Tải bản đầy đủ (.pdf) (13 trang)

Kinh nghiệm thế giới về cách đi riêng của một số nước đang phát triển trong thúc đẩy kinh tế dựa trên khoa học và công nghệ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (231.51 KB, 13 trang )

JSTPM Tập 8, Số 4, 2019

71

KINH NGHIỆM THẾ GIỚI VỀ CÁCH ĐI RIÊNG CỦA MỘT SỐ
NƯỚC ĐANG PHÁT TRIỂN TRONG THÚC ĐẨY KINH TẾ
DỰA TRÊN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ
Hoàng Xuân Long1, Hoàng Lan Chi
Viện Chiến lược và Chính sách khoa học và công nghệ
Tóm tắt:
Trên thế giới đã có một số nền kinh tế đang phát triển thành công với mục tiêu rút ngắn
khoảng cách tụt hậu và tiến tới bắt kịp các nước phát triển về quan hệ gắn kết KH&CN và
kinh tế như Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc,… Đó là những quốc gia và vùng lãnh thổ
có các cách đi riêng với đặc điểm nổi bật như: thoát ly lý luận của các nước phát triển,
sáng tạo trước hết là nhằm vào khắc phục những bất cập trong áp dụng lý luận và kinh
nghiệm từ các nước phát triển, bao gồm cả dựa trên lợi thế riêng và tiên phong trong sáng
tạo lý luận chung, tranh thủ nắm bắt và tận dụng khai thác các vấn đề đặt ra từ thực tế.
Kinh nghiệm của Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc,… đã chỉ ra cần nhấn mạnh sáng tạo
trong phương thức gắn kết KH&CN và kinh tế ở các nước đang phát triển.
Từ khóa: Khoa học và công nghệ; Kinh tế; Phát triển kinh tế; Kinh nghiệm quốc tế.
Mã số: 19112601

1. Mở đầu
Mong muốn và quyết tâm có ý nghĩa quan trọng trong việc đưa KH&CN
trở thành động lực trong phát triển kinh tế. Tuy nhiên, còn quan trọng hơn
cả mong muốn và quyết tâm là cách thức và năng lực cần có để tăng cường
tác động KH&CN vào phát triển kinh tế.
Lý luận của các nước phát triển về cách thức và năng lực đưa KH&CN trở
thành động lực phát triển kinh tế từng là tấm biển chỉ đường cho các nước
đang phát triển đi theo. Tuy vậy, những gì diễn ra trên thực tế lại không dễ
dàng. Có nhiều nước đang phát triển không thể áp dụng hệ thống lý luận của


các nước phát triển, dù cho kịch bản phát triển đất nước bám sát nội dung của
lý luận, dù cho kiên trì thực hiện kịch bản trong suốt một thời gian dài, nhưng
ở những nước này vẫn tồn tại khoảng cách lớn giữa lý luận và thực tế.
Có một số nước đang phát triển áp dụng thành công khá nhiều lý luận của
các nước phát triển. Các nước này có được những bước phát triển mạnh mẽ
về kinh tế nhờ đóng góp của KH&CN. Thành công trong áp dụng lý luận
1

Liên hệ tác giả:


Kinh nghiệm thế giới về cách đi riêng của một số nước đang phát triển...

72

của các nước phát triển giúp cho một số nước đang phát triển tiến lên phía
trước nhưng không thể xóa bỏ khoảng cách với các nước phát triển.
Có một số nước đang phát triển không chỉ khai thác triệt để lý luận từ các
nước phát triển, mà còn có thêm những sáng tạo mới của riêng mình. Các
nước này đạt được sự phát triển bứt phá, rút ngắn khoảng cách và tiến tới
bắt kịp các nước phát triển trong phát triển kinh tế dựa trên KH&CN. Đó là
các nước và vùng lãnh thổ như Hàn Quốc, Đài Loan, Singapore, Trung
Quốc,…
Như vậy, các nước đang phát triển có thể và cần thiết tranh thủ lý luận của
các nước phát triển về quan hệ gắn kết KH&CN và kinh tế, nhưng nếu
không có sáng tạo hình thành cách đi riêng của mình sẽ không thể đạt được
ý đồ vươn lên rút ngắn khoảng cách tụt hậu so với các nước phát triển2.
Thực tế đã chỉ ra những ví dụ về cách đi riêng gắn kết KH&CN với kinh tế
mang lại sự thành công trong phát triển rút ngắn khoảng cách và tiến tới bắt
kịp các nước phát triển của một số nền kinh tế đang phát triển:

- Hàn Quốc thành công với cách đi riêng bao gồm các đặc trưng nổi bật:
+

Nhập công nghệ thông qua hình thức OEM (sản xuất thiết bị gốc Original Equipment Manufacturing) và ODM (sản xuất theo mẫu
thiết kế ban đầu - Original Design Manufacturing), hợp tác nghiên
cứu với đối tác bên ngoài, đầu tư vào công ty công nghệ cao của
nước ngoài;

+

Các doanh nghiệp lớn (Chaebol) đóng vai trò tiên phong trong ứng
dụng KH&CN sản xuất;

+

Viện Khoa học và Công nghệ Hàn Quốc (KIST) phục vụ hiệu quả
các ngành kinh tế mũi nhọn và đóng vai trò hạt nhân trong thúc đẩy
gắn kết KH&CN và sản xuất;

+

Thành phố khoa học Taedok nhằm vào nuôi dưỡng các mối liên kết
gần gũi hơn giữa các tổ chức nghiên cứu và công nghiệp;

+

Mở rộng thị trường tiêu thụ sản phẩm tạo ra từ ứng dụng KH&CN
thông qua kết hợp hiệu quả giữa định hướng thay thế nhập khẩu và
khuyến khích xuất khẩu; phát triển các công ty thương mại tổng hợp
(GTC) trở thành công cụ để tập trung hóa và đa dạng hóa xuất nhập

khẩu.

