Tải bản đầy đủ (.doc) (5 trang)

tiêu phẩm

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (108.77 KB, 5 trang )

CÔNG ĐOÀN GIÁO DỤC HUYỆN NÚI THÀNH
CÔNG ĐOÀN CS - TIỂU HỌC LÊ VĂN TÁM
TIỂU PHẨM DỰ THI: CHUYỆN NHÀ ÔNG SÁU
Dẫn chuyện:
Sáng nay cô giáo đến lớp sớm hơn mọi hôm.Nhìn quanh lớp học một lượt cô thở
dài,giọng buồn buồn hỏi cả lớp:
“Em Linh hôm nay vẫn nghỉ học hả các em?”
Tiếng trả lời đồng thanh của cả lớp : “Vâng ạ!”
Vậy là đúng thật rồi! Linh đã nghỉ học luôn rồi.
Linh là con gái đầu lòng trong một gia đình nghèo. Nhà có ba chị em gái. Ba mẹ
Linh làm việc vất vả lắm mới nuôi được ba chị em ăn học. Linh thấy thương ba mẹ lắm,
nhất là mẹ. Mẹ suốt ngày quần quật với công việc ruộng vườn, nhà cửa. Mỗi khi đến lúc
đóng tiền trường, mẹ phải tảo tần chạy ngược, chạy xuôi. Vay mượn tiền để con ăn học.
Ấy thế mà mỗi khi say xỉn ba cứ la mắng mẹ hoài. Linh buồn lắm, và em đã kể hết hoàn
cảnh gia đình cho cô giáo nghe .Thì ra là lần tâm sự của em và cô giáo hôm ấy là lần cuối
cùng em đến lớp. Cô cảm thấy thương Linh quá. Cô giáo như sực nghĩ ra điều gì? Cô nói
to một mình: “Không, mình phải làm một điều gì đó để giúp Linh đến lớp trở lại, giúp ba
Linh thoát khỏi suy nghĩ cỗ hủ, lạc hậu kia, để mẹ Linh đỡ vất vã phần nào”.
Cuối buổi học hôm đó, cô không về nhà mà đến thẳng nhà Linh.
Tại ngôi nhà ông Sáu hôm ấy :
Chị Sáu( mẹ Linh) : “Linh ơi ! Con hãy đi học lại, mẹ sẽ cố gắng chạy tiền cho con và
khuyên nhủ ba để con tiếp tục đến trường”.
Linh : “Không mẹ ơi! Con cũng rất thích đi học lắm, nhưng hoàn cảnh nhà mình thế
này , con thương mẹ lắm. Thôi để con nghỉ học phụ mẹ bán vé số , nuôi ba em đi học”.
Chị Sáu: ( khóc ) hát :
Hò ơi con ơi hãy gắn vượt qua
Bao nhiêu gian khó bấy nhiêu huy hoàng
Thương con mẹ nuốt ngậm ngùi
Con lo mà con lo ăn học thành tài, chứ thành tài mới xong.
Linh + Mẹ : “Mẹ!” Hai mẹ con ôm nhau khóc.
Anh Sáu (bố Linh) Tay cầm chai rượu , ngã ngiêng vừa đi vừa hát :


“Con trai, con trai là nhất !
Cúng ông, cúng bà, giỗ tổ, con trai lo.
Ông đây không có con trai.
Làm chi, làm chi cho mệt xác, chết rồi, chết rồi chẳng ai lo”.
Linh: Chạy lại đỡ bố vào giường, lau mặt cho bố.
Chị Sáu: “Trời ơi ! Suốt ngày rượu chè, bê bết, chẳng lo làm lụng gì cả”.
Hát: Trời ơi ! Thấu hiểu cho tôi.
Chồng vô tích sự bết bê như thế này.
Trăm chuyện đều đổ đầu tằm.
Hỏi ai còn có nổi khổ này, hỡi ai ?...
Vừa lúc đó cô giáo bước vào.
Cô giáo: Em chào chị ạ!”
Chị Sáu: ( hơi ngạc nhiên ) “Ơ ! Cô là ...”
Linh: Từ nhà dưới bước lên.
“Ôi ! Em chào cô ạ!”
Cô giáo xoa đầu Linh, khen giỏi lắm.
Linh: “Quay lại nói với mẹ. Mẹ ơi ! Đây là cô giáo dạy con đấy mẹ” .
Mẹ : “À ! Mời cô. Mời cô ngồi xơi nước”.
Cô giáo : Nhìn quanh một lượt
“Dạ ! Em đến đây thưa với chị một việc : Chị cho bé Linh đi học lại. Em nó còn
nhỏ, ở nhà cũng chẳng làm được việc gì. Em biết gia đình hơi vất vã , vì tương lai con em
mình, chị cố gắng khắc phục. Em sẽ đề nghị nhà trường trích cho Linh suất học bổng hổ
trợ học sinh nghèo”.
Mẹ Linh: “Ừ, tôi cũng định ngày mai dắt em đến trường xin cô vào học. Cháu nghỉ cả
tuần nay rồi. Nhưng cứ ngại vì chưa có tiền đóng học phí...”
Cô giáo: “Chị cứ yên tâm cho cháu đến trường, còn chuyện học phí, tính sau”.
Cô giáo hỏi tiếp: “Anh nhà bị mệt hả chị?”
Anh Sáu: cựa mình ngồi dậy, “Bà nó ơi! Ai mà hỏi tui rứa?”
Chị Sáu: “Có cô giáo cái Linh đến chơi, ông dậy nói chuyện nè.
Cô giáo nào? lại bàn chuyện kế hoạch hóa gia đình chứ gì? Bà tiễn khách ngay tôi không

