chọn đề
tài “Anh/Chị hãy phân tích, bình luận về những diễn biến của Vòng đàm
phán Doha”. Với trình độ hiểu biết cũng như kiến thức thực tế còn hạn chế
bài làm của em không tránh khỏi những thiếu sót, sai lầm. Kính mong thầy
cô quan tâm chỉ bảo để bài làm của em có thể hoàn thiện hơn.
Em xin chân thành cảm ơn!

NỘI DUNG

I) VÀI NÉT CHÍNH VỀ VÒNG ĐÀM PHÁN HOHA ( DOHA
DEVELOPMENT)
1.



Đàm phán Doha- vòng đàm phán thứ 9 của GATT/WTO


WTO chính thức được thành lập là ngày 1/1/1995 nhưng tiền thân
của nó là GATT đã có từ năm 1948. WTO kế thừa và phát triển những cam
kết đã có của GATT. Vòng đàm phán Doha ( tên đầy đủ là “chương trình
nghị sự phát triển Doha”) là vòng đàm phán thứ 9 của GATT/ WTO được
tiến hành sau 8 vòng đàm phán: Geneva 1947; Annecy 1948; Torquay
1950; Geneva 1956; Dillion 1960-1961; Kenedy 1956-1967; Tokyo 19731979; Uruguay 1986- 1994 (dẫn đến thành lập WTO)
Vòng đàm phán Doha được khởi động từ năm 2001 và đến nay các
quốc gia vẫn chưa đạt được thỏa thuận cuối cùng. Trong bối cảnh hiện nay
khi toàn cầu hóa và khu vực hóa kinh tế thế giới đã không đơn thuần là
một xu thế mà đã trở thành thực thế thì việc đàm phán để tiến tới mục tiêu
tự do hóa thương mại có ý nghĩa vô cùng quan trọng vì theo các báo cáo
đánh giá của Ngân hàng Thế giới nếu vòng đàm phán Doha thành công,
việc giảm thuế trên các lĩnh vực như nông nghiệp và phi nông nghiệp sẽ
tương đương với việc tiến hành đầu tư khích lệ 150 tỷ USD. Điều này có ý
nghĩa rất quan trọng với việc thúc đẩy khôi phục kinh tế toàn cầu. (1)
2. Mục tiêu và nội dung chính của vòng đàm phán Doha
Vòng đàm phán Doha đàm phán về mục tiêu giảm bớt các rào cản
thương mại trên toàn thế giới, với tâm điểm là thực hiện thương mại công
bằng đối với các nước đang phát triển. Đàm phán Doha diễn ra trên phạm
vi rộng, bao gồm khoảng 10 nội dung chính khác nhau, trong đó quan trọng
nhất là đàm phán về nông nghiệp, mở cửa thị trường hàng phi nông sản
(NAMA), dịch vụ và các vấn đề nguyên tắc( rules)[1]. Các nội dung chính
của Doha là:
- Nông nghiệp: Giảm thuế và các rào cản phi thuế, giảm tiến tới xóa
bỏ trợ cấp xuất khẩu, giảm trợ cấp trong nước
- Dịch vụ: Mở rộng các cam kết của Hiệp định Dịch vụ (GATS)

- Hàng phi nông nghiệp: giảm thuế và hàng rào phi thuế.
- Sở hữu trí tuệ: giải quyết mối liên hệ giữa sở hữu trí tuệ và y tế, chỉ dẫn
địa lý, nới lỏng quy định về sở hữu trí tuệ phục vụ cho việc phát triển
- Thương mại và đầu tư: Xem xét lại Hiệp định Đầu tư (TRIMS)
-Thương mại và chính sách cạnh tranh: minh bạch, không phân biệt đối
xử, hợp tác tự nguyện, hỗ trợ phát triển nguồn lực
- Mua sắm chính phủ: thủ tục minh bạch


- Tạo thuận lợi hóa cho thương mại: Xem xét lại và diễn giải chi tiết các
Điều V, VIII và X của GATT 1994.
- Xem xét lại quy định của WTO về chống phá giá và chống trợ cấp (Điều
VI GATT 1994)
- Xem xét lại quy định của WTO về các hiệp định thương mại khu vực
(Điều XXIV GATT 1994)
-Xem xét lại quy định của WTO về cơ chế giải quyết tranh chấp
- Mối quan hệ giữa thương mại và môi trường: phân biệt giữa các biện
pháp bảo vệ môi trường với các rào cản thương mại, dán nhãn sản phẩm
bảo vệ môi trường, trợ cấp ngư nghiệp.
- Thương mại điện tử
- Các ưu đãi dành cho các nước đang phát triển bao gồm các vấn đề về
các nền kinh tế có quy mô nhỏ, các nền kinh tế chậm phát triển, nợ chính
phủ, chuyển giao công nghệ, hợp tác và hỗ trợ phát triển nguồn lực, các
ưu đãi đặc biệt và khác biệt[2]
Trong số các vấn đề trên, nông nghiệp được coi là trọng tâm, mang
tính quyết định đến kết quả của cả vòng đàm phán và cũng là vấn đề gây
nhiều tranh cãi. Tuy nhiên các cuộc đàm phán hiện nay vẫn đang bế tắc do
bất đồng trong quan điểm của các nước phát triển giàu có với các nước
nghèo đang phát triển( chủ yếu là nhóm các quốc gia G20). Trợ cấp cho
nông nghiệp là vấn đề đáng chú ý nhất bởi thỏa thuận về việc này là một

vấn đề gay cấn nhất trong quá trình đàm phán.
II) DIỄN BIẾN CHÍNH CỦA VÒNG ĐÀM PHÁN DOHA
1, Hội nghị Bộ trưởng WTO lần thứ IV Doha
1.1, Thời gian, địa điểm, mục tiêu vòng đàm phán
Vòng đàm phán Doha chính thức đươc khởi động bắt đầu vào tháng
11/2001 tại hội nghị Bộ trưởng WTO lần thứ tư ở Doha( Qatar) với mục
tiêu bãi bỏ các rào cản thương mại cho các quốc gia nghèo bằng cách cắt
giảm trợ cấp nông nghiệp và thuế đối với hàng công nghiệp dự kiến vòng
đàm phán kết thúc trước ngày 1/1/2005.
1.2, Nội dung


