Tải bản đầy đủ (.doc) (14 trang)

BAI HAT TRUYEN THONG DOAN - DOI (TPT CAN BIET)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (184.39 KB, 14 trang )

BÀI HÁT TRUYỀN THỐNG
và đây là 1 kho tàng về các loại bài hát thừơng sử dụng trong tập thể nè các bạn ơi ..bao gồm
nhiều thể loại
HỒ CHÍ MINH ĐẸP NHẤT TÊN NGƯỜI
Trần Kiết Tường
Hò ơ … Tôi hát ngàn lời ca - bao la hơn những cánh đồng. Mênh mông hơn mặt biển Đông, êm
đềm hơn những dòng sông. Hò ơ … hơ hơ ơ hơ ơ … Tôi hát ngàn lời ca - nồng nàn hơn nắng ban
mai, đẹp tình hơn cánh hoa mai - hùng thiêng hơn núi sông dài là một niềm tin.
Hồ Chí Minh! Hồ Chí Minh - đẹp nhất tên Người, là một niềm tin. Hồ Chí Minh!Hò ơ … Trên cánh
đồng miền Nam, đau thương mây phủ chân trời. Khi ca lên Hồ Chí Minh, nghe lòng phơi phới
niềm vui. Trên xóm làng miền Nam, hình Người như tiếng quân ca, giục lòng vươn cánh bay xa,
vùng lên giải phóng quê nhà là một niềm tin. Hồ Chí Minh! Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người - là
một niềm tin. Hồ Chí Minh.
HÙNG VƯƠNG
Thẩm Oánh
Bốn ngàn năm văn hiến, nước Nam khang cường là nhờ công đức Hùng Vương. Hoa gấm giang
sơn này, cùng chung đắp xây, bao thời uy hùng vẻ vang. Đời đời nhớ ơn Hùng Vương, đã vì quốc
dân lập non nước này. Cho cháu con quây quần, vẽ nên cơ đồ bền vững tới nay. Việt Nam bao
sáng tươi, thề cùng bền gan, cương quyết xây nhà Nam. Đây cháu con Lạc Hồng từ Bắc chí Nam,
xin đoàn kết đồng tâm. Non nước Việt Nam, nhờ Hùng Vương, quyết thắng muôn năm, giống nòi
khang cường.
CA NGỢI ĐẢNG LAO ĐỘNG VIỆT NAM
Đỗ Minh
Vừng trời đông ánh hồng tươi sáng bừng lên. Đàn bồ câu trắng bay về trong nắng mới. Ngàn
triệu dân xiết tay nhau đứng quanh Đảng lao động Việt Nam - khối kết đoàn công nông và trí
thức.Đời cần lao thắm tình yêu chói niềm tin. Vì ngày mai ấm no - tự do - hạnh phúc. Nào cầm
tay xiết vai nhau súng búa liềm trên đường tranh đấu. Tới hòa bình nhà máy búa rền lúa vàng
ngập đồng. Đảng lao động Việt Nam vì nhân dân tiên phong đấu tranh.
NGƯỜI MẸ
Nguyễn Ngọc Thiện
Tôi muốn làm hạt nắng để đến bên mẹ ươm lên sợi tóc để tóc sáng lấp lánh. Tôi muốn làm ngọn