- Đài Loan thành công với cách đi riêng bao gồm các đặc trưng nổi bật:
2

Việt Nam cũng không phải là ngoại lệ, xem thêm Hoàng Xuân Long - Hoàng Lan Chi: “Xác định sự cần thiết
phát triển kinh tế dựa trên KH&CN ở nước ta”, Tạp chí Những vấn đề Kinh tế và Chính trị thế giới, số 11 năm
2019.


JSTPM Tập 8, Số 4, 2019

73

+

Coi trọng học hỏi quản lý từ đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI). Đài
Loan đã thu hút được nhiều FDI nhưng ảnh hưởng của FDI không
chủ yếu ở năng lực công nghệ mà là quản lý. Các công ty Đài Loan
tích cực học hỏi kỹ năng quản lý từ các công ty FDI và tạo ra nhiều
hệ thống quản lý sản phẩm kiểu như hãng Acer đã thực hiện. Do hầu
hết các cơ sở là doanh nghiệp nhỏ và vừa nên luồng di chuyển nhân
lực đã tạo ra khả năng dễ dàng học hỏi lẫn nhau để hoàn thiện hệ
thống quản lý3. Khác với chỉ quan tâm làm sao có công nghệ mới và
thực hiện công nghệ đó, bỏ qua mất việc xây dựng cơ sở để đảm bảo
chất lượng của sản phẩm (tức là cho rằng cứ có công nghệ hiện đại
là có chất lượng sản phẩm tốt), Đài Loan ý thức rõ cần chú trọng
xây dựng “văn hoá chất lượng sản phẩm”, xây dựng quy trình công
nghệ về chất lượng sản phẩm để tạo nên những khác biệt trong cạnh
tranh và phát triển;


+

Doanh nghiệp nhỏ tích cực đổi mới công nghệ nhằm cạnh tranh có
hiệu quả trên thị trường quốc tế;

+

Viện Nghiên cứu Công nghệ Công nghiệp Đài Loan (ITRI) phục vụ
hiệu quả các ngành kinh tế mũi nhọn và đóng vai trò hạt nhân trong
thúc đẩy gắn kết KH&CN và sản xuất;

+

Khu CNC Tân Trúc (Hsinchu) phát triển dựa trên nguyên tắc xây
dựng môi trường kinh doanh thuận lợi cho các công ty CNC và hệ
thống cơ sở hạ tầng hiện đại phù hợp với đòi hỏi của các lĩnh vực
CNC;

+

Mở rộng thị trường tiêu thụ sản phẩm tạo ra từ ứng dụng KH&CN
thông qua chuyển hướng hợp lý từ thay thế nhập khẩu sang hướng
ngoại, khuyến khích xuất khẩu; phát triển các khu chế xuất (EPZ).

- Trung Quốc thành công với cách đi riêng bao gồm các đặc trưng nổi bật:
+

3


Con đường “thích ứng chuyển đổi” công nghệ nước ngoài của
Trung Quốc được thực hiện theo một chu trình gồm ba giai
đoạn: đầu tiên, thu hút ĐTNN để lắp ráp sản phẩm, gia công theo
thiết kế chế tạo gốc; tiếp theo, thông qua các quan hệ liên kết, liên
doanh để chuyển sang sản xuất trong nước các sản phẩm thuộc lĩnh
vực công nghệ cao và vẫn giữ nguyên thương hiệu gốc của các tập
đoàn nước ngoài; cuối cùng, tiến tới sản xuất các sản phẩm thuộc

Phạm vi quản lý bao gồm cả quy trình công nghệ, chất lượng sản phẩm và năng lực kế hoạch. Tính hiệu quả
được quyết định bởi nghệ thuật điều hành, khả năng phối hợp giữa các bộ phận và từng cá nhân trong tổ chức. Ở
đây, năng lực tổ chức học hỏi được tích luỹ liên tục có vai trò rất quan trọng. Cùng với sáng tạo công nghệ, doanh
nghiệp và các đơn vị, cơ quan nghiên cứu triển khai Đài Loan đã giành những nỗ lực đáng kể để nâng cao trình
độ tổ chức học hỏi nhằm có được năng lực sản xuất hàng loạt cao hơn.


Kinh nghiệm thế giới về cách đi riêng của một số nước đang phát triển...

74

lĩnh vực công nghệ cao nhờ các liên kết, liên doanh nhưng do Trung
Quốc tự thiết kế và mang thương hiệu riêng của Trung Quốc;
+

Thành phố mở cửa, khu khai phát, doanh nghiệp liên doanh đóng
vai trò hạt nhân thu hút nguồn lực từ bên ngoài vào phát triển, lan
tỏa công nghệ cao và mới ra toàn nền kinh tế;

+

Hệ thống khu công nghệ cao với các đặc điểm: hình thành các khu

CNC quốc gia từ các khu CNC địa phương4; bên cạnh Chính phủ,
chính quyền địa phương có vai trò rất lớn trong quản lý các khu
CNC quốc gia; sự đa dạng, phong phú của các khu CNC5; phát triển
khu CNC qua các giai đoạn khác nhau, tiến tới xây dựng các khu
CNC tiêu chuẩn quốc tế và mang tính cân đối trong nền kinh tế6;

+

Chương trình và dự án KH&CN quốc gia là công cụ chủ lực, mang
tính đột phá nhằm thực hiện vai trò đầy tham vọng về phát triển
KH&CN. Các chương trình, dự án KH&CN quốc gia ở Trung Quốc
gắn chặt với chiến lược, kế hoạch phát triển KH&CN quốc gia;

+

Mở rộng thị trường tiêu thụ sản phẩm tạo ra từ ứng dụng KH&CN
thông qua kết hợp giữa thị trường bên trong vốn rộng lớn với xuất
khẩu ra thế giới; tích cực đón bắt các làn sóng mới của nhu cầu trên
thị trường quốc tế.

