Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Nghệ thuật thời đại văn hóa phục hưng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (27.98 KB, 3 trang )

Nghệ thuật thời đại văn hóa Phục Hưng

Phục Hưng là một phong trào văn hóa trải dài thế kỷ 14 đến thế kỷ 17, khởi đầu
tại Florence (Ý) vào hậu kỳ Trung Cổ và sau đó lan rộng ra phần còn lại của châu
Âu. Thuật ngữ này cũng được dùng một cách không rõ ràng để chỉ thời kỳ lịch sử,
mặc dù những thay đổi của Phục Hưng không đồng đều ở khắp châu Âu. Thời kỳ
Phục Hưng được gọi như thế vì đặc tính cơ bản của thời kỳ này là sự hồi sinh của
tinh thần thời kỳ Cổ đại. Chủ nghĩa Nhân văn chính là phong trào tinh thần cơ bản
của thời kỳ này. Việc hồi sinh thể hiện ở chỗ nhiều yếu tố của tư tưởng thời kỳ Cổ
đại được tái khám phá và sống lại (văn học, tượng đài kỷ niệm, tác phẩm điêu
khắc, triết học,...). Văn học nghệ thuật là một nội dung lớn trong thời kỳ phục hưng
và khi nói về các tác phẩm văn học của thời đại văn hóa phục Hưng, Protogorat –
một nhà nhân văn chủ nghĩa thời đó đã viết: “ Con người là gương mẫu và kích
thước đo lường vạn vật..”
Hoàn cảnh ra đời của thời kỳ văn hóa Phục Hưng. Những nguyên nhân dẫn tới sự
ra đời của thời kỳ văn hóa Phục Hưng là bắt nguồn từ sự ra đời của quan hệ chủ
nghĩa tư bản, sự phát triển mạnh mẽ của kinh trên nền móng giai cấp phong kiến
đang trên đà xụp đổ. Những trói buộc về tình cảm và tự do cá nhân thông qua
những giáo lý khắt khe và luật pháp hà khắc của chế độ phong kiến đã cản trở sự
phát triể của giai cấp tư sản. Phong trào văn hóa phục Hưng ra đời trong thời gian
mà khoa học có nhiều những thành tựu quan trọng, các phát minh như nấu thép,
nghề in, các kiến thức về thiên văn và địa lý đã đảo lộn quan niệm phản khoa học
của chế độ phong kiến. Phong trào Văn hóa Phục Hưng diễn ra đầu tiên ở Ý vì có
quan hệ tư bẩn xuất hiện sớm sau đó đến các nước Tây Âu và Trung Âu khác như
Anh, Pháp, Tây…Phong trào phục hưng có điều kiện phát triển rộng rãi.
Nội dung của phong trào văn hóa Phục Hưng xoay quanh về con người, đề con cao
người. Phong trào văn hóa phục hưng chủ yếu là chống lại giáo hội và giai cấp
phong kiến. Họ lên án đã kích châm biếm sự tàn bạo và dốt nát, giả nhân giả nghĩa
của các giáo sĩ và bọn quý tộc phong kiến. Họ phủ nhận quan niệm của giáo hội
cho rawfng thượng đế là Trung tâm, những trò bịp bợm xấu xa của giáo hội và giáo
hoàng trở thành tiêu điểm của sự châm biếm và chế nhạo.




