Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Bức thư về sự tham gia của trẻ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (73.35 KB, 3 trang )

Đêm buồn nhớ mẹ! 18/11/2008
Mẹ muôn vài yêu thương của chúng con!
Con không còn nhớ đây là lần thứ mấy con ghi những lời tâm sự buồn gửi mẹ.
Mẹ bây giờ đang ở nơi đâu, có linh cảm đứa con gái yêu của mẹ đang buồn không? Có
nghe được lời con tâm sự hay không? Vẫn như mọi lần, lời đầu tâm sự cùng mẹ, con
mãi cầu chúc cho mẹ luôn mạnh khoẻ, mãi là người mẹ yêu quý của chúng con và trong
lòng mẹ vẫn luôn có hình ảnh của chúng con và bố.
Mẹ ơi! Thế là đã gần 10 tháng rồi, chúng con vắng mẹ, con tính từng ngày trên
ngón tay mà sao mẹ vẫn không về, gần 300 ngày, một thời gian không quá dài so với
cuộc đời của một con người nhưng với những đứa con còn thơ dại như chúng con thì
300 ngày không có mẹ quả là một thời gian dài khủng khiếp và thật đáng sợ.
Con làm sao quên được ngày mẹ bước chân ra đi, đó là một ngày vô cùng đau
buồn của gia đình chúng ta- Chiều 30 tết năm 2007, khi mọi người tìm về tổ ấm của
mình để sum họp, quây quần bên nhau thì chỉ vì một sai lầm của bố mà bố mẹ giận nhau
và mẹ đã bỏ nhà ra đi từ đấy - mặc cho hai chị em con đứng đó nước mắt giàn giụa. Con
níu áo mẹ, còn thằng cu em khi đó nó cũng chưa hiểu gì nhiều nhưng nó cứ đứng kêu
khóc thảm thiết, chắc nó cũng linh cảm rồi một ngày nào đó sẽ không có mẹ bên mình.
Con cứ ngỡ rằng mẹ chỉ doạ bố thôi, nào ngờ mẹ đi mãi, đi mãi không về, để lại ba bố
con sống trong buồn chán cô đơn, trong sự đợi chờ vô vọng. Con biết mẹ giận bố nhưng
trong lòng mẹ vẫn luôn có chúng con và bố, phải không mẹ? Ở phương trời xa xôi nào
đó, mẹ có hình dung được cuộc sống của chúng con hay không? Từ ngày mẹ ra đi, ở
nhà không lúc nào con có được tiếng cười. Hằng ngày cứ mỗi lần nghĩ đến mẹ, là bao
nhiêu tức giận bố lại trút lên đầu con nào là “Đồ con gái thì giống mẹ mày”. Xấu hổ
nhất là những khi có bạn bè trong lớp, bố vẫn dùng những lời lẽ nhục mạ con. Bố lúc
nào cũng rượu chè say xỉn, cứ mỗi lần say, bố lại lôi con ra đánh đập, bố không cho con
đi học nữa, bắt con ở nhà để đi làm kiếm tiền mà sống. Con buồn lắm mẹ ơi! Giá mà có
mẹ, con sẽ sà vào lòng mẹ mà nấc nở để mẹ dỗ dành. Dù là con lớn trong nhà nhưng
con vẫn là một đứa con nít, con biết làm sao xoay xở để vừa lòng bố đây. Con đã cố hết
sức mình mong sao bố không còn trút giận lên đầu con nữa. Sáng sớm từ 3 giờ sáng,
con đã phải dậy, giặt giủ áo quần, nấu cháo lợn, sau đó mới ngồi vào bàn học, rồi phải
chăm em, cho em đi học. Trưa học về, như mọi năm trước con chỉ cất sách vở, rửa tay,


