Tải bản đầy đủ (.pdf) (6 trang)

THỰC TRẠNG Ô NHIỄM NGUỒN NƯỚC

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (174.54 KB, 6 trang )

Ô NHIỄM NGUỒN NƯỚC
Ô nhiễm nước đang là 'vấn nạn' lớn trên toàn cầu, hầu hết các quốc gia trên thế giới
đều đang loay hoay đối mặt với bài toán ô nhiễm nước, nhất là các nước đang phát triển,
nơi có nhà máy, khu công nghiệp, trang trại 'mọc' lên như nấm.
Hầu hết các nước phát triển đều cho rằng, nông nghiệp là thủ phạm lớn nhất gây ô
nhiễm nguồn nước ở nhiều quốc gia. Thuốc trừ sâu và các hóa chất sử dụng thường
xuyên trong nông nghiệp cũng chính là các chất chính gây ô nhiễm nước ngầm và nước
bề mặt. Chúng gây tích tụ nitrat trong nước mặt, gây ra sự nở hoa tảo độc.
Ở nhiều nước, các nhà máy, xí nghiệp cũng là một nguyên nhân lớn gây ô nhiễm
nguồn nước. Từ các nhà máy sản xuất, lưu trữ, sử dụng các hóa chất độc hại đến các nhà
máy thải nước thải đơn thuần từ quá trình sản xuất… đều gây hại cho nguồn nước và môi
trường xung quanh. Việc xả thải trực tiếp vào nước ngọt đang xảy ra ở hầu hết các nước
phát triển.
Ô nhiễm nước còn xuất phát từ việc thải nhiên liệu. Đặc biệt ở các thành phố lớn,
nơi dân số gia tăng, dầu và nhiên liệu góp phần làm ô nhiễm nguồn nước. Những chất
này thường tràn ra hoặc rò rỉ, lượng khí thải đi vào bầu khí quyển, “bám” các đám mây,
sau đó theo những trận mưa rơi xuống đất, gây ô nhiễm mạch nước ngầm.
Xử lý chất thải là một trong những nguyên nhân lớn nhất gây ô nhiễm nước ở các
nước đang phát triển. Vi khuẩn, bệnh tật và ký sinh trùng có môi trường sinh sôi nảy
nở…
Đó là những nguyên nhân khách quan ở nhiều quốc gia. Dưới đây là 7 quốc gia gây
ô nhiễm nước hàng đầu thế giới. Mỗi quốc gia là một bức tranh ô nhiễm khác nhau.
1. Trung Quốc
Sông Dương Tử được biết đến như là con sông bị ô nhiễm nhất ở Trung Quốc, trong
khi sông Hoàng Hà đã bị khai thác vượt quá khả năng, lòng sông cạn kiệt và bị ô nhiễm
nghiêm trọng, không thể duy trì cuộc sống của tôm cá và động vật. Sông Đào bị ô nhiễm
bởi dòng chảy công nghiệp và nước thải từ các nhà máy lân cận.
Các làng nhỏ ở nông thôn Trung Quốc được cung cấp nước bằng nguồn nước mà
các nhà máy sử dụng để đổ nước thải và các hóa chất độc hại. Các làng này đã có sự tăng
vọt về số người mắc bệnh ung thư.