nói chuyện ấy đâu, thôi tôi ngủ tiếp đây hà”.
Linh: “Bố ơi! Cô giáo dạy con đấy bố, cô đến khuyên con đi học tiếp mà bố.
Anh Sáu: “Ừ,ừ, nói cô giáo ngồi chơi chờ bố tí”.
“Chào cô giáo,ôi, chao ôi, tôi cứ tưởng mấy cô dân số kế hoạch hóa gia đình ở xã chứ”.
Cô giáo: “Em chào anh, chuyện là thế này...”
Anh Sáu: “Thôi, thôi, được rồi tui biết rồi, cô định bảo tui cho con Linh đi học lại chứ
gì?ừ, thì tùy nó, Linh ơi! Ngày mai đi học lại nghe con! Ráng học kiếm cái chữ, đời bố đã
không chữ nghĩa gì rồi. Nhưng mà nè, tui định cho nó học hết năm này thì nghỉ. Con gái
mà học làm gì nhiều,ở nhà ,có chồng ,nuôi con thế là xong, như mẹ nó này”.
Bà Sáu: “Đấy, cô thấy đấy, rứa mà bảo sao tôi không khổ được chứ”.
Hát: Chị em cuộc sống thảnh thơi
Còn tôi thì khổ một đời vào ra
Cũng vì ông cứ gái trai trong nhà...
Cô giáo: “Anh ơi! Trai mà chi, gái mà chi
Con gái hiếu thảo mặn mà còn hơn
Thôi thì anh đừng có giận ,có hờn
Xác định cho kĩ chớ nên đẻ nhiều.”
Anh Sáu: “Thôi đi cô ơi, cô không biết thì thôi”.
Hát: Cô thì lí lẽ đủ điều
Ba đứa con gái bấy nhiêu tôi thấy phiền
Nỗi mong một đứa con trai
Nối dõi tông đường ,chứ nối dõi tông đường, rạng rỡ dòng tộc ta.
*Vừa lúc đó hai chị cộng tác viên đi dân số đi vào...
Anh Sáu: “Lại nữa ,tôi thấy hai người đó là tôi dị ứng ngay hà”.
Chị Vân: “Dạ em chào cả nhà, nhà ta hôm nay đông đủ,vui quá nhỉ”.
Anh Sáu: “Chào hai chị, sao siêng đến nhà tui chơi quá vậy?”
Dẫn chuyện: Sau một hồi làm quen với nhau, chị Vân ,chị Hà, cô giáo cùng cộng tác
thuyết phục anh Sáu.
Chị Vân: “Hôm trước tụi em đã trao đổi với anh chị về việc kế hoạch hóa gia đình. Hôm
nay em qua đây mong sao anh chị bàn bạc để tham gia thực hiện kế hoạch hóa gia đình,

góp phần làm cho đất nước phồn vinh ,gia đình hạnh phúc”.
Chị Hà: “Việc thực hiện sinh đẻ có kế hoạch chính là tự làm cho cuộc sống gia đình
mình thêm ấm no hạnh phúc đấy anh chị ạ!”
Chị Sáu: (hát) Nghe lời các chị bảo ban
Tôi đây đã hiểu rõ ràng quyết tâm
Khuyên ông hãy mở cỏi lòng
Cùng tôi suy xét mong ông hiểu dùm, hiểu dùm cho
Con đông khổ lắm ông ơi,
Ốm đau ăn học lòng tôi héo mòn...
Cô giáo: “Anh Sáu ơi!
Sinh con chăm sóc không tròn
Mẹ cha vi phạm luật quyền trẻ em
Mong rằng anh chị hiểu thêm
Thực hiện kế hoạch ấm êm gia đình”.
Chị Sáu: “Thôi ,thôi thì kế hoạch đi ông, để mình lo cho con ăn học, gia đình càng thêm
ấm êm hơn”.
Anh Sáu: “Thôi ,thôi, các cô các chị hãy về ngay cho tôi nhờ, còn bà nữa.”
Hát: Đừng có lắm lời phân bua
Tôi quyết định sinh được con trai
Cháu đàn con đống tương lai rạng ngời
Con đông vui lắm chứ sao?Trời sinh voi sinh cỏ ,chứ mắc cái gì mà lo.
Chị Vân: “Anh Sáu à! muốn có cuộc sống hạnh phúc ấm no, phải kế hoạch gia đình thôi
anh ạ! Có như vậy mới điều chỉnh hạn chế gia tăng dân số ,ngoài ra còn bảo vệ sức khỏe
bà mẹ và trẻ em nữa đó anh”.
Chị Hà: “Nếu anh sinh thêm đứa con thì đòi hỏi phải tăng thêm mọi thứ”.
Tất cả cùng hát: Nào là ăn uống rồi lại áo quần.
Tiền học tiền trường ,tiền mua sách vở
Tiền tiêu lặc vặt tiền phải tiền không
Tiền đám ,tiền đình ,tiền đâu cho đủ.
Chị Vân: (hát ) Chưa kể con cái bỏ học làm xa

