Tải bản đầy đủ (.doc) (10 trang)

Hài kịch không thể nhịn cuoi- Tấm Cám th¬i @

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (84.39 KB, 10 trang )

hài Kịch: Tấm Cám thời @
Cảnh 1:
Ngời dẫn chuyện đọc lời giới thiệu:
Ngày nảy ngày nay, ở 1 làng kia, có đôi vợ chồng sống rất hạnh phúc. Nhng
thật bất hạnh, ngời vợ đã mất sau khi sinh đợc cô con gái đầu lòng. Ngời
chồng đành phải lấy vợ hai về chăm con nhỏ. Cô gái đợc đặt tên là Tôn Nữ
Lấm Tấm. Chẳng bấy lâu sau, ngời vợ hai cũng sinh đợc 1 cô con gái mang 1
cái tên ko thể mĩ miều hơn là Tôn Nữ Lung Linh Bành Thị Mộng Cám.
Lại một ngày kia, thật bất hạnh cho Tấm, vì một cơn gió độc, cha cô qua đời,
để lại con côi sống cùng dì ghẻ. Mời bẩy năm qua, năm nào cũng thế, tháng
nào cũng vậy, ngày nào cũng tơng tự, Tấm phải đầu tắt mặt tối làm lụng. Sáng
sớm tinh sơng, Tấm phải dậy dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ, nấu cơm
, chăm lợn, chăm gà, chăm con Béc-giê (vật cng của mụ dì ghẻ), chăm con
Tôm (con mèo của Cám),... Hết việc nhà, Tấm lại phải lo việc đồng áng. Tối
đến cũng chẳng đợc nghỉ ngơi, mẹ con Cám ko ngớt vẽ việc cho Tấm. Trong
khi đó, Cám đợc mẹ cng chiều hết mực, suốt ngày chỉ chơi hoa bắt bớm hay
ngồi nặn mụn, sang sửa nhan sắc.
Ngời dẫn chuyện vào sau cánh gà. Hai mẹ con Cám và Tấm ra.
Mụ dì ghẻ đếm tiền còn Cám thì ngồi soi gơng nặn mụn, tô son trát phấn, sơn
sửa móng tay. Tấm thì cầm chổi quét nhà.
Mụ dì ghẻ đa tay bấm đốt, miệng lẩm nhẩm tính:
- Nhất,nhị, tam, tứ, ngũ, lục, thất, bát,...Chết!
Cám hoảng hốt, quay ra hỏi:
- Ai chết hả mẹ?
Dì ghẻ:
- Không! Là tao tính sắp đến ngày rằm trung thu rồi, vờn bởi nhà ta đã chín,
phải mau hái đi chợ cho đợc giá. Bởi nhà mình năm nay sai lắm nhng nếu đem
bán một hôm thì không đợc giá, có bằng đổ đi. Mình con Tấm đi bán cũng
không xuể... Con Tấm đâu?(quát to).
Tấm:- Dạ!...Dạ!...(Tấm cầm chổi chạy vội vào đến trớc mặt dì ghẻ). Dì bảo gì
con ạ?


Mụ dì ghẻ:- Ngày mai có chợ phiên, hai đứa mày hái bởi, mỗi đứa một thúng
đem ra chợ bán. Đứa nào bán hết,về trớc thì tao sẽ cho ít tiền tiêu, đứa nào
không bán hết thì tao đánh đòn.
Tấm:- Tha dì, vâng ạ!
Cám vội quay ra, mắt sáng lên:- Thật hả mẹ? Shopping vốn là sở trờng của
con. Phen này lại có tiền xài đồ hiệu rồi!
Cảnh 2:
Ngời dẫn chuyện đứng sau cánh gà (đọc): Sáng hôm sau, với lực hấp dẫn của
tiền, Cám dậy sớm cùng Tấm đội bởi ra chợ bán. Trong khi Tấm đon đả
1
chào mời khách mua thì Cám vừa thấy cửa hàng quần áo mở cửa đã bỏ cả rổ
rổ bởi để chen vào hàng soi mói, nâng lên đặt xuống, xem hết quần nọ lại áo
kia...
Cảnh chợ:
Tấm đon đả chào mời:- Mời các bà, các bác, các cô, các chú, các anh, các chị
mua bởi đi ạ! Bởi ngon ngọt lắm ạ!
Cám chạy ra hàng quần áo. Cám:
- Ôi! Hôm nay bà bày bán nhiều quần bò, áo bó gớm nhỉ! Xem nào...Cái nào
đẹp nào...
Ngời dẫn chuyện:- Cứ thế, đến gần tra, chợ sắp tan,Tấm đã bán hết thúng bởi
còn Cám thì vẫn mải mê xem áo, thử quần.Tấm cắp cái thúng không đến cửa
hàng quần áo gọi Cám về.
Cám thấy Tấm gọi mới nhớ ra nhiệm vụ, vội khóc xin Tấm:
- Chị Tấm ơi!Chị tài quá! Chị đã bán hết rồi à? Em cha bán đợc quả nào, về
mẹ mắng chết! Hu...hu...Làm sao bây giờ?
Tấm vốn rộng lợng, thấy Cám khóc lại mủi lòng.
Tấm:- Thôi, nín đi em! Hôm nay, bởi đợc giá. Chị sẽ chia đôi số tiền chị bán
đợc cho em. Hai chị em mình cùng về, dì sẽ không mắng đâu...
Cám:- Ôi! Chị Tấm của em quả là number one! Em đã dùng hết tiền mang đi
mua nhiều áo quần mới đẹp lắm. Em mua cho chị cái áo này. áo của chị rách

