Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (44.94 KB, 2 trang )
CẢM NHẬN MÙA XUÂN 2009
Có những khoảnh khắc của đất trời ghi lại dấu ấn đậm nét trong đời người. Với tôi,
chính là khi mùa xuân về - lúc cả gia đình tôi cùng sum họp.
Đất trời lặng lẽ chuyển mình. Gió miền cao trở nên phóng túng. Từng vạt cúc quỳ
rực lên trong nắng. Vậy là xuân đang rộn rã về với làng bản quê tôi. Con đường nhỏ quanh
co vào bản đang được điểm sắc xuân với từng cành ban trắng vươn lên trong nắng. Tôi trở
về nhà vào ngày cuối năm và trải lòng để đón nhận hương sắc mùa xuân quê hương sau
những ngày đi xa. Mùa xuân quê tôi thật dung dị. Chẳng đèn hoa rực rỡ, chẳng tiếng nhạc
rộn rã, xập xình, chỉ tinh khiết với màu trắng hoa ban, đằm thắm với sắc vàng cúc quỳ,
nhưng xuân vẫn khiến lòng người phải rạo rực. Tôi bắt gặp xuân trong những giai điệu
phóng khoáng, du dương, mộc mạc mà đằm thắm của những thiếu nữ Bana đang gùi nước
bên suối. Tất cả quyện vào thanh âm của núi rừng, vào khí xuân của đất trời khiến xuân quê
tôi có những nét riêng biệt tuyệt vời.
Trên con đường về bản, tôi thấy sức xuân ngập tràn khắp không gian - xuân trườn
mình trên dòng suối trong xanh; xuân đậu trên những gùi nước của những thiếu nữ Bana và
rạng ngời trên gương mặt của dòng người hối hả đi sắm tết. Thường nh?ng ngày cận tết, quê
tôi có mở một phiên chợ nhỏ. Chợ không bán gì nhiều, nhưng phục vụ đủ các mặt hàng
ngày tết, nào thịt, cá, rau, quả… rồi các loại quần áo, đồ dùng cần thiết cho tết. Đặc biệt,
chợ quê tôi còn có mai rừng và rượu cần. Mai mới chặt về được mang ngay ra chợ bán. Mai
rừng khác với mai trồng trong vườn là dáng thế rất tự nhiên, bông nhiều cánh và cành nhiều
búp. Vì vậy, rất nhiều người chơi mai không chỉ ở vùng tôi mà nhiều nơi khác cũng tập
trung về mua. Còn rượu cần, đó là một phong tục riêng rất đẹp của toàn vùng. Theo quan
niệm của các đồng bào dân tộc nơi đây, ngày tết uống rượu cần là thể hiện sự sum họp, đầm
ấm. Với ý nghĩa tốt đẹp đó, nét văn hoá này dần được lan truyền và nhiều gia đình kể cả gia
đình người Kinh ở đây cũng xem đó như một phong tục của dân tộc mình vậy. Và tôi tin
nếu bạn đến quê tôi, thưởng thức rượu cần bên ngọn lửa bập bùng giữa rừng núi hoang dã
trong những ngày xuân này thì hẳn đó sẽ là một kỉ niệm khó phai mờ.
Nơi tôi ở là môït bản làng xa xôi, có nhiều đồng bào dân tộc thiểu số sinh sống. Do
đó, tết ở đây mang đậm hơi thở của núi rừng tự nhiên và đa sắc màu. Người Ba na, Jơ rai
thì chuẩn bị cồng chiêng; người Kinh thì tất bật chuẩn bị mổ lợn, gói bánh chưng; người
Mường, người Tày cũng góp thêm những nét riêng về cái tết của dân tộc mình. Tất cả hoà