Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Soạn bài tôi đi học ngắn gọn nhất

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.84 KB, 3 trang )

Soạn bài Tôi đi học Ngắn gọn nhất
Bình chọn:

Soạn Văn lớp 8 ngắn gọn tập 1 bài Tôi đi học - Thanh Tịnh. Câu 1: Những kỉ niệm về buổi tựu
trường đầu tiên được gợi lên trong lòng nhân vật “tôi” khơi nguồn từ thời điểm hiện tại



Soạn bài Tôi đi học



Từ bài văn Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh, em hãy kể lại chuyện ngày đầu tiên đi...



Văn bản Tôi đi học



Tóm tắt dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong văn bản Tôi đi học của Thanh Tịnh

Xem thêm: Tôi đi học

I. ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN
Câu 1:
Những kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên được gợi lên trong lòng nhân vật “tôi” khơi
nguồn từ thời điểm hiện tại
Những kỉ niệm về buổi tưu trường đầu tiên được nhà văn diễn tả theo trình tự từ hiện
tại nhớ về quá khứ.
Câu 2:


- Con đường, cảnh vật trên đường
- Nhân vật “tôi” cảm thấy trang trọng và đứng đắn trong chiếc áo vải dù đen dài
- Cẩn thận, nâng niu mấy quyển vở.
- Ngạc nhiên thấy sân trường hôm nay dày đặc cả người, ai cũng ăn mặc sạch sẽ,
gương mặt tươi vui và sáng sủa.
- Ngôi trường vừa xinh xắn vừa oai nghiêm khác thường. Nhân vật “tôi” cảm thấy mình
bé nhỏ nên lo sợ vẩn vơ.
- Giật mình và lúng túng khi nghe gọi đến tên mình.
- Càng cảm thấy sợ khi sắp phải rời bàn tay dịu dàng của mẹ.
- Nghe những tiếng khóc của bạn, cảm thấy bước vào thế giới khác, xa lạ.
- Vừa ngỡ ngàng, vừa tự tin khi bước vào giờ học đầu tiên.
Câu 3:
- Ông đốc: hình ảnh người thầy mẫu mực, từ tốn, bao dung, nhân ái


- Thầy giáo trẻ niềm nở, tươi cười đón nhận học sinh mới
- Người mẹ, các bậc phụ huynh: âu yếm nắm tay con, dỗ dành con, chuẩn bị chu đáo
cho con em ở buồi tựu trường đầu tiên, đều trân trọng tham dự buổi lễ quan trọng này.
Câu 4:
-“Những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười
giữa bầu trời quang đãng” ⟹ Làm nổi bật ấn tượng không thể nào quên về những cảm
xúc trong trẻo, thích thú của cậu bé trong ngày đầu tiên đến trường.
- “Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn
núi”=> So sánh một hiện tượng vô hình “ý nghĩ thoáng qua” với hiện tượng tự nhiên
hữu hình “làn mây lướt ngang ngọn núi”, thể hiện nét dịu dàng, trong sáng và khát vọng
vươn tới của một tâm hồn trẻ thơ.
- “Trước mắt tôi, trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn, vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa
Ấp” => Diễn tả cảm xúc trang nghiêm, thành kính và lạ lùng của người học trò nhỏ với
ngôi trường đồng thời khẳng định vị trí quan trọng của trường học trong đời sống nhân
loại.

- “Họ như những con chim con đứng bên bờ tổ nhìn quãng trời rộng muốn bay, những
con ngập ngừng e sợ”=> Diễn tả tâm trạng lo lắng, rụt rè của những đứa trẻ khi sắp rời
bàn tay của mẹ để bước vào một thế giới mới.
Câu 5:
* Đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn Tôi đi học là sử dụng các hình thức nhân hóa và
so sánh đầy thi vị, giọng văn nhẹ nhàng, trong sáng gợi cảm.
- Chất thơ của truyện tỏa ra từ thái độ, cử chỉ, gương mặt và lời nói của mỗi người rất
tinh tế, gợi cảm. Chất thơ toát ra từ lòng người mẹ hiền thương yêu con.
- Truyện được cấu tạo theo dòng hồi tưởng, mạch truyện phát triển theo trình tự thời
gian và cảm nghĩ chân thành của nhân vật “tôi”.
- Trong truyện, có sự phối hợp nhuần nhuyễn giữa các phương thức kể và tả.
* Sức cuốn hút của tác phẩm được tạo nên từ:
- Tình huống truyện.
- Ý nghĩ ngây thơ của nhân vật “tôi”.
- Hình ảnh thiên nhiên, ngôi trường và những nhân vật khác qua lời kể của nhân
vật “tôi”.
II. LUYỆN TẬP
Câu 1:
Một lối viết giản dị, nhưng đầy lôi cuốn Thanh Tịnh đã đưa người đọc vào một không
gian trong lành và dịu êm nhất. Nhân vật tôi hoài tưởng lại và “không thể nào quên


được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm
cười giữa bầu trời quang đãng”.
Trong dòng hoài tưởng, “tôi” đã lâng lâng với khung cảnh của mùa thu “một buổi mai
đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và
hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật
chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi
học”. Có lẽ ít ai có thể quên đi được giây phút đầu tiên nép sau lưng mẹ đến trường, và
nhân vật “tôi” cũng vậy. Cảm xúc tuôn trào một cách tự nhiên và đầy xúc động, gieo vào

lòng người đọc những bồi hồi khó quên. Có một sự thay đổi lớn trong chính suy nghĩ và
hành động “Tôi không lội qua sông thả diều như thằng Quí và không ra đồng nô hò như
thằng Sơn nữa”. Điều này chứng tỏ nhận thức của nhân vật “tôi” đã thực sự trưởng
thành và lớn lên nhờ việc: Hôm nay tôi đi học.
Bằng cách diễn tả tâm lí nhân vật tinh tế, đầy lôi cuốn, tác giả đã tái diễn lại đoạn hội
thoại giữa “tôi” và mẹ trong ngày đầu đến trường. Những ý nghĩ vừa ngây ngô vừa dễ
thương khiến cho người đọc không thể nào quên được.
Cảm xúc của nhân vật “tôi” khi được đặt chân đến ngôi trường làng Mỹ Lý được tác
giả tái diễn chân thực, sinh động, giàu cảm xúc. Và lại có thêm một sự thay đổi, một sự
so sánh giữa khoảng thời gian trước khi đi học. Chính sự so sánh sự khác nhau này
khiến
Xem thêm tại: />


×