Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (37.24 KB, 2 trang )
Bài văn hay về mẹ
Tôi đã nghe một câu hát về mẹ mang đầy ý nghĩa,đó là câu hát không chỉ
để lại trong tôi mà còn để lại trong tất cả mọi người một cảm xúc sâu lắng
,rất mãnh liệt rất thân thương: “ Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi và mẹ em
chỉ có một trên đời” Rất hay và rất đúng,mẹ là quà tặng vô giá mà cuộc đời
dành cho chúng ta -những đứa con .Đói với tôi ,mẹ là niềm tin là hi vọng là
nơi tôi có thể tìm thấy những tia sáng ấm áp trong những lúc khó khăn
Mẹ tôi năm nay đã 40 tuổi.Thời gian trôi qua thật nhanh, đã mười lăm
năm kể từ khi tôi sinh ra,mẹ đã chăm sóc nâng niu tôi mà quên đi tuổi thanh
xuâncủa mình . Giờ đây, tôi đã rời xa mẹ rời xa gia đình để bắt đầu một cuộc
sống tự lập.Tôi thấy nhớ mẹ nhiều lắm ,nhiều lắm .Khuôn mặt trái xoan rất
đẹp của mẹ giờ đây đã in đậm sự vất vả,lo toan cho gia đình cho con cái
.Những nếp nhăn mờ mờ ở khoe mắt trên khuôn mặt mẹ đã hằn sâu trong
tâm trí tôi .Mái tóc vốn đen dầy là thế,vậy mà nay đã rung nhiều,đã diiểm
bạc .Có lẽ là do nghề giáo viên luôn gắn với phấn trắn,mà cũng có thể do
cuộc sống có quá nhiều bận rộn,tất bật,lo âu.
Tôi thích được mẹ âu yếm,vuốt ve bằng đôi bàn tay cho dù giờ đây nó gầy
gầy xương xương.Bàn tay ấy ấm áp lạ kỳ ,âu yếm nuôi tôi khôn lớn từng
ngày .Những giây phút ở trong lòng mẹ tôi thấy hương thơm từ da thịt
mẹ ,một hương thơm cho tôi biết đó là mẹ tôi -người cho tôi cuộc sống
mang đầy ý nghĩa này .
Tôi thường hay nhớ đến quãng thời gian ở bên mẹ,những lỗi lầm tôi đã
gây ra.Khi tôi mác lỗi tôi không dám nhìn vào mắt mẹ,bởi đôi mắt đó quá
hiền từ quá bao dung khiến tôi thấy hổ thẹn. Mẹ tôi là vậy đó rất độ lượng
rất bao dung,giảng giải cho tôi những lỗi sai của mình .Mỗi lần như vậy,tôi
thấy mình khôn lớn ra nhiều …Tôi thật hạnh phúc vì có mẹ .Mẹ không chỉ là
mẹ của tôi mà còn là người bạn thân thiết nhất của tôi,luôn chia sẻ với tôi
những niền vui ,những khó khăn luôn động viên an ủi tôi môĩ khi tôi thất
Tôi còn nhớ khi gia đình,cha đi công tác chỉ mẹ tôi và tôi ở nhà .Trong gian
nhà chật hẹp,hai mẹ con tôi quây quần bên mâm cơm vô cùng gian dị chỉ có
rau lang luộc.Có lẽ hồi đó tôi chưa biết nghĩ như bây giờ nên tôi đã thốt lên