Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Văn học với việc xây đắp tâm hồn con người

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (45.48 KB, 3 trang )

Văn học với việc xây đắp tâm hồn con người- Ngữ Văn 12
Bình chọn:

Hương nhụy trong mát và ngọt lành của tâm hồn con người là nghệ thuật. Văn học chính là một trong
những hình thái nghệ thuật sinh trưởng từ tâm hồn con người, (là một trong những hương nhụy trong
mát và thơm lành nhất của tâm hồn con người).



Hiểu biết về hai tác giả Nam Cao, Nguyễn Tuân và các tác phẩm của họ - Ngữ Văn 12



Hình tượng nghệ thuật trung tâm của truyện, kí trong văn học thời kì 1945-1975 - Ngữ...



Cảm nghĩ của anh (chị) sau khi đọc đoạn trích hồn Trương Ba da hàng thịt - Ngữ Văn 12



Hãy chỉ ra quan niệm khác nhau của Trương Ba và Đế Thích - Ngữ Văn 12

Xem thêm: Nghị luận văn học lớp 12 Học trực tuyến Môn Văn học

BÀI LÀM
Hương nhụy trong mát và ngọt lành của tâm hồn con người là nghệ thuật, Văn học chính là một
trong những hình thái nghệ thuật sinh trưởng từ tâm hồn con người, (là một trong những
hương nhuỵ trong mát và thơm lành nhất của tâm hồn con người). Chắt lọc từ cuộc sống biết
bao sự kiện, bao tâm trạng, bao thay đổi để có một cái gì của riêng tâm hồn mình, các nhà thơ,
nhà văn đã gửi gắm những nỗi niềm rất riêng từ những cái rất chung vào các tác phẩm văn


học. Và cũng chính từ tâm hồn con người bước ra, văn học đã trở lại xây đắp cho tâm hồn con
người biết bao tình cảm, bao suy nghĩ, mơ ước.
Tôi yêu quê hương, yêu đất nước thân yêu của chúng ta từ những câu ca dao rất xa xưa mà
bà, mẹ tôi đã ru tôi. Tôi yêu quê hương từ những câu ca dao có hương bưởi dịu dàng, có bóng
dáng con cò lặn lội bờ sông... Quê hương đất nước ta là xứ sở Thánh Gióng nhổ tre đánh giặc,
cùa nỏ thần An Dương Vương của những anh hùng Dam San, Xinh nhã. Những câu chuyện cổ
tích, những anh hùng trong trường ca ấy đã mở ra trước mắt tuổi thơ biết bao điều kì diệu,
sống động vô cùng.
Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi.
Trong tâm hồn trẻ thơ, câu ca dao ấy đâu chỉ gợi lên hình ảnh một cô thôn nữ tát nước, mà đó
là một cô tiên xinh đẹp, dịu dàng đang múc lên những gầu ánh trăng vàng sóng sánh. Chao ôi
con người quê làm sao đẹp vậy ! Cho đến bây giờ, hai câu ca dao vẫn đọng mãi trong tâm hồn
tôi hình ảnh tuyệt đẹp của con người và ánh trăng.
Quê hương với những kỉ niệm êm đềm của tuổi thơ đi vào bài thơ. Nhớ con sông quê hương
của bài thơ Tế Hanh, có sức rung động kì lạ trong tình yêu quê hương của tôi:


Quê hương tôi có con sông xanh biếc Nước gương trong soi tóc những hùng tre Tâm hồn tôi là
một buổi trưa hè
Toả nắng xuống dòng sông lấp loáng Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng Giữ bao nhiêu kí
niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi !
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ.
Con sông ấy không chỉ là con sông Trà Khúc, nó còn là con sông Thu Bồn, sông Thạch Hãn...
nó còn là con sông quê hương của tuổi ihơ.
“Nước gương trong soi tóc những hàng tre:” soi cả những mây trời. Nhìn xuống dòng sông ta
thấy quê hương làng xóm của ta. ta thấy bè bạn ta, ta thấy cả ta nữa. Tác giả hỏi sông:
Chẳng biết nước cỏ giữ ngày giữ tháng Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?
Có lẽ hỏi để mà hỏi thế thôi, chứ quê hương ta nhân hậu nặng nghĩa nặng tình có bao giờ trôi

đi những kỉ niệm của ta. Và ta cũng có bao giờ quên những kỉ niệm ấy đâu:
... lòng tôi như mưa nguồn gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông.
Lòng tôi bỗng dâng lên một nỗi niềm xúc động kì lạ. Quê hương ơi, tôi sẽ nguyện làm “mưa
nguồn, gió biển ấy” ấy. Một tình yêu lớn lên thêm nhờ một tình yêu.
Quê hương ta rất đẹp và rất anh hùng. Trong thơ văn, hình ảnh đất nước quê hương hiện lên
rất bình dị nhưng lòng ta quá đỗi yêu thương, tự hào.
Trong mỗi tin chiến thắng của quân và dân ta trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, tôi
đều nghe âm vang Bài Cáo Bình Ngô của Nguyễn Trãi ngày xưa. Lịch sử dân tộc đã ghi những
trang chiến thắng rực rỡ từ thời Bà Trưng, Bà Triệu, từ những ngày Lê Lợi “núi Lam Sơn dây
nghĩa”. Phải chăng mỗi thắng lợi hôm nay đều mang khí phách hào hùng thủa trước:
Gươm mài đá, đá núi cũng mòn
Voi uống nước, nước sông phải cạn
Đánh một trận, sạch không kình ngạc
Đánh hai trộn tan tác chim muông.
Quá khứ của dân tộc ta là quá khứ anh hùng, là quá khứ vinh quang. Tôi yêu quê hương bởi
quê hương là một bản hùng ca như vậy. Bài Cáo Bình Ngô là một tiếng kèn chiến thắng mạnh
mẽ sôi nổi vượt qua bao thời gian đến với lòng ta và cho chúng ta mội niềm tự hào về truyền
thống dân tộc. Lòng yêu quê hương còn là tình yêu chủ nghĩa xã hội tươi đẹp với những con
người mới đang phơi phới đi lên. Trong thở văn của ta, hìn


Xem thêm tại: />


×