Những điều cần chú ý khi đi du lịch Sapa.
Chú ý 1:
Khoảng vài ngày trước khi đến du hí Sapa, đề nghị bà con cô bác giữ sức khỏe,
nên ăn uống bồi bổ hết sức có thể. Nếu cần thì làm luôn một cuộc cách mạng,
đảm bảo cơ chân cơ tay cơ bụng và tổng thể các loại cơ đạt được độ dẻo dai săn
chắc; mục đích trèo cho khỏe, leo cho cao, đi được lâu được bền. Tránh tình
trạng chân run, mắt mờ môi tái trên chặng đường hành quân
Chú ý 2:
Bà con chú ý nên thu vén đồ đạc, mang những thứ cần mang, không mang những
thứ không cần mang. Tránh trường hợp mang nhầm, khuân cả valise đồ dùng cá
nhân nhưng cuối cùng lại vẫn thiếu, mà lại cũng thừa. Mang gì là tùy ở nhu cầu
cá nhân và tùy theo mùa đi du lịch. Nhưng có mấy thứ khuyến cáo bà con cô bác
nên mang theo dù có đi vào mùa nào chăng nữa. Đó là kem chống muỗi và côn
trùng. Cá nhân em thì nếu có điều kiện, em thích mang thêm cả vợt muỗi nữa.
Tại em thích cái gì kêu vui tai, tàn sát ác liệt. Mang vợt đến đây thì vợt được cả
rổ muỗi là ít. Muỗi ở đây không hiểu là giống muỗi gì mà nó to kinh hoàng
khủng khiếp, phải gấp 3 gấp 4 lần muỗi Hà Nội. Đã thế lại còn đông như đi trảy
hội. Nó bay cứ vù vù như máy bay tập trận. Nhưng muỗi này đúng là muỗi dân
tộc, không phải muỗi thủ đô nên không tinh nhuệ. Chỉ được cái to khỏe đông
đúc, chứ nó hơi ngu ngu, biểu hiện là tác chiến rất lộ liễu và manh động, không
khôn ranh như muỗi Hà Nội. Muỗi HN có khi cả phòng có mỗi 1 con mà rình
mãi đập không chết, đốt êm rù bà rù nhưng ngứa ới là ngứa, điên hết cả người.
Còn muỗi Sapa rất thật thà, đốt đau nhưng dí vòi đến đâu là biết đến đấy. Vì thế
rất dễ bắt quả tang đang đâm vòi vào chân mình. Bà con tha hồ khua vợt, đập
muỗi giải khuây .
Chú ý 3:
Chú ý này dành cho chị em liễu yếu đào tơ, không chịu được khổ ải bao giờ, cứ
khắc nghiệt một cái là chỉ muốn ngất, điển hình là chứng say tàu xe. Trên đường
từ Lào Cai lên Sapa, chị em đừng có nghe giang hồ truyền miệng về độ đẹp, độ
nên thơ, phong cảnh hữu tình của Sapa mà hí hửng quá, phấn khởi quá. Tốt nhất
cứ phớt lờ những lời đồn đại của giang hồ, chị em ta cứ uống viên thuốc chống
say, nhắc bác tài xế hoặc ai đó đáng tin là nhớ gọi dậy khi đến nơi (không người
ta lại lừa bán đi Trung Quốc thì khốn), rồi yên tâm đánh 1 giấc ngon lành, khi
nào hết thuốc tỉnh dậy thì xe cũng đến nơi là vừa. Đừng có dại dột mà hớn hở
ngồi chờ mong ngắm cảnh “núi ấp ôm mây, mây ấp núi” quá, vì đường đi núi
non hiểm trở, ngoằn ngoèo uốn khúc lắm, cứ tí tởn cho lắm vào rồi lúc bác tài
bác ý cua cho vài đường thì chỉ có mặt xanh nanh vàng, nhìn cái gì cũng quay
quay bay bay , môi thì nhợt nhạt như người phải gió. Đấy là em dặn cho chị em
mong manh dễ vỡ nhé! Còn thanh niên trai tráng, sức khỏe dồi dào thì cứ hát hò
reo vui chụp ảnh đồi nương, thỉnh thoảng nhanh tay nhanh mắt còn chộp được cả
pô ảnh “Trên trời mây trắng như bông. Ở dưới cánh đồng mông trắng như mây”
nữa cơ, khí khí...
