Tình Yêu và Tôn Giáo...
Lạy chúa ở ngôi cao
Con yêu người ngoại đạo
Phải chăng là duyên số
Ch'ua dạy con làm sao
Cùng nhau đến gíao đường
Quỳ nhìn về 1 hƯớng
NhƯng cảnh giới kh'ac nhau
Cực lạc và thiên đường
Con thiết tha cầu nguện
Chàng im lăng ngôì thuyền
Ddạo nào cũng tốt đẹp
Con biết làm sao khuyên
Tình yêu và tôn gíao
Phải chọn lấy bên nào
Nếu đời k^ phân biệt
Ôi hạnh phúc biết bao
Tại sao lai ngăn c'ach
Khi ch'ung con thành tâm
NhỮng gì thiên chúa định
K^ ai dám cãn ngăn
Mùa Noel lại đến
Con đốt thêm ngọn nến
Xin tình yêu gíang sinh
Cho con tràn ước nguyện....
Yêu
Yêu là phím đàn muôn điệu
Là tâm hồn ghi khắc bóng hình ai
Là nhớ nhung mơ mộng suốt đêm dài
Là chờ đợi bước chân người yêu tới
Yêu là ánh mắt nhìn nhau âu yếm
Môi ngập ngừng mà chẳng nói tha-nh câu
Lúc gần nhau quên hết mọi ưu phiền
Là thấy cả cuộc đời đầy sắc thăm'
Yêu là ghét là giận hờn vô cớ
Yêu là thương là bắt lỗi từng ly
Là gh'et thương, thương gh'et kẽ mình si
Là giận hờn để rồi tha thứ cả
Nếu bảo gh'et là thương dữ dội
Nói giân hờn mà chẳng giận hờn đâu
Miệng nói k^ nhƯng lặng lẽ cuối đầu
Là phản đối nhƯng lòng k^ phản đối......
Mông Manh
Mùa đông lạnh lẽo nơi đây
Tuyết vẫn bao quanh suốt th'ang ngày
NhỮng đêm giá lạnh làm tôi nhớ
Tôi sẽ đợi anh, tôi sẽ chờ
Ta đã quen nhau từ thuở ấy
Cái tuổi ngây thơ của học trò
Ta thường hay nói rằng ta sẽ
Ta sẽ trọn dời luon^n nhớ nhau
Hình NhƯ
Hình NhƯ là nỗi nhớ
Uà về trong giấc mơ
Hình nhƯ là đợi chờ
Nên đứng ngoài hiên vắng
Hình nhƯ là mây trắng
Rộn rã lúc tan trường
Hình như là vân vương
Một khoảng trời nho nhỏ
Hình như là còn đó
Khoảng cách anh và tôi
Hình nhƯ nắng chia đôi
Nên mưa về bất chợt
Hình như hình nhƯ thật
Ddọng một chút trong tôi...
Xuân Vắng Tình Xưa
Em đón xuân về một mình thôi
Tình đã cao bay khuất xa rồi
Cánh hoa mai đõ rơi từng c'anh
Gió về hoang lạnh nhạt mắt môi
Anh nhớ gì k^ mới hôm nào
Hương xuân ngây ngất wá ngọt ngào
Dấu yêu hò hẹn còn êm ai
Nay đã vắng rồi nhớ làm sao
Khóc tình cay đắng tình thương đau
Ái xuân chưa nhạt màu
Nhớ anh nhớ wá từng lời nói
Hạnh phúc chuƯa tròn đ~a mất nhau
Em đón xuân về cho riêng em
Mong quá b'ong ai đến bên thềm
Nhớ xuân năm cũ anh tìm đến
Lưu luyến cho lòng luyến lưư thêm
Em đón xuân naỳ nhớ xuân xuưa
Nhớ quá làm sao nói cho vưà
Xuân sang thung lũng sao buồn quá
Nước mắt nhạt nhoà trời chuyển mƯa
Ngày Thường
Khi em nói k^ còn yêu anh nữa
Anh k^ tin em đã nói thật lòng
Cuộc sống vốn có lằm điêu bực bội
Nên giận hờn buột miệng cứ nhƯ k^
Và cả khi em bảo hết yêu anh
Xin anh hãy đừng tin lời em nói
Em cũng giống mọi người thôi anh ạ
Lúc muộn phiên miệng lưỡi dễ chua cay
HT
Ddôi mắt em lăng buồn
Nhìn anh mà chẳng nói
Tình đôi ta vời vợi
Muốn nói cũng khôn cùng
Muón nói cũng khôn cùng
Anh ngồi bên sông cữa
Em đứng dựa tường hoa
Nhìn nhau mà lệ ứa
Môt ngày một c'ach xa
Từ khi yêu anh, anh bắt xa màu tím
Sầu thương cho em, mơ ước chưa kịp đến
Trời đã rét mướt cùng gió mưa