Đi sâu phân tích kinh nghiệm về cách đi riêng gắn kết KH&CN với kinh tế
mang lại sự thành công trong phát triển rút ngắn khoảng cách và tiến tới bắt
kịp sự phát triển của các nước (và vùng lãnh thổ) như Hàn Quốc, Đài Loan,
Trung Quốc,… cho phép rút ra một số nhận định quan trọng dưới đây.
2. Cần có cách đi riêng ngoài lý luận của các nước phát triển
Có khá nhiều lý luận về quan hệ giữa KH&CN và kinh tế được khái quát từ
kinh nghiệm đã qua của các nước phát triển như các giai đoạn công nghiệp

4


Các khu CNC quốc gia không phải xây dựng từ đầu thông qua các dự án đầu tư của Chính phủ mà được lựa
chọn từ các khu CNC đã được xây dựng ở các địa phương, trải qua sự thẩm định của Uỷ ban KHKT Nhà nước và
được Chính phủ đồng ý phê chuẩn.

5

Ví dụ, so sánh giữa các khu CNC điển hình: Khu CNC Trung Quan Thôn chủ yếu nằm trong các trường đại học;
Khu CNC Thượng Hải dựa vào doanh nghiệp đầu tư nước ngoài; Khu CNC Thâm Quyến dựa vào doanh nghiệp
trong nước. Sự đa dạng rất có ý nghĩa: phát huy sáng kiến và gắn với điều kiện đặc thù của từng vùng, từng khu;
cơ sở để phối hợp các khu CNC với nhau;… Sự đa dạng này còn là cần thiết khi còn chưa tìm ra được mô hình cụ
thể. của các trường đại học với doanh nghiệp thì Thâm Quyến chỉ ra tiềm năng của doanh nghiệp trong phát triển
CNC...

6

Các khu CNC đạt chuẩn quốc gia được phân thành các loại: loại hướng tới đạt tiêu chuẩn số 1 thế giới, loại
hướng tới đạt chuẩn quốc tế, loại mang tính khu vực, loại đợi điều kiện chín muồi. Định hướng tăng cường liên
kết và cân đối theo vùng của các khu CNC được thúc đẩy quá trình theo từng bước: khu CNC (điểm), khu vực sản
xuất công nghiệp (tuyến), khu tập trung với mật độ cao (lĩnh vực); hình thành xu thế phát triển bắt đầu từ phía
Đông, phát triển sâu hơn ở phía Tây, rồi tiếp theo dẫn đến việc điều chỉnh cơ cấu sản xuất trên toàn quốc, cuối
cùng là sự phát triển liên tục của nền kinh tế Trung Quốc.


JSTPM Tập 8, Số 4, 2019

75

hóa, các thế hệ công nghệ, các làn sóng phát triển, các giai đoạn phát triển
cạnh tranh,... Các lý luận này là những nỗ lực khác nhau nhằm xác định rõ
khoảng cách về gắn kết KH&CN, sản xuất giữa các nước phát triển và đang

phát triển. Các cách biệt về gắn kết KH&CN với sản xuất giữa các nước
đang phát triển và phát triển được thể hiện theo những tầng nấc khác nhau
đã diễn ra theo thời gian. Đó chính là các điểm mốc nhất định trên con
đường tiến về phía trước và phản ánh những tốc độ phát triển khác nhau.
Theo như cách nói của Alvin Toffler là “Nhân loại trên trái đất được chia
không những chỉ theo chủng tộc, quốc gia, tôn giáo hoặc ý thức hệ, mà còn
theo vị trí của họ trong thời gian” (Alvin Toffler, 1992, tr. 23).
Lý luận dựa trên kinh nghiệm đã qua ở các nước phát triển không phù hợp
với các nước đang phát triển. Thay vì tuân thủ các lý luận của các nước
phát triển như những chân lý tuyệt đối, các nước đang phát triển cần có
thêm cách đi của riêng mình.
Chẳng hạn, theo mô hình suy diễn lịch sử của Rostow thì con đường phát
triển kinh tế bắt buộc phải qua 4 giai đoạn đúc kết từ kinh nghiệm phát triển
thành công ở Anh, Tây Âu, Hoa Kỳ là: xã hội truyền thống cũ, giai đoạn
tiền đề cho “cất cánh”, giai đoạn chuyển tới sự chín muồi kinh tế và kỷ
nguyên tiêu dùng hàng loạt. Giai đoạn chuẩn bị cất cánh chứa đựng một số
nội dung như chuẩn bị tầng lớp chủ xí nghiệp đủ khả năng thực hiện đổi
mới, hay xây dựng cơ cấu hạ tầng, đặc biệt về giao thông. Trên thực tế, các
nền kinh tế như Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc đã đi theo cách khác và
đạt được thành công. Qua phân tích trường hợp Đài Loan, René Dumont có
nhận xét: “Rostow với lý thuyết 4 giai đoạn của ông là “người phạm tội
nhất” đối với các nước đang phát triển. René Dumont còn cho rằng, lý
thuyết đó là sản phẩm của “ngu dốt” cộng với “lợi ích” nhằm bảo vệ lợi thế
của các nước giàu” (René Dumont, 1991, tr. 214-215).
Quan hệ KH&CN và kinh tế ở nước đang phát triển có thể vượt ra ngoài
phạm vi được khuôn theo lý luận của các nước phát triển. Ám chỉ về thuận
lợi nhờ có các nước đi trước mở đường, một số nhà nghiên cứu đã nói tới
“lợi thế của nước đi sau”. Đúng là các nước đi sau có phần dễ dàng hơn so
với những mò mẫm, khám phá của các nước đi đầu trong phát triển quan hệ
gắn kết KH&CN và kinh tế. Tuy nhiên, cũng có không ít trở ngại đáng kể

