Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (103.09 KB, 2 trang )
y tinh” chiến thắng bệnh tật
Phải nằm một chỗ suốt 25 năm nay vì căn căn bệnh xương
thủy tinh bẩm sinh, Nguyễn Thị Thu Thương vẫn không
ngừng làm ra những chiếc khăn len, mũ len, tất, túi đeo điện
thoại, đèn bàn bằng cúc áo… rất dễ thương.
Cô gái chỉ nặng 16kg, cao chưa đầy 80cm với đôi tay khéo léo và
nghị lực phi thường ấy đang là chủ cửa hàng nhỏ tại số nhà 13,
ngõ 11, phố Lương Đình Của, quận Đống Đa, Hà Nội chuyên
bán những sản phẩm thủ công do cô làm ra.
Nhà nghèo, là con thứ hai trong gia đình có bốn chị em gái,
không may Thương bị mắc căn bệnh xương thuỷ tinh bẩm sinh.
Chỉ cần va chạm mạnh là xương của Thương có thể gãy bất cứ
lúc nào. Vì vậy mà bố mẹ cô dù rất muốn nhưng không thể cho con đến trường. Nhìn các
bạn tung tăng đi học, Thương rất tủi thân và chỉ ao ước được biết chữ. Biết được tâm lý
của con, hằng ngày mẹ Thương bớt chút việc nhà và dạy con học chữ.
Chỉ nằm một chỗ nhưng Thương rất thông minh và học chữ khá nhanh. Thương biết chữ
rồi lại được mẹ dạy đan len. Người yếu, khó cử động, mỗi lần đưa mũi đan lên tay tưởng
chừng như muốn gãy, trầy da, chảy máu, dù vô cùng đau đớn nhưng Thương vẫn cố tập và
sau một tuần thì có thể đan thành thạo.
Trong thâm tâm, Thương không muốn là gánh nặng của gia đình và là một người vô dụng.
Năm 2003 khi xem chương trình “Người tốt, việc tốt” trên Đài Truyền hình Hà Nội,
Thương rất khâm phục nghị lực phi thường của cô Lê Minh Hiền - một người khuyết tật,
lập ra câu lạc bộ dạy nghề “Vì ngày mai” dành cho những người khuyết tật. Lúc đó,
Thương chỉ muốn đến câu lạc bộ của cô Hiền để học nghề và có thể tự tay làm ra những
sản phẩm, kiếm tiền giúp đỡ bố mẹ. Thương con bé nhỏ, bệnh tật, lúc đầu bố mẹ Thương
không đồng ý nhưng thấy Thương quyết tâm nên dần dần gia đình cũng ủng hộ.
Nhớ lại những ngày đầu vào học, Thương vẫn còn cảm giác run run khi được mẹ bế trên
tay, cô bé dùng hết sức mình để gồng người lên, lấy lại bình tĩnh vì sợ không được vào