gió để đến bên mẹ hôn lên đôi mắt hằn sâu dấu chân chim.ĐK: Sợi tóc màu mây trắng kể tôi
nghe ngày xưa mẹ chuyền cơm qua vách cấm, vượt qua ngàn gian khó mẹ vẫn ung dung. Lòng
thủy chung mẹ Việt Nam sáng ngời.Ôi tấm lòng người mẹ Bàn Cờ - người mẹ Việt Nam sáng ngời
- sáng mãi.
HUYỀN THOẠI MẸ
Trịnh Công Sơn
1. Đêm chong đèn ngồi nhớ lại từng câu chuyện ngày xưa: Mẹ về đứng dưới mưa che đàn con
nằm ngủ, canh từng bước chân thù, Mẹ ngồi nhớ cơn mưa. Mẹ lội qua con suối, dưới mưa bom
không ngại, Mẹ nhẹ nhàng đưa lối, tiễn con qua núi đồi. Mẹ chìm trong đêm tối, gió mưa tóc che
lối con đi.
2. Đêm chong đèn ngồi nhớ lại từng câu chuyện ngày xưa: Mẹ về đứng dưới mưa che từng căn
hầm nhỏ, xóa sạch vết con về, Mẹ ngồi nhớ cơn mưa. Mẹ là gió uốn quanh trên đời con thầm
lặng, trong câu hát thanh bình Mẹ là gió mong manh. Mẹ là nước chứa chan che dùm con phiền
muộn, cho đời mãi trong lành, Mẹ chìm dưới gian nan.
MÙA XUÂN TRÊN THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
Xuân Hồng
Mùa xuân này về trên quê ta, khắp đất trời biển rộng bao la. Cây xanh tươi ra lá trổ hoa, chào
mùa xuân về với mọi nhà. Thành phố Hồ Chí Minh quê ta, đã viết nên thiên anh hùng ca, thiên
anh hùng ca ngàn năm sáng chói lưu danh đến muôn đời. Thành phố Hồ Chí Minh năm nay, mùa
xuân này rợp bóng cờ bay.
Nước thêm trong dòng sông Bến Nghé, chợ thêm đông chợ vui Bến Thành.Mùa xuân trên Thành
phố Hồ Chí Minh quang vinh, ôi đẹp biết bao, biết mấy tự hào, Sài Gòn ơi cả nước vẫy chào. Cờ
sao đang tung bay cao, qua hết rồi những năm thương đau. Sau ba mươi năm nay mới gặp nhau,
vui sao nước mắt lại trào.
Mùa xuân trên Thành phố Hồ Chí Minh quang vinh, ôi hạnh phúc biết bao, bao năm vẫn đợi chờ
mà niềm vui sao đến bất ngờ. Ngày đi như trong đêm mơ, tuổi lớn rồi mà như ngây thơ. Ôi ta
đang đi, đi giữa rừng hoa, hay ta đi giữa rừng cờ.Mùa xuân trên Thành phố Hồ Chí Minh là mùa
xuân đẹp nhất quê mình.
LÊN NGÀN
Hoàng Việt

Hò ơi … dòng sông chảy xiết lái thuyền chèo đi. Trên sông Vàm Cỏ Đông, nước chảy ngược dòng.
Nước ngược dòng. Hò ơi … em chèo thuyền đi lên rẫy Tráng Cồng cắt lúa thay chồng - thay
chồng nuôi con. Nước ngập đồng xanh lúa chết. Gió mưa sập đổ mái nhà. Bao nhiêu gia đình tan
hoang, đau thương lệ rơi chứa chan.
Em đi cắt lúa trên ngàn. Rẫy trên ngàn nắng thiêu chang chang. Đường đi nước ngập mênh
mang. Bàn chân dẫm gai lòng không thở than. Người dân dưới ruộng lên ngàn, tìm lúa đổ bao mồ
hôi. Gánh về từng hạt lúa vàng, cùng nhau chung sống, căm thù giết Tây.Em đi cắt lúa trên ngàn.
Còn anh chiến đấu sa tràng. (Kháng chiến nhất quyết thành công)2.
Mai này kháng chiến thành công, (anh về em thỏa ước mong)2.
NGƯỜI MẸ CỦA TÔI
Xuân Hồng
1. Nước mắt mẹ không còn vì khóc những đứa con lần lượt ra đi, đi mãi. Thời gian trôi qua, vết
thương trên thịt da đã lành theo năm tháng, nhưng vết thương lòng Mẹ vẫn còn nặng mang. Mẹ
Việt Nam ơi! Mẹ Việt Nam ơi! Khi con đi qua khắp nẻo đường, nghe đau thương chìm trong khói
hương, mong sao cơn mưa gió vô thường không lung lay làm rớt hạt sương. Mẹ Việt Nam ơi! Mẹ
Việt Nam ơi! Mây khói tan rồi, còn lại mẹ tôi.
2. Đất nước nay vẫn còn, còn có những đứa con dù đi muôn phương xa vẫn nhớ: Mẹ đang cô
đơn, chúng con yêu mẹ hơn. Những chiều nghiêng nghiêng bóng, ghi khắc trong lòng, hình bóng
mẹ ngồi trông. Mẹ Việt Nam ơi! Mẹ Việt Nam ơi! Cho con xin chia sớt nỗi buồn, cho con xin xẻ
đôi bát cơm, cho con hôn đôi mắt mỏi mòn, cho con soi lại bóng hình con. Mẹ Việt Nam ơi! Mẹ
Việt Nam ơi! Xin cám ơn Người, người mẹ của tôi.
NAM BỘ KHÁNG CHIẾN
Tạ Thanh Sơn
1. Mùa thu rồi ngày hăm ba, ta đi theo tiếng kêu sơn hà nguy biến. Rền vang trời lời hoan hô
quân dân Nam nhịp chân tiến ra trận tiền. Thuốc súng kém, chân đi không mà lòng người giàu
lòng vì nước. Nóp với giáo mang ngang vai nhưng thân trai nào kém oai hùng. Cờ thắm tung bay
ngang trời, sao vàng xao xuyến khắp nơi bưng biền, một lòng nguyện với tổ tiên. Thề quyết
chống quân ngoại xâm. Ta đem thân ta liều cho nước, ta đem thân ta đền ơn trước, muôn thu
sau lưu tiếng anh hào người Việt Nam lắm chí cao, thề quyết chống quân gian tham. Ta đem
thân ta liều cho nước, ta đem thân ta đền ơn trước, xây giang san hạnh phúc đẹp giàu, nền độc