rới quá rồi, chị vào mặc thử đi.
Tấm:- Cảm ơn em! Nhng chị...(lỡng lự).
Cám:- Chị nhận đi! Không thì em không lấy tiền của chị và không về nhà đâu.
Chị cứ vào thử xem, nếu không vừa size, em sẽ bảo bà chủ đổi lấy cái khác.
Trong khi Tấm vào phòng thử đồ (ra sau cánh gà), Cám bảo Tấm đa túi đựng
tiền cho Cám cầm hộ.
Cám:- Chị Tấm ơi! Chị đa túi tiền đây em cầm hộ cho chắc kẻo khi thử áo chị
lại đánh rơi.
Tấm:- ừ, em cầm hộ chị.
Thế là nhân đó Cám cầm tiền, cắp thúng về luôn.
Cám(hí hửng):- Tiền trong tay ta là của ta! Hé...Hé... (Nói với chủ cửa hàng
quần áo) Thôi, tôi về trớc đây.Tấm vừa bán bởi đợc nhiều tiền lắm, chốc thử
đồ xong ra chị ta sẽ trả tiền cho bà.(Đi vào sau cánh gà)
Tấm ra:- Bà chủ ơi! Cháu mặc cái áo này rất vừa, lâu quá rồi cháu không đợc
mặc áo mới...Ô! Em Cám đâu ạ?
Bà chủ cửa hàng:- Cám vừa về rồi. Thế nào? Cháu ng mua thì trả tiền bà để
cho.
Tấm (ngạc nhiên):- Cám bảo đã mua tặng cháu rồi mà?
Bà chủ cửa hàng:- Đâu có! Con Cám đã trả đồng nào đâu!
Tấm buồn rời rợi:- Vậy ? Thế mà cháu cứ tởng hôm nay Cám tốt tính đột ngột.
Ai dè...
2
Tấm trả lại chiếc áo và lầm lũi đi về....
Cảnh 3:
Đi đến giữa đờng, Tấm ngồi thụp xuống, khóc nức nở. Bụt xuất hiện (trang
phục- quần áo hiphop, túi giắt 2 ĐTDĐ đồ chơi trẻ em 5000đ/1cái) trong
tiếng nhạc sàn vui nhộn.
Bụt (đọc ráp):- Ai khóc đấy? Có ta đây! Nơi nào có tiếng khóc thì ta tới liền!
Oh!Year! (Quay xuống nói với khán giả) Tất nhiên là trừ nhà hộ sinh!
Bụt đến bên Tấm hỏi:- Vì sao con khóc?

