Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

Tiểu phẩm: Thức tỉnh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.37 KB, 4 trang )

Tiểu phẩm
Thức tỉnh
Nhân vật:
Cô giáo
Mẹ Quang
Lớp trởng
Bà chủ quán
Quang Tèo
Hòa B
Trang 1/4
Màn 1
+ Quang Tèo:
- (Tay xách cặp, dép, rón rén chạy ra khỏi lớp, mắt nhìn ngang
dọc...) Chà thế là thoát, không đứa nào biết ta chuồn cả. May thế...!
(Gặp lớp trởng đứng chặn trớc mặt). Ô kìa! Chào lớp trởng, lớp tr-
ởng đi đâu đấy?
+ Lớp trởng:
- Câu ấy phải để tôi hỏi bạn mới đúng chứ?
+ Quang Tèo:
- Thì tôi hỏi bạn hay bạn hỏi tôi thì có gì khác đâu?
+ Lớp trởng:
- Cậu nói hay nhỉ! Không khác là thế nào? Cậu đi đâu mà lén lén lút
lút thế kia?
+ QuangTèo:
- Ôi quên mất, tớ đau bụng quá (Ôm bụng vặn vẹo) Cậu để cho tớ về
nhà uống mấy viên thuốc, chốc tớ lại đến ngay. Cậu đừng nói với ai
nhé, uống thuốc xong tớ lại đến ngay mà.
+ Lớp trởng:
- Nếu cậu đau bụng thì xuống phòng y tế xin thuốc uống. Cậu không
đợc tự ý nghỉ học nh thế này đợc.
+ Quang Tèo:


- ấy cái bệnh của tớ không có thuốc nào chữa đợc cả, chỉ có mỗi
loại thuốc chữa đợc mà ở đây lại không có. ối giời... lại đau bụng
rồi ...đau quá... thôi để tôi đi kẻo tôi bục ruột ra bây giờ.
+ Lớp trởng:
- Không đợc, cậu không đợc đi để tớ lên báo với cô giáo đã.
+ Quang:
- Đã bảo không cần mà, uống thuốc xong tớ sẽ đến ngay thôi. Cậu
không tin hả? thì đây cầm lấy mà làm tin (ấn cặp sách vào tay lớp
trởng rồi chạy đi)
+ Lớp trởng: (gọi với theo)
- Quang ơi cậu không đợc đi đâu (lắc đầu) cậu này lại vờ vịt để đi
chơi đây mà.
Màn 2.
(Quang đi ra sân khấu gặp Hòa đang ngồi uống nớc ăn quà.)
+ Hòa:
- Ê Tèo mày đi đâu đấy?
+ Quang tèo:
- Chán học thích chơi thì đi chứ còn đi đâu nữa!.
+ Hòa:
- Chú mày hợp với anh quá. Thích gì anh chiều ?
+ Quang tèo:
- Thích gì à? bây giờ chỉ có món điện tử là khoái khẩu, nhng tiền học
phí mẹ cho em đi chơi hết từ hôm qua rồi.
+ Hòa:
- Ôi dào tởng chuyện gì hết tiền chứ gì? chuyện nhỏ. Nào hai chúng
ta đi chơi anh bao.
+ Quang tèo:
- Nhng ....anh ..anh bao cho em thật nhé ?
+ Hòa:
- Chả lẽ anh lại nói dối thằng em.

+ Quang Tèo:
- Đi quán nào bây giờ ?
+ Hòa :
- Quán bà Ba kều chứ còn quán nào nữa, quán này chơi hay lắm đi
thôi (Cả hai khoác vai nhau đi)
Màn 3.
(Cả hai bớc vào quán điện tử )
+ Hòa :
- Chủ quán đâu ?.
+ Chủ quán :
- Ôi hai cháu yêu quý của cô sao hôm nay đến muộn thế! có trò mới
hay lắm ......
- ........
- Cô dám chắc chúng mày chỉ có mà mê ly cúc cu. Vào đây vào đây
(ấn hai đứa vào chỗ ngồi) cứ vô t đi.( Cả hai ngồi vào máy chơi
thích thú, đang say sa thì nghe tiếng gọi)
+ Mẹ Quang (Từ ngoài trớc khi bớc vào đã gọi to)
- Quang ơi ! Quang ơi.. ơi!
+ Quang Tèo:
- Chết rồi mẹ tao đến, làm thế nào bây giờ (Trèo lên ghế nhìn rồi
chui tọt xuống gầm bàn)
+ Mẹ Quang (Từ ngoài bớc vào quán)
- Quang ơi ! Quang ơi.. ơi! Không biết là nó đi đờng nào, rõ ràng là
sáng nay nó đi học từ sớm. Thế mà vừa rồi cô giáo gọi điện về báo
là nó không học ở lớp lạ thật. Tôi tìm đến đây là quán thứ 7 rồi,
không lẽ nó đi chơi xa đến thế này à. Quang ơi ! Con ơi...
+ Hòa:
- (Cúi đầu xuống, lấy tay che mặt)
+ Mẹ Quang: (Ngó nghiêng nhìn thấy Hòa đang cúi đầu che mặt).
- Ơ kìa thằng Hòa phải không? thằng Quang nhà bác đâu?

+ Hòa:
- Dạ dạ... Cháu không biết ạ. Lúc nãy cháu thấy nó ở trờng mà.
+ Mẹ Quang:
- ừ thì lúc nãy có còn lúc này thì không. Bác đang cần tìm nó đây
(Nhìn ngó nghiêng) Cái gì kia đứa nào chui dới gầm bàn kia ra
ngay!
+ Hòa:
- (Chạy mất)
+ Quang Tèo:
- (Chui ra khỏi gầm bàn) . Dạ dạ..ạ con là Quang của mẹ đây ạ!
+ Mẹ Quang:
- Mẹ con gì ở đây! con học hành nh thế à? Bố mẹ vất vả sớm tối
chỉ mong cho con nên ngời, thế mà con bỏ đi chơi điện tử thế này
à. Con ơi là con ơi...(Rồi bà mẹ ngồi thụp xuống khóc)
+ Cô giáo: (Bớc vào)
- Kìa Bác bình tĩnh đã. Em Quang mới có hiện tợng bỏ học, may mà
các bạn ở lớp đã phát hiện ra và báo cáo với tôi nếu không sa đà
vào việc chơi điện tử sẽ sa sút việc học tập đấy ạ
(quay sang phía Quang)
còn Quang em đã thấy cái sai của mình cha ?
Quang (Cúi đầu)
- tha mẹ tha cô con sai rồi ạ.Hôm nay,trớc toàn thể học sinh
trờng Đông Mỹ con xin hứa với mẹ với cô từ phút này trở đi con sẽ
không bao giờ trốn học để đi chơi điện tử nữa.con hứa sẽ chăm chỉ học tập để
không phụ lòng của cha mẹ thầy cô.
Mẹ Quang:
Thật may phúc cho tôi, nhờ có cô và các cháu học sinh nếu không thì
con tôi hỏng mất.Thôi thì trăm sự tôi nhờ cả vào các thầy cô.
Cô giáo:
Bác ạ, việc giáo dục các cháu là sự phối kết hợp giữa gia đình và nhà

trờng, tôi mong rằng gia đình sẽ quan tâm đến các cháu hơn nữa, để
các cháu thực sự trở thành những đứa con ngoan .

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×