Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

bài dự thi ĐSDD

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.58 MB, 3 trang )

SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO HẬU GIANG
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO PHỤNG HIỆP
TRƯỜNG THCS TÂY ĐÔ
BÀI HƯỞNG ỨNG CUỘC THI
“ ĐUỐC SÁNG ĐÔNG DU ”
ÖÔÙC MÔ THAÀM LAËNG
HỌ VÀ TÊN: NGUYỄN VĂN TIẾNG
CHỨC VỤ: GIÁO VIÊN
ĐƠN VỊ: TRƯỜNG THCS TÂY ĐÔ
Điện thoại cá nhân : 07113.993991
0914767158
Email:
ÖÔÙC MÔ THAÀM LAËNG
Hôm ấy tôi đến nhà em không mấy ngỡ ngàng khi thấy
em ngồi giặt đồ cho cả gia đình mình, một cậu bé 11 tuổi em
Nguyễn Hữu Trí là học sinh lớp 6 trường THCS Tây Đô, xã
phương Bình, huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang vẫn lặng lẽ
hoàn thành công việc của mình bên cạnh dòng sông nhỏ hiền
hòa êm đềm chảy.


Việc làm hằng ngày của Trí
*Nỗi lo riêng em.
Biết được cuộc sống của gia đình mình quá khó khăn em không những lo lắng,
mà phải tự nhủ mình, phải tự chăm sóc nên Trí phải sắp xếp mọi công việc trong gia
đình từ việc học, giặt giũ, đến cả nấu ăn, có lần em bị bỏng nước sôi rất nặng vì nấu
nước cho mẹ.
Nhà của Trí không còn ở được nữa, nên gia
đình em phải lên nương nhờ ở gia đình của ngoại.
Nhưng nhà của ngoại cũng không được nguyên vẹn,
vách lá trống rỗng xung quanh nhà, đến mùa mưa


nước lên thì cảnh sinh hoạt càng khó khăn hơn.
Chị Hùynh Thị Muôn ( mẹ của Trí) đã bị
bệnh tim từ lâu đã gần bảy năm nay và chuyển sang
giai đoạn hai, bệnh càng nặng thêm vì không có tiền
phẫu thuật, căn bệnh tim đã làm cho chị ngày càng
nặng sức khỏe yếu dần đi. Hai nghìn mét vuông đất của gia đình không có vốn canh tác
nên chồng chị cho thuê với giá 700.000 đồng/năm để lấy tiền chữa bệnh cho chị ,
nhưng không thấm vào đâu so với căn bệnh của chị. Đến tháng 7/ 2010 chị được hội
bảo trợ bệnh nhân nghèo tỉnh Hậu Giang hỗ trợ mổ tim, nhưng giờ đây mỗi tháng chị
phải đi tái khám đều đặn và có những loại thuốc phải cho chị uống suốt đời và kinh phí
mỗi lần tái khám đến vài triệu đồng mà anh Nguyễn Hữu Tình ( cha Trí) phải lo làm
lụng khắp nơi để kiếm tiền chữa bệnh cho chị. Em trai của Trí bị bệnh viêm khớp từ
bốn năm nay cần phải điều trị gấp, vì mỗi lần bệnh tái phát làm em đau nhứt phải khóc
suốt đêm, cha mẹ em đành bất lực nhìn con khóc nhưng không có tiền chữa trị cho con.
Những lần như thế Trí chỉ ngồi khóc vì không biết làm cách nào để giúp bố mẹ, nên em
càng quyết tâm học thật giỏi để sau này giúp bố mẹ không còn cực khổ nữa và nhiều
năm liền em đạt danh hiệu học sinh giỏi cấp trường và cấp huyện.

*Tâm sự và ước mơ bé bỏng.
( Nhà ngoại của trí )
Chổ ở còn chưa có nên chổ học của em lại càng không, mỗi lần học bài hay làm
bài ở nhà em đều lên bộ ván của ngoại để học, khi học xong lại đưa vào bọc ni lông
treo ở vách để cất và chuẩn bị cho ngày hôm sau. Em là một đứa con ngoan, hiếu thảo
với ông, bà cha mẹ, nhưng trong đôi mắt của em lúc nào cũng có một ý chí vươn lên rất
mạnh mẽ. Ước mơ của em trở thành một bác sĩ giỏi để chữa bệnh cho mẹ và cho em và
các gia đình nghèo gặp khó khăn, đôi lúc em cảm thấy ước mơ của mình quá xa vời
nhưng em vẫn hy vọng dù chỉ là một hạt cát nhỏ, em không bao giờ bỏ rơi ước mơ và
việc học của mình.
Hàng tháng những cuộc điều trị bệnh của chi Muôn (mẹ Trí) vẫn còn kéo dài
mãi, cha em phải luôn chạy khắp nơi làm thuê để kiếm tiền và phụ việc nội trợ gia đình

nhưng không bao giờ quên động viên con phấn đấu vươn lên.
Gia đình em thuộc diện hộ nghèo trong xã, vừa qua được xét để cất nhà tình
thương căn nhà trị giá 20 triệu đồng ( Nhà nước hỗ trợ 12.200.000 đồng) còn lại
7.800.000 đồng gia đình em phải đi vay thì mới cất nhà được. Một lần nữa cha em lại
phải tiếp tục tìm kiếm khắp nơi để mong có được căn nhà mới cho con ở, em đã lo nay
càng lo them, không biết đến lúc nào thi em mới được ngôi nhà tình thương mới để ở
những căn bệnh của mẹ và em trai càng làm cho em thấy nỗi khó khăn vất vả của cha
mẹ sớm hôm. Những ngày nước lên hay mưa lớn hầu như căn nhà ngoại em đều tạt ước
tất cả.
Chia tay gia đình em, tôi vẫn nhớ nỗi lo của em khi nào mới có được ngôi nhà
để ở và có chổ học tốt hơn, em tiễn tôi ra tận con đường với ánh mắt chứa chan niềm
hy vọng và mong rằng có ai đó sẽ quan tâm giúp đỡ gia đình em vướt qua khó khăn
này.
Phương Bình, ngày 1 tháng 10 năm 2010

Người viết: Nguyễn Văn Tiếng
Góc học tập của Trí

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×