Tải bản đầy đủ (.pdf) (44 trang)

Bài giảng Viêm nội tâm mạc nhiễm trùng - TS.BS Hồ Huỳnh Quang Trí

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (11.25 MB, 44 trang )

VIÊM NỘI TÂM MẠC
NHIỄM TRÙNG

TS BS Hồ Huỳnh Quang Trí
Viện Tim TP HCM


NỘI DUNG












Định nghĩa
Dịch tễ học và các thể bệnh
Vi sinh học
Cơ chế bệnh sinh và sinh lý bệnh
Lâm sàng
Cận lâm sàng
Tiêu chuẩn chẩn đoán
Điều trị
Phòng ngừa



YÊU CẦU ĐỐI VỚI HỌC VIÊN












Biết định nghĩa viêm nội tâm mạc nhiễm trùng (VNTMNT)
Biết các đặc điểm vi sinh học của từng thể bệnh
Biết tính đề kháng kháng sinh của các cầu khuẩn Gram dương gây
VNTMNT
Biết tiêu chuẩn chẩn đoán VNTMNT theo Đại học Duke
Biết lý do dùng những liều penicillin G khác nhau trong điều trị
Biết nguyên tắc chọn kháng sinh trong VNTMNT do cầu khuẩn Gram
dương
Biết 3 nhóm chỉ định phẫu thuật tim
Biết chỉ định và phác đồ kháng sinh phòng ngừa VNTMNT


ĐỊNH NGHĨA





Viêm nội tâm mạc nhiễm trùng – VNTMNT (infective
endocarditis) là nhiễm trùng màng trong của tim do vi khuẩn
hoặc vi nấm, và một số trường hợp hiếm do Chlamydia hay
Rickettsia.
Nhiễm trùng màng trong của động mạch (shunt động tĩnh
mạch, ống động mạch còn tồn tại, hẹp eo động mạch chủ) tuy
gọi đúng tên là viêm nội mạc động mạch nhiễm trùng
(infective endarteritis) nhưng về lâm sàng và bệnh học cũng
giống VNTMNT.


DỊCH TỄ HỌC






Tần suất mắc VNTMNT trong khoảng 3,6-7,0 ca /100.000
người-năm.
Bệnh xảy ra ở nam nhiều hơn ở nữ (tỉ lệ mắc 2:1).
Ở các nước phát triển, các yếu tố nguy cơ của VNTMNT đã
chuyển từ bệnh van tim hậu thấp và bệnh tim bẩm sinh thành
chích ma túy tĩnh mạch, bệnh van tim thoái hóa ở người lớn
tuổi, thiết bị đặt vào trong buồng tim, nhiễm trùng liên quan
với chăm sóc y tế và thận nhân tạo.


VNTMNT trên van tim ngun gốc
Bệnh tim nền

Trẻ sơ sinh

Trẻ 2 tháng-15
tuổi

Người lớn
15-60 tuổi

Người lớn
> 60 tuổi

2-10%

25-30%

8%

75-90%*

10-20%

2%

5-15%

10-30%

10%

Bệnh tim thoái hóa


Hiếm

30%

Chích ma túy TM

15-35%

10%

Bệnh khác

10-15%

10%

25-45%

25-40%

Bệnh tim hậu thấp
Bệnh tim bẩm sinh

28%

Sa van 2 lá

Không có bệnh


72%

2-5%

*50% các trường hợp xuất hiện sau phẫu thuật và có liên quan với những thiết bị
và vật liệu nhân tạo đặt vào tim.