Tại vòng đàm phán, các thành viên WTO tiếp tục đàm phán toàn diện về
mở cửa thị trường ở nhiều lĩnh vực như: Thương mại hàng nông nghiệp,
thương mại hàng phi nông nghiệp, thương mại dịch vụ, sở hữu trí tuệ.
Ngoài ra, các thành viên cũng dự kiến xem xét các vấn đề mới như mối
quan hệ giữa thương mại và chính sách đầu tư xuyên quốc gia, thương
mại với chính sách cạnh tranh, xem xét lại các hiệp định về chống bán phá
giá, trợ cấp xuất khẩu và các biện pháp đối kháng...
Tuyên bố Doha 2001 dành sự quan tâm đối với các nước chậm phát
triển(LDCs). Sự hội nhập của LDCs vào hệ thống thương mại toàn cầu đòi
hỏi sự cố gắng của tất cả thành viên WTO. Các thành viên WTO cam kết
mục tiêu miễm thuế, miễn quok cho hàng hóa xuất xứ từ LDCs. Các nước
đang phát tiển và LDCs được hưởng sự đối xử đặc biệt và khác biệt( S &
D)(1)
1.3, Kết quả đàm phán:
Tuyên bố Doha 2001 quy định rằng các cuộc đàm phán phải được kết thúc
chậm nhất ngày 1-1-2005. Tuy nhiên cho tới thời điểm tháng 1/2007, các
cuộc đàm phán trong khuôn khổ vòng đàm phán Doha vẫn chưa có dấu
hiệu kết thúc. Hiện nay chỉ có 3 lĩnh vực đàm phán kết thúc đó là:

- Đàm phán về Hiệp định giải quyết tranh chấp kết thúc tháng 5 năm 2003
- Đàm phán về cơ quan đăng kí đa phương chỉ dẫn đại lí của rượu vang và
đồ uống có cồn kết thúc tháng 9-2003
- Kết quả có ý nghĩa nhất của vòng đàm phán Doha cho tới nay là việc
thông qua tuyên bố Doha 2001 về Hiệp đinh TRIPs và sức khỏe cộng
đồng. Các nước LDCs không bắt buộc phải thực thi và áp dụng các mục 5
và 7 Phần II Hiệp đinh TRIPs đối với dược phẩm cho tới trước ngày 1-12016
2, Hội nghị Bộ trưởng WTO lần thứ V Cancun( 2003)
2.1, Thời gian, địa điểm và mục tiêu đàm phán
Hội nghị Bộ trưởng Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) lần thứ 5 được
tổ chức tại Cancun, Mehico từ ngày 10 đến 14 tháng 9 năm 2003.


với mục đích rà soát và có chỉ đạo để tiếp tục tiến trình đàm phán Doha,
giải quyết những bất đồng đang tồn tại giữa các thành viên WTO để tiến
tới hoàn thành mục tiêu đàm phán tự do hoá thương mại vào năm 2005
như Chương trình nghị sự Doha vì sự phát triển (Vòng đàm phán Doha) đã
đề ra, góp phần thúc đẩy thương mại toàn cầu khôi phục và phát triển .
2.2. Nội dung

2.2.1, Nông nghiệp:
Được coi là vấn đề có ý nghĩa quyết định đối với sự thành bại của
Hội nghị Cancun. Tuy nhiên quan điểm của các nước tại Hội nghị vẫn chưa
cho thấy bước đột phá. Nhóm quan trọng nhất vẫn là các nước đang phát
triển (G22-trước đây là G20) do Brazin, Ấn Độ và Trung Quốc đứng đầu.
Nhóm này đấu tranh mạnh mẽ đòi tự do hoá, giảm thuế và bãi bỏ trợ cấp
trong nước, bãi bỏ trợ cấp xuất khẩu cho nông nghiệp. Đối lập với Nhóm
G22 là EU, Hoa Kỳ và Nhóm G9 (gồm Nhật Bản, Hàn Quốc, Thuỵ Sỹ, Đài
Loan, Bugaria và một số nước nhỏ đòi bảo hộ nông nghiệp). Hoa Kỳ bày tỏ
quan điểm không thực sự rõ ràng: một mặt vẫn muốn duy trì trợ cấp ở mức

cao đối với một số mặt hàng , một mặt sẵn sàng tự do hoá ở một số vấn
đề khác trong đàm phán nông nghiệp.
2.2.2 Tiếp cận thị trường phi nông nghiệp:
Tháng 8/2003, Mĩ, Canada và Eu đã đưa ra bản đề xuất chung về
phương thức đàm phán NAMA. Bản đề xuất này đã thể hiện tham vọng
của các nước phát triển muốn ép các nước đang phát triển phải cắt giảm
nhanh và mạnh thuế quan hàng công nghiệp. Trong khi đó, các nước đang
phát triển lại muốn đàm phán một công thức cắt giảm linh hoạt hơn và
tham gia cắt giảm thuế theo ngành trên cơ sở tự nguyện.
2.2.3,Đối với 4 vấn đề được nêu ra tại Hội nghị Bộ trưởng ở
Singapore:
Là thương mại và đầu tư, thương mại và chính sách cạnh tranh, minh bạch
hoá chính sách mua sắm Chính phủ và thuận lợi hoá thương mại, quan
điểm các nước hết sức khác biệt.
2.2.4. Các vấn đề phát triển:
Đàm phán về vấn đề phát triển bao gồm hai vấn đề chính là vấn đề
thực hiện các cam kết đã có và vấn đề S & D. Từ sau hội nghị Doha, các
nước phát triển đã tỏ ra không mặn mà với việc đàm phán về vấn đề phát


triển. Ngược lại, vấn đề phát triển lại là vấn đề luôn được các nước đang
phát triển quan tâm vì nó gắn liền với quyền lợi của họ và các nước này
đang gặp khó khăn trong việc thực hiện các hiệp định của vòng Urugoay.
Tuy nhiên, các đề xuất của các nước đang phát triển đã không được đưa
vào dự thảo Derbez và trong dự thảo này cũng không có các thời hạn cụ
thể đối với các nhiệm vụ đàm phán về vấn đề thực hiện và vấn đề S&D.
2.2.5, Dịch vụ
Nhiệm vụ đàm phán Doha về dịch vụ chỉ đơn thuần là : Trên cơ sỏ phương
thức đàm phán, các thành viên sẽ đưa ra Biểu cam kết cụ thểcủa mình
thông qua cách thức đàm phán dịch vụ thông thường. Thực tế cho thấy