lập khắp nước Nam.
2. Đường trên làng còn vang xa, trong bao la khúc ca lên đàng chinh chiến. Người trai hùng rời
quê hương, trong đêm sương hồn vương tiếng súng trận tiền. Gió rét buốt, mưa thu rơi ngoài
trời mờ còn cuộn ngàn khói, đã bốc cháy trên nương xa trông lơ thơ chừng mấy gian nhà. Nhìn
cảnh xơ xác điêu tàn, ôi người chinh chiến lệ tuôn đôi hàng, căm hờn thay lũ sói lang. Thề quyết
thắng quân xâm lăng. Ta đem thân ta liều cho nước, ta đem thân ta đền ơn trước. Xây giang san
hạnh phúc đẹp giàu, nền độc lập khắp nước nhà. Thề quyết thắng quân gian tham. Ta đem thân
ta liều cho nước, ta đem thân ta đền ơn trước. Muôn thu sau lưu tiếng anh hào, người Việt Nam
lắm chí cao.
NHỮNG CÔ GÁI ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG
Huỳnh Thơ
1. Những đầm sen, những dòng sông lấp lánh trăng soi, những xóm thôn đồng xanh trải rộng.
Nhịp cầu tre lắc lẻo dòng kênh, in bóng hình người con gái quê tôi. Áo bà ba, súng quàng vai hôm
sớm ra đi, mái tóc xanh quyện hương trái ngọt. Mặt như hoa sáng đẹp tình yêu, son sắc thủy
chung với quê nhà.ĐK: Dưới đạn bom xanh xanh lúa vẫn vượt lên. Ngày đêm trên khắp xóm
thôn, ghi chiến công giết giặc lẫy lừng. Đẹp thay tuổi xuân con gái quê tôi, đang cùng toàn quân
viết đẹp những bài anh hùng ca.
2. Sóng Cửu Long đã trào dâng lên khắp nơi nơi, nối tiếp nhau làng quê nổi dậy. Đời giặc tan
thắm lại màu xanh, trên cánh đồng rộn vang tiếng chim ca. Gái cùng trai lái thuyền đi sông nước
reo vui, mái tóc xanh vờn trong gió lộng. Đời tự do có gì đẹp hơn, sông núi này thề giữ đến
cùng.ĐK: Nắng bừng lên lung linh nét mặt làng quê. Tràn dâng sông nước Cửu Long, những tiếng
ai thắm đượm nghĩa tình. Đẹp thay tuổi xuân đi giải phóng quê hương. Cây súng bên mình cũng
đẹp như em.
TA RA TRẬN HÔM NAY
Ta đi giữa mùa Xuân trên đường ra trận, chào quê hương giục tiền phương mạnh bước. Lời
nước non như càng giục giã lòng ta, băng qua muôn núi ngàn sông rộn vui tiếng ca. Rung rinh lá
nguỵ trang lưng đèo gió lộng. Tuổi thanh niên đời hăng say nhịp sống. Nhìn suối khe bom đạn
giặc đã cày sâu, ta đi giữa những bàn tay san hố giữ cầu.
ĐK: Hành quân, ta tai hành quân núi sông nâng bước đôi chân ta lên đường dặm xa, chập chùng
mà dốc núi đường trơn, đôi chân bao chiến sĩ bước mòn đá xanh. Ta đi tiếp bước cha anh, nơi