Chú ý 4:
Bà con cô bác mà đi tour theo công ty dịch vụ du lịch có uy tín thì không lo chứ
nếu tự tổ chức đi cùng gia đình hay đi theo nhóm thì cẩn thận. Dân ở đây đã qua
cái thời kỳ mông muội rồi nên giờ khôn ranh lắm, hay đánh vào vẻ mong manh
dễ vỡ của dân Kinh chúng ta để kiếm đồng ra đồng vào. Ví dụ như chuyện mình
thuê các đồng chí dân tộc dẫn đường, đồng chí ấy lợi dụng mình người Kinh
ngây thơ, đồng chí dẫn mình đến cái khe nước bé tí tẹo tèo teo đang chảy tồ tồ từ
trên cao xuống rồi bảo đấy là Thác Bạc huyền thoại! Điêu thế cơ chứ. Bà con
nêu cao tinh thần cảnh giác! Thác Bạc xịn phải là cái thác cao ới là cao, to ới là
to, mát ới là mát cơ nhá, là thác mà trèo lên đến nơi thì cũng thấy bạc hết cả mặt
ý nhá
Chú ý 5:
Đồ ăn ở Sapa cực kỳ đa dạng phong phú, ngon thì có ngon nhưng cũng dễ làm
tổn thương cái bụng yêu quý lắm. Vì thế, bà con cô bác nhớ mang theo 1 bịch
thuốc tiêu hóa (đấy là nói theo sách, còn ai ăn tạp, ăn tham thì mang theo vài
bịch cho nó yên tâm), phòng trừ trường hợp khẩn cấp, nửa đêm cứ chạy ra chạy
vào vừa mất ngủ lại vừa mất mặt với bà con khối phố nằm cùng phòng!
Chú ý 6:
Khi đi Sapa, bà con phải nhớ đổi thật là nhiều tiền lẻ, càng nhiều càng tốt. Đừng
có lười mà cầm toàn tiền chẵn to đẹp đi. Đến đấy bà con sẽ biết, các đồng chí
dân tộc toàn mượn cớ không có tiền lẻ trả lại để ngoắc vào cổ dân Kinh chúng
mình mấy thứ có cái tên mỹ miều là Thổ cẩm để thay thế tiền lẻ thối lại. Chẳng
còn cách nào khác, tiếc tiền, ta lại phải ngậm ngùi nhận. Người Kinh ta gọi cái
này là sáng tạo, cao hơn là thông minh, cao hơn tí nữa gọi là thủ đoạn, còn cấp
cao hơn cả gọi là… quân lưu manh! Biết thế nhưng “bọn nó” ngoắc cái nào vào
cổ ta vẫn phải ngậm ngùi nhận cái đấy, vì tiếc tiền, hức hức…
(Mấy quầy hàng, nhà sách, siêu thị dưới Kinh ở ta cũng hay viện cớ này để thối
lại bằng mấy cái kẹo cao su. Không biết ông tổ của mánh khóe này là Kinh hay
là dân tộc?!).
Chú ý 7:
“Đồng tiền đi liền khúc ruột” . Ông bà ta đã dạy rồi. Thế nên bà con cô bác đến
Sapa quán triệt tinh thần cảnh giác, “đồ đeo sau lưng là của nó, đồ đeo bên hông
là nửa của nó nửa của mình, còn đồ đeo trước mặt mới là của mình”. (Cái này lý
thuyết là thế, chứ thực tế có khi đeo trước mặt cũng là của nó nốt. Mở ngoặc cái
nữa là “nó” ở đây chỉ dân cướp giật móc túi). Nhìn mặt rõ là dân tộc, cứ ngơ ngơ
thế mà chỉ rình sơ hở là thó đồ của người ta. Ghét thế cơ chứ lại! Giả dụ có mất
đồ cũng phải ngậm ngùi chịu đựng, nhìn mặt nó kinh lắm. Chẳng may đòi lại nó
cú lên nó yểm cho cái bùa về không thuốc chữa thì khốn nạn cái thân. Thôi, của
đi thay người, chả dám dây dưa. Dân tộc gì mà sao ăn ở thất đức thế không
biết! ...