khâu khó khăn nhất và phức tạp nhất trong toàn bộ quá trình đàm phán
Doha là đàm phán để đi đến thống nhất về phương thức đàm phán trong
các lĩnh vực. Do đã có phương thức đàm phán, nên đến nay đàm phán về
vấn đề dịch vụ đã không trở nên gay cấn như các lĩnh vực khác. Do đó tại
Cancun, các thành viên đã không đả động gì đến lĩnh vực đàm phán dịch
vụ
2.2.6. Các vấn đề khác: các vấn đề được tranh luận nhiều nhất là:
- Thương mại và môi trường
- Hiệp định TRIPs (hệ thống thông báo và đăng ký chỉ dẫn địa lý đối với rượu và hạn chế đối với
việc kiện trong trường hợp vi phạm tinh thần Hiệp định TRIPs).
Nhóm vấn đề này nhìn chung không quá căng thẳng. Đối với Hiệp định TRIPs, một số thành viên
đã phát biểu rằng dù đạt được thoả thuận về thuốc đối với sức khoẻ cộng đồng là một bước tiến trước
Hội nghị Cancun nhưng chưa có các quy định chi tiết nên rất khó thực hiện.
2.3, Kết quả đàm phán

Trong thực tế, hội nghị Cancun đã thất bại do những bất đồng cơ
bản giữa các thành viên và không đạt được mục đích đề ra. Các Bộ trưởng
WTO đã không đạt được bất kì sự đồng thuận nào đáng kể để định hướng
cho đàm phán tiếp theo. Tuyên bố cancun chỉ bao gồm 6 điểm vẻn vẹn
trong chưa đầy nửa trang A4 với mục đích duy nhất là: Các bộ trưởng
WTO thể hiện quyết tâm hoàn thành các nhiệm vụ của vòng đàm phán
Doha đứng thời hạn đã tuyên bố. Đây là một bước lùi trong tiến trình đàm
phán Doha. Tuy nhiên hội nghị đã cho thế giới thấy rõ hơn quan điểm của
nhóm các nước phát triển và đang phát triển cũng như sự bất đồng quan
điểm sâu sắc giữa hai nhóm nước này. Đồng thời nó cũng cho thấy tham
vọng quá mức của các nước phát triển và sức mạnh đoàn kết giữa các


nước đang phát triển trước sức ép của các nước phát triển trong tiến trình
đàm phán Doha

3, Hội nghị Bộ trưởng WTO lần thứ VI Hồng Kong (2005)
3.1. Thời gian, địa điểm, mục tiêu vòng đàm phán
Vòng đàm phán diễn ra tháng 12/2005 tại Hồng Kong. Mục tiêu của
hội nghị Bộ trưởng Hồng Kong là giải quyết một loạt vấn đề còn đang tranh
cãi dang dở để tiến tới định hình cho thỏa thuận cuối cùng của chương
trình Nghị sự Phát triển Doha được hội nghị Bộ trưởng tại Doha (Quata)
năm 2001 khởi động và dự kiến kết thúc vào cuối năm 2006. Chương trình
Nghị sự Phát triển Doha bao gồm tiếp tục giải quyết tất cả vấn đề có liên
quan tới thực hiện hiệp định vòng Urugoay, đồng thời đàm phán các vấn
đề mới.
3.2, Nội dung
Đối với lĩnh vực nông nghiệp và thuế sản phẩm phi nông nghiệp,
mục tiêu đạt ra là cần phải đạt được thỏa thuận về công thức cắt giảm
cũng như các chi tiết khác để xác định quy mô cắt giảm thuế quan đối với
sản phẩm phi nông nghiệp và cắt giảm trợ cấp nông sản. Ngoài ra, đàm
phán dịch vụ và nhiều vấn đề khác về các quy định của WTO cũng như
các chủ đề phát triển cũng là những nội dung quan trọng của chương trình
Nghị Sự. Để tránh cho hội nghị bộ trưởng một kết cục ảm đạm như đã
từng diễn ra năm 2001 và năm 2003, lần này tại Hồng Kong đã không đàm
phán về các vấn đề then chốt của chương trình Nghị sự Phát triển Doha,
và do vậy đã không đạt được thỏa thuận nào về thực chất. Cụ thể là có ba
thời hạn chót được đặt ra trong năm 2006(1), đó là:
+ Mốc 30/ 4 để nhất trí về các nguyên tắc và phương thức xóa bỏ trợ cấp
xuất khẩu nông sản và xây dựng nguyên tắc và phương thức cắt giảm thuế
quan phi nông sản:
+ Mốc 31/ 7 để các thành viên đệ trình các biểu thuế quan và biểu cam kết
xóa bỏ trợ cấp xuất khẩu nông sản căn cứ trên các nguyên tắc và phương
thức được nhất trí muộn nhất là vào ngày 30/4
+ Mốc 31/12, để đi tới kết thúc vòng đàm phán Doha.



Như vậy, năm 2006 sẽ trở nên có ý nghĩa sống còn không chỉ đối với
150 thành viên của WTO mà còn đối với uy tín của WTO và toàn bộ hệ
thống thương mại đa phương.
Bốn điểm quan trọng nhất, thảo luận tại Hồng Kong lần này là các
vấn đề xóa bỏ trợ cấp nông nghiệp, trợ cấp bông, miễn thuế và hạn ngạch
cho các nước kém phát triển nhất, mở cửa thị trường dịch vụ tại các nước
đang phát triển. Đối với vấn đề trợ cấp nông sản, Liên minh châu Âu( EU)
kiên quyết không nhượng bộ.
Trước hội nghị, nhóm các nước đang phát triển hi vọng vấn đề sẽ được
giải quyết nhanh chóng nhất là kế hoạch miễn thuế và hạn ngạch trọn gói
cho các nước kém phát triển. Với việc “miễn thuế và hạn ngạch cho 97 %
mặt hàng của các nước kém phát triển nhất”, có thể nhận định hội nghị
Hồng Kong đã giải quyết được vấn đề này. Tuy nhiên, ngay cả với nước
kém phát triển nhất, các siêu cường kinh tế vẫn dành được lợi thế vì con
số 97% đồng nghĩa với Mĩ vẫn còn cơ hội bảo hộ thị trường may mặc và
Nhật Bản vẫn có khả năng không mở cửa thị trường gạo.(1)
Trong khi chỉ nhượng bộ rất ít cho các nước đang phát triển, các nước
giàu vẫn ép các nước đang phát triển phải mở cửa thị trường dịch vụ.
Thỏa thuận đã đặt ra thời hạn là là: “ đến cuối tháng 2/2006 đề xuất các
yêu cầu mở cửa thị trường” và “ đến cuối tháng 10/2006, các chính phủ
phải vạch ra kế hoạch cụ thể mở cửa thị trường dịch vụ”
Về vấn đề trợ cấp bông tại các nước phát triển, đặc biệt là Mĩ, nhóm các
nước Tây Phi đã kiên quyết phản đối và cảnh báo sẽ không tán thành bất
cứ thỏa thuận nào nếu như không đạt được đột phá trong vấn đề này. Tuy
nhiên trong thỏa thuận cuối cùng, những kết quả mà các nước Tây Phi
dành được chỉ là: “từ năm 2008 sẽ được miễn thuế và xóa bỏ hạn ngạch
khi xuất khẩu bông sang thị trường nhóm các nước phát triển”. Thỏa thuận
đã không định ra thời hạn chính xác cho các nước phát triển bãi bỏ trợ
cấp bông. Đây là một kết quả đáng thất vọng đối với các nước Tây Phi.