trên con đường phía sau các nước phát triển. Để đạt được sự phát triển vượt
bậc trong quan hệ gắn kết KH&CN và kinh tế ở các nước đang phát triển,
phương án tạo ra con đường mới sẽ hiệu quả hơn so với việc khắc phục
những trở ngại trên con đường sẵn có. Ở đây, khái niệm “nước đi trước” và
“nước đi sau” chỉ mang tính tương đối. Với cách đi riêng tạo nên sự khác
biệt, các nước đang phát triển không hề là “nước đi sau” so với các nước
phát triển.


76

Kinh nghiệm thế giới về cách đi riêng của một số nước đang phát triển...

Lý luận của các nước phát triển nêu ra chủ yếu là tổng kết kinh nghiệm đã
qua ở các nước này và không phù hợp với cách đi riêng của nước đang phát
triển, cũng không có khả năng chiếu rọi cho sự phát triển chung trong tương
lai. Thay vì tuân thủ lý luận của các nước phát triển như những chân lý
tuyệt đối, các nước đang phát triển cần có lý luận của riêng mình.
Sự lan tỏa rộng rãi lý luận quan hệ KH&CN và kinh tế của các nước phát
triển một phần nhờ vào những thành công đã được khẳng định trên thực tế;
một phần khác là theo ý đồ có chủ đích của nhiều nước phát triển. Tuyên
truyền lý luận là công cụ quan trọng để khống chế các nước khác trong tầm
kiểm soát. Tuân theo con đường cũ được vạch sẵn (lý luận giống như chiếc
đèn hậu chiếu rọi phía sau cỗ xe các nước phát triển), các nước đang phát
triển không dễ trở thành đối thủ cạnh tranh và luôn ở vị trí hậu thuẫn sân
sau cho các nước phát triển.
Mỗi nước đang phát triển không chỉ cần khắc phục các hạn chế của mình
theo tiêu chuẩn lý luận của các nước phát triển, mà còn phải vượt qua sự
khống chế của các nước phát triển và sự cạnh tranh từ các nước đang phát
triển khác nhằm khai thác cơ hội mở ra có giới hạn.

Ý nghĩa của việc bổ sung cách đi riêng vừa là tăng số lượng vừa là thay đổi
tính chất. Số lượng năng lực được huy động càng nhiều sẽ càng đáp ứng
được yêu cầu phát triển và nâng cao năng lực cạnh tranh. Sự mới lạ trong
tính chất sẽ gây bất ngờ và tạo ưu thế vượt trội trước các nước khác. Kết
hợp số lượng và tính chất sẽ tạo sức mạnh vượt ngưỡng trong phát triển.
Phát triển quan hệ KH&CN và kinh tế phải đạt tới sự độc lập. Tiền đề quan
trọng để tạo dựng độc lập về quan hệ KH&CN và kinh tế là độc lập trong
chính sách phát triển, thể hiện ở tìm kiếm cách đi riêng và nỗ lực xây dựng
năng lực riêng.
3. Phân biệt các điểm riêng mang lại thành công với mức độ và tính
chất khác nhau
Có khá nhiều điểm riêng về quan hệ KH&CN và kinh tế ở các nước đang
phát triển, thậm chí có những điểm riêng dù có cố gắng cũng không loại trừ
được. Ở phần này, tập trung vào một số phân biệt đáng chú ý.
Bên cạnh những đặc điểm riêng tạo nên cách đi riêng mang lại sự phát triển
cũng có điểm riêng không tạo được phát triển hoặc kìm hãm phát triển.
Tương tự như Hàn Quốc, Đài Loan và Trung Quốc, nhiều nước đang phát
triển có dạng doanh nghiệp đặc thù, viện nghiên cứu đặc thù, khu công
nghệ cao đặc thù,… Nhưng khá nhiều các đặc thù đó không để lại dấu ấn
trong phát triển. Chỉ nhìn vào điểm riêng, không dễ xác định được đặc điểm
mang lại thành công và đặc điểm không mang lại thành công. Hơn nữa,


JSTPM Tập 8, Số 4, 2019

77

cùng một điểm riêng, chỗ này tạo nên thành công và chỗ khác ngược lại,
lúc này tạo nên thành công và lúc khác ngược lại. Có sự khác nhau giữa
mang lại thành công và không mang lại thành công chỉ ở những điểm khá

