Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Tả buổi tham quan 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (51.42 KB, 2 trang )

Đề bài: Em đã có dịp đi thăm một cảnh đẹp ở địa phương hoặc một nơi
khác. Em hãy thuật lại buổi đi thăm đó.
Bài làm
Nhân dịp Tết Ất Dậu này, bố đã quyết định đưa em đi chơi hồ Gươm, một
danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở Hà Nội.
Sáng mồng ba tết, em náo nức chuẩn bị lên đường. Đúng tám giờ,
chiếc xe của bố con em bon bon chạy trên con đường quen thuộc dẫn đến hồ
Gươm. Cảnh vật hai bên đường thật đẹp, nhà cửa san sát. Nhứng hàng cây rì
rào đón gió. Ông mặt trời mỉm cười rải những tia nắng xuống mặt đường,
xua tan đi cái giá lạnh của mùa đông. Chỉ khoảng mười lăm phút sau đã đến
nơi. Bố dắt xe đi gửi rồi cùng em đi dạo quanh hồ Gươm. Hồ Gươm nằm
giữa thủ đô Hà Nội. Mặt hồ trong xanh, hình bầu dục, phẳng lặng như một
chiếc gương phản chiếu cảnh trời xanh biêng biếc. Em vui sướng nói với bố:
“Ôi! Bố ơi! Cảnh hồ Gươm ngày tết đẹp quá bố ạ!” Bố nhìn em trả lời: “Ừ!”
Từng đoàn người diện những bộ quần áo thật đẹp để đi chơi hồ Gươm như
một vườn hoa đủ màu sắc. Giữa hồ là bãi cỏ xanh mơn mởn, nơi tháp Rùa
nổi lên uy nghi, cổ kính. Xa xa, ngọn Tháp Bút thẳng đứng, sừng sững như
đang viết thơ lên bầu trời cao, đúng như lời tác giả Trần Đăng Khoa đã viết.
Em thầm nghĩ: “ Tết này, trên cây cầu Thê Húc chắc chắn sẽ có rất nhiều
người đây”. Quả đúng là như vậy, những người nước ngoài cũng đến để
tham quan hồ Gươm. Một số người còn mang theo máy ảnh để chụp. Năm
mới, cầu Thê Húc như được làm mới lại. Đẹp hơn bao giờ hết. Em bảo bố đi
nhanh nhanh để đến đền Ngọc Sơn. Lấp ló sau tán đa già, mái đền trang
nghiêm hiện ra trước mắt. Bước chân vào trong đền, em cảm thấy một mùi
hương thoang thoảng, lâng lâng đến khó tả. Em cảm thấy thật thoải mái dễ
chịu. Em dẫn bố vào thăm xác rùa thần Kim Quy rồi đến thăm nơi thờ các vị
anh hùng dân tộc, người đã hy sinh bảo vệ đất nước. Ra khỏi đền rồi, bố con
em đi dạo một vòng quanh hồ. Chị liễu uốn mình ngồi chải đầu. Anh
phương vĩ buồn rầu vì mình chưa nở hoa. Em và bố ngồi chơi ghế đá một tí
rồi đi về.
Tiếc thật, chưa chơi được nhiều mà em đã phải đi về, nhưng hồ Gươm


sẽ mãi còn đọng trong trí nhớ em. Sẽ có lần, bố lại đưa em đi hồ Gươm như
lần này.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×