3.3, Kết quả đàm phán
Sau 7ngày đàm phán, hội nghị Hồng Công đã thành công một nửa
(tức là vừa thành công vừa thất bại). Thành công ở chỗ các thành viên đã
giải quyết được vấn đề gây tranh cãi dai dẳng nhất từ Hội nghị Doha đến
nay là trợ cấp xuất khẩu nông nghiệp, đã thống nhất được các nguyên tắc
cơ bản cho các vấn đề chủ chốt trong vòng Doha như NAMA và dịch vụ.
Thất bại ở chỗ Hội nghị đã không đưa ra được các cách thức cụ thể để


tiến hành đàm phán đối với những vấn đề đã được thống nhất. Thực tế
đàm phán trong WTO, nhất là đàm phán dịch vụ cho thấy các thời hạn kết
thúc đàm phán được các thành viên đưa ra hầu hết là không đạt
được.Thoả thuận đạt được tại Hội nghị Hồng Công chỉ có ý nghĩa “giữ thể
diện” cho WTO bởi lẽ nếu Hội nghị Hồng Công thất bại thì đó sẽ là một cú
sốc lớn đối với hệ thống thương mại đa biên.
4, Hội nghị Geneva ( 2008)
4.1, Thời gian, địa điểm, mục tiêu đàm phán:
Ngày 21/7 Bộ trưởng Thương mại và Đại diện của 152 nước thành
viên WTO đã bắt đầu tiếp tục vòng đàm phán Doha tại Geneva - Trụ sở
của Tổ chức Thương mại thế giới (WTO) nhằm giải quyết những mâu
thuẫn đang tồn taị trong vấn đề trợ giá nông nghiệp giữa các nước giàu và
nghèo. Theo sáng kiến của TGĐ WTO ông Pascal Lamy, Bộ trưởng
Thương mại của 35 nước thành viên chủ chốt sẽ họp bàn với nhau trước
(21-27/7/08) để thống nhất một thỏa thuận dự thảo đưa ra thảo luận chung
trước 152 thành viên của WTO. Trong số 35 nước thành viên chủ chốt này
ông Pascal Lamy lại mời riêng 7 nước là: Mỹ, EU, Nhật, Trung Quốc, Ấn
Độ, Australia và Brazil là những nước có tiếng nói quan trọng nhất ngồi lại
với nhau.
4.2, Nội dung
Như các vòng đàm phán trước đây, các bên vẫn bất đồng sâu sắc

về những vấn đề nhạy cảm là công nghiệp, nông nghiệp và dịch vụ. Trong
đó tranh cãi nhiều nhất là vấn đề về trợ cấp nông nghiệp.
EU và Mĩ, đại diện cho khối các nước phát triển, cho biết sẵn sàng
nhượng bộ, song với điều kiện các nước đang phát triển phải cam kết mở
cửa thị trường cho hàng công nghiệp và dịch vụ từ các nước phát triển.
Tuy nhiên, trong các cuộc đàm phán ngày 21 và 22/7, các bên vẫn giữ
nguyên quan điểm hoặc đưa ra những đề xuất chung chung, không có cam
kết nào mới và cụ thể về các vấn đề chủ chốt liên quan đến nông nghiệp,
công nghiệp và dịch vụ.
EU thì đề xuất giảm 60% thuế đối với hàng nông sản nhập vào châu Âu
thay vì 54% đề xuất trước đó, đồng thời giảm 100 tỷ euro tiền trợ cấp nông
nghiệp. Đổi lại EU đề nghị các nước đang phát triển phải giảm mức thuế
nhập khẩu đối với hàng công nghiệp và dịch vụ của họ.


Trong khi đó, các nước đang phát triển cho rằng sự nhượng bộ của các
nước phát triển về giảm trợ cấp nông nghiệp và giảm thuế đối với hàng
nông sản nhập khẩu là chưa đủ. Các nước đang phát triển yêu cầu Mỹ
giảm trợ cấp nông nghiệp (75-85%) xuống còn 13-16,4 tỷ USD/năm so với
mức hiện nay là 48,2 tỷ USD/năm. Đối với EU thì các nước đang phát triển
yêu cầu giảm trợ cấp 66-73% tức chỉ được hỗ trợ tối đa 27,6 tỷ USD.
Về hàng rào thuế quan thì các nước đang phát triển yêu cầu các nước
phát triển phải mở cửa thị trường sản phẩm nông nghiệp. Hiện tại EU,
Nhật và Thụy sỹ đang áp dụng thuế quan để ngăn cản hàng nhập khẩu . Vì
vậy các nước đang phát triển yêu cầu họ phải giảm trung bình thuế 54%
đối với các hàng nông phẩm nhập vào châu Âu…[3]
Nhóm các nước đang phát triển ,mà đại diện là Brazil đã bác bỏ
những tuyên bố trên của EU, cho rằng “sự nhượng bộ” như vậy chỉ là hình
thức bởi mức giảm thuế không có gì là thay đổi so với trước đây.
4.3, Kết quả đàm phán