Chú ý 8:
Sapa có rất là nhiều dân tộc. Nào là Tày, Dao, Mán, Mông... Mỗi một loại dân
tộc lại chia làm nhiều loại nhỏ khác nữa. Điển hình là dân tộc Mông. Mông – có
rất nhiều loại Mông, mỗi Mông lại có một đặc điểm hình dáng kích cỡ màu sắc
khác nhau. Ví dụ như Mông xanh, Mông trắng, Mông đỏ, Mông đen, lại có cả
Mông hoa nữa đấy (tức là Mông được vẽ hoa vẽ lá. Loại này quý hiếm, nghe nói
đẹp nhắm)… Nói chung rất phong phú đa dạng, Mông nào cũng lạ, Mông nào
cũng hay, ngắm mãi không chán… “Mông đen, mông trắng rồi lại vàng mông. Ớ
Mông ơooo…" khí khí…
Chú ý 9:
Ở chợ Sapa, nhiều trẻ con người già nói tiếng Anh như gió dù nói tiếng Kinh
chưa sõi. Các bác dân tộc chẳng thiết gì dân Kinh mình, các bác ấy thích làm bạn
với Tây hơn, moi tiền của Tây giàu hơn. Lên Sapa mới hiểu, dân ở đây học Vi
mô rất là giỏi, áp dụng vào thực tế rất là siêu, bằng chứng là phân biệt giá cấp 3
rất là tài . Cứ quý cô quý cậu, quý ông quý bà nào mà tóc xoăn mũi lõ thì giá
hàng khác hẳn. Độ tăng của giá tỉ lệ thuận với độ xoăn độ lõ. Càng xoăn càng lõ
thì hét giá càng chóng mặt. Thế nên khuyến cáo các bác, ai mà lỡ dại giống Tây
thì khi đi Sapa nhớ mang đồ hóa trang cho giống dân An Nam mít nhà mình, tóc
đen da vàng mũi tẹt cho dễ hoạt động. Viết đến đây chợt nhớ đến ngài Alexandra
nhà ta. Mong là Ngài đọc được chú ý này, vì nó hướng đến những đối tượng như
Ngài. Em nói thật chứ nhìn tướng Ngài, da nâu, mắt tít, mũi lõ, râu quai nón thế
kia là dễ rơi vào tầm ngắm lắm. Ngài đi thì nhớ mang khăn mang nón Ngài ạ,
không lại khốn khổ cái túi tiền của vợ Ngài. Ngài cũng cười ít thôi không các em
dân tộc yểm bùa bắt về làm trâu làm ngựa thì không ai dám cứu...
Chú ý 10:
Thêm đặc điểm nữa, Sapa có rất là nhiều cảnh đẹp, đã thế người cũng lại rất là
hay . Nhìn yêu ới là yêu, thích ới là thích. Các bà cụ móm mà cười duyên tệ , các
em cu thì hay cởi truồng nhưng chụp lên cũng rõ là ảnh nuy nghệ thuật, thấy đẹp
lắm chứ không phô tí nào, khí khí... Nhưng bà con cô bác người Kinh chú ý, có
chụp ảnh các bà các ông, các anh các chị, các em các ún thì nhớ rình rình núp
núp bí mật mà chụp nhá. Công khai giơ máy lên bấm là các đồng chí dân tộc ấy
đòi tiền bản quyền đấy . Dân tộc gì dã man, hơi tí là tiền, mất hết cả nét hồn
nhiên ngày nào. Làm mình cứ phải giả nai, mặt bơ bơ mà máy lúc nào cũng dứ
dứ chỉ chực chộp vội, hí hí...
Chú ý 11:
Dân Hà Nội đi du lịch, nhất là khu cửa khẩu, thường là mua cho khi nào ví tiền
xẹp lép mới thôi, mua đủ thứ, rồi có khi không khuân nổi vẫn cứ mua. Bà con cô
bác chú ý, mua gì cũng phải cân nhắc đắn đo, đừng có tiếc rẻ khiêng về rồi mà
lại ngồi tiếc tiền. Có mua thì mua được con lợn cắp nách là hay nhất. Nhìn rõ là
thích, ăn lại ngon ới là ngon. Em dặn là dặn thế, chứ em cũng mắc bệnh tiếc rẻ,
chả bao giờ nhịn được mua sắm, cứ thấy rẻ là tớn lên, quên hết mọi lời răn dạy.
Vì thế em nhắn nhủ bà con, nhớ 11 chú ý này của em, bà con cứ đi rồi sẽ biết em
nói không quá tí nào, không điêu tí nào. Thật đấy
Kính chúc bà con cô bác có một chuyến đi du lịch thú vị! Đi về rút được thêm
kinh nghiệm gì lại vào mở topic chia sẻ cho em học hỏi thêm với nhá!
-----
M vừa tìm thêm đc mí thứ cũng helpful nên share lun trong thread này cho
"nóng".Keke
Sapa mùa nào cũng lạnh, mây mù cũng lãng đãng. Sapa là một thị trấn và là khu
nghỉ mát thuộc tỉnh Lào Cai, Việt Nam. Từ Hà Nội, có thể đi bằng tàu hỏa hay ô
tô đến thị xã Lào Cai (376 km). Tuy nhiên việc đi lại bằng ô tô có thể gặp trở
ngại về mùa mưa. Từ Lào Cai đến Sa Pa bằng ô tô hoặc xe máy trên quãng
đường khoảng 38 km. Sa Pa đồng thời cũng là tên gọi của một huyện của tỉnh
Lào Cai. Riêng trường hợp từ thành phố Hồ Chí Minh đi Sapa thì nên dùng
phương tiện máy bay đi từ thành phố Hồ Chí Minh ra Hà Nội, sau đó đi tàu hỏa
từ Hà Nội lên Lào Cai, rồi đi xe ô tô nhỏ để lên Sapa như đã trình bày ở trên.