VNTMNT trên van tim ngun gốc
Tác nhân gây bệnh
Trẻ sơ sinh
Streptococcus

15-20%

Enterococcus

S. aureus

40-50%

Trẻ 2 tháng- 15
tuổi

Người lớn
15-60 tuổi

Người lớn
> 60 tuổi


40-50%

45-65%

30-45%

4%

5-8%

15%

25%

30-40%

25-30%

Tụ cầu khuẩn coagulase âm

10%

5%

3-5%

5-8%

Trực khuẩn Gram âm


10%

5%

4-8%

5%

Vi nấm

10%

1%

1%

Hiếm

1%

Hiếm

1%

2%

3-10%

5%


Đa vi khuẩn

4%

Tác nhân khác
Cấy máu âm tính

4%

0-15%


VNTMNT ở người chích ma túy tĩnh mạch






Thường xảy ra ở nam (65-80% các trường hợp), lứa tuổi từ 27
đến 37.
Van bị tổn thương: van 3 lá (46-78% các trường hợp), van 2 lá
(24-32%), van ĐMC (8-19%) (Trong đa số các trường hợp,
trước đợt VNTMNT van tim hoàn toàn bình thường).
Tác nhân gây bệnh:
● Staphylocococcus aureus (> 50% các trường hợp)
● Pseudomonas aeruginosa và các trực khuẩn Gram âm khác
● Corynebacterium, Lactobacillus, Bacillus cereus, Neisseria
● Đa vi khuẩn (3-5%)



VNTMNT trên van tim nhân tạo
Thể sớm (< 12 tháng)

Thể trễ (> 12 tháng)

Streptococcus

2%

28%

Enterococcus

9%

13%

Staphylococcus aureus

19%

17%

Staphylococcus coagulase âm

33%

11%


Nhóm HACEK
Trực khuẩn Gram âm

4%
16%

6%

Vi nấm

7%

2%

Đa vi khuẩn

3%

6%

Diphteroid

5%

3%

Coxiella burnetii
Cấy máu âm tính

2%

6%

8%


VNTMNT liên quan với chăm sóc y tế
Bao gồm:
● VNTMNT bệnh viện (nosocomial IE): Triệu chứng xuất hiện > 48
giờ sau khi nhập viện.
● VNTMNT không mắc phải trong bệnh viện (non nosocomial IE):
Triệu chứng xuất hiện < 48 giờ sau khi nhập viện, tuy nhiên bệnh
nhân đang điều trị tại nhà bằng thuốc truyền TM hoặc chạy thận
nhân tạo trong vòng 30 ngày trước hoặc đang ở trại điều dưỡng.
 Tử vong cao (27-38%) vì bệnh nhân thường lớn tuổi, có nhiều bệnh
kèm theo và vi khuẩn đa đề kháng.
 Tác nhân gây bệnh: Staphylococcus aureus thường gặp nhất, kế đến
là staphylococcus coagulase âm, enterococcus, streptococcus,
Candida và trực khuẩn Gram âm.



VI SINH HỌC
STREPTOCOCCUS






Theo phân loại Lancefield dựa vào tính kháng nguyên, Streptococcus

được chia thành các nhóm mang tên các mẫu tự A, B, C .... Ngoài ra
còn một số Streptococcus không xếp nhóm được theo kháng nguyên
(nontypable streptococci).
Streptococcus còn được xếp loại theo tính chất gây tán huyết trên môi
trường cấy chứa máu thỏ (tán huyết hoàn toàn, không hoàn toàn hay
không tán huyết).
Các Streptococcus gây tán huyết không hoàn toàn được gọi là
Streptococcus tán huyết alpha hay Streptococcus viridans. Đa số
Streptococcus viridans là những vi khuẩn không xếp nhóm được theo
phân loại Lancefield. Các vi khuẩn này sống ở miệng hầu, thường nhạy
với penicillin G (MIC < 0,1 g/ml) và chiếm tỉ lệ 30-65% trong các tác
nhân gây VNTMNT trên van tim nguyên gốc.


VI SINH HỌC
STREPTOCOCCUS






Streptococcus bovis (nhóm D) cũng là một tác nhân gây bệnh thường
gặp. Thường nhạy với penicillin G.
Các nhóm khác (A, B, C, G) ít gặp hơn. Trừ streptococcus nhóm A
(Streptococcus pyogenes) luôn nhạy với penicillin G, các nhóm khác
có thể có giảm độ nhạy với penicillin G.
Streptococcus pneumoniae: Streptococcus pneumoniae không giống
các Streptococcus khác về hình thái và tính đề kháng kháng sinh. Vi
khuẩn này thường gây VNTMNT trên van ĐMC bình thường, phá

hủy van nhanh và tạo áp-xe cơ tim. Một số chủng kháng penicillin G
và đôi khi cả cephalosporin thế hệ 3 nhưng vẫn còn nhạy với
vancomycin.