Sau 9 ngày tranh cãi đầy căng thẳng tại Geneva( Thụy Sỹ), vòng đàm
phán đã kết thúc trong sự thất bại hoàn toàn khi Mỹ và Trung quốc, Ấn Độ
không đạt được thỏa thuận về thuế nông nghiệp. Hội nghị đã đạt được sự
đồng thuận về 18 trong số 20 vấn đề, song bất đồng sâu sắc về mục 19 là
cơ chế Bảo vệ đặc biệt(SSM) cho nông dân nghèo[4]. SSM này cho phép
các nước nghèo áp đặt một loại thuế đặc biệt đối với một số hàng nông
sản, khi xảy ra hiện tượng gia tăng đột biến khối lượng nhập khẩu hoặc
giảm giá mạnh mặt hàng này.
Mỹ, Ấn Độ, Trung Quốc không nhất trí được về mức độ gia tăng nhập khẩu
hoặc giảm giá để có thể áp dụng SSM. Đây chính là nguyên nhân chính
dẫn đến thất bại của hội nghị. Ngoài ra, Mỹ, EU cũng bất đồng với các nền
kinh tế đang nổi lên về vấn đề cắt giảm thuế hàng công nghiệp . Thất bại
này có thể dẫn tới triển vọng nối lại vòng đàm phán Doha có thể bị đẩy lùi
lại vài năm. Vấn đề nhập khẩu chuối đã khiến nhóm các nước châu Phi,
Caribe và Thái Bình Dương (ACP) rút khỏi cuộc họp toàn thể 153 nước
thành viên WTO, trong ngày làm việc thứ 8 của hội.
Sau thất bại của
hội nghị này, các bộ trưởng WTO, Mỹ đã đề xuất ý tưởng về một mô hình
tự do hóa thương mại 2 cấp tại WTO, thiết lập các hiệp định hạn chế riêng
lẻ về từng vấn đề thay vì một hiệp định chung tự do thương mại hiện nay.
Tuy nhiên, Ấn Độ lại phản bác đề xuất này và EU cũng không mặn mà với
ý tưởng của Mỹ. Tổng giám đốc WTO cho rằng ý tưởng trên


Cho dù trong bảy năm qua đàm phán luôn gặp nhiều khó khăn, nhưng thất bại này có lẽ là nghiêm trọng
nhất khi nền kinh tế thế giới đang chao đảo. Với thất bại này, các nước nghèo sẽ ít có cơ hội tiếp cận thị
trường nông nghiệp của các nền kinh tế lớn, trong khi các nước giàu vẫn gặp nhiều khó khăn mở rộng thị
trường xuất khẩu hàng sản xuất đến các quốc gia đang phát triển.

5) Hội nghị Bộ trưởng WTO lần thứ 7 (MC7)

5.1, Bối cảnh trước khi diễn ra hội nghị Bộ trưởng WTO lần thứ 7
Ngày 14 -09-2009, Taị Geneva ( Thụy Sỹ), đại biểu các nền kinh tế lớn của
thế giới như Mỹ, EU, Trung Quốc....đã bắt đầu hội nghị đa phương thảo
luận về nội dung, lộ trình, và thời gian biểu của đàm phán Doha trong giai
đoạn tới đây. Sự việc này đánh dấu việc vòng đàm phán Doha được nối lại
sau thời gian đình trệ 14 tháng. Hội nghị kéo dài hơn 12 tiếng đồng hồ và
chưa được tổ chức thương mại thế giới WTO công bố nội dung do được
tổ chức với hình thức họp kín. Tại hội nghị các Bộ trưởng quy mô nhỏ do
WTO tổ chức ngày 4/9 tại New Delhi( Ấn Độ) các bên đã đạt được nhận
thức chung về việc nối lại vòng đàm phán Doha và sẽ kết thúc vòng đàm
phán này trong năm 2010.
5. 2. Thời gian, địa điểm, mục tiêu đàm phán:
Hội nghị Bộ trưởng WTO lần thứ 7 (MC7) diễn ra trong 3 ngày từ ngày 30/11 đến 2/12 năm 2009
tại Geneva, Thụy Sỹ. Như vậy, sau 4 năm kể từ khi Hội nghị Bộ trưởng lần thứ 6 được tổ chức tại Hồng
Kông, các thành viên WTO mới quyết định tổ chức một Hội nghị Bộ trưởng để quyết định các vấn đề
quan trọng của hệ thống thương mại đa biên.
Mục tiêu và hoat động chính của MC7 lần này là rà soát lại việc vận hành và thực thi chức năng
của hệ thống thương mại đa biên cũng như vai trò của nó đối với sự phục hồi và phát triển của nền kinh
tế thế giới. Ngoài ra, đây cũng là dịp để các nước thành viên phát biểu quan điểm và đưa ra các đề xuất
cải tổ WTO để tổ chức này hoạt động hiệu quả hơn trong tương lai, góp phần vào sự phát triển của nền
kinh tế thế giới, đặc biệt trong bối cảnh tình hình kinh tế và khủng hoảng tài chính hiện tại. (Tạp chí
Thương gia và Thị trường )
5.3, Nội dung
Trong 3 ngày diễn ra Hội nghị MC7, các thành viên dưới sự chủ tọa của Bộ trưởng Tài chính Chi-lê
đã tập trung thảo luận 2 nhóm vấn đề gồm: i) Rà soát các hoạt động của WTO và Vòng Doha; ii) Đóng
góp của WTO vào sự nghiệp hồi phục, tăng trưởng và phát triển.1 Các nội dung cụ thể được trao đổi và
thống nhất như sau:
- Vòng đàm phán Doha