tinh vi, liên quan tới mối quan hệ cụ thể nhất định, đặt trong một bối cảnh
bên ngoài nào đó,… Thực tế cho thấy, không thể thiết kế một cách đầy đủ,
hoàn chỉnh, chính xác,… những điểm riêng chắc chắn mang lại thành công
và chỉ việc dựa vào đó triển khai ra thực tế. Các điểm riêng mang lại thành
công chỉ bộc lộ rõ qua thực tế và được nhận biết, nhân rộng, phát triển
thành cách đi riêng. Con đường này chủ yếu được bồi đắp bởi những dữ
liệu thực tế hơn là các cơ sở lý luận.
Trong những điểm riêng mang lại thành công về quan hệ KH&CN và kinh
tế, chỉ có một số ít tạo nên thành công vượt bậc như ở Hàn Quốc, Đài Loan,
Trung Quốc,… Khác biệt giữa thành công và thành công vượt bậc chủ yếu
tập trung vào điểm riêng về nhập công nghệ, doanh nghiệp, tổ chức nghiên
cứu khoa học (viện nghiên cứu và chương trình nghiên cứu) và khu công
nghệ cao. Đối với các nước đang phát triển, nhập công nghệ là khâu quan
trọng nhất (phải có công nghệ thì mới tính đến cách ứng dụng vào sản xuất)
và khó khăn nhất (phải vượt qua các cản trở từ các nước phát triển có công
nghệ) trong gắn kết KH&CN và kinh tế. Cùng với “làm gì” là “ai làm”?
Doanh nghiệp, tổ chức nghiên cứu khoa học, khu công nghệ cao là những
chủ thể chủ yếu thúc đẩy gắn kết KH&CN và kinh tế. Các chủ thể này có
thể sáng tạo mới về nhiều mặt như: vai trò, chức năng, hình thức tổ chức,
mối quan hệ với bên ngoài,… Ngoài ra, một nhân tố quan trọng nữa là cách
đi riêng trong mở rộng thị trường tiêu thụ sản phẩm được tạo ra từ gắn kết
KH&CN và sản xuất. KH&CN là phương tiện cho phát triển sản xuất,
nhằm thu về giá trị kinh tế. Ứng dụng KH&CN nhiều và tạo ra nhiều sản
phẩm mà không được tiêu thụ sẽ mang tới nhiều tác động tiêu cực. Trong
lịch sử, những bước đột phá trong tăng cường ứng dụng KH&CN vào sản
xuất luôn gắn với mở rộng mạnh mẽ thị trường tiêu thụ sản phẩm. Điển
hình như với Anh, Đức, Pháp,… thời kỳ Cách mạng công nghiệp lần thứ
nhất là xâm chiếm thuộc địa; với Hoa Kỳ là thị trường tiêu thụ hàng hóa
trong và sau Chiến tranh thế giới lần thứ nhất và thứ hai; với Nhật Bản là
tạo ra sản phẩm cạnh tranh nhằm vào khai thác nhu cầu về an toàn, kinh tế,

tin cậy, độ bền và thuận tiện.
Nhập công nghệ, doanh nghiệp, tổ chức nghiên cứu khoa học và khu công
nghệ cao, mở rộng thị trường tiêu thụ sản phẩm ứng dụng KH&CN là
những điểm cốt lõi trong cách đi riêng mang lại thành công vượt bậc về
quan hệ giữa KH&CN và kinh tế ở các nước đang phát triển. Điểm riêng
mang lại thành công trong quan hệ KH&CN và kinh tế ở các nước đang
phát triển có đặc điểm vừa mang tính phổ biến, vừa mang tính tập trung.


78

Kinh nghiệm thế giới về cách đi riêng của một số nước đang phát triển...

4. Sáng tạo trong cách đi riêng ở các nước đang phát triển trước hết là
nhằm vào khắc phục những bất cập trong áp dụng lý luận và kinh
nghiệm của các nước phát triển
Các nước đang phát triển có cách đi riêng đều đã từng tích cực áp dụng lý
luận và kinh nghiệm của các nước phát triển và đã thấy rõ hạn chế của việc
áp dụng này.
Những năm 1960-1970, Hàn Quốc chú trọng tiếp nhận công nghệ bên ngoài
thông qua đầu tư trực tiếp nước ngoài và liên doanh (với Hoa Kỳ và Nhật
Bản). Chính những công nghệ mà Hoa Kỳ và Nhật Bản đưa vào đã giúp tạo
dựng cơ sở ban đầu cho ngành công nghiệp điện tử sử dụng nhiều lao động
ở nước này. Tuy nhiên, công nghệ có được vẫn khá hạn chế. Vào những
năm 1980, Hàn Quốc chuyển sang hình thức OEM (sản xuất thiết bị gốc Original Equipment Manufacturing); tiếp nữa là từ hình thức OEM sang
ODM (sản xuất theo mẫu thiết kế ban đầu - Original Design
Manufacturing) trong một số lĩnh vực. Những năm 1990, Hàn Quốc chú
trọng thu hút công nghệ bên ngoài thông qua hợp tác nghiên cứu với đối tác
bên ngoài, tiến hành đầu tư vào công ty công nghệ cao của nước ngoài. Một
số tập đoàn mạnh của Hàn Quốc đã thiết lập các quan hệ hợp tác chiến lược

với các công ty đa quốc gia nước ngoài7.
Sau Cách mạng văn hóa, để phục hồi nền kinh tế, Trung Quốc tập trung
nhập công nghệ thông qua hoạt động mua bán. Mặc dù mua được khá nhiều
công nghệ quan trọng8, nhưng vẫn không đáp ứng được yêu cầu phát triển
đất nước theo hướng bốn hiện đại hóa. Bước vào những năm 1990, Trung
Quốc đã đổi mới hình thức du nhập công nghệ, đặt trọng tâm vào xí nghiệp
liên doanh và ép buộc những tập đoàn lớn trên thế giới như AT&T,
Motorola, Matsushita,… thành lập các cơ sở NC&PT tại Trung Quốc.
Trở ngại trong tiếp cận các thành tựu KH&CN tiên tiến trên thế giới liên
quan trực tiếp đến các doanh nghiệp. Các doanh nghiệp là nơi ứng dụng kết
quả nghiên cứu nhưng không thể tự mình giải quyết những khó khăn đặt ra.
Sự tồn tại của hệ thống viện nghiên cứu chính là lực lượng hỗ trợ giúp
doanh nghiệp ứng dụng kết quả nghiên cứu từ bên ngoài. Hàn Quốc đã
thành lập một trung tâm NC&PT lớn là Viện KH&CN Hàn Quốc (KIST)
nhằm hỗ trợ cho nghiên cứu ứng dụng. Chính phủ Đài Loan thành lập Viện

7

Chẳng hạn, trong lĩnh vực điện tử tiêu dùng, Samsung đã ký các thoả thuận cùng hợp tác nghiên cứu với các
công ty TRD (Nhật Bản), Thomson (Pháp), JVC (Nhật Bản), FROG (Đức),...

