Tải bản đầy đủ (.doc) (6 trang)

tieu pham mot lan lam lo - hay dungg tuyen truyen ma tuy, quyen tre em

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (52.55 KB, 6 trang )

TiÓu phÈm
Mét lÇn
LÇm lì
Cảnh 1
Dẫn chuyện: Nhung là một cô bé học sinh giỏi chăm ngoan của lớp 7E.
Nhìn cách Nhung dạ vâng với ngời lớn tuổi, ai cũng thầm khen ba mẹ Nhung g-
ơng mẫu. Dạy cô đến nơi đến chốn. Nhng trái với suy nghĩ của mọi ngời.
Bố: ( hát ) Đêm trong đêm ngồi uống rợu, rợu này rợu ngọt rợu thơm. Rồi ta
uống cho say, ta lại lăn ra nằm ngủ ( nói ). Bàn với chả ghế.
Suốt ngày cờ với chả bạc, rồi lại rủa móng tay thế mấy thứ ấy có ăn đợc không ?
Mẹ: Hừ ! Cờ với chả bạc, đề với chả đóm mà kiếm ra tiền tỉ đấy ! Còn hơn ông.
Bố: Ô hay ! Tiền tỉ ! Tiền tỉ mà nhà cửa trông nh cái chuồng lợn nhà ngời ta ấy.
Mẹ: ờ ờ ! Thì tiền tôi cất trong ngân hàng ấy ! Dễ th ờng đem về cho ông nớng
vào quán rợu bà Tám à ! Há.
Bố: Cãi nhau với bà chán thật, thôi tợp tạm ngụm rợu lấy sức chiến đấu tiếp Jô !
Bà H. xóm: Em chào chị
Mẹ : Không dám ! Chào cô
Bà H. xóm: Sí ! Chồng gì mà chồng thế này ? Chồng em á ! Chăm chỉ, vâng lời,
sai gì làm nấy, ấy mà cái lão này ! Hứ !
Mẹ: Vâng ! Số tôi khổ
Bố: Vâng: Còn chẳng biết ai hay buôn da lê bán da hấu cơ.
Bà H. xóm ( Sí ) Chị ơi ! Hôm nay chị trúng quả lớn đấy !
Mẹ: Chính xác không ?
Bà H. xóm : Đảm bảo 100% luôn, mà chị này ! Trúng quả lớn phải nhớ đến cô
em này đấy !
Mẹ: Rồi ! Rồi ! Chẳng lẽ chị lại quên cô đợc sao
Bố: ừ ! Thì ngời ta tốt thế mà, quên sao đợc. Ngời ta nói xấu mẹ con tẹt cho cả
làng cả tổng này.
Bà H. xóm: Hứ ! Mà chị còn không đi thu tiền đi ! Còn chờ gì nữa ?
Mẹ: ừ thì đi. Nhng chẳng lẽ lại đi một mình à ! Con tẹt.
Mẹ và Bố: Con tẹt đâu rồi ?


Con: Dạ bố mẹ gọi con
Bố: Đi mua rợu cho tao !
Mẹ: Không ! Đi cùng tao thu tiền !
Bố: Cờ bạc mà lôi con đi à !
Mẹ: Kệ tôi !
Bà H. xóm: Thôi ! không chấp cái lão ấy. Hai chị em mình cùng đi.
Mẹ: Mày ở nhà mà trông nhà đấy ! Nhớ cha ?
Bố: Tao đi rủ ông Canh uống rợu. Đếch cần
Dẫn chuyện: Hàng ngày phải chứng kiến cảnh bố mẹ khích bác nhau. Nhung
buồn lắm.
Cảnh 2
Dẫn chuyện: Hạnh nổi tiếng là ngời đanh đá, nghịch ngợm lại là con nhà khá
giả. Với tính cách của mình Hạnh ngày càng lấn sâu vào vũng bùn tội lỗi. Không
chỉ vậy Hạnh còn lôi kéo một số bạn khác đi theo mình. Đáng tiếc trong nhóm bạn
Hạnh muốn lôi kéo lại có cả Nhung
Hạnh: Ê mày ! Dạo này mày bẫy đợc con nào cha ?
Phợng: Dạ ! Dạ ! Em đang cố gắng lắm ạ !
Mà bà chị có thấy con nhóc kia không ? Gia đình nó tan nát cả rồi, bố đi rợu
chè, mẹ thì cờ bạc. Đợc cái nó dễ sai mà lại ngù ngờ nh nai tơ ấy, nó mà làm đệ tử thì
nhất rồi bà chị ạ !
Hạnh: Con này khá, gọi nó về đây cho tao
Phợng: Này con kia
Thấy bà chị mà không chào à ? Mắt mày để đâu rồi ?
Nhung: Chào hai bạn
Hạnh: Bạn bè gì mày, đi mua thuốc cho tao
Nhung: Tớ tớ .. nh ng thuốc gì cơ ?
Phợng: Nhìn con này thế mà gà, thuốc là thuốc chứ sao
Hạnh: Nhìn ngứa mắt
Phợng: Này, biến đi nhanh rồi về
Nhung: ( đi đợc một lát )