Từ năm 1999, có khoảng 700 triệu người ở Trung Quốc thường xuyên uống nước bị ô
nhiễm bởi chất thải của con người và động vật. Chính điều này đã kéo theo số lượng lớn
dịch bệnh và các bệnh nhiễm trùng ký sinh ở Trung Quốc.
Năm 2010, một vụ tràn dầu lớn xảy ra ở vùng biển Hoàng Hải của Trung Quốc sau
sự cố nổ đường ống dẫn. 1.500 tấn dầu thô đi thẳng ra biển gây ra một vành đai 50 km2
dầu trên mặt nước. Nước biển bị ô nhiễm nghiêm trọng.
Năm 2013, có tới 16.000 con lợn chết trôi sông Hoàng Phố, nguồn nước bị nhiễm
virut bệnh mạch vành. Dù rằng bệnh này không có hại cho con người, nhưng nguy hiểm
đối với lợn vì khả năng lây lan vi rút từ lợn chết sang lợn sống.
Chính quyền Trung Quốc đã làm gì? - Một số luật đã có hiệu lực ở Trung Quốc để
điều chỉnh việc quản lý nước thải và xử lý nguồn cung cấp nước. Chính phủ Trung Quốc
cũng ban hành các tiêu chuẩn chất lượng nước khác nhau tùy thuộc vào việc sử dụng
nước. Tuy nhiên việc thực thi 2 điều này đều không nghiêm ngặt.
2. Mỹ
Thuốc trừ sâu là một trong những chất gây ô nhiễm lớn nhất ở Mỹ, các hóa chất
khác lần lượt xếp sau. Các hóa chất này làm tổn thương hệ thống thần kinh, các vấn đề về
thận, gan, và ung thư ở cả người và động vật nếu uống phải nguồn nước bị ô nhiễm.
Năm 2010, khảo sát của Nhóm Công tác về Môi trường Mỹ phát hiện, chất crom6 một chất gây ung thư có trong nước uống của ít nhất 35 thành phố lớn ở Mỹ. Một nghiên
cứu năm 2016 của Đại học Harvard đã tìm ra các hóa chất gây ung thư khác có trong
nước ở 33 tiểu bang.
Trước đó, sự cố ô nhiễm nước của trại Lejeune diễn ra từ năm 1953 - 1987 làm ô
nhiễm nguồn nước uống sử dụng trong trại hải quân này suốt nhiều thập kỷ. Một số lượng
lớn những người từng sống trong trại này sau đó bị ung thư do tiếp xúc với hóa chất.
Trong năm 2015, mỏ Gold King ở Mỹ xảy ra vụ tràn nước thải khi nắp giữ nước thải
bị vỡ và các chất độc hại tràn vào gần đó. Nước quanh vùng hiện vẫn còn bị ô nhiễm bởi
kim loại nặng.
Chính phủ Mỹ đã ban hành luật về nước uống an toàn, quy định số lượng chất gây ô
nhiễm có thể có mặt trong nước uống bất kỳ, bao gồm 91 chất gây ô nhiễm khác nhau.
Mỹ cũng ra Quy định về Nước sạch - một bộ luật sâu hơn, lâu hơn để điều chỉnh các đánh

giá về nước uống cũng như các cuộc kiểm tra về lưu kho và vận chuyển hóa chất. Tuy
nhiên cả hai luật đều rất khó thực thi.


3. Ấn Độ
Theo Tổ chức Y tế Thế giới, 626 triệu người Ấn Độ là thủ phạm đáng kể gây ô
nhiễm nguồn nước trên thế giới. Mặc dù có nhiều biện pháp cải thiện điều kiện vệ sinh ở
Ấn Độ nhưng nhiều nhà máy xử lý nước thải đang hoạt động không được duy trì tốt vẫn
gây ô nhiễm, gây nhiều bệnh tật phổ biến rộng rãi ở Ấn Độ. Thống kê cho thấy, 97 triệu
người dân Ấn Độ không được tiếp cận nước sạch.
Trước đó, năm 1984, thảm họa công nghiệp tồi tệ nhất thế giới đã xảy ra ở Bhopal,
Ấn Độ. Sự cố khủng khiếp khi nhà máy thuốc trừ sâu Union Carbide India Limited bị rò
rỉ khí độc khiến 50.000 người bị ngộ độc, hơn 3.700 người chết và hơn 500.000 người bị
thương. Theo một báo cáo đến năm 2009, khu vực này vẫn còn bị ô nhiễm nặng.
Chính phủ Ấn độ đã ban hành đạo luật The Water (Phòng ngừa và kiểm soát ô
nhiễm) vào năm 1974 để bảo vệ tài nguyên nước, hướng tới bảo tồn nước uống sạch cho
cư dân Ấn Độ. Đạo luật vẫn đang được sửa đổi cho đến nay, với những thay đổi gần đây
nhất được thực hiện vào năm 2003. Tuy nhiên, với thói quen vệ sinh bừa bãi của người
Ấn Độ, luật này không được thi hành rộng rãi.
4. Nhật Bản
Nước bề mặt đang chiếm 70% nguồn nước uống được sử dụng trên khắp Nhật Bản,
nhất là từ khi ô nhiễm nước ngầm tăng vọt trong vài thập kỷ qua. Tuy nhiên, theo nhiều
chuyên gia, clo đang “xâm chiếm” các nguồn nước uống này. Sự ôxy hóa cũng là một
vấn đề lớn hiện nay. Ôxy hóa làm tảo nở hoa gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi
trường, ô nhiễm nước và có thể độc hại cho con người. Thủy triều đỏ rất phổ biến ở Nhật.
Trước đó, Nhật xảy ra thảm họa ô nhiễm nổi tiếng Fukushima. Năm 2013 - 2 năm
sau thảm họa, nước phóng xạ vẫn rò rỉ vào đại dương xung quanh.
Theo báo cáo năm 2013, hơn 71.000 gallon nước phóng xạ đã tràn vào biển. Năm
2016, người ta tin rằng một số nước biển nhiễm phóng xạ này đã “cập bến” bờ biển Hoa
Kỳ.