8

Cụ thể, nhập công nghệ được tập trung vào 26 loại thiết bị cỡ lớn, với tổng số chi phí là 3,5 tỷ USD, cụ thể gồm
thiết bị cắt kim loại, 13 tổ hợp thiết bị phân bón hóa học cỡ lớn, 4 tổ hợp thiết bị tơ sợi hóa học, 3 tổ hợp thiết bị
hóa dầu, thiết bị phát điện 2,3 triệu kW, 43 tổ hợp thiết bị máy khai thác than tổng hợp (Policy and Performance,
Commercial Technology Transfers to the People’s Republic of China, 12/9/2006).


JSTPM Tập 8, Số 4, 2019


79

Nghiên cứu Công nghệ Công nghiệp (ITRI) hỗ trợ cho doanh nghiệp tiếp
nhận chuyển giao công nghệ từ bên ngoài.
Như vậy, từ góc độ học hỏi các nước phát triển, việc tìm kiếm cách đi riêng
của các nước đang phát triển là khá tự nhiên theo nghĩa: tận dụng lý luận,
kinh nghiệm đã có và tích cực khắc phục những hạn chế đã bộc lộ trong áp
dụng lý luận, kinh nghiệm đã có.
5. Cách đi riêng ở các nước đang phát triển bao gồm cả dựa trên lợi thế
riêng và tiên phong trong sáng tạo lý luận chung
Nói cách đi riêng của nước đang phát triển là hàm ý khác với cách đi đã có
(và được khái quát thành lý luận và kinh nghiệm) của các nước phát triển.
Theo đó, không chỉ có cách đi riêng gắn với đặc thù chỉ có ở một nước mà
cả cách đi riêng do khai phá lý luận chung chưa có ở các nước phát triển.
Ở Hàn Quốc, Đài Loan và Trung Quốc vốn có các đặc điểm riêng đặc thù
khá nổi bật. Với Hàn Quốc là chính phủ độc tài, lao động có chất lượng, ý
chí vươn lên của dân tộc, vị trí địa chính trị trong chiến tranh lạnh,… Với
Đài Loan là đội ngũ doanh nhân đông đảo và tài năng (di tản từ Trung Quốc
lục địa), quan hệ đối tác chiến lược với Hoa Kỳ, sức ép phải vươn lên trước
thách thức từ Trung Quốc lục địa,… Với Trung Quốc là thị trường rộng
lớn, đội ngũ Hoa kiều đông đảo và có năng lực về kinh tế và KH&CN, sự
lãnh đạo thống nhất của Đảng Cộng sản, truyền thống kế hoạch hóa,…
Nhiều đặc điểm riêng đặc thù đã được khai thác thành lợi thế trong cách đi
riêng. Chẳng hạn, gắn các chương trình, dự án KH&CN quốc gia với chiến
lược, kế hoạch phát triển KH&CN quốc gia ở Trung Quốc là dựa trên
truyền thống kế hoạch hóa. Trung Quốc vốn có truyền thống phát triển
KH&CN theo chiến lược, kế hoạch. Việc lập kế hoạch nghiên cứu đã được
bắt đầu từ những năm 1950 trong sự hợp tác với Liên Xô và đã trở nên tỉ
mỉ, kỹ lưỡng hơn trong kế hoạch 12 năm về phát triển KH&CN vào năm

1956. Các nỗ lực này được mô phỏng theo Liên Xô, đã tạo ra một mô hình
top-down (từ trên xuống), nhà nước chỉ đạo các chương trình KH&CN để
thúc đẩy sự phát triển trong các lĩnh vực quan trọng chiến lược. Việc lập kế
hoạch hóa và phát triển KH&CN do chính phủ chỉ đạo vẫn được coi là vấn
đề ưu tiên trong thời kỳ cải cách. Vào cuối những năm 1980, Trung Quốc
chuyển mạnh sang kinh tế thị trường. Tuy nhiên, việc đề cao vai trò của thị
trường đã không loại trừ kế hoạch hóa với ý nghĩa là một công cụ quan
trọng trong phát triển KH&CN và gắn kết KH&CN với kinh tế-xã hội.
So với áp dụng kinh nghiệm chung từ bên ngoài vào, cách đi riêng dựa trên
khai thác thế mạnh đặc thù có đặc điểm là hình thành khó và phát huy dễ.
Cách đi du nhập những yếu tố mới lạ từ bên ngoài thường gặp phải phản
kháng mạnh mẽ từ hệ thống cũ ở các nước đang phát triển. Trong khi đó,


80

Kinh nghiệm thế giới về cách đi riêng của một số nước đang phát triển...

cách đi khai thác thế mạnh đặc thù (thực chất là khơi dậy những tiềm năng
đã tồn tại từ lâu nay) lại có phần tương đồng hoặc chung với hệ thống cũ
đang tồn tại. Đối kháng giữa cách đi dựa trên thế mạnh tiềm năng với hệ
thống cũ ít hơn và do đó dễ phát huy trên thực tế hơn.
Nhờ khai thác và làm sống lại những thế mạnh tiềm năng mà sự hình thành
và phát huy của cách đi riêng dường như diễn ra khá tự nhiên, ít gượng ép.
Đồng thời, cách đi khai thác thế mạnh đặc thù trở nên “thần bí” bởi một
phần nằm ngoài kiểu tư duy phổ biến (là kiểu tư duy của các nước phát
triển); Mặt khác, các tiềm năng thúc đẩy cách đi riêng vốn có chiều sâu về
văn hóa, xã hội, con người,…
Không chỉ khai thác thế mạnh đặc thù, các điển hình thành công như Hàn
Quốc, Đài Loan và Trung Quốc còn đi tiên phong trong khai thác lý luận

