Tải bản đầy đủ (.ppt) (22 trang)

GIAO AN DAT NUOC- NGUYEN DINH THI

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (713.09 KB, 22 trang )


Đất nước

Nguyễn Đình
Thi

A. Giới thiệu chung
1.Tác giả:
- Nguyễn Đình Thi: 1924 – 2003. Sinh tại: Luông
Pha Băng (Lào) quê gốc: Hà Nội.
- Tài năng: Tên tuổi Nguyễn Đình Thi gắn liền
với những ca khúc như “Diệt phát xít”, “Người
Hà Nội”, với tiểu thuyết “Xung kích”, “Vỡ bờ”,…
với một số vở kịch, với các tập thơ: “Người chiến
sĩ”, “Dòng sông trong xanh”, “Tia nắng”,…
Thành tựu nổi bật nhất của ông là thơ: cảm xúc
dồn nén, hàm súc, ngôn ngữ và hình ảnh đầy sáng
tạo, tính nhạc phong phú, hấp dẫn…

2. Tác phẩm:
* Hoàn cảnh sáng tác
Bài thơ “Đất nước” in trong tập thơ “Người chiến
sĩ”. Nguyễn Đình Thi đã sáng tác bài thơ này
trong một thời gian dài từ 1948 – 1955. Phần đầu
khơi nguồn cảm hứng từ 2 bài thơ “Sáng mát
trong” (1948) và “Đêm mít tinh” (1949).

Bài thơ in trong tập thơ “Người chiến sĩ”. Nguyễn
Đình Thi đã sáng tác bài thơ này trong một thời gian
dài từ 1948 – 1955. Phần đầu khơi nguồn cảm hứng
từ 2 bài thơ “Sáng mát trong” (1948) và “Đêm mít


tinh” (1949).

* Kết cấu: Cảm hứng về
đất nước tuy được cảm
nhận ở nhiều thời điểm
khác nhau nhưng vẫn
liền mạch và thống
nhất.
* Chủ đề: Bài thơ nói lên
lòng yêu nước và niềm
tự hào dân tộc; nghĩ về
đất nước theo chiều dài
lịch sử; tầm cao của
giống nòi; quyết chiến
đấu và hy sinh để bảo vệ
và xây dựng đất nước
yêu quý.

B. Đọc và hướng dẫn tìm hiểu bài.
I. Đất nước gắn với nỗi nhớ và
niềm vui của người làm chủ.

1. Mùa thu Hà Nội được tái hiện qua nỗi nhớ:
Sáng mát trong như sáng năm xưa

Gió thổi mùa thu hương cốm mới …
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội

Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại

Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy

Nh ng câu thơ của N T mới lạ ở thi đề (thu Hà
Nội, thu ở thành thị), ở thi liệu (phố dài, lá thu rơi,
thềm đầy nắng, buổi sáng chia li). Cái mới hơn là ở
chỗ gợi ra cái xao động thu bên trong một tâm hồn
tài hoa mà tinh tế. Ph i là một tâm hồn thật tinh tế
mới đủ nhạy c m để rung động với một thoáng
"chớm lạnh"(chưa ph i là "đã lạnh"), một chút "hơi
may"(chưa hẳn là "gió heo may), mới thấy được cái
không khí lành lạnh kia như thấm thía vào tận"lòng
Hà Nội". Và cái xao xác của lá hay là của tâm hồn.

×