Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (194.88 KB, 2 trang )
HIỆN TƯỢNG KHÁNG INSULIN KHI ĐANG
ĐIỀU TRỊ INSULIN
Võ Công Định Y5 CTUMP
1. Kháng insulin là hiện tượng tế bào tổ chức cơ quan cần 1 lượng
insulin cao hơn bình thường để đáp ứng yêu cầu của tổ chức. Ví dụ
dễ hiểu là bình thường 1 insulin có thể đưa 1 gluco vào tế bào ,tuy
nhiên khi có đề kháng để đưa 1 gluco vào thì cần ít nhất 2 insulin,
đặc biệt khi đề kháng nặng thậm chí cần 10-100 insulin mới đủ.
2. Khi nào có hiện tượng đề kháng ?
Hiện tượng đề kháng thấy rõ khi cả gluco và insulin trong máu đều
tăng. Tuy nhiên, việc định lượng insulin là rất khó nên WHO đưa ra
định nghĩa là bn dùng insulin với liều trên 200 IU /24h. Berson và
Yalow cho rằng mức 200 là quá cao nên đề nghị 1 tiêu chuẩn mà
ngày nay còn đang sử dụng. Tiêu chuẩn dựa vào tốc độ tiết insulin là
50-60 IU/ ngày và liều insulin cần thiết để giữ đường huyết ổn định ở
BN cắt tụy là 40-60 IU / ngày nên có 3 mức độ kháng insulin như sau
:
- nhẹ : nhu cầu insulin 80-125 IU/ ngày
- trung bình : 125-200
- nặng : >200
3. Cơ chế của hiện tượng này là do cơ chế miễn dịch. Kháng thể
kháng insulin lưu hành trong máu sẽ kết hợp ngay với insulin đưa từ
ngoài vào gây nên tình trạng kháng insulin.
4. Để phòng hiện tượng kháng insulin cần thực hiện nghiêm túc chế
độ ăn và chọn insulin thích hợp để đạt mục đích điều trị.
5. Điều trị hiện tượng kháng insulin
** Bơm liên tục insulin dưới da ( continous subcutaneous insulin
infusion) : 20-40 IU.