ngồi vào mâm ăn cơm, còn bây giờ thì……phải đi mua thức ăn, tự nấu ăn, còn phải lo
cắt cỏ cho bò, đến chiều còn phải đi nhặt sắn vụn kiếm thêm tiền. Nhiều khi con thấy
mình không đủ sức chịu đựng nữa rồi, nhưng con còn biết làm sao được nữa khi không
có mẹ. Con thấy mình như con thuyền chồng chềnh giữa biển khơi, bố và mẹ như là hai
chiếc phao con nhìn thấy mà không sao cầm tay vào được, con không biết bấu víu vào
đâu nữa.
Mẹ ơi! Tối nay bố lại vừa chửi con, không cho con đi học nữa vì con phải xin tiền
bố đế đống học phí, mặc dù đã được nhà trường quan tâm cho con nộp chỉ một nửa.
Nhưng dù một nửa thôi nhưng con vẫn còn chưa có – con đi nhặt sắn vụn kiếm tiền
cũng may ra chỉ đủ hai chị em con ăn mì sáng. Con muốn được như bạn bè cùng trang
lứa, được chăm sóc, yêu thương, được sống những ngày thơ ấu hồn nhiên và đẹp đẽ.
Sáng nay, con vừa được trường cho đi học về quyền của trẻ em. Con mới thấy được sự
quan tâm của xã hội đối với trẻ em, trẻ em được bảo vệ bằng pháp luật rõ ràng. Con mới
thấy được chị em chúng con thiệt thòi quá. Chỉ xã hội quan tâm chưa đủ mà phải có gia
đình, nhà trường cùng quan tâm, giáo dục, chăm sóc trẻ em như chúng con, trẻ em cần
phải được chung sống hạnh phúc cùng bố mẹ, được đi học, được yêu thương, chăm sóc
và được tôn trọng, để phát triển về thể lực, trí tuệ và tâm hồn. Bố mẹ đã cho chúng con
một hình hài, lẽ nào không đem lại cho chị em con cuộc sống có ý nghĩa hơn sao? Con
sợ rằng, nếu bố mẹ không thể tha thứ cho nhau thì tuổi thơ chúng con sẽ bị vùi dập bằng
những ngày tháng buồn khổ.
Đã hơn 300 ngày, chị em con vắng bàn tay chăm chút, yêu thương của mẹ và bố.
Mặc dù ở cùng bố nhưng nhiều khi con cứ thấy bố xa vời chúng con, chúng con chỉ là
những đứa trẻ nào có tội lỗi gì đâu? Lẻ ra khi không có mẹ, bố phải vừa làm cha, vừa
làm mẹ để chăm sóc chúng con. Bố ơi! Con hiểu được phần nào nỗi khổ tâm của bố
những đêm không ngủ được, con thấy bố ngồi thở dài rồi uống rượu. Dù có vất vả,
nhưng hàng ngày, con nhận được những lời ân cần, những cử chỉ yêu thương từ bố thì
chắc con sẽ vui hơn nhiều. Sao bố và mẹ không tha thứ cho nhau để gia đình ta lại có
những ngày hạnh phúc như xưa? Con cứ nhớ mãi ngày mồng một tết của những năm có
mẹ - chị em chúng con được bố mẹ mừng tuổi bằng những đồng tiền xu rất mới. Còn tết
vừa rồi thì sao? Chúng con không có mẹ, không có áo mới, em Bi cứ ôm con heo đất

chờ tiền mừng tuổi đầu năm như mọi khi mà nào đâu có thấy gì…Còn con, cứ mỗi cái
tết đến xuân về, con lại thấy mình lớn lên, nhưng càng lớn, con càng thấm thía nổi buồn
vắng mẹ. Không còn bao lâu nữa, con sẽ trở thành thiếu nữ - có biết bao nhiêu điều con
gái cần tâm sự, sẻ chia cùng mẹ. Không có mẹ con biết tâm sự cùng ai?
Mẹ ơi! Tối nay, bác An, chị Quyên và anh Hoà ở chi đoàn thanh niên tới để vận
động con tiếp tục đi học và khuyên bố về việc đối xử với con. Không biết rồi bố có hiểu
được những gì bố đối xử với con là không đúng để rồi bố từ bỏ hay không? Nhưng con
thấy lần này thái độ của bố đã khác trước rất nhiều. Còn con, mong bố hiểu ra, thương
chúng con nhiều hơn. Con sẽ cố hết sức mình xoay xở công việc để được tiếp tục đi
học. Dù sao con vẫn muốn đến trường để có thầy, có bạn, mọi vui buồn được san sẻ,
con sẽ đỡ buồn hơn, phải không mẹ?
Con viết những lời này tâm sự cùng mẹ mong sao mẹ thấu hiểu được cuộc sống
của chúng con và bố. Rồi bố mẹ sẽ tha thứ cho nhau và mẹ sẽ trở về bên chúng con. Mẹ
vẫn thường dạy con rằng “Trong cuộc sống không vấp ngã là tốt nhưng vấp ngã rồi mà
đúng dậy được lại càng tốt hơn”. Chỉ còn hơn hai tháng nữa là đến tết Nguyên đán con
mong sao tết này có mẹ để chúng con được hạnh phúc trong tình yêu thương, của gia
đình; để ngày đầu năm mới chị em chúng con có áo mới, có những đồng xu mừng tuổi
và nhận được lời chức tốt đẹp từ bố mẹ.
Mẹ ơi! Con rất muốn tâm sự cùng mẹ nữa nhưng em Bi đã trở mình, con sợ em
thức giấc khi không có con bên cạnh. Từ ngày không có mẹ, em đã quen có chị dỗ ngủ
rồi, nhiều đêm thấy em ngủ có một mình, con buồn lắm mẹ ơi! Mong sao đêm nay, chị
em chúng con có một giấc mơ đẹp về mẹ. Hy vọng sáng mai thức dậy cuộc sống của
chúng con sẽ đổi thay. Mẹ sẽ về bên con, âu yếm, ôm chúng con vào lòng, và chị em
con được tha thiết gọi hai tiếng thân thương “Mẹ ơi!” và những gì tốt đệp hơn sẽ bắt đầu
khi ông mặt trời bừng tỉnh giấc phải không mẹ?
Lần nữa, con gái của mẹ cầu mong cho mẹ luôn mạnh khoẻ và luôn nhớ về chúng
con.
Con gái của mẹ.

×