Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (72.01 KB, 2 trang )
Đề 18: Suy nghĩ của em về nhân vật chị Dậu qua đoạn trích “Tức nước vỡ
bờ” (tiểu thuyết Tắt đèn của Ngô Tất Tố)
Chị Dậu phải dứt tình “bán con gái đầu lòng cùng đàn chó” để nộp
sưu cho chồng, nào ngờ chị còn phải đóng thêm một suất sưu của chú Hợi-
em chồng đã chết từ năm ngoái. Anh Dậu vẫn bị trói, đánh cho chết đi sống
lại nhiều lần và bọn chúng đem trả cho chị Dậu trong tình cảnh “thập tử
nhất sinh”. Sáng hôm sau, vừa tỉnh lại một lát. Run rẩy vừa kề bát cháo đến
miệng thì bọn cai lệ, người nhà lý trưởng hùng hổ xông vào định trói anh
Dậu giải ra đình. anh hốt hoảng “lăn đùng ra không nói được câu gì”.
Trong những lần chống trả lại thế lực đen tối của xã hội, đây là lần
chống trả quyết liệt nhất. Một mình chị đánh trả lại cả một bọn “đầu trâu
mặt ngựa”, “tay thước, tay đao”. Sức mạnh của lòng căm thù, tình yêu
thương chồng tha thiết đã tiếp thêm nghị lực cho chị để chị chiến thắng kẻ
thù áp bức chị.
Hình ảnh chị Dậu trong đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” trong tiểu thuyết
Tắt đèn đã làm sáng tỏ điều đó. Phải thấy rõ rằng chị Dậu là một phụ nữ rất
yêu thương chồng. Trong hoàn cảnh chồng bị đau ốm, vừa tỉnh lại đã bị cai
lệ và người nhà lý trưởng đến bắt, tình thế hiểm nguy, tính mạng chồng bị đe
doạ chị đã hết lời van xin “hai ông làm phúc nói với ông lý cho cháu khất”.
Chị tự kiềm chế, nín chịu, dằn lòng xuống để cầu khẩn thiết tha: “Xin ông
dừng lại, cháu van ông, ông tha cho, ...” nhưng bọn chúng không chút động
lòng, một mực không buông tha, chạy sầm sập đến trói anh Dậu.
Tức quá, không thể chịu được nữa, chị Dậu liều mạng cự lại: “chồng
tôi đau ốm không được phép hành hạ”. Tình thế ấy buộc người đàn bà quê
mùa, hiền lành như chị Dậu phải hành động để bào vệ tính mạng chồng, bảo
vệ cuộc sống của chính mình và các con. Chị dùng lí lẽ đanh thép để cự lại,
cách xưng hô đã thay đổi, tỏ thái độ ngang hàng, kiên quyết sau khi đã chịu
đựng, nhẫn nhục đến cùng. Bị dồn vào thế chân tường, không còn con
đường nào khác, chị phải đánh trả lại bọn chúng - cai lệ và người nhà lí
trưởng.
Cái tát giáng vào mặt chị như lửa đổ thêm dầu, làm bừng lên ngọn lửa