Phợng: Thôi chết, bà chị ơi, em quên dặn nó mua thuốc gì rồi chẳng con gà này
có biết mua không
Hạnh: Cái đồ ăn hại, mỗi việc cỏn con làm không song
Phợng: ấy, ấy ! Sao bà chị nỡ mạnh tay với đứa em này vậy ?
Nhung ( về đến nơi ): Đây, thuốc của các cậu đây ?
Phợng: Đâu ? thuốc đâu ? ở đâu ?
Hạnh: Ha ha ha
Con này ngu quá, gà quá
Nhung: Tớ tớ t ởng lúc nãy cậu bảo ngứa mắt nên
Hạnh: Mắt tao sáng thế này mà tởng tao bị đau mắt à ?
Đi mua thuốc lại cho tao
Nhung: Nhng nh ng đến giờ mình phải về rồi
Phợng: á ! Con này láo ! Bà chị nói mà mày không nghe à ? Muốn ăn
Nhung: Thôi ! Thôi mình đi
Hạnh: Có thế chứ, cãi lời bà chị mày thì Ha ha..
Phợng: Mày nghe thấy không ? Tiền đây, đi đi
Dẫn chuyện: Chỉ một thời gian ngắn, Hạnh, Phợng và Nhung đã trở thành con
nghiện
Hạnh: Tao thèm quá !
Phợng: Bà chị, để em
Nhung: Để em giúp một tay
Phợng: Mày thấy không ? Đi theo bọn tao là nhất, cần quái gì ông bà già ở nhà,
miễn có tiền có thuốc là đợc.
Nhung: Biết thế trớc kia tao đi theo bọn mày cho rồi
Hạnh: Biết thế là tốt
Bọn mày ! cớm
Cảnh 3
Dẫn chuyện: Sau một vài lần dùng thử ma tuý, Nhung đã hứng thú với nó.
Tình hình học tập của cô bé ngày càng sa sút, cô giáo chủ nhiệm lớp đã phát
hiện ra những biểu hiện khác thờng của Nhung. Cô giáo đã đến nhà.

Cô giáo: Em chào anh chị !
Mẹ: Vâng ! chào cô mời cô vào nhà
Bố: Mời cô giáo ngồi, cô giáo uống nớc
Mẹ: ừm ! chẳng hay cô giáo tới nhà có việc gì ?
Cô giáo: Dạ, hôm nay em tới gia đình muốn trao đổi tình hình học tập của cháu
Nhung nhà mình.
Bố: Con Nhung nhà mình ngoan ghê, lúc nào cũng là học sinh giỏi của lớp. Làm
bố mẹ đợc nở mày nở mặt với hàng xóm bà nó nhỉ ?
Mẹ: Đúng thế, tôi cha lo gì về nó có đúng không cô
Cô giáo: Đúng thế ! Nhng dạo này cháu Nhung học sa sút lắm hay bỏ học nữa
Mẹ: Ôi dào ơi. Kém là kém thế nào. Con tôi nó có gien học giỏi của mẹ ( Bố mẹ
tranh cãi nhau về " gien " )
Cô giáo: Anh chị có thấy dạo này cháu Nhung có biểu hiện gì khác lạ không ạ !
Bố: Tôi chỉ thấy dạo này nó không chịu đi mua rợu cho tôi thôi
Mẹ: Lại rợu, suốt ngày rợu
Rợu là vợ của ông hay tôi là vợ của ông
Bố: Kệ tôi, can gì đến bà
Bà H.xóm ( vào ): Hôm nay sao nhà mình đông đủ thế này. Qua nhà em làm
một chân đi ?
Bố: Bàn nhà cô thiếu chân à ?
Mẹ: Chân tay gì ? Cô không thấy hôm nay nhà tôi có khách quí à
Bà hàng xóm:thôi đợc khi nào xong việc thì sang tôi ngay nhé!
Cô giáo: Tha anh chị hôm nay tôi đến nhà thấy anh chị thế này tôi rất e ngại
cho việc học hành của cháu
Mẹ: Cô nói gì ? việc bố mẹ là của bố mẹ, việc con cái là của con cái
Cô giáo: Chị ạ bố mẹ có ảnh hởng rất lớn đến việc hình thành nhân cách của
con cái, chính vì thế chuyện tôi muốn nói hôm nay là
Bố: ( Cắt ngang ) Là chuyện gì hả cô
Cô giáo: Vâng qua một thời gian theo dõi, tôi thấy cháu Nhung nhà mình có
biểu hiện của ngời nghiện Ma tuý.

Cả hai: Hả ? cô vừa nói gì ?
Bố: Trời ơi, con của tôi
Mẹ: Sao nói lại nghiện Ma tuý đợc ? không thể đợc. Nó là con gái, với lại
Ông thấy cha tại ông tất cả
Bố: Tại tôi thôi à ? Bà thì sao, con h tại mẹ
Đấy, tiền đấy, nó có làm cho con bà nên ngời không ?
Cô giáo: ( can ) Thôi, anh chị đừng cãi nhau nữa. Chuyện đã thế này, chúng ta
cùng tìm cách giải quyết ?
Mẹ: Cô bảo, phải làm sao bây giờ ?
Cô giáo: Bây giờ đã là tháng 5 sắp kết thúc năm học rồi, hè này anh chị hãy xin
cho cháu vào trung tâm cai nghiện của tỉnh để cháu đợc cai nghiện triệt để
Bố: Thế có đợc không cô ?
Cô giáo: Đợc, anh ạ ! Chỉ mong anh chị hãy giúp cháu về mặt tinh thần.
Anh chị hãy cho cháu thấy đợc anh chị luôn thơng yêu cháu và là ngời cha, ngời
mẹ gơng mẫu, xây dựng gia đình hạnh phúc có vậy, cháu mới nhanh hồi phục
Mẹ: Đợc Tôi hiểu ra rồi. Tôi sẽ làm tất cả vì con bé.
Bố: Tôi Tôi ân hận lắm rồi. R ợu ơi là rợu.

×