Các thành viên WTO đạt được sự đồng thuận cao về tầm quan trọng của thương mại và Vòng
Doha đối với sự hồi phục kinh tế và xóa đói giảm nghèo ở các nước đang phát triển. Tuy nhiên, về cách
thức tiến hành đàm phán để đạt được mục tiêu trên, các thành viên chưa tìm được tiếng nói chung.
Hoa Kỳ muốn đi theo cách đàm phán thực chất về mở cửa thị trường theo con đường song
phương với một số thành viên,
Các thành viên đang phát triển, đặc biệt là Trung Quốc, Brazil có quan điểm phản đối cách tiếp cận
trên của Hoa Kỳ, nhấn mạnh đàm phán Doha phải tiến hành trên cơ sở đa phương.
Trong khi đó, các nước ASEAN có quan điểm trung dung nên được các nước tỏ ý muốn làm cầu
nối cho hai nhóm quan điểm nêu trên.
- Các hiệp định thương mại khu vực (RTA) và song phương (BTA)
Nhiều Bộ trưởng đồng ý rằng số lượng các RTA và BTA ngày càng tăng là một vấn đề đối với hệ
thống thương mại đa biên. Để đảm bảo hiệu quả của WTO, việc đàm phán và ký kết các RTA và BTA cần
phải tiến hành theo hướng bổ sung hoặc hỗ trợ cho WTO, không phải là để thay thế WTO. Tuy nhiên, các
Bộ trưởng chưa nhất trí về cách thức hòa hợp hai tiến trình này.
- Vấn đề đàm phán gia nhập WTO
Nhấn mạnh tầm quan trọng của vấn đề đàm phán gia nhập đối với việc mở rộng vai trò và tầm
quan trọng của WTO trong hệ thống thương mại toàn cầu, đề xuất cơ chế chia sẻ kinh nghiệm giữa các
nước mới gia nhập WTO và các nước đang xin hoặc đàm phán gia nhập.
- Viện trợ phát triển thương mại (Aid for Trade)
Tăng cường các hoạt động hỗ trợ xây dựng năng lực. Các thành viên cần phải tiếp tục duy trì động
lực đã có trong thời gian vừa qua và tôn trọng các cam kết đã đưa ra.
- Tăng cường hiệu quả tổ chức của WTO
- Các vấn đề mới đối với WTO
Nhiều thành viên ủng hộ vai trò của WTO trong việc xóa bỏ các rào cản thương mại đối với các
sản phẩm và dịch vụ môi trường. Một số thành viên cảnh báo về hiện tượng “bảo hộ dưới danh nghĩa
bảo hộ môi trường”. Ngoài ra, các thành viên còn quan tâm tới các vấn đề như an ninh lương thực, an
ninh năng lượng, mua sắm chính phủ, cạnh tranh và đầu tư.
5.4. Kết quả
Hội nghị đã phần nào thành công khi đạt được sự đồng thuận đối với mục tiêu kết thúc Vòng Doha
vào năm 2010. Mặc dù mốc thời gian này đã được nhắc đến tại các Hội nghị cấp cao trong năm như Hội

nghị G20, Diễn đàn APEC nhưng việc tái khẳng định ở phạm vi rộng hơn như tại Hội nghị Bộ trưởng
WTO vẫn mang ý nghĩa nhất định. Nó có thể được coi là một “viên thuốc an thần” cho các thành viên
WTO trong bối cảnh Vòng Doha đang trì trệ như hiện nay để từ đó khiến họ có niềm tin hơn vào kết thúc
có hậu của Vòng Doha. Nó cũng có thể được coi là một sức ép tới một số thành viên chủ chốt của WTO
đang thể hiện thái độ lừng chừng trong đàm phán để khiến họ có những động thái tích cực thúc đẩy đàm
phán.
Tuy nhiên, đối với các vấn đề nâng cao hiệu quả của WTO và một số vấn đề mới , Hội nghị mới chỉ
dừng ở mức “xới vấn đề” mà chưa đi sâu thảo luận để tìm ra giải pháp hiệu quả. Trong bối cảnh kinh tế


lình xình như hiện nay, các thành viên có quá nhiều mối quan tâm cần giải quyết thì cũng không nên
trông đợi quá nhiều hơn thế.

6, Một số diễn biến mới
Thông tin từ Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) cho biết, các quan chức
thương mại chủ chốt của 153 nước thành viên WTO có thể sẽ nối lại vòng
đàm phán Doha vào ngày 15/2 năm 2010 nhằm đáp ứng thời hạn ký kết
một hiệp định thương mại đa phương trong năm 2010.Nhưng ngày 18/2 tổ
chức Thương mại Thế giới (WTO) đã quyết định hủy việc tổ chức Hội nghị
cấp bộ trưởng về tự do hóa thương mại toàn cầu dự kiến diễn ra vào cuối
tháng 3 tới.
Quyết định được đưa ra tại hội nghị của các thứ trưởng và đại sứ các nước thành viên WTO, một tổ
chức trọng tài thương mại toàn cầu có trụ sở ở Geneva (Thụy Sỹ).Nguyên nhân chính khiến các nước
thành viên WTO quyết định không tổ chức Hội nghị cấp bộ trưởng về tự do hoá thương mại là do sự
lưỡng lự của Chính phủ Mỹ trong việc triệu tập một hội nghị cấp bộ trưởng. Quyết định này càng gây
thêm khó khăn cho mục tiêu hoàn thành Vòng đàm phán tự do hóa thương mại toàn cầu Doha (Qatar)
vào cuối năm nay.Ngày 30/1, Bộ trưởng thương mại của khoảng 20 nền kinh tế lớn đã bày tỏ sự bi quan
trước Vòng đàm phán Doha về tự do hóa thương mại toàn cầu trong năm 2010, tại cuộc gặp không
chính thức diễn ra bên lề Diễn đàn Kinh tế Thế giới ở Davos (Thụy Sĩ). Có thể nói vòng đàm phán diễn ra
hết sức phức tạp và không thể nói trước được thời gian kết thúc. (WTO & Market access Portal)

III) NGUYÊN NHÂN THẤT BẠI CỦA VÒNG ĐÀM PHÁN DOHA

Thứ nhất, Do sự đối đầu căng thẳng giữa các nhóm nước có lợi ích khác
nhau, giữa các nước phát triển và các nước đang phát triển, giữa các
nước xuất khẩu nông sản và các nước nhập khẩu nông sản. Mỹ ban đầu
đề xuất cắt giảm trợ cấp nông sản của mình xuống còn 15 tỷ USD, sau đó
chấp nhận giảm nữa xuống 14,5 tỷ USD theo một thoả hiệp trước đó. Mức
mới nhất này tuy gấp đôi các khoản chi phí hiện tại, nhưng chưa bằng 1/3
mức trần hiện nay, nên các nước đang phát triển cho rằng nó chưa đủ.
Những nước giàu như Mỹ và các thành viên Liên minh châu Âu (EU) vẫn
có lợi thế hơn trước các quốc gia đang nổi lên như Trung Quốc và Ấn Độ
xung quanh các đề xuất bảo vệ những ngành công nghiệp còn non yếu
của các nước đang phát triển trước sức mạnh toàn diện của việc cắt giảm
thuế công nghiệp. Một bất đồng nữa là Mỹ ra sức thúc đẩy các nước đang
phát triển tham gia vào những thoả thuận tự nguyện nhằm giảm hoặc bãi
bỏ thuế trong từng lĩnh vực công nghiệp riêng lẻ, như ngành ô tô và dệt
may. Nhưng Ấn Độ và Trung Quốc cho rằng "tín dụng" thuế được đề xuất
này làm phương hại đến bản chất tự nguyện của các thoả thuận.