Khóc anh chiều tiễn đưa
Thế thôi tàn giâc' mơ
Yêu anh rồi em chẳng muốn rời xa
NhƯng c'ai nghiệt chỬ chết cũa trời ban
Rước em về cùng sương mù u tich
Cho lại anh phải rơi lệ lúc em xa
Trong giấc ngủ ngàn thu em vẫn nhớ
Hình bóng anh sẽ chẳng lúc phai mờ
Em hưa về thăm anh trong giắc ngủ
Ddể lòng anh thôi thương nhớ đợi chờ ai
Nếu em chết tình ta sẽ bất diệt
Trên moi^. bia khắc đẫm mãi mối tình
Trên bầu trời hai hình bóng ão linh
Dưới mộ sâu hai hồn yên giấc mộng
Nếu em chết xin người đừng sầu khổ
Ddể em iên trong giấc ngủ thiên THU
Em chẳng vui khi biết anh khổ sầu
Ddời còn đẹp xin anh đừng tạ thế
Trời đất quay cuồng khi hồn em lià th'ê
Anh đứng đây mà chết lịm nữa hồn
Nhìn lần cuối tận phút em yêu dấu
Ddể rồi mai ta luôn mãi cách xa
Nghĩa trang này có hồn em đâu đó
Anh vẫn quì truớc ngôi mộ xanh
NhƯng sao em, em nõ cho đành
Ddể hồn anh lạc loài trên trần th'ê
Nguyuện hồn em về nơi chân chúa
K^ lạc loài giữa cõi thiên thu
Em đã đi một chiêu đông lạnh lẽo
Tuyết rơi đầy nhƯ tiễn buớc em đi
Cây thông già lặng lẽ đứng nhìn theo
NhƯ muốn nói lên nhỮng lời vĩnh biệt
Em lặng lẽ ra di k^ trở lại
Bỏ lại anh cô đơn trên cõi đời
Hồn mộ điạ ôm lòng em hư ão
Cõi thiên THU em nằm duới mộ sâu
Hồn lặng lẽ giữa sương mù cô tich
Thôi hết rồi còn gì nữa đâu em...
Có một muà THU khóc một người
Từ giã cõi đời lúc đôi mươi
Ôm trọn tình xưa vào mộ kính
Cây cỏ thay màu có xanh tươi
Gió về vuốt ve bên phân` mộ
Thì thầm an ũi người em xưa
Duyên tình vưà chớm vội tàn uá
Ở chốn suối vàng hồn vẫn mơ
Có phải muà THU cũng đổi dời
Giòng sông năm cũ đã xa khơi
Mây trời k^ giống nhƯ mình gặp
Còn chăng lòng cứ vẫn yêu người
Thời gian chầm chậm lướt qua đời
Cầu gỗ bờ xưa góc đã lơi
Có nhỮng con thuyên` k^ về nữa
Có người chờ mãi một người thôi
Lòng Buôn`
Nhìn giọt mưa rơi mà lòng tôi tan nát
Như cả bầu trời đang ụp xuống thân tôi
Tiếng mƯa rơi sao nghe buồn não nuột
Người xưa đâu rồi sao k^ quay trở lại
Ddể lòng này buồn nhƯ tiếng mưa rơi
Mua nay mưa vẫn lưa thưa
Giọt sầu giọt nặng cho vưà nhớ thương
Mưa nay lòng thấy vấng vương
Nhớ anh nơi đó nhỮng chiêù gió mưa
Một kĩ niêm cứ giữ hoài trong trí
Khi xa nguƯòi, xa mộng mị đường yêu
Bao lời hứa lời thương trong gío chiều
Làm gục ngã trái tim yêu khờ dại
ChỮ "YÊU EM" khi xưa ai ngừng ngạ`i
Ddể đêm về khoắc khoãi nổi cô đơn
Rồi em lại trong đợi với trách hờn
Sao anh lại tiếc chi lời trong dạ
Th'ang ngày dài thế rồi tình cũng ngã
Ta xa nhau thuƯơng nhớ giận hờn nhau
Khi gặp lại thì còn gì nữa đâu
Xa lạ qúa ôi thương câu "KỸ NIỆM"
Ôm áp trong tim kĩ niệm buồn
Còn gì nhƯ thể để mà thương
Trách xưa tình đến em nào biết
Ngỡ chỉ anh đuà vui thế thôi
Em ngỡ nhƯng mà lai chẳng ngỡ
Tại vì chẳng xứng tình anh trao
Buồn ơi thương nhớ làm sao đấy
Kỹ niệm trong tôi bỗng ngẹn ngào
cuối đầu tìm nụ môi hôn
Ngẫn ngơ th'ay mất người thương bao giờ
Nghiêng mình tìm ánh mắt xưa
Bâng khuâng bắt gặp ơ thờ c'ach xa
Âm thầm tiếc nuối, thôi thà chảng quen