VI SINH HỌC
ENTEROCOCCUS




Trong số các enterococcus, 2 tác nhân gây bệnh thường gặp nhất là
Enterococcus faecalis và Enterococcus faecium. Các vi khuẩn này
sống trong ống tiêu hóa, thường gây nhiễm trùng tiểu.
Enterococcus đề kháng cephalosporin và oxacillin, đề kháng
penicillin G và ampicillin một cách tương đối và kháng
aminoglycoside ở nồng độ thường. Một số chủng kháng cả
aminoglycoside ở nồng độ cao (high-level resistance) do tiết enzym
bất hoạt hóa aminoglycoside. Đối với chủng không có kháng
aminoglycoside ở nồng độ cao, phối hợp ampicillin hoặc penicillin
G liều cao với aminoglycoside (gentamicin hoặc streptomycin) có
tính hiệp đồng sát khuẩn.


VI SINH HỌC
STAPHYLOCOCCUS





Dựa vào khả năng tiết enzym coagulase, Staphylococcus được chia
thành Staphylococcus coagulase dương (Staphylococcus aureus) và
Staphylococcus coagulase âm (gồm nhiều loài, trong đó
Staphylococcus epidermidis là tác nhân gây bệnh thường gặp nhất).
Dựa theo tính nhạy với kháng sinh, Staphylococcus được chia thành
Staphylococcus nhạy oxacillin và Staphylococcus kháng oxacillin.
Staphylococcus kháng oxacillin cũng kháng tất cả các kháng sinh
khác họ bêtalactam và có thể kháng aminoglycoside,
fluoroquinolone. Đa số các chủng Staphylococcus (kể cả các chủng
kháng oxacillin) nhạy với kháng sinh nhóm glycopeptide
(vancomycin, teicoplanin), tuy nhiên gần đây đã xuất hiện những
chủng Staphylococcus kháng vancomycin và teicoplanin.


VI SINH HỌC






Nhóm HACEK: Nhóm HACEK gồm Haemophilus
(parainfluenzae, aphrophilus), Actinobacillus, Cardiobacterium,
Eikenella và Kingella. Các vi khuẩn này sống ở đường hô hấp trên
và miệng hầu, rất khó nuôi cấy nên nếu nghi ngờ phải ủ chai cấy
máu lâu ( 3 tuần). Nhiều vi khuẩn nhóm HACEK tiết
bêtalactamase nên đề kháng ampicillin tuy vẫn còn nhạy với
cephalosporin thế hệ 3.
Pseudomonas aeruginosa: thường phá hủy van tim nhanh gây suy
tim nặng. Các kháng sinh họ bêtalactam có tác dụng trên vi khuẩn

này là ticarcillin, piperacillin, ceftazidime và imipenem.
Enterobacteriaceae: gồm Escherichia coli, Klebsiella,
Enterobacter, Serratia, Salmonella. Các vi khuẩn này thường nhạy
với cephalosporin thế hệ 3, aminoglycoside và fluoroquinolone.


VI SINH HỌC
CÁC VI KHUẨN HIẾM GẶP








Gồm Corynebacterium và các vi khuẩn đồng dạng (gọi chung là
diphtheroid) sống cộng sinh trên da và màng nhày, Brucella,
Bartonella, Coxiella burnetii và Chlamydia psittaci.
Các vi khuẩn này khó nuôi cấy, vì vậy thường phải dùng phản ứng
huyết thanh để chẩn đoán nhiễm trùng do Bartonella, Brucella,
Coxiella burnetii và Chlamydia.
Corynebacterium nhạy với phối hợp penicillin G + aminoglycoside
và vancomycin.
Coxiella burnetii và Chlamydia có đặc điểm là không nhạy với các
kháng sinh sát khuẩn như bêtalactam hay aminoglycoside nhưng lại
nhạy với doxycycline.