Chính phủ Nhật đã đưa ra một số mục tiêu nhằm giúp làm sạch nguồn cung cấp
nước và giữ cho môi trường sống đẹp và lành mạnh hơn. Luật Kiểm soát Ô nhiễm Nước
cũng điều chỉnh các nhà máy, doanh nghiệp, các công ty và khả năng xử lý nước thải ở
những khu vực nơi người dân sinh sống.


5. Đức
Nhiều con sông ở Đức bị ô nhiễm nghiêm trọng. Trong một nghiên cứu thực hiện
năm 2015, hầu hết các con sông này đều ô nhiễm, 257 hợp chất độc hại đã được tìm thấy
ở các con sông Đức, nhiều chất có tỉ lệ cao.
Đơn cử, sông Rhine đã nhận được rất nhiều trợ giúp và nỗ lực dọn dẹp trong những
thập kỷ qua, nhưng E.coli vẫn còn trong nước, con sông này bị liệt vào danh sách không
an toàn để bơi lội và sinh hoạt.
Năm 1986, một kho hóa chất ở Thụy Sỹ đã xảy ra hỏa hoạn dẫn tới các hóa chất độc
hại được thải ra không khí và nước sông Rhine. Nước này chảy vào Đức qua sông Rhine
khiến nước chuyển màu đỏ. Hồi năm 2015, ở ngoại ô Bonn, Đức, nước uống gần trạm
bơm bị phát hiện chứa kiềm.
Nước Đức đã sớm có những quy định về sử dụng và bảo vệ nguồn nước. Đạo luật
nước liên bang được đưa ra vào năm 1957 nhằm cố gắng giúp làm sạch các nguồn nước
trong tương lai. Đạo luật về phí nước thải điều chỉnh loại và lượng nước thải mà các
ngành công nghiệp khác nhau cũng được áp dụng. Luật cũng ban hành các khoản tiền
phạt và hình phạt nếu vi phạm luật này.
6. Indonesia
Nước ở Indonesia chiếm 6% lượng nước trên toàn thế giới. 80% trong tổng số 250
triệu người sống ở Indonesia không được tiếp cận các nguồn nước sạch. Khoảng 66% dân
cư sử dụng nước sông để tắm rửa, góp phần gây ô nhiễm môi trường.
Năm 2004, một nhà máy hóa chất ở Indonesia đã phát nổ và bốc cháy, phát tán
anhydrit maleic vào trong khí quyển. Khu vực xung quanh nhà máy đã được di tản,
nhưng vụ nổ làm 70 người thương vong. Sau vụ việc, nước trong khu vực quanh nhà máy
bị ô nhiễm, bốc mùi hôi và gây ngứa, phát ban cho những ai tiếp xúc với nước. Vịnh

Buyat ở Inddoonessia cũng bị ô nhiễm nước khiến người dân gặp phải những vấn đề sức
khỏe “kỳ lạ”.
Chính phủ Innodesia đã có những chương trình đánh giá và kiểm soát ô nhiễm,
khuyến khích các công ty áp dụng các điều kiện kinh doanh sạch, an toàn hơn và tìm
kiếm các phương thức thân thiện với môi trường và bền vững. Chương trình “Sông Sắt”
khích lệ các công ty đăng ký và cam kết tham gia vào việc đánh giá nước và kiểm tra chất
lượng nước thường xuyên.