Thứ hai, Vấn đề bảo hộ đã gây trở ngại cho các cuộc đàm phán. Phương
cách đề xuất bảo hộ được dàn xếp đã không đáp ứng được những lợi ích
sống còn của 3 nhóm quan trọng dưới đây:
1-Mỹ: cố gắng đảm bảo rằng mở cửa thị trường trong một số lĩnh vực khác
sẽ bồi thường cho họ về những nhượng bộ trong cắt giảm trợ cấp nông
sản.
2-Các nước xuất khẩu đang phát triển: muốn xuất khẩu ngày càng nhiều
nông sản sang các nước đang phát triển khác.
3-Các nước đang phát triển chủ chốt: cần bảo vệ người nông dân trước sự
tràn ngập của các mặt hàng nhập khẩu làm họ mất khả năng cạnh tranh.

Cho dù các nước thành viên WTO đã nhất trí về vấn đề bảo hộ, song vẫn
còn những bất đồng lớn về một loạt vấn đề nhạy cảm khác.

Thứ ba, sự kỳ vọng đặt ra rất lớn, nhưng quyết tâm lại chưa đủ mức, trong đó có vai trò của các đối tác
lớn. Các đối tác lớn này liên quan đến một điểm tuy không phải là duy nhất nhưng là điểm khởi đầu: mở
cửa thị trường nông sản, gắn với việc giảm trợ cấp. Tín hiệu cho thấy các đối tác lớn đều có những đề
xuất mới và chúng ta cùng theo dõi chặt chẽ những xu hướng tích cực đang xuất hiện trong tiến trình
thúc đẩy Doha.
Ngoài ra, nguyên nhân còn do các nước lại tập trung vào đàm phán thương mại khu vực và song
phương. Có thể thấy đàm phán thương mại song phương, khu vực nổ rộ. Trong các thành viên của
WTO, duy nhất chỉ có Mông cổ là vẫn thấy hấp dẫn với đàm phán thương mại đa phương. Bản thân Mỹ
cũng ưu ái đối với đàm phán thương mại trong khu vực. Chính quyền Bush đã ký 14 hiệp định tự do
thương mại song phương, và hiện tại cũng đang thương lượng 11 hiệp định khác. Một số người cho rằng
Mỹ chẳng thiệt hại gì mấy nếu vòng đàm phán Doha không được thông qua, bởi vì quốc gia này cũng đã
đạt được nhiều lợi ích từ những hiệp định đàm phán tự do thương mại với các quốc gia trong khu vực.
IV) VÒNG ĐÀM PHÁN DOHA VÀ NHỮNG TÁC ĐỘNG ĐẾN VIỆT NAM


Việt Nam trở thành thành viên của Tổ chức Thương mại thế giới (WTO) đúng vào
lúc Nghị trình phát triển Đô-ha lâm vào bế tắc do bất đồng giữa các nước phát triển
(chủ yếu là Hoa Kỳ, EU, Nhật Bản) với các nước đang phát triển, kém phát triển và
giữa các nước phát triển với nhau (chủ yếu là Hoa Kỳ và EU).

Với nội dung chính bàn biện pháp giảm thuế quan, mở cửa thị trường hàng nông sản, phi nông sản, dịch
vụ nhằm thúc đẩy thương mại hóa toàn cầu, tác động của vòng đàm phán Doha với VN có cả cơ hội và
thách thức.
4.1, Về mặt cơ hội
Khi là thành viên của WTO, Việt Nam có thể được hưởng kết quả đàm phán mà tất cả các thành
viên đã và đang xây dựng. Trong khi đó, vòng đàm phán Doha ra đời với mức độ tự do hóa cao hơn cả
về thương mại hàng hóa và dịch vụ sẽ giúp cho các nước đang phát triển như VN có thêm rất nhiều cơ

hội tham gia sân chơi thương mại toàn cầu.
Việt Nam được hưởng lợi từ vòng Doha trước hết là về xuất khẩu lao động bởi một trong những
ưu tiên hàng đầu của các nước đang phát triển trong vòng Doha là tăng cường tiếp cận thị trường các
nước đang phát triển thông qua hình thức di chuyển của thể nhân. Hiện nay, các nước thành viên WTO,
đặc biệt là các nước phát triển như Mỹ, EU, Nhật Bản, Hàn Quốc... đặt ra rất nhiều hạn chế đối với lao
động từ các nước khác do lo ngại ảnh hưởng đến công ăn việc làm ở trong nước họ. Năm 2005, Việt
Nam đã thu được 2,5 tỷ USD từ xuất khẩu lao động nhưng vẫn còn quá nhỏ bé so với hơn 10 tỷ USD
của Ấn Độ và 7,8 tỷ USD của Philippin. Nếu là thành viên của WTO và tận dụng được việc Doha tự do
hóa hình thức cung cấp dịch vụ thông qua di chuyển của thể nhân, Việt Nam có thể thu về nhiều tỷ USD
hơn nữa.
Vấn đề thứ hai mà Việt Nam có thể thu lợi liên quan đến sự hiện diện thương mại việc gia nhập
WTO và thực thi những cam kết của Doha, các doanh nghiệp Việt Nam sẽ được hưởng lợi từ những quy
định thông thoáng hơn để thiết lập sự hiện diện thương mại nhằm mở rộng thị trường. Mặt khác, quá
trình tự do hóa thương mại theo các cam kết Doha cũng sẽ tạo ra môi trường tự do thông thoáng hơn,
thúc đẩy cả thương mại hàng hóa và thương mại dịch vụ của các nước, trong đó có Việt Nam.Nếu các
cuộc đàm phán về tự do hóa thương mại nông sản trong Doha thành công, lợi ích chủ yếu mà những
nước đang phát triển như Việt Nam thu được chính là giá các sản phẩm nông nghiệp sẽ tăng lên và
những mặt hàng nông sản sẽ có điều kiện tiếp cận dễ dàng hơn thị trường của các nước phát triển.