VI SINH HỌC

VI NẤM








Vi nấm thường gây VNTMNT ở một số đối tượng đặc biệt: chích
ma túy tĩnh mạch, sau phẫu thuật tim hở, suy giảm miễn dịch.
Vi nấm gây VNTMNT: Candida albicans và loài Candida khác,
Torulopsis glabrata, Aspergillus, Histoplasma.
Sùi trong VNTMNT do vi nấm thường rất to và hay gây thuyên tắc
mạch.
Kháng sinh chống nấm chủ lực là amphotericin B ngấm vào mô kém
đồng thời lại có độc tính cao làm hạn chế liều dùng, do đó điều trị
thường phải kết hợp với phẫu thuật tim.


CƠ CHẾ BỆNH SINH VÀ SINH LÝ BỆNH




Lớp nội mạc nguyên vẹn có khả năng đề kháng tương đối cao với
nhiễm trùng. Khi nội mạc bị thương tổn và tại chỗ thương tổn xuất
hiện viêm nội tâm mạc huyết khối vô trùng (nonbacterial
thrombotic endocarditis) được cấu tạo bởi tiểu cầu và fibrin, khả
năng đề kháng nhiễm trùng của nội mạc ở vùng này suy giảm. Khi

có du khuẩn huyết (từ răng miệng, ống tiêu hóa, đường niệu sinh
dục ...) vi khuẩn có thể bám vào các vị trí viêm nội tâm mạc huyết
khối vô trùng này rồi sinh sản phát triển tạo nên sùi VNTMNT.
Nội mạc có thể bị thương tổn do 3 cơ chế: dòng máu tốc độ cao đập
vào nội mạc, dòng máu từ buồng áp suất cao vào buồng áp suất thấp
hoặc dòng máu tốc độ cao đi qua một lỗ hẹp ( sang thương sùi
thường nằm ở phía nhĩ trái của van 2 lá trong hở van 2 lá, ở phía thất
của van ĐMC hoặc trên dây chằng van 2 lá trong hở van ĐMC).


CƠ CHẾ BỆNH SINH VÀ SINH LÝ BỆNH






Khả năng bám vào nội tâm mạc của vi khuẩn có vai trò quan trọng
trong sự hình thành sùi VNTMNT.
Streptococcus và Staphylococcus có khả năng bám vào nội tâm mạc
cao nhờ những phân tử bám dính (dextran của Streptococcus và
protein gắn fibronectin của Staphylococcus aureus), do đó các vi
khuẩn này thường gặp nhất trong số các tác nhân gây VNTMNT.
Khi đã bám vào các vị trí viêm nội tâm mạc huyết khối vô trùng,
Streptococcus viridans và Staphylococcus aureus đề kháng rất mạnh
với các protein kháng khuẩn của tiểu cầu nên dễ tồn tại và sinh sôi
phát triển tạo thành sùi VNTMNT.


CƠ CHẾ BỆNH SINH VÀ SINH LÝ BỆNH





Các triệu chứng nhiễm trùng xuất hiện dưới tác động của các
cytokine.
Các biểu hiện lâm sàng của VNTMNT là kết quả của các quá trình
sau:
1) Phá hủy van tim do nhiễm trùng
2) Thuyên tắc mạch bởi các phần tử của sùi gây nhồi máu cơ quan
tương ứng hoặc tạo ổ nhiễm trùng mới ở cơ quan tương ứng
3) Tạo ổ nhiễm trùng ở các cơ quan ở xa do tình trạng du khuẩn
huyết liên tục
4) Phản ứng tạo kháng thể chống lại tác nhân gây bệnh làm lắng
đọng các phức hợp miễn dịch trong mô gây tổn thương mô


LÂM SÀNG
Triệu chứng thường bắt đầu xuất hiện trong vòng 2 tuần sau đợt du
khuẩn huyết. Riêng trong VNTMNT trên van nhân tạo thời gian ủ
bệnh có thể kéo dài nhiều tháng.