chung chưa được khám phá - gọi là lý luận mới. Ví dụ, viện nghiên cứu của
Hàn Quốc đặt tại các nước phát triển, khu công nghệ cao theo mô hình mở
ở Thâm Quyến (Trung Quốc), khai thác các khía cạnh khác nhau của quan
hệ gắn kết giữa đổi mới công nghệ - đổi mới tổ chức - đổi mới thị trường,…
là khám phá mới có thể áp dụng cho nhiều nước.
Thường có sự gắn kết, đan xen giữa cách đi riêng dựa vào lợi thế đặc thù và
cách đi riêng khai thác lý luận mới, bởi đó đều là những giải pháp nhằm
vào khắc phục bất cập khi ứng dụng lý luận, kinh nghiệm từ các nước phát
triển. Thêm nữa, một số nước có chiến lược đón đầu cơ hội mới mở ra trong
tương lai. Không chỉ cơ hội chiếm lĩnh vị trí trống do nước đi trước để lại
theo mô hình đàn nhạn bay của Akamatsu Kaname (vẫn ở vị trí đi sau), mà
đặc biệt là cơ hội đón đầu những cuộc cách mạng mới. Cùng với đón đầu
hướng phát triển là tìm kiếm cách đi mới phù hợp.
Dường như các điển hình thành công đã chú ý đến cách đi của Nhật Bản.
Khi là nước đi sau Nhật Bản đã sáng tạo và áp dụng những phương thức
gắn kết KH&CN và sản xuất mới mà chính Hoa Kỳ và Châu Âu phải học
hỏi9...
6. Tranh thủ nắm bắt và tận dụng khai thác các vấn đề đặt ra từ thực tế
Không thể dựa nhiều vào lý luận và kinh nghiệm của các nước phát triển,
các nước đang phát triển phải chú trọng vào thực tế diễn ra ở trong nước.
Thực tế về quan hệ KH&CN và kinh tế luôn tồn tại trên nhiều mặt và ở
nhiều dạng khác nhau. Các nước và vùng lãnh thổ như Hàn Quốc, Đài Loan
và Trung Quốc đã cho thấy ý nghĩa của việc tranh thủ nắm bắt và tận dụng
khai thác các vấn đề nảy sinh từ thực tế.
9

Xem: Hoàng Xuân Long (2001). “Bí quyết thành công trong sự bắt chước công nghệ của Nhật Bản”, Tạp chí
Cộng sản, số 16 - tháng 9/2001.



JSTPM Tập 8, Số 4, 2019

81

Nắm bắt, khai thác các vấn đề đặt ra từ thực tế tưởng chừng bình thường
nhưng lại có ý nghĩa dẫn dắt rất quan trọng, cụ thể là cho phép:
- Đi vào các điểm riêng đặc thù cần được chú ý về quan hệ KH&CN và
kinh tế của mỗi nước. Các đặc điểm riêng đặc thù thường bộc lộ rõ ở
những vấn đề nổi lên từ thực tế;
- Đảm bảo tránh chệch hướng với xu thế chung. Mỗi nước có thể có nhiều
nét riêng khác nhau. Những vấn đề thực tế đặt ra từ vận dụng lý luận bên
ngoài vào một nước đang phát triển đã tích hợp giữa xu hướng chung và
tính riêng đặc thù. Đó là chỉ dẫn để tránh việc sa vào những điểm riêng
đối lập với xu thế chung;
- Chấp nhận những giải pháp chưa thật hoàn chỉnh nhưng có ý nghĩa trên
thực tế. Hiệu quả trong giải quyết những vấn đề cấp bách đặt ra từ thực
tế là căn cứ quan trọng để bảo vệ các giải pháp mang lại ý nghĩa thực tế
nhưng chưa thật hoàn hảo theo tiêu chuẩn lý luận (tính hệ thống, logic,
chặt chẽ, rành mạch, khả năng áp dụng phổ quát,…).
Như vậy, có thể đào sâu khai thác vấn đề thực tế đặt ra để tìm lời giải về
quan hệ KH&CN và kinh tế. Ở đây, thêm một ví dụ khẳng định cho luận
điểm: thực tế không chỉ đặt ra những vấn đề có thể giải quyết mà còn gợi
mở về hướng giải quyết.
7. Coi trọng cách đi vừa mang tính thử nghiệm, vừa mang tính chủ động
Thành công của Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc,… trong cách đi riêng
có phần đóng góp khá rõ rệt của những dò dẫm, mầy mò mang tính chủ
động. Nổi bật là trên các mặt sau:
- Vai trò tiền đề. Phải dò dẫm, mày mò dựng lên bài toán và trên cơ sở đó
đi tìm lời giải. Bỏ qua công đoạn xác định đầu đề bài toán sẽ thiếu đi tiền
đề cần thiết để tiến hành các bước nhằm tìm kiếm cách đi riêng của nước

đang phát triển;
- Vai trò nền tảng. Tìm kiếm cách đi mang lại thành công được dựa trên
nắm bắt, nhận biết về khó khăn đang phải đối mặt - là những điều còn
mù mờ chưa rõ. Cách đi dần dần định hình và cả bước tiến thành công
phụ thuộc vào mức độ khắc phục những khó khăn đã được nhận biết;
- Vai trò điểm xuất phát. Mỗi khi sáng tỏ thêm trong mày mò sẽ tạo cơ hội
thúc đẩy tiến triển trong cách đi của nước đang phát triển. Nội dung dò
dẫm, mày mò ở các nước thường khác nhau và việc xác định cách đi
riêng bắt đầu từ đặc điểm này.
Tại Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc,… điều thường được nhấn mạnh là
cần nỗ lực chủ quan, sự kiên trì trong giải quyết các vấn đề còn chưa rõ -