nào còn giặc ta đây còn hành quân xa, chiến trường còn gọi ta vẫn còn hành quân xa. Ta còn
hành quân xa, ta còn hành quân xa.
BÀI CA KHÔNG QUÊN
Phạm Minh Tuấn
1. Có một bài ca không bao giờ quên, là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên. Có một bài ca
không bao giờ quên, là lời mẹ ru con đêm đêm. Bài ca tôi không quên - tôi không quên tháng
ngày vất vả. Bài ca tôi không quên - tôi không quên gót mòn hành quân hối hả, làm bạn cùng
trăng và ôm súng ngắm sao khuya.
2. Có một bài ca không bao giờ quên, là mẹ dõi bước con bạc tóc thời gian. Có một bài ca không
bao giờ quên, là rừng lạnh sương đêm trăng suông. Bài ca tôi không quên - tôi không quên những
người đã ngã. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, gửi trọn đời cho tất cả, là bạn bè tôi còn
ôm súng giữ biên cương.
ĐK: Nhưng giờ đây, có giây phút bình yên, sao tôi quên có giây phút bình yên. Sao tôi quên - sao
tôi quên: Bài ca tôi đã hát - bài ca tôi đã hát với quê hương, với bạn bè, với cả lòng mình. Tôi
không thể nào quên. (Bài ca tôi đã hát)2, với em yêu, với đồng đội, với cả lòng mình. Tôi không
thể nào quên.
3. Có một bài ca không bao giờ quên. Là thành phố nhớ nhung một dáng hình ai. Có một bài ca
không bao giờ quên, là cả mùa xuân tim không phai. Bài ca tôi không quên - tôi không quên,
những mùa nước đổ. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, em chống xuồng vượt qua pháo nổ,
chỉ một lần quen mà mang nỗi nhớ mênh mông.
4. Có một bài ca không bao giờ quên là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên. Có một bài ca
không bao giờ quên, là lời mẹ ru con đêm đêm. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, đất rừng
xứ lạ. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, bước dồn đường khuya đói lả, gạo hầm cầm hơi
một điếu thuốc cũng chia đôi. (ĐK)
CÙNG ANH TIẾN QUÂN TRÊN ĐƯỜNG DÀI
Huy Du - Xuân Sách
Qua núi, qua sông, qua đồng lúa chín, ta nghe xao xuyến tiếng gọi thiết tha. Ngọn lửa trong tim
những chiều hành quân, sáng lên lời ca những người anh hùng.
Qua đất trung du xanh màu lá biếc - quê anh yêu dấu tím đỏ đồi sim. Chân bước đi xa lòng còn
để lại. Quê hương anh đấy ngỡ quê hương mình.Nguyễn Viết Xuân! Lời anh nói thiết tha. Theo

ngọn gió bay xa, như khúc ca giục giã, thôi thúc trong lòng tôi, tiến quân trên đường dài. Đường
hành quân qua núi cao vực sâu, tôi đi hờn căm sôi trong máu.
Nguyễn Viết Xuân! Trận địa khắp nơi nơi. Anh lại đứng bên tôi, “nhằm quân thù mà bắn”, đôi
mắt như lửa sôi đốt thiêu quân thù này. Trận địa đây, đất nước của mình đây, lời anh vẫn vang
lên hùng tráng. Kể từ nay sông núi hay biển khơi còn in dấu chân anh đời đời.
HÀNH KHÚC NGÀY VÀ ĐÊM
Phan Huỳnh Điểu - Thơ: Bùi Công Minh
Rất dài và rất xa - là những ngày thương nhớ. Nơi cháy lên ngọn lửa, là trái tim yêu thương - là
trái tim thương yêu.Anh đang mùa hành quân pháo lăn dài chiến dịch, bồi hồi đêm xung kích chờ
nghe tiếng pháo vang.
Ngôi sao như mắt anh trong những đêm không ngủ, giáo án em vẫn mở cho ánh sao bay vào.Ngày
và đêm xa nhau đâu chỉ dài và nhớ, thời gian trong cách trở đốt cháy ngời tình yêu. Pháo anh lên
đồi cao nã vào đầu giặc Mỹ, bục giảng dưới hầm sâu em cũng là chiến sĩ.
Cái chết cúi gục đầu, cuộc đời xanh tươi trẻ.Ngày đêm ta bên nhau, những đêm ngày chiến đấu.
Ngày đêm ta bên nhau những đêm ngày chiến đấu. Đêm ngày trong chiến đấu, anh với em sống
vẫn gần nhau.
ANH VẪN HÀNH QUÂN
Nhạc: Huy Du - Lời thơ: Trần Hữu Thung
1. Anh vẫn hành quân, trên đường ra chiến dịch. Mé đồi quê anh bước, trăng non ló đỉnh rừng.
Anh vẫn hành quân, lưng đèo qua bãi suối. Súng ngang đầu anh gối, anh qua khắp chiến trường.
Trời Điện Biên mây trắng, gió lưng đèo chiến thắng, tưng bừng trong ánh nắng. Dù thời gian phai
sắc, đất nước còn chia cắt, anh vẫn bước không ngừng.
ĐK: Anh vẫn hành quân. Chân đều chân bước dồn. Gian khổ anh không sờn, khi giặc kia vẫn còn.
Anh vẫn hành quân. Anh vẫn hành quân.
2. Anh vẫn hành quân, tiêu diệt hết quân thù. Súng cầm tay tiến bước, anh đi khắp chiến
trường. Anh vẫn hành quân. Đêm về qua vách núi, có Bác Hồ chỉ lối, mắt anh thêm sáng ngời.
Lòng anh mang ấp Bắc, dẫu cho đường xa lắc. Không lùi - anh vẫn bước, dù bao cơn giông tố.
Dẫu cho lòng mong nhớ, vẫn hát vang trên đường (ĐK)
3. Anh vẫn hành quân, qua đồng khô vũng lầy. Máu Điện Biên anh dũng, anh đi khắp núi rừng.
Anh vẫn hành quân. Mưa ngàn thêm gió núi, khắp sông dài anh tới. Quê hương ơi! Nhắn mấy lời.

