Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Nhà văn viết về ...Tình Yêu.

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (154.95 KB, 3 trang )

Hay, dở khi các nhà văn viết về tình yêu
H.T.
Tình yêu nhiều khi là chủ đề quá tầm thường để các nhà văn khai thác, đặc biệt là
các nhà văn nam. Chủ đề này tốt hơn nên dành cho phụ nữ. Nhưng điều kỳ lạ là thật
khó tìm được những tiểu thuyết vĩ đại viết về tình yêu của các nhà văn nữ.
Gần đây, một nhà phê bình đã tập hợp những ý kiến của nhiều học giả, bày tỏ sự dị ứng của họ
với cuốn tiểu thuyết Tình yêu thời thổ tả của Gabriel Garcia Marquez. Cuốn sách được coi là “một
nỗ lực của tác giả nhằm hút khách bằng cách đề cập đến chủ đề nhẹ nhàng và muôn thủa là tình
yêu”. Suite Francaise - bộ tiểu thuyết được coi là Chiến tranh và Hòa bình của nước Pháp của
Irene Nemirovsky cũng không chiếm được cảm tình của nhà văn J.M. Coetzee. Trong một bài
viết trên tờ The New York Review of Books, ông chê, Nemirovsky đã viết về tình yêu thay vì tập
trung vào Thế chiến II - một thời đại mà sự xâm chiếm và hủy diệt nhằm trừ khử những chủng tộc
nhất định và nô dịch hóa những cộng đồng khác đang hiện lên rành rọt trên khắp thế giới”.
Tình yêu nhiều khi là chủ đề quá tầm thường để các nhà văn khai thác, đặc biệt là các nhà văn
nam. Chủ đề này tốt hơn nên dành cho phụ nữ. Nhưng điều kỳ lạ là thật khó tìm được những tiểu
thuyết vĩ đại viết về tình yêu của các nhà văn nữ. Tất nhiên có Jane Austen, nhưng các bộ phim
chuyển thể từ tác phẩm của bà thường nhấn mạnh vào tình yêu, trong khi bà thực sự quan tâm đến
công cuộc đi tìm chồng của các cô gái. Nhà văn Sidonie-Gabrielle Colette cũng có một số tiểu
thuyết khai thác những cảm xúc đan xen phức tạp của đàn ông và đàn bà khi họ chìm đắm trong
tình yêu. Chị em Bronte cũng có những trang viết về sự cuốn hút của người phụ nữ khi họ bị
những người đàn ông từng trải quyến rũ.
"Kiêu hãnh và định kiến" - cuốn tiểu thuyết của Jane Austen đã được chuyển thể
thành phim.
Một trong những lý do giải thích cho sự thiếu vắng những tác phẩm lớn viết về tình yêu của các
nhà văn nữ là phụ nữ có xu hướng khai thác nhân vật nữ hơn là nhân vật nam. Trong khi các nhà
văn nam lại thích viết về người khác giới. Chúng ta có thể kể ra không ít tác phẩm nổi tiếng của
các nhà văn nam xây dựng thành công những nhân vật nữ từ thời cổ đại cho đến ngày nay, như
The Iliad, The Odyssey, Medea, Phaedre, Carmen, Madame Bovary, Lolita, Anna Karenina, St
Joan và Lucinda Brayford…
Kèm theo đó là một danh sách khổng lồ nhân vật nữ trong vai kẻ sát nhân, kẻ ngoại tình, kẻ tâm
thần, kẻ lẳng lơ, kẻ khao khát quyền lực…


Nhân vật nữ trong tác phẩm thường bị hấp dẫn bởi tình yêu khác giới. Tình yêu ám ảnh
Shakespeare trong tất cả trang viết của nhà văn và trở thành một đề tài lớn của ông. Trong Romeo
and Juliet là tình yêu tươi trẻ, đắm say; Anthony and Cleopatra là một tình yêu đã trưởng thành;
Troilus and Cressida là tình yêu xung đột giữa quyền lực và chính trị còn The Winter's Tale lại là
sức tàn phá của sự ghen tuông đối với tình yêu.
Những tác phẩm thành công về tình yêu thường phải chú trọng miêu tả những kẻ đang yêu ở cả
hai phía, nhờ vậy, chúng ta hiểu được họ đã phải lòng nhau thế nào. Với các nhà văn nam, đó là
một nỗ lực để hiểu phụ nữ. Họ trở nên tò mò về cái cách phụ nữ thể hiện bản thân trong cuộc
sống qua thời trang, lời ăn tiếng nói và lối ứng xử. Ngay nhà văn đã vào tuổi thất thập John
Updike cũng phát biểu, ông thích những trang viết “khiến tôi thấy thích thú trước những thứ
mang tính chất đàn bà như quần áo, đồ ăn, nội thất… Tôi thích cách phụ nữ chuẩn bị vào mỗi
sáng sớm, cách họ điểm trang khuôn mặt… Nam giới là những kẻ dốt đặc trong việc chú ý đến
những tiểu tiết của cuộc sống. Họ không tinh tế trong cảm nhận về mọi thứ xung quanh. Với đàn
ông, họ chỉ quan tâm đến những công việc cần phải làm, những mục tiêu cần vượt qua”.
Mặt khác, các nam nhà văn cũng giàu cảm thông với các nhân vật nữ hơn so với sự cảm thông mà
các nhà văn nữ dành cho các nam nhân vật. Khác với phụ nữ, họ có đầu óc phê phán hơn khi viết
về những người cùng giới với mình. Chẳng cần tìm kiếm đâu xa, bạn có thể lấy ví dụ ngay với
Lolita của Vladimiar Nobokov. Humbert Humbert ý thức rõ ràng rằng ông ta là một quái vật và
những gì ông làm với Lolita là sai trái.
Cuối cùng, chủ đề này có thể được khép lại với phát biểu của một nhân vật trong tác phẩm của
Marcel Proust: “Điều quan trọng trong cuộc sống không phải là người ta yêu ai và yêu cái gì…
mà là cách yêu”.

×