@ Các địa danh du lịch ở Sapa:
- Hàm Rồng, thác Bạc, Cầu Mây, bản Cát Cát, bản Tả Van
- Phanxipang - Nóc nhà của Đông Dương.
- Chợ Bắc Hà, sang Trung Quốc qua cửa khẩu Hà Khẩu
@ Đi lại: Từ Hà nội đi Sapa bạn có đi bằng tàu hoả vé ghế mềm giá 150k/lượt
cho tàu SP (tàu du lịch). Nếu bạn mua vé giường nằm điều hào giá 240k/lượt,
còn bạn đi tàu LC (tàu chợ) vé sẽ rẻ hơn nhưng tàu đi muộn và chậm hơn . Lên
tàu 9h30 tối đến Lào Cai 6h sáng. Đến Lào Cai bạn đi xe khách (rất nhiều tại sân
ga) lên Sapa giá vé 25k. Bạn có thể thuê xe máy giá 100k/ngày (đổ đầy xăng)
hoặc 75k/ngày (tự đổ xăng) đi chu du những địa điểm bạn thích. Trước hết bạn
nên hỏi mua bản đồ du lịch Sapa (tại các văn phòng DL hoặc tại quầy bán vé lên
núi Hàm Rồng) đề bạn có thể xác định đường và lịch trình cụ thể.
Đến Sapa vào cuối tháng 8, trong tháng 9 các ruộng bậc thang rất đẹp hoặc bạn
đi vào sau Tết âm lịch để ngắm hoa đào Sapa.
@ Ăn ở:
- KS Mùa xuân (020.3871.380): giá phòng 100k cho phòng 2 giường (KS này
nhìn ra thung lũng và có thể nhìn ngọn núi Fanxipăng rất đẹp).
- Khách sạn Mountain View (020.3871.334): giá fòng là 150k, hình như vẫn còn
loại rẻ hơn. MV ở ngay cạnh Royal, vị trí nói chung là đẹp hơn Mùa Xuân, Cát
Cát…, Bamboo và Victoria (chính ra ở V. rất buồn mà lại đắt). Nếu ở được fòng
204 là sướng nhất vì fòng này có ban công nhìn xuống đường mà cũng ra được
cái sân thượng trồng hoa nhìn xuống thung lũng rất đẹp.
-Khách sạn Apatit (Biển Mây - 020.3873.450):Lớp tớ mới đi hồi tháng 3. Đợt đó
đi hơn 10 người, KS nói là 100k/phòng/đêm, nhưng cuối cùng thanh toán có 70k
thôi. hehe. Bi giờ vào mùa chính có lẽ sẽ đắt hơn đấy, nhưng có thể rẻ hơn chỗ
khác. Cái KS nè chỉ cách nhà thờ một đoạn, mà trông giống như vila ý, có khuôn
viên cây cối thoáng, rất đẹp.
- KS Cao nguyên - Phố Cầu Mây, phòng đẹp mà rẻ. Lần trước bọn tớ cũng ở
đây,tại gần quán ăn Anh Đào .Ăn ở Anh đào ngon. Thuê xe máy của mấy anh xe
ôm ngay cửa KS (Ko biết có ưu đãi gì ko nhưng giá thuê rẻ lắm:30.000đ)
- Xuân Ngần - phố Xuân Viên - ĐT: 020 3871 704 . Giá: 80-100K/phòng , 2
giường rộng rãi. Đến Sapa gọi điện là chủ nhà ra đón.
Ăn nhớ hỏi giá trước, nói chung không đắt lắm. Đêm ra phố nướng mà uống
rượu, có nhiều đồ nướng lạ: trứng nướng, lòng nướng, dạ dày nướng, gà nướng...
Trời rét mà ăn dồ nướng rồi uống rượu San lùng hay phết !!!
- Ăn uống:
Riêng mấy cái củ khoai tím nướng, trứng gà, trứng vịt lộn nướng, cơm lam, chả
lợn cắp nách đã đủ béo phì. 2000đ/củ khoai, 3000đ/xiên thịt lợn cắp nách, cơm
lam thì 2000 thì phải (ăn miễn phí nên không biết ạ), quả trứng cứ 2000 mà
nướng (mà nhớ chọn cái quả nào bịn rịn mồ hôi như nắng chang chang mùa hè
mà xơi, nếu ko thì cứ trứng luộc mà nướng… mất thơm ngon tinh khiết). À
quên! Hạt dẻ… nó to như ngón chân cái… mấy nghìn một xiên cũng không biết,
chắc là 1 ngàn (miễn phí mà, có phải giả xiền đâu). Còn chú heo con nào thích ăn
rau su su, cải mèo… thì cứ a lê hấp vào chợ ẩm thực ngay trước nhà thờ mà gặm.
(Theo />