CẬN LÂM SÀNG
CẤY MÁU







Lấy 3 mẫu cấy máu (chích TM trực tiếp) trong vòng 24 giờ. Mỗi lần
lấy máu (# 10 ml) cho vào 2 chai môi trường, một chai chứa môi
trường hiếu khí và một chai chứa môi trường kỵ khí.
Nếu bệnh nhân có tình trạng lâm sàng ổn định và đã dùng kháng
sinh trước đó, nên chờ thêm vài ngày trước khi bắt đầu kháng sinh
trị liệu. Trong thời gian này làm thêm các cấy máu bổ sung.
Các chai cấy máu phải ủ lâu ( 3 tuần) để tăng khả năng phân lập vi
khuẩn khó nuôi cấy và nếu có điều kiện nên chiết ra các môi trường
nuôi cấy đặc biệt. Nên dặn phòng thí nghiệm vi sinh lưu chủng vi
khuẩn gây bệnh lại cho đến bệnh nhân đã được chữa dứt nhiễm
trùng.


CẬN LÂM SÀNG
SIÊU ÂM TIM
 Siêu âm tim qua thành ngực là phương tiện chẩn đoán hình
ảnh hàng đầu trong những trường hợp nghi ngờ VNTMNT.
 Siêu âm tim qua thực quản được khuyến cáo cho bệnh nhân
nghi ngờ bị VNTMNT nhưng có siêu âm tim qua thành ngực
bình thường.
 Trong trường hợp siêu âm tim lần đầu bình thường nhưng vẫn
nghi ngờ bệnh nhân bị VNTMNT dựa trên lâm sàng, nên lặp
lại khảo sát siêu âm tim sau 7-10 ngày.


CHẨN ĐOÁN





Năm 1994 Durack và cộng sự thuộc Đại học Duke đưa ra các tiêu
chuẩn chẩn đoán VNTMNT, theo đó chẩn đoán VNTMNT được
chia thành 3 mức: VNTMNT chắc chắn (definite infective
endocarditis), VNTMNT có thể (possible infective endocarditis) và
loại trừ (rejected).
Bảng tiêu chuẩn chẩn đoán VNTMNT của Đại học Duke được dùng
rất rộng rãi trong lâm sàng và gần đây đã được cải biên để tăng độ
nhạy. Theo bảng tiêu chuẩn cải biên, có thể chẩn đoán VNTMNT
dựa vào các tiêu chuẩn bệnh học (pathological crtiteria) hoặc các
tiêu chuẩn lâm sàng (clinical criteria). Các tiêu chuẩn lâm sàng gồm
những tiêu chuẩn chính và những tiêu chuẩn phụ.


3 mức chẩn đoán theo tiêu chuẩn Duke cải biên
VNTMNT CHẮC CHẮN
Tiêu chuẩn bệnh học:
 Vi sinh vật phát hiện bằng nuôi cấy hoặc khảo sát mô học trong sùi hoặc trong sùi gây
thuyên tắc, hoặc trong một áp-xe trong tim
hoặc
 Sang thương giải phẫu bệnh: Sùi hoặc áp-xe trong tim được xác định bằng khảo sát mô
học cho thấy có viêm nội tâm mạc tiến triển
Tiêu chuẩn lâm sàng:
Phối hợp 2 tiêu chuẩn chính hoặc 1 tiêu chuẩn chính với 3 tiêu chuẩn phụ hoặc 5 tiêu
chuẩn phụ
VNTMNT CÓ THỂ
Phối hợp 1 tiêu chuẩn lâm sàng chính với 1 tiêu chuẩn lâm sàng phụ hoặc phối hợp 3
tiêu chuẩn lâm sàng phụ
LOẠI TRỪ
 có một chẩn đoán chắc chắn khác giải thích được các biểu hiện lâm sàng

 hoặc mất hẳn các triệu chứng của VNTMNT sau khi dùng kháng sinh ≤ 4 ngày
 hoặc không có bằng chứng bệnh học của VNTMNT khi mổ tim hoặc giải phẫu tử thi,
sau khi bệnh nhân đã dùng kháng sinh ≤ 4 ngày


×