Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

cảm nghĩ học sinh 12 ngay ra trường

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (35.21 KB, 3 trang )

Phợng đã nở trên sân trờng nắng hạ
Ve gọi hoài, gọi mãi tiếng chia ly
Một mùa xuân nữa đã trôi qua, cuộc sống muôn loài bắt đầu bớc vào trang hè mới, dành cơ hội cho vạn vật đua
nhau khoe sắc. Những chú chim, chị ong, nàng bớm, đợc hãnh diện với những bộ cánh óng mợt của mình, khoe sắc
cùng với thời gian.
Mùa hạ! Mùa của ánh nắng chói chang, mùa của hoa phợng nồng nàn, mùa thi đầy háo hức và cũng là mùa
Tạm biệt tuổi học trò đầy thân mến.
Có một ngày em chợt nhận ra
Cây phợng trờng mình thay màu áo khác
Ngời bạn của mình thoáng buồn qua đôi mắt
Nh nhắn nhủ gì cho ký ức con tim
Ai đã viết lên những câu thơ đầy nỗi niềm suy t đó. Để rồi hôm nay, mỗi ngày cuối cùng của tuổi học trò bớc
chân đến trờng tôi lại càng thêm thơng bạn, thơng mái trờng, thơng lớp học quen thuộc của mình hơn.
Có một ngày em chợt nhận ra
Sau tiếng trống tan trờng không có mình trong đó
Chỗ ngồi quen đã quên dần chủ cũ
Để đón một ngời khách lạ của thời gian
Thời gian! Có lẽ trên thế gian này sẽ chẳng ai định nghĩa đợc. Chỉ biết rằng bốn mùa, ngày đêm cứ luân
chuyển theo vòng quay trái đất mà không động lòng tới cuộc sống của vạn vật.
Thời gian trôi đi thật nhanh. Mới ngày nào đó bớc chân vào trờng THPT với bao bỡ ngỡ, lo âu và xa lạ.
Nay đã là mùa hạ cuối, cảnh chia tay đang ngày một tới gần. Câu thơ của nhà thơ Chế Lan Viên ngày hôm qua cô
giảng, em thấy mình nh càng hiểu và yêu mến nhiều hơn:
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn
Khi còn nhỏ em ngủ say trong vòng tay và lời ru của mẹ. Theo năm tháng, vòng tay ấy đã dang rộng tạo nên con đ-
ờng nhỏ cho em đến trờng, để em đợc gặp bạn, gặp cô. Trái tim và trí tuệ của em đã lớn lên trong tình yêu chở che của
một mái trờng vừa lên 8 tuổi. Vòng tay thứ hai đó đã nuôi em khôn lớn, nhng rồi cũng nh vòng tay của mẹ, vòng tay
đó cũng sẽ dang rộng tạo ra con đờng lớn cho em đi tới những chân trời, nhng em biết:
Dù cho tung cánh muôn phơng
Ơn thầy, nghĩa bạn tình trờng chẳng quên
với hai dãy nhà tầng hớng về phía mặt trời lên mỗi sớm mai, sân trờng sạch sẽ với những tán cây xoè rộng nh


đang dang tay đón chào những ngời chủ mới của mình, cách đây 3 năm, nhng gơng mặt bớc vào lớp thoáng nhìn
nhau với vẻ ngại ngùng, e thẹn, mỗi ngời đều có cảm xúc riêng khi bao điều còn đang ở phía trớc.
Tiếng trống trờng đã điểm, một năm học mới bắt đầu. Một ngày hai ngày . Một tháng hai tháng thứ t
thứ năm cứ thế trôi đi, cảm giác xa lạ không còn trong mỗi ngời nữa. Ba năm ở bên trờng, bên lớp, bên thầy cô,
bạn bè giờ sắp phải xa rời. Hơng vị xa lạ đã chuyển thành vị nghẹn ngào của nớc mắt chia ly, nuối tiếc một thời áo
trắng với bao điều thú vị. Em chợt hiểu ra rằng, cái mà tạo hoá ban tặng cho con ngời, trong chốc lát con ngời cũng
phải trả ơn tạo hoá bằng Xa cách.
Trờng THPT ơi! Những bớc chân của những ngời bạn lớp 12 trong những ngày đến trờng và những giờ học thể
dục đã tạo nên những lối mòn quen thuộc. Mỗi bớc đi, mỗi kỷ niệm đã in đậm trên sân trờng, đó sẽ là những tình cảm
sâu sắc nhất theo suốt cuộc đời và sự nghiệp mai sau.
Thầy cô ơi! Những bài giảng mê say, những hạt bụi phấn vẫn còn vơng trên mái tóc, những phút hỏi bài nín
thở hay những hình phạt khi chúng con mắc lỗi vẫn còn đâu đây trên những bớc đờng chúng con đi. Con đò ng-
ời đa chúng con sang sông chở đầy tình thơng và trách nhiệm sẽ là túi hành trang cho chúng con hớng tới ánh sáng trí
tuệ loài ngời.
Bạn bè ơi! Bàn ghế còn níu giữ, điệu cời giọng nói vẫn còn văng vẳng đâu đây. Cái giá rét của mùa đông hay
cái oi nồng và những cơn ma rào mùa hạ không thể xoá nhoà kỷ niệm đã khắc sâu nơi này. Ba năm bên nhau thế mà
giây phút này ta đã phải trao nhau Dòng lu bút cha kịp ghi đã ớt nhoà, cái ôm từ biệt lu luyến mãi chẳng muốn
rời. cỏc thành viên, nay còn lại , mỗi lần xa ấy là một lần nhớ Ngàn lần kỷ niệm và vạn lần thơng.
Các bạn 12 ơi! Sắp tới chúng ta phải đối mặt với những kỳ thi gay go và đầy thử thách. Hãy đặt niềm tin, sức
mạnh của bản thân, hãy nghĩ tới thầy cô, bè bạn và ngời thân. Họ là niềm cổ vũ lớn nhất cho chúng ta vợt qua để đặt
chân trên con đờng vinh quang mà mình đã chọn.
Quá khứ cũng mãi chỉ là quá khứ chúng mình tạm thời xa nó một thời gian có thể rất dài, nhng chúng ta sẽ
gặp nhau ở tơng lai. Chỉ cần trong mỗi trái tim nhỏ bé của chúng ta luôn có hình bóng nhau thì mãi mãi sẽ không bao
giờ xa cách.
Thầy cô ơi! Cho chúng con đợc nói lời cảm ơn chân thành nhất. Chúng con hứa sẽ mang những hành trang mà
thầy cô đã trao cho để cống hiến cho cuộc đời, cho Tổ quốc. Một ngày gần nhất, chúng con sẽ trở lại thăm trờng, thăm
lớp, thăm lại thầy cô.
Bạn hiền thân mến, hãy cố gắng vợt qua mọi thử thách, mọi kỳ thi sắp tới, để rồi:
Ta sẽ đợi cho mùa hè tắt nắng
Gặp lại nhau trong chiến thắng vinh quang



×