7. Brazil
Brazil mỗi ngày tạo ra hơn 161.000 tấn chất thải, 2/3 số đô thị trong nước dựa vào
các bãi chôn lấp rác để thải tiêu hủy rác. Các bãi chôn lấp này khiến mức độ nhiễm độc
đất ở Braxin cao, nước ngầm vì thế cũng bị ô nhiễm.
Hơn 800 tấn chất thải được đổ vào vịnh Guanabara hàng ngày bao gồm chất thải bị
nhiễm vi khuẩn, phân và ký sinh trùng. 16 triệu người dựa vào vịnh này để sinh sống, 4
triệu người trong số họ không có hệ thống thoát nước chuyên dụng.
3 sự cố ô nhiễm nguồn nước lớn nhất ở Braxin diễn ra ở cùng vị trí, đó là vịnh
Guanabara. Những sự kiện này diễn ra vào năm 1975, 1997 và 2000. Sự cố tràn dầu ở
vịnh Guanabara năm 2000 là điều tồi tệ nhất. Trong vụ tràn dầu này, 1,3 triệu lít dầu đã
ngấm vào nước và giết chết lượng lớn cá cùng các động vật có vú sống ở đó.
Sự cố này đã khiến ngành công nghiệp đánh cá giảm mạnh dẫn đến sự suy giảm
kinh tế nghiêm trọng trong nước. Sự cố tràn dầu này đã mang lại nhiều thay đổi trong
chính sách và luật pháp về ô nhiễm nước ở Braxin.
Chính phủ Brazin đã ban hành Chính sách quốc gia về tài nguyên nước, quy định cụ
thể các thông lệ liên quan đến nước phải được thực hiện theo giấy phép từ cơ quan công
quyền. Braxin cấm một số loại hoạt động nước hoàn toàn và cho phép xử phạt bất cứ ai
không tuân thủ quy tắc. Bất cứ ai, bất kỳ công ty nào gây ra sự cố ô nhiễm nước đều phải
tự mình làm sạch nước hoặc phải trả đủ tiền cho các cơ quan thích hợp làm sạch nước.
Nguồn: baomoi.com



BÁO ĐỘNG VỀ TÌNH TRẠNG Ô NHIỄM
NGUỒN NƯỚC NGHIÊM TRỌNG TẠI VIỆT NAM
Theo Unicef, tình trạng ô nhiễm nguồn nước hiện nay đang diễn ra ở khắp nơi trên
thế giới đặc biệt tại các nước đang phát triển như ở miền Nam sa mạc Sahara, Đông Nam
Á và Mỹ Latinh. Kể từ năm 2016, các tổ chức môi trường quốc tế đã báo động Trung
Quốc, Indonesia, Philippines, Thái Lan và Việt Nam đang đứng TOP 5 những quốc gia
có lượng rác thải đổ ra biển nhiều nhất thế giới.
Có một thực trạng rất đáng buồn ở Việt Nam là hành động xả thải ra sông hồ và biển
cả đã trở thành hình ảnh quá quen thuộc với người dân. Các hình thức chế tài, nhắc nhở
và phạt hành chính đều trở nên quá nhẹ nhàng, không có tính răn đe đối với những trường
hợp vi phạm. Việc dòng sông Thị Vải bị “bức tử” bởi hóa chất thải ra từ nhà máy Vedan
14 năm liền luôn là nỗi trăn trở của những người yêu môi trường tại Việt Nam. Tuy
nhiên, sau con sông Thị Vải, hàng năm nước ta vẫn chứng kiến nhiều con sông và vùng
biển khác chịu thảm cảnh tương tự.
Vài năm trở lại đây, viện Y học lao động và Vệ sinh môi trường báo cáo có
đến hơn 17 triệu người tại Việt Nam chưa được tiếp cận với nước sạch. Những người dân
này phải chấp nhận sống chung với nguồn nước ngầm, nước mưa, nước từ nhà máy lọc
không an toàn. Chưa dừng lại tại đó, cứ mỗi năm các tổ chức môi trường quốc tế và trong
nước vẫn tiếp tục đưa ra những con số rất đáng lo ngại về tình trạng ô nhiễm nguồn nước
ở nước ta:
 Khoảng 9.000 người tử vong mỗi năm do nguồn nước và vệ sinh kém (theo
thống kê của Bộ Y tế và Bộ Tài nguyên & Môi trường)
 Khoảng 20.000 người mắc bệnh ung thư mới phát hiện mà một trong những
nguyên nhân chính là do ô nhiễm nguồn nước (theo thống kê của Bộ Y tế và Bộ Tài
nguyên & Môi trường)
 44% trẻ em bị nhiễm giun và 27% trẻm em dưới 5 tuổi bị suy dinh dưỡng tại
Việt Nam do thiếu nước sạch và vệ sinh kém (theo WHO)
 Khoảng 21% dân số đang sử dụng nguồn nước bị nhiễm Asen (theo báo cáo của
Bộ Tài nguyên & Môi trường)

 19.000 tấn rác nhựa thải ra môi trường mỗi ngày, trong đó trung bình mỗi người
trong số chúng ta đóng góp đến 1,2kg rác/ngày (theo TS Quách Thị Xuân – Giám đốc
Trung tâm Tư vấn Phát triển bền vững Đà Nẵng)
Nguồn: Tạp chí phái đẹp ELLE



×