Tấm ngớc lên, mắt ráo hoảnh hỏi:- Mày là thằng nào?
Bụt vừa giơ thẻ vừa nói:- Thời buổi này tốt xấu lẫn lộn, đi đâu cũng cần có
chứng minh th. Nhìn đây! Ta là Bụt- chuyên gia giúp đỡ những kẻ khốn khổ.
Còn con, vì sao con khóc?
Tấm (khóc lớn):- ối! Bụt ơi!...Dì bảo 2 chị em con đi bán bởi, ai bán đợc hết
trớc về dì sẽ cho tiền thởng. Nào ngờ, Cám lừa con, lấy hết tiền của con về trớc
rồi. Con mà về bây giờ chắc chết đòn với dì! Hu...hu...
Bụt:- Thôi! Nín đi con! Về cố mà chịu trận đòn hôm nay. Nhng ta bảo con
cách này. (Bụt móc từ túi ra một con lợn đất).Ta cho con con lợn đất này, từ
ngày mai mang bởi ra chợ bán, con bớt mỗi hôm vài đồng bỏ vào đây, đến khi
bán hết vờn bởi, con cũng thủ đợc khối đấy. Cha hết đâu! Đặc biệt con lợn này
còn có phép lạ, con cứ bỏ vào 1 đồng thì sau 1 ngày nó lại nhân lên 10 đồng
đấy!
Tấm:- Sao Bụt không cho con tiền luôn mà lại cho con con lợn rỗng này?
Bụt:- Con khôn đấy! Nhng con xem, ta vừa đi sắm hàng hiệu, tiêu tiền triệu về
thế này (chỉ vào áo quần), lại thêm 2 cái di động sành điệu (móc từ túi quần
ra) nghe, gọi suốt ngày, lơng ta tiêu cha hết tháng đã âm thì còn đâu tiền mặt
cho con.
Điện thoại của Bụt đổ chuông (nhạc hot).
Bụt:- Oh!Year! Mr Bụt đây! Bút trợ lý đấy hả? Có chuyện gì vậy? ở cầu Phú
Lơng, tp. Hải Dơng lạicó cô gái bất hạnh than khóc à? Rồi! Ta sẽ đến đó ngay
đây!
Một chiếc điện thoại khác của Bụt lại đổ chuông (nhạc hot).
Bụt:- Oh! Hello baby! Bà nó đấy hả? Có chuyện gì đấy? ở hồ Trúc Bạch, Hà
Nội lại có chàng trai thất tình than khóc à? Rồi! Ta sẽ đến ngay đây! (Nói với
khán giả) Gớm thanh niên ngày nay chỉ thích tìm đến sông hồ giải tỏa buồn
phiền thôi! (Nói với Tấm) Đấy con xem, ta bận quá! Con cứ làm nh lời ta nhé
rồi con sẽ toại nguyện. Ta đi đây.(Nhạc sàn nổi lên).
Bụt đi đợc hai bớc lại quay lại bảo Tấm:- ấy quên! Khi con cho lợn ăn phải
đọc câu:(Bụt đọc ráp) Lợn ơi!Lợn hỡi! Ăn tiền vàng tiền bạc nhà ta chớ ăn

tiền lẻ, tiền xu nhà ngời. Phải bảo thế thì tiền con bỏ vào mới sinh sôi đợc.
Nhớ nhé! Ta đi thật đây.(Bụt đi vào sau cánh gà. Tấm cảm ơn Bụt rồi hí hửng
cầm lợn đi vào sau cánh gà).
3
Cảnh 4:
Mẹ con Cám ra.
Mẹ Cám ngồi trên ghế. Cám chạy ào vào.
Cám:- Mẹ ơi! Con đã về!
Mẹ Cám:- Ôi!Con gái ta giỏi quá! Con bán đợc bao nhiêu tiền vậy?
Cám cầm nắm tiền xòe ra trớc mặt mẹ.
Cám:- Nhiều tiền cha mẹ? (Cám đa một ít cho mẹ còn phần lớn bỏ vào túi
mình) Chỗ này là mẹ thởng cho con!
Mụ dì ghẻ (chửi yêu):- Cha bố cô! Chỉ đợc cái thế là nhanh!
Tấm về, vẻ mặt lo sợ:- Con chào dì!
Mụ dì ghẻ:- A! Bây giờ mới vác mặt về? Tiền đâu?
Tấm:- Dạ!...Con...
Cám:- Chắc lại ăn quà hết rồi mẹ ạ! Lúc con về còn thấy chị ta ngồi chễm chệ
trên ghế hàng bánh đúc cơ đấy!
Mụ dì ghẻ (hét lên vừa cầm chổi hoặc guốc đuổi đánh Tấm):- Đồ ăn hoang
phá hại! Đánh cho chừa cái thói h thân này!...Đứng lại ngay con kia!...Mày
chết với bà!...
Tấm chạy quanh sân khấu mấy vòng, mụ dì ghẻ vừa đuổi theo vừa chửi vừa
đánh. Cám nguýt dài, cời đắc ý. Ba ngời vào sau cánh gà.
Cảnh 5:
Một tên lính của nhà vua quát loa thông báo:-
Loa!...Loa!...Loa!...1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,J, Q, K, A.... Chiềng làng chiềng chạ,
thợng hạ tây đông...Kính tha quý cụ, quý ông, quý bà, quý các cô nơng xinh
đẹp! Chủ nhật tới đây, nhà vua đáng kính, vừa đi du học ở Ha-vớt về, sẽ mở
cuộc thi Nữ Hoàng Tài Sắc, chọn ra một ngời cùng mình ngự trị cả vơng quốc
này. Loa!...Loa!...Loa!...Xin mời các quý cô nơng mau mau về kinh ứng thí.