Việt Nam cũng sẽ gặp nhiều thuận lợi trong các lĩnh vực thương mại
hàng hóa, quyền sở hữu trí tuệ và các lĩnh vực khác.(HCM CityWeb )


4.2, Thách thức
Tuy nhiên, đàm phán Doha cũng như WTO đều có tính chất hai chiều. Khi các nước mở cửa thị trường
cho Việt Nam thì họ cũng buộc Việt Nam phải mở cửa cho họ.
Đối với ngành nông nghiệp, một trong những lĩnh vực đàm phán then chốt của vòng Doha. Do Doha
chưa kết thúc, có hai kịch bản có thể xảy ra đối với nông nghiệp Việt Nam. Một là, Việt Nam sẽ không
phải cắt giảm tiếp theo kết quả của Doha dựa vào các điều khoản dành cho các thành viên mới, điều
khoản ưu đãi dành cho các nước đang phát triển và các nền kinh tế chuyển đổi.

Thứ hai, nếu
không đàm phán thành công theo hướng trên, Việt Nam sẽ phải tiếp tục cắt giảm theo Doha. Khi đó, khó
khăn nhất đối với Việt Nam sẽ là phải tiếp tục giảm thuế để mở cửa thị trường.
Việt Nam ở vào thế bất lợi so với các nước thành viên WTO khác là do mức độ cam kết của Việt
Nam trong nông nghiệp hiện khá cao. Việt Nam đã phải cam kết bãi bỏ hoàn toàn trợ cấp xuất khẩu ngay
khi gia nhập trong khi các nước thành viên khác đến năm 2013 mới phải cắt giảm; mức thuế mà Việt
Nam phải cam kết cao hơn và Việt Nam cũng không được áp dụng các biện pháp tự vệ đặc biệt nhiều
như nước khác. Chính vì thế, nếu tiếp tục phải cắt giảm theo Doha, những cam kết về cắt giảm hỗ trợ
trong nước sẽ không tác động nhiều đối với nông nghiệp Việt Nam. Những cam kết về trợ cấp xuất khẩu
cũng không gây khó khăn cho Việt Nam bởi cam kết của Việt Nam hiện đã thấp hơn nhiều so với các
thành viên khác trong WTO.
Nhiều lĩnh vực sản xuất công nghiệp sẽ gặp khó khăn khi thực hiện các cam kết giảm thuế và mở
cửa thị trường. Tuy mới gia nhập WTO, Việt Nam hiện đã phải cam kết cắt giảm 9.400 dòng thuế với
mức cắt giảm khoảng 24% so với hiện hành. Nếu tiếp tục cắt giảm thuế quan theo mô hình của vòng
đàm phán Doha, ngành công nghiệp Việt Nam sẽ gặp rất nhiều khó khăn, đặc biệt là trước sức ép cạnh
tranh của hàng nhập khẩu.
Trong đó, nhóm các sản phẩm điện tử dân dụng hiện đang được bảo hộ ở mức cao với mức thuế
suất trung bình từ 30 – 50% là nhóm các sản phẩm có hàm lượng giá trị gia tăng thấp do chủ yếu là gia
công và lắp ráp; do đó, năng lực cạnh tranh sẽ bị giảm khi thực hiện lộ trình giảm thuế. Với nhóm sản
phẩm điện tử tin học, phần mềm, việc Trung Quốc gia nhập WTO cũng ảnh hưởng nhiều tới sự phát triển
sản phẩm ngành này do hàng xuất xứ Trung Quốc sẽ xâm nhập thị trường Việt Nam. Nhóm các sản
phẩm công nghiệp chế biến nông lâm thủy sản do có mức bảo hộ tương đối từ trước đến nay nên khi
thực hiện lộ trình giảm thuế cũng tương đối bị ảnh hưởng. Đặc biệt, nhóm các sản phẩm dệt may và da
giày của Việt Nam sẽ vấp phải sự cạnh tranh ngày càng gay gắt từ Trung Quốc và Ấn Độ.
Để không phải trả giá cho tiến trình này, Việt Nam phải nâng cao năng lực của các lĩnh vực sản
xuất trong nước. Bên cạnh đó, không kém quan trọng là Việt Nam phải chủ động tham gia các vòng đàm
phán Doha để có thể đề xuất các quyền lợi của mình. Trong đó, Việt Nam có thể yêu cầu các nước áp
dụng một mức thuế ưu đãi và các điều khoản miễn trừ do là một nước mới gia nhập WTO và lại có nền
kinh tế trong quá trình chuyển đổi (VOV News)


KẾT LUẬN
Có thể thấy rằng,diễn biến xung quanh vòng đàm phán Doha ngày càng trở nên phức tạp và không có
dấu hiệu kết thúc. Các thỏa thuận chính chưa được hoàn thành mà mâu thuẫn giữa các nước có lợi ích
khác nhau vẫn chưa được gỡ bỏ. các quốc gia vẫn đang chờ đợi dấu hiệu khả quan nhất từ tiến trình
Doha. Để vòng đàm phán Doha có thể đi đến mục tiêu đã đề ra, trước hết cần ở sự nỗ lực của các quốc
gia thành viên, và vai trò của Tổ chức Thương mại thế giới càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.


DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO

1, Trường Đại học Luật Hà Nội. giáo trình Quan hệ kinh tế quốc tế, Nxb. CAND, Hà Nội, 2008.

2, Vòng Đàm Phán Đôha- Nội Dung, Tiến Triển Và Những Vấn Đề Đặt Ra Cho Các Nước Đang
Phát Triển , VIỆN KHOA HỌC XÃ HỘI VIỆT NAM ,PGS.TS.Lê Bộ Lĩnh( chủ biên)

NHỮNG BẾ TẮC TRONG VÒNG ĐÀM PHÁN DOHANguyễn Sơn
Trà)


Chúng ta đã biết WTO là sự kế thừa và phát triển của GATT. Lịch sử nhân loại cũng chứng kiến những
thời kỳ phát triển huy hoàng của thương mại và cả những đau thương do tranh chấp thương mại dẫn đến
chiến tranh. Ví

(1)

VITINFO:Kinh tế

[1] www.mofa.gov.vn
www.mofa.gov.vn


[2]
(1) VOV News
(1)

www.mofa.gov.vn

(1)

Tuyết Mai, Vụ CSTM Đa biên, Bộ Công Thương

[3]

www.toquoc.gov.vn

[4]

VITINFO:Kinh tế

1

Hội nghị Bộ trưởng WTO lần thứ VII(MC7)-MUTRAP-google Chrome



×