Nếu như giáo hội chỉ chú trọng đến cuộc sống thần linh vè thế giới bên kia, xem
nhẹ con người, thuyên truyền cho lối sống khổ hạnh, bóp chết tình cảm và tư tưởng
và lí trí của con người thì ngược lại các nhà nhân văn chủ nghĩa thời Phục Hưng đề
cao con người, cho con người là “vàng ngọc của vũ trụ”, là kiểu mẫu của muôn
loài. Bên cạnh việc tán dương vẻ đẹp và đề cao trí tuệ tài năng, các chiến sĩ thời
Phục hưng còn chú ý đến quyền tự do của con người. Con người phải hưởng mọi
lạc thú của đời, ở “thiên đường trần gian” chứ không phải chờ đến chết. Nội dung
xung quan con người của thời kỳ Phục hưng này được biểu hiện rất rõ trong văn
học và nghệ thuật thời kỳ này qua những thành tựu tiêu biểu.
Những thành tựu của văn học: Cả ba thể loại thơ, kịch, tiểu thuyết thời kì này đều
có những thành tựu lớn găn liền với những tác giả nổi tiếng. alighier Dante (12561321) là người tiên phong trong văn học phục Hưng Ý, với các tác phẩm như: Tập
thơ thần khúc với nội dung nói về tội ác của giáo hội,..
Boccasio (1313-1375) với tập truyện ngắn Mười ngày gồm 100 câu chuyện do ba
chàng kỵ sĩ và bảy cô gái kể cho nhau nghe, chế giễu sâu săc giáo hoàng, tăng lữ,
nái buôn, quý tộc,…về thói tham lam, keo kiệt, dâm ô, đạo đức giả,..
Miguel de Cervantes (1547-1616) là một nhà văn lớn của TBN, tác phẩm nổi tiếng
là Don Quijote thông qua chàng hiệp sĩ Đôn Ki hô tê tác giả đã phản ánh xã hội
phong kiến TBN với những quan niệm lỗi thời cổ hủ đang nghiêng ngửa trong
vũng bùn tôn giáo và phong kiến phản động.
Wiliam Shakespeare (1564-1616) là một nhà viết kijhc vĩ đại nước Anh, ông đã để
lại 37 vở kịch với những loại như bi kịch, hài kịch, kịch lịch sử,..với các tác phẩm
như: Romeo và Juliet, Hamlet, Othello, Đêm thứ mười hai,…Các tác phẩm của
ông cũng xoáy sâu vào chủ đề của xã hội phong kiến mục nát, những giáo lý trong
xã hội. Hầu hết các giai cấp từ thương nhân tướng lĩnh cho đến các thành phần
nhỏe bé trong xã hội đều được ông đưa vào trong tác phẩm của mình.
Về nghệ thuật: Bước sang thế kỷ XVI , nền nghệ thuật Phục hưng đã đạt đến đỉnh
cao găn liền với các tên tuổi như Leonado da Vinci, Michenlango Buonarroti,
Raphaelo Sanrio…

Leonado da Vinci (1452-1519) là một họa sĩ lớn chủ trương lấy con người làm
trung tâm cho nghệ thuật, là một người rất Uyên bác trong các lĩnh vực Vật lý, toán


học, Địa lý, giải phẫu, triết học, Âm nhạc, Điêu khắc,..Tác phẩm của ông biểu hiện
đời sống nội tâm tình cảm của con người sâu sắc tinh tế. Ông đã đẻ lại nhiều tác
phẩm như: La Joconde, Bữa tiệc cuối cùng, Đức mẹ đồng trinh trong hang đá,…
Michenlango Buonarroti (1475-1564) người Ý, là một nhà Điêu khắc, một nhà thơ,
một nhà kiến trúc sư nổi tiếng. Ông là một thiên tài về miêu tả sức mạnh siêu phàm
của con người, một người yêu nước nhiệt thành, rất đau khổ vì tổ quốc bị ngoại
xâm. Tác phẩm tiêu biểu của ông là Sáng tạo thế giới, Cuộc phán xét cuối cùng,..;
Điêu khắc có: David, Moise, Đêm, Người nô lệ bị trói,…
Raphaelo Sanrio (1483-1520) là họa sĩ thiên tài người Ý, thể hiện những bức tranh
êm dịu, những quang cảnh vui tươi, yên tĩnh, cuộc sống sung túc và những người
phụ nữ đẹp, hiền hậu, những trẻ ngây thơ bụi bặm,. Các tác phẩm nổi tiếng như Cô
gái làm vườn sinh đẹp, bức tranh về thánh mẫu,..
Phong trào văn hóa phục hưng ở Hà Lan, Đức, Pháp… cũng xuất hiện nhiều
họa sĩ nổi tiếng như Luca van Leyden (Hà Lan), Durer (Đức), Le nain (Pháp),..
Phong trào Phục hưng với những thành tựu về văn học nghệ thuật là sự đổi mới
về nội dung, đề cao con người, miêu tả cuộc sống xung quanh con người, chê bai
chế độ cũ nát và giáo lý giáo hội tàn bạn đã làm mất đi quyền con người, ngăn cản
sự phát triển của xã hội và con người. Các tác phẩm đều mang một màu sắc nhân
văn độc đáo và trở thành tác phẩm của mọi thời đại. Đúng như câu nói “ Con người
là gương mẫu và kích thước đo lường vạn vật..” Con người thực sự trở thành tâm
điểm là nội dung chính làm nên tất cả chứ không phải là thần thánh hay giáo hội.
Chính con người cũng là động lực để biến đổi thế giới xung quanh.




×