Tải bản đầy đủ (.pdf) (10 trang)

Long hổ phong vân - tập 86

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (59.08 KB, 10 trang )

Long Hổ Phong Vân Cổ Long


Typed by Khát Máu
810

CHƯƠNG THỨ TÁM MƯƠI SÁU
CÁI THẾ ĐỘC HÀNH


Tiểu Phi mỉm cười, nhưng rồi chàng lại cau mày thốt:
-Tiền bối tỵ hiềm nơi khách sạn đông người, có phải...
Đái Độc Hành gật đầu:
-Bên cạnh phòng của Hương Soái có mấy người lão phu theo dõi họ, đến đây
không ngờ lại gặp Hương Soái!
Tiểu Phi hỏi:
-Như vậy, tiền bối nên cảm kích họ mới phải. Nhưng chẳng hay họ là ai, họ đã
làm những gì, khiến tiền bối chiếu cố đến họ?
Đái Độc Hành cười nhẹ:
-Tánh khí của lão phu, xưa nay là thế, hay can thiệp vào việc bất bình, cần gì
bọn họ có chạm đến lão phu.
Rồi lão trầm giọng tiếp:
-Bọn đó, tuy là những tiểu tốt vô danh trên giang hồ, song gần đây, chúng có
những hành động đáng hận, lão phu nhất đònh không tha thứ chúng.
Lão không nói, chúng hành động như thế nào làm lão hận. Tiểu Phi chỉ chờ
nghe chứ không hỏi. Bình sinh chàng không thích hỏi ai việc chi, nếu việc đó
chẳng liên quan với chàng.
Đái Độc Hành tiếp:
-Lão phu theo đến đây, gặp chúng rồi, song lại chưa hạ thủ, có lẽ Hương Soái
lấy làm lạ?
Tiểu Phi gật đầu:


-Đúng vậy, tiền bối!
Đái Độc Hành thở dài:
-Bọn chúng chừng như ma đưa lối, quỷ dẫn đường, nơi nào chúng không đến, lại
đến đòa phương này. Hương Soái có biết không, quanh vùng phụ cận này, không ai
được làm cái việc sát nhân.
Tiểu Phi lại gật đầu:
-Đúng vậy, tiền bối! Tại hạ có nghe Thần Thuỷ Cung, chừng như chu vi là trăm
dặm, trong vòng trăm dặm, nếu ai giết người thì người đó phải đền mạng cho kẻ bò
giết.
Đái Độc Hành mỉm cười:
Long Hổ Phong Vân Cổ Long


Typed by Khát Máu
811
-Đành là thế, song lão phu đâu có ngán bà? Bất quá, lão phu là nam, bà là nữ,
nam đâu thể giao đấu với nữ? Huống chi, lão phu đã đến từng này tuổi rồi, lẽ nào
còn nông nổi, sanh chuyện với nữ nhân?
Cái tính quật cường của lão, càng già lại càng tỏ rõ con người đó dù gần đất xa
trời, cũng chẳng hề chòu khuất phục trước một ai. Tự nhiên, lão cũng không chòu tỏ
vẻ ngán ai, thà chết chứ chẳng nhận kém.
Tiểu Phi cười thầm, nhưng lại phụ hoạ theo lão:
-Tiền bối có lý! Cùng nữ nhân sanh chuyện, thì sao đáng mặt nam nhân?
Đái Độc Hành cười tươi:
-Lão phu muốn mời Hương Soái uống chén rượu, song nghó lại thân phận mình,
thuộc hạng khất cái, vào hạng quân hèn, thì không xứng với Hương Soái, vào hiệu
sang thì lại quá phận lão phu, cho nên bất đắc dó phải tạm mượn nơi này tiếp khách
quý, và mong rằng ngày mai, vò sư phó của ngôi trường này không phát hiện một
dấu vết gì của chúng ta!
Tiểu Phi mỉm cười:

-Tiền bối có chuẩn bò thòt chó à? Tại hạ xin cho tiền bối biết tại hạ không ăn
được thứ thòt ấy đâu nhé.
Đái Độc Hành vỗ tay lên vai chàng, bật cười lớn:
-Hương Soái nghe giang hồ truyền thuyết là bọn khất cái thích thòt chó? Không
đâu, giới khất cái cũng như mọi người khác, vẫn có người thích loại thòt đó, có
người không và lão phu là một trong số người không thích.
***
Cây đèn sáp đã tàn phân nửa, vò rượu được mở nắp ra, trên bàn có mấy bao giấy
dầu, đựng thức nhắm.
Mới hôm nào đây, lão không muốn hội diện với Tiểu Phi, sao bây giờ lão mời
chàng uống rượu? Trong mấy hôm vừa qua, có việc gì làm cho lão cải biến chủ ý.
Đột nhiên, Tiểu Phi phát hiện ra chẳng phải tình cờ mà lão gặp chàng. Nhất đònh
là lão theo dõi chàng, tìm chàng. Mà chừng như một sự việc gì quan trọng lắm.
Uống xong vài chén rượu, Tiểu Phi hỏi:
-Chắc tiền bối đã biết trước là Thần Thuỷ Cung đang gây phiền phức cho tại hạ.
Do đó, dù làm gì tại hạ cũng đến đây, và tiền bối đến trước, chờ đón tại hạ? Có thể
là tiền bối cũng chuẩn bò tiếp trợ tại hạ một tay?
Đái Độc Hành giật mình. Nhưng lấy ngay bình tónh, nâng cao chén rượu cười
lớn:
-Người ta bảo rằng, Hương Soái thông minh tột bậc, lại có cái gan bằng sắt. Quả
thật như vậy. Đến Thần Thuỷ Cung là làm một việc mạo hiểm, hiểu được ý
nguyện của lão phu là thông minh xuất chúng.
Tiểu Phi mỉm cười:
Long Hổ Phong Vân Cổ Long


Typed by Khát Máu
812
-Hệ thống thông tin của Cái Bang tuyệt diệu nhất trần đời mà tiền bối lại trọng
đạo nghóa giang hồ, khiến ai cũng kính phục. Nhưng việc này thì...

Đái Độc Hành chặn lời:
-Lão phu thừa hiểu, việc này người ngoài không ai can thiệp được. Cho nên lão
phu chỉ muốn thông báo cho Hương Soái biết một tin tức, gọi là đáp lại phần nào
ơn trọng của Hương Soái đối với Cái bang.
Tiểu Phi nghiêng mình:
-Tiền bối nói quá lời!
Đái Độc Hành tiếp:
-Việc mà lão phu sắp nói cho Hương Soái biết có liên quan đến tên nghiệt đồ
Nam Cung Linh.
Tiểu Phi cau mày:
-Vô Hoa?
Đái Độc Hành đặt chén rượu xuống mặt bàn, thở dài mấy tiếng rồi thốt:
-Phải! Chính Vô Hoa! Hắn không giữ gìn quy củ vào Thần Thuỷ Cung, dẫn dụ
một tiểu cô nương làm điều dâm ô. Sự việc đó chắc Hương Soái cũng biết rõ...
Tiểu Phi gật đầu:
-Song tại hạ không hề tiết lộ với ai. Thế do đâu tiền bối biết được?
Đái Độc hành đáp:
-Hương Soái có cái tâm tốt đẹp là giấu việc xấu cho người, chỉ nêu việc tốt của
người, cốt gây danh dự cho họ, đó là một đức tính cao quý, đáng kính. Tuy nhiên,
thiên vòng khôi, khôi sơ nhi bất lậu, điều bí mật gì cuối cùng rồi cũng phải bò phơi
lộ trước thế nhân.
Lão tặc lưỡi tiếp:
-Tội ác của Nam Cung Linh rất nhiều, song hắn đã chết rồi, thì cầm như dứt
khoát. Các vò trưởng lão trong Cái Bang sở dó lấy lễ bang chủ mai táng hắn là vì
các vò ấy nghó rằng không nên biểu dương cái xấu của mình cho người ngoài biết
được. Thực là một điều khó khăn, gây khổ sở cho người trong bang vô cùng. Chắc
Hương Soái cũng lượng xá!
Tiểu Phi gật đầu:
-Tại hạ hiểu.
Đái Độc Hành tiếp:

-Đệ tử bổn bang kiểm điểm những vật dụng của Nam Cung Linh trước khi mai
táng, thấy có một con cá gỗ bằng cây...
Tiểu Phi cau mày:
-Một con cá gỗ?
Đái Độc Hành gật đầu:
Long Hổ Phong Vân Cổ Long


Typed by Khát Máu
813
-Phải! Một con cá gỗ, hay là cái mõ bằng gỗ, của người xuất gia dùng. Đệ tử Cái
Bang không hề tu phật thì làm sao có mõ kinh? Do đó, tất cả đều nghó rằng đó là
vật của Vô Hoa.
Tiểu Phi gật đầu:
-Đúng vậy!
Đái Độc Hành tiếp:
-Trọn đời, Nam Cung Linh bò ác tăng Vô Hoa hãm hại mãi, cho nên, tất cả đều
căm hận...
Lão thở dài, tiếp:
-Phải biết, thû nhỏ, Nam Cung Linh là kẻ hiền lương thuần hậu, các vò trưởng
lão đều yêu mến.
Tiểu Phi lại gật đầu.
Nhưng chàng thầm nghó:
-Thói thường, ai cũng thế, có con, cháu lúc nhỏ hiền lương, lớn lên, làm điều bại
hoại, hẳn phải cho rằng đứa bé bò kẻ xấu dụ dẫn vào đường hư.
Đái Độc Hành tiếp:
-Vương trưởng lão là người dễ bò khích động hơn hết trong bọn, chụp chiếc mõ
kinh, quăng xuống đất. Chiếc mõ kia vỡ tan, trong chiếc mõ có một mảnh giấy.
Hay đúng hơn một quyển sổ nhỏ.
Tiểu Phi lấy làm lạ:

-Một quyển sổ nhỏ? Sổ đó có ghi chú những gì?
Đái Độc Hành tiếp:
-Quyển sổ không ghi chú tâm pháp võ công, mà là một sự bí mật lớn lao. Lão
phu không thích tìm hiểu việc riêng tư của người, toan đốt đi, nhưng Vương trưởng
lão không đồng ý, cho rằng điều bí mật đó có liên quan trọng đại với Cái Bang,
phải xem qua cho biết.
Cái Bang có quy củ nghiêm mật là không được tìm hiểu việc riêng tư của ai.
Nếu họ bắt buộc ai phạm quy củ, hẳn quan trọng lắm. Đái Độc Hành giải thích, tự
nhiên Tiểu Phi thông cảm điều đó ngay.
Lão uống một hớp rượu, tiếp:
-Quyển sổ ghi chú những sự bí mật của Vô Hoa. Lão phu hết sức lấy làm lạ tại
sao Vô Hoa lại ghi chú những việc làm bại hoại trong đời hắn.
Tiểu Phi cười nhẹ:
-Tiền bối cho rằng bại hoại, song Vô Hoa lại rất đắc ý với những việc làm đó.
Hắn không thể khoe khoang với đời thì hắn ghi chép lại, để thấy khoái mỗi lần đọc
đến!
Đái Độc hành mỉm cười:
-Hương Soái rất am tường tâm lý của những kẻ bại hoại. Thảo nào mà Hương
Soái hiểu thấu bất cứ âm mưu nào của chúng.
Long Hổ Phong Vân Cổ Long


Typed by Khát Máu
814
Tiểu Phi khiêm tốn, nghiêng mình nói nhún mấy tiếng, đoạn hỏi:
-Những điều Vô Hoa ghi chú ở quyển sổ đó, hẳn có liên quan đến Thần Thuỷ
Cung chứ?
Đái Độc Hành gật đầu:
-Chínhg vì thế lão phu đến đây, mong gặp Hương Soái.
Tiểu Phi trầm ngâm một chút:

-Tiền bối tìm tại hạ để trao quyển sổ đó cho tại hạ?
Đến lượt Đái Độc Hành suy nghó.
Giây lát, lão đáp:
-Bổn ý của lão phu thế là song Vô Hoa đã xưng là Diệu