Còn các cô bác, xin hãy theo dõi qua cầu truyền hình vtv3 hoặc đến cổ vũ cho
cuộc thi tại cung văn hóa hữu nghị Việt- Xô. Ai có dế cng (là di động ấy) thì
hãy soạn tin theo mẫu: HT (tức Hôn Thê- mã số chơng trình nhà vua tuyển
vợ), dấu cách số báo danh thí sinh đăng quang, dấu cách số ngời có cùng dự
đoán, rồi gửi tới tổng đài 1900 8888 để bình chọn. Ai mà may mắn, đoán đúng
mời mơi sẽ đợc thởng ngay tức khắc một con SH sành điệu!
Loa!...Loa!...Loa!...1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,J, Q, K, A....(Đi vào sau cánh gà)
Cảnh 6:
Mẹ con Cám, Tấm.
Mụ dì ghẻ:- Con nghe thấy gì không?
Cám:- Ôi! Cơ hội đổi đời của con!
Mụ dì ghẻ:- Và cũng là của mẹ!
Cám:- Mẹ hãy cho con đi mua sắm áo quần, trang sức để đi ngay thôi!
Mụ dì ghẻ:- ừ!...
4
Cám:- à!Mẹ ơi! Con thấy con Tấm dạo này cứ ngâm 1 câu rất lạ Lợn ơi!Lợn
hỡi! Ăn tiền vàng tiền bạc nhà ta, chớ ăn tiền lẻ, tiền xu nhà ngời. Hay nó
bớt tiền bán bởi bỏ lợn mẹ nhỉ? Mẹ con ta phải lừa nó đi đâu, tìm lấy nốt chỗ
tiền đó rồi đem tiêu luôn một thể?!
Mụ dì ghẻ:- ừ! Chúng ta tìm xem ở xó bếp nó vẫn ngủ ấy. Nhng để mẹ đuổi
nó đi đã.(Quát to) Con Tấm đâu?
Tấm:- Dạ!...Dạ!...Tha dì! Dì gọi gì con ạ? (Tấm chạy ra, mặt còn lấm nhọ bẩn
vì từ bếp lên).
Mụ dì ghẻ:- Lúa nhà ta ngoài đồng đang bị rầy nâu. Mày cầm cái bình và lọ
thuốc sâu này đi phun hết các ruộng rồi về.Nếu mày không phun hết, để lúa
hỏng thì phải tự uống hết đấy, biết không? Khôn hồn thì đi mau cho sớm.
Tấm:- Dạ!...Dạ!...(Tấm đi ra sau cánh gà)
Mẹ con Cám lục đợc con lợn đất của Tấm, đập vỡ tan, lấy tiền đi mua sắm.
đến tối, Tấm về, tìm không thấy lợn,òa khóc:- Hu!...Hu!...Lợn mất rồi! Lợn
ơi!...Lợn ơi!...Hu!...Hu!...

Bụt lại xuất hiện trong tiếng nhạc vui, lợn một vòng vừa đọc ráp Ai khóc
đấy? Có ta đây! Nơi nào có tiếng khóc thì ta tới liền!Oh!Year!.(Nói với
Tấm) Vì sao con khóc?
Tấm:- Bụt ơi! Con lợn tiết kiệm của con bị ai lấy mất rồi! Hu!...Hu!...
Bụt(bấm đốt ngón tay):- Mất vào giờ ngọ đúng không?
Tấm:- Con cũng không biết. lúc tra, dì sai con ra đồng phun thuốc sâu cho 7
sào ruộng. tối mịt con mới về, giờ tìm đến thì đã mất rồi.
Bụt:-Thôi! Đúng mẹ con Cám bày mu lấy rồi.
Tấm:- Hu!...Hu!...
Bụt:-Thôi! Nín đi con! Con ra vờn tìm các mảnh vỡ của con lợn đó, đem chôn
xuống 4 chân giờng rồi sau sẽ có dịp cần đến. Thế nhé con! Đừng khóc nữa!
Hai chuông điện thoại của Bụt lại reo.
Bụt:- Đấy! Lại có ngời cần giúp nữa rồi. Ta đi đây.
(Bụt đi,Tấm ra vờn nhặt các mảnh vỡ của lợn đất. Hai ngời đi vào sau cánh gà)
Cảnh 7:
Ngày chủ nhật đến, mẹ con Cám chải chuốt đi dự hội.
Dì ghẻ:- Con ạ! Con cần kết hợp phongcách phơng Đông lẫn phơng Tây thì sẽ
độcđáo, ăn đứt tất cả!
Cám:- ý mẹ thật tuyệt! Quả đúng ý con! Nhà Vua du học ở Mỹ về nhng Vua
vẫn là ngời Việt Nam mà ngời Việt Nam thì Hoa chanh nở giữa vờn chanh/
Thầy u mình với chúng mình chân quê (ngâm, cời đắc ý). Phen này giải nhất
chi nhờng cho ta!
Tấm thấy mẹ con Cám rộn ràng chuẩn bị đi thi cũng khao khát đợc đi, hi vọng
có dịp thoát khỏi ách khổ sai của mẹ con Cám.
Tấm:- Dì ơi! Dì cho con đi dự hội với!
5

×