Đua bạn học đòi ,ăn chơi tật xấu
Làm cha ,làm mẹ phải bận tối đầu
Rồi thì tiền đâu để lo cho hết
Thế thì cha chết mẹ lại ốm đâu
Các cảnh khốn cùng chắc anh cũng hiểu
Đến khi sự việc khổ sở ,ôi thôi!
Trách trời sinh voi mà không sinh cỏ...
Anh Sáu: Hát: Nghe lời phân tỏ ,vận động rõ ràng
Cái khổ rành rành tôi đây đã thấy
Tham gia thực hiện kế hoạch gia đình
Xã hội văn minh ta quyết thực hành.
Chị Sáu: “Ông ơi! vậy là ông đồng ý kế hoạch rồi hả ông? Ôi, tôi thật sự vô cùng sung
sướng”.
Anh Sáu: “Cái bà này, coi cái mặt thấy mà ghét chưa....”
(nói tiếp): “Nhưng mà kế hoạch kiểu sao đây? Tôi thấy hơi lo lo...”
Chị Hà: “Không có gì đâu anh. Đây là tập tài liệu hướng dẫn một số biện pháp tránh thai
hiện đại, đạt hiệu quả cao và thích hợp cho từng độ tuổi,cho các cặp vợ chồng.Anh xem
đi có gì cần giải thích em sẽ nói rõ hơn cho”.
Anh Sáu: (cầm tập tài liệu xem xem) nói: “Bà ơi, bà xem đi, tui nhìn dô thấy chữ nào
cũng như chữ nào...”
Chị Sáu: “Có ông ,chứ tôi thì được mấy chị đây lâu ni giải thích rõ tôi biết rồi, thôi bây
giờ tôi bàn với ông như thế này ,ông chịu hông?”
Anh Sáu: “Ừ, thì bà cứ nói đi, tui chiều liền hà.”
Chị Sáu: (nói nhỏ vào tai ông Sáu ): “Mình chọn biện pháp đặt vòng ông ha”.
Anh Sáu: gục gục, ừ,ừ, cười ,cười...
Chị Sáu: “Thế nghe! Quyết định vậy nghe, ngày mai tôi lên xã làm ngay đấy mấy chị”.
Chị Vân, chị Hà, cô giáo: “Hoan hô anh chị”.
Linh: ( từ trong nhà chạy ra) “Bố ơi! vậy là bố không còn đòi sinh em trai nữa hả bố?
hoan hô bố nhiều lắm!”
Bố: “Lâu nay do suy nghĩ lạc hậu, bố đã làm khổ mẹ và các con nhiều, bố xin lỗi các

con,bà nó ơi! Tha lỗi cho tôi nghe bà”.
Cô giáo: “Ôi, chị em ơi, cuộc sống hôm nay đang bừng nở hoa, nào chúng ta cùng hát lên
đi nào!”
Tất cả cùng hát:
Như thế từ đây, như thế từ đây
Cùng nhau gắng sức, làm cho thật tốt
Giúp đỡ mọi người kế hoạch đi bạn ơi!
Ta quyết hai con/ ta quyết hai con
Con khỏe mẹ vui/ con khỏe mẹ vui
Làm ăn no ấm ,phát triển kinh tế.
Hạnh phúc gia đình, xây dựng nước nhà - rạng rỡ vinh quang...
Dẫn chuyện: Thưa quí vị! Qua tiểu phẩm này, đơn vị chúng tôi muốn gửi đến các bạn
một thông điệp: Hãy vì tương lai con em mình, vì một đất nước phồn vinh, tươi đẹp, vì
một xã hội công bằng dân chủ và văn minh. Mỗi chúng ta, mỗi gia đình hãy tự xây dựng
cho mình một gia đình ấm no, hạnh phúc. Để được như vậy, ta phải thực hiện tốt kế
hoạch hóa gia đình.Hãy luôn ghi nhớ; Mỗi gia đình chỉ nên có một hoặc hai con mà thôi.”
Xin chân thành cảm !
Tam Xuân - Tháng 11/2008
BÙI THỊ ÁNH MAI

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×