82

Kinh nghiệm thế giới về cách đi riêng của một số nước đang phát triển...

khác với quan niệm ở nhiều nước cho rằng có thể nhanh chóng dứt điểm
vượt qua giai đoạn dò dẫm, mày mò trong phát triển. Thực tế ở Hàn Quốc,
Đài Loan, Trung Quốc,… cũng cho thấy vai trò của quá trình và cách làm.
Vẫn cần xác định mục tiêu hướng tới, nhưng không thể ngay từ đầu sáng tỏ
hoàn toàn mục tiêu này. Thông qua quá trình và cách làm sẽ dần sáng tỏ kết
quả phải đạt. Điều này khác với nhiều nước đang phát triển đang tự trói
buộc hoạt động của mình bằng cách chờ đợi sáng tỏ hoàn toàn mục tiêu
phát triển rồi mới tiến hành tìm kiếm con đường phát triển.
Có thể thấy, nhờ dò dẫm, mày mò mang tính chủ động, các nền kinh tế như
Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc,… đã đạt được thành công thông qua
tiếp cận phát triển theo cách thực chất hơn và thực tế hơn. Thành công có
được là nhờ thấy rõ các khó khăn ngay từ đầu. Khó khăn trong việc xây
dựng bài toán, khó khăn trong việc giải quyết bài toán. Đối mặt với các khó

khăn, các nỗ lực của Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc,… đã tập trung vào
đúng vấn đề và giải quyết vấn đề một cách có hiệu quả. Trong khi đó, các
nước đang phát triển khác lại bỏ qua cách tiếp cận bắt đầu từ những khó
khăn, do đó, đánh mất cơ hội để phát triển dựa trên chủ động tháo gỡ các
khó khăn.
*
*

*

Bài học rút ra từ các điển hình thành công về cách đi riêng trong gắn kết
KH&CN với kinh tế ở các nền kinh tế đang phát triển không phải là những
giải pháp cụ thể để có thể bắt chước một cách giản đơn. Bài học kinh
nghiệm từ các điển hình thành công chính là nhấn mạnh tới sáng tạo trên
các mặt cơ bản:
- Sáng tạo mang tính cụ thể: sáng tạo không chung chung mà cụ thể trên
nền bản sắc riêng, bối cảnh phát triển riêng và đối phó với động thái cụ
thể của áp lực từ bên ngoài;
- Sáng tạo không ngừng: sáng tạo được tổng kết từ thực tế để nâng cấp;
sáng tạo được điều chỉnh để phù hợp với bối cảnh mới và trình độ phát
triển mới;
- Sáng tạo không giới hạn: sáng tạo hướng tới cơ hội mới mở ra cho cả
các nước đang phát triển và các nước phát triển; sáng tạo trong cạnh
tranh trực tiếp với các nước hàng đầu trong tiếp cận trình độ mới sẽ xuất
hiện trong tương lai;
- Sáng tạo hài hòa với học tập kinh nghiệm từ các nước phát triển: một
phần sáng tạo là nhằm vào giải quyết những vấn đề bất cập trong áp
dụng kinh nghiệm từ bên ngoài;



JSTPM Tập 8, Số 4, 2019

83

- Có khá nhiều cơ hội cho các nước đang phát triển sáng tạo để tìm kiếm
con đường riêng. Đó là những sáng tạo khai thác các giá trị hướng tới cụ
thể khác nhau, bối cảnh và điều kiện cụ thể khác nhau, năng lực riêng
khác nhau,...
- Bản chất của phát triển là sáng tạo. Điều này đúng với cách đi của các
nước phát triển và cũng đúng với cách đi của các nước đang phát triển.
Loại trừ sáng tạo chính là bỏ qua phát triển thực sự.
Nhà văn Lỗ Tấn từng viết “Kỳ thực trên mặt đất vốn làm gì có đường.
Người ta đi mãi thì thành đường thôi”. Nhà thơ Robert Frost lại viết “Trong
rừng có nhiều lối đi, và tôi chọn lối đi không có dấu chân người”. Điều Lỗ
Tấn đề cao là sáng tạo ở những người mở đường và những người khác có
thể đi theo. Điều Robert Frost tâm niệm là mặc dù đã có khai phá, mọi
người vẫn nên sáng tạo. Đối với các nước đang phát triển cũng có nhiều lựa
chọn. Tương ứng với mỗi lựa chọn là thách thức khác nhau và kết quả đạt
được khác nhau./.

TÀI LIỆU THAM KHẢO
Tiếng Việt:
1.

Alvin Toffler (1992). Cú sốc tương lai, Hà Nội, Nxb Thông tin lý luận.

2.

René Dumont (1991). Đài Loan cái giá của thành công, Hà Nội, Nxb Khoa học xã
hội.


3.

Mai Thị Thanh Xuân (2011). Một số mô hình công nghiệp hóa trên thế giới và
Việt Nam, Nxb Đại học Quốc gia Hà Nội.

4.

Hoàng Xuân Long, Chu Đức Dũng (2018). “Ứng dụng khoa học và công nghệ vào
sản xuất ở các nước đi sau: so sánh kinh nghiệm thành công trên thế giới và Việt
Nam”, Tạp chí Những vấn đề Kinh tế và Chính trị thế giới, số 10 năm 2018.

Tiếng Anh:
5.

Technological Forecasting and Social Change, 5/2004.

6.

Issue brief: New development in China’s domestic innovation and procurement
policies. The US China Business Council. 1/2010.

7.

Dieter Ernst (2010). “China’s innovation policy is a wakeup call for America”.
Analysis from the EastWast Center, No 100. 5/2010.




×