Dòng Cửu Long xa tắp, nước sông Hồng miền Bắc, đôi dòng chung miếng đất. Vì quê hương đất
nước vẫn đang còn đế quốc, chiến đấu anh không lùi. (ĐK)
NỤ HOA VÀ CÂY SÚNG
Nguyễn Ngọc Thiện
Phía sau chùm hoa ấy là dấu chân lặng thầm, cỏ mùa này non vậy mà đất nóng âm âm. Phía sau
chùm hoa ấy, mũi súng canh đường biên, chiến sĩ mình trẻ quá - đang bám trụ ngày đêm.
Nụ hoa đó không hương, thơ ngây bên lá cỏ, cánh mỏng mượt hơi sương và hồn nhiên sắc đỏ.
Nụ hoa đó là cột mốc biên cương, nụ hoa và cây súng, khói lửa vẫn bên nhau.
CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO
Phan Huỳnh Điểu - Thơ: Bùi Minh Quốc
Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao. Dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền
miên mang đầy thương tích, dù xa cách hai ngả đường chiến dịch, ta vẫn cùng chung một ánh
trăng ngần.
Một tiếng chim ngàn, một làn gió biển, một sớm mai xuân trước cửa hầm dã chiến thấy trời
xanh xao xuyến ở trên đầu, ta vẫn thầm hái hoa tặng nhau. Ôi trái tim Việt Nam, như mặt trời
trước ngực, giữa thế kỷ hai mươi cháy rực, sáng ngàn năm, ngàn năm.
HÀNH QUÂN XA
Đỗ Nhuận
1. Hành quân xa dẫu qua nhiều gian nhiều gian khổ, vai vác nặng ta đã đổ mồ hôi. Mắt ta sáng,
chí căm thù bảo vệ đồng quê ta tiến bước. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.
2. Dù đôi chân qua những chặng đường có mỏi, vẫn bước dồn ta hãy hỏi vì đâu. Mấy năm trước,
sống cơ cực vì bọn giặc kia nó áp bức. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.3. Bọn xâm lăng kia
nó gây nhiều đau khổ, kìa đồng bào đang đỏ mắt chờ ta. Máu giai cấp, chí căm thù đợi lệnh
truyền ra ta giết hết. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.
HÁT MÃI KHÚC QUÂN HÀNH
Diệp Minh Tuyền
1. Đời mình là một khúc quân hành, đời mình là bài ca chiến sĩ. Ta ca vang triền miên qua tháng
ngày, lượn bay trên núi rừng biên cương đến nơi đảo xa.
ĐK: Mãi mãi lòng chúng ta ca bài ca người lính. Mãi mãi lòng chúng ta vẫn hát khúc quân hành
ca.

2. Dù rằng đời vẫn thích hoa hồng, kẻ thù buộc ta ôm cây súng. Ta yêu sao làng quê non nước
mình, tình quê hương vút thành thanh âm khúc quân hành ca.
HÁT VỀ ANH
Thế Hiển
Một ba lô một cây súng trên vai, người chiến sĩ quen với gian lao. Ngày dài đêm thâu vẫn có
những người lính trẻ nặng tình quê hương, canh giữ yên miền đất mẹ. Rừng âm u mây núi thênh
thang, ngày nắng cháy, đêm giá lạnh đầy. Rừng mờ hơi sương bóng tối quân thù trước mặt,
nặng tình non sông anh dâng trọn tuổi đời thanh xuân.
ĐK: Cho em thơ ngủ ngon và vui bước sớm hôm đến trường. Cho yên vui mùa xuân, đôi lứa còn
hẹn hò ước mơ. Dẫu có những hy sinh khó nói hết thành lời, nên đọng lại trong tôi những nghĩ
suy. Cho tôi ca bài ca về người chiến sĩ nơi tuyến đầu, nơi biên cương rừng sâu, anh âm thầm
chịu đựng gió sương. Dẫu có những gian lao, dẫu có những nhọc nhằn, mang trong trái tim anh
trọn niềm tin. (Xin hát về anh người chiến sĩ biên cương)2
HÃY YÊN LÒNG MẸ ƠI
Lư Nhất Vũ.
1. Đoàn quân bước trên đường rừng, bình minh lấp lánh chân trời xa, miền biên giới xanh thẳm,
hạt sương long lanh cành lá. Từ nơi biên cương núi cao, người lính qua trăm suối nghìn đèo,
lắng nghe tiếng của mẹ hiền ngày đêm giục bước con hành quân.
2. Rừng thay lá bao mùa rồi, đoàn quân chiến đấu xa làng quê, Mẹ ơi hãy yên lòng dù bao gian
nan ngày tháng. Trường Sơn hay nơi đảo xa, đoàn chúng con xin quyết giữ gìn, chúng con luôn
bên mẹ hiền, ngày đêm vững bước trong đoàn quân.A! Ai gọi đời ta, rền vang núi sông tiếng ru
của mẹ, chúng con đi hòa theo ước vọng. Chan chứa mặn nồng, tình non nước chẳng bao giờ
phai, tình quê hương thiết tha đời con. A! Như giục lòng ta, Mẹ ơi có nghe núi sông vang dậy,
tiếng quân reo hòa theo ước vọng. Son sắt nguyện thề: Vì non nước hiến dâng đời con, vì quê
hương mến yêu - Việt Nam.
LÁ XANH
Hoàng Việt
1.Lá còn xanh như anh đang còn trẻ. Lá trên cành như anh trong toàn dân. Gió rung cây cành lá
tưng bừng đùa vui. Anh trai làng có đi chiến dịch mùa xuân? Anh là lá trên cành ngại chi gió mưa.
Anh là trai, phải ra chiến trận phen này.

ĐK: Đi đầu quân, đi trong mùa động viên. Đi đầu quân, đi trong mùa xuân mới. Gió lá reo - gió lá
reo, kìa bảng treo cùng trong làng. Đi đầu quân - đi đầu quân, tất cả cho tiền tuyến. Mau lên đi
hỡi các anh trai làng!
2. Lá còn xanh như bao anh còn trẻ. Sức oai hùng đang căng trong toàn thân. Ngó lên cây màu lá
tươi đầy trời xanh. Anh trai làng vấn vương gia đình làm chi. Ra tiền tuyến thi tài cùng nhau giết
Tây. Em chờ anh với bao chiến công lẫy lừng. (ĐK)
NĂM ANH EM TRÊN MỘT CHIẾC XE TĂNG
Nhạc: Doãn Nho - Thơ: Hữu Thịnh
Năm anh em trên một chiếc xe tăng. Như năm bông hoa nở cùng một cội. Như năm ngón tay trên
một bàn tay. Đã xung trận cả năm người như một.Vào lính xe tăng anh trước anh sau. Cái nết ở
ăn mỗi người một tính. Nhưng khi hát ta hòa cùng một nhịp. Một người đau ta tất cả quên ăn.
Năm anh em mỗi đứa một quê. Đã lên xe ấy là cùng một hướng.
Nổ máy lên là một dạ xung phong. Trước quân thù lòng chỉ biết có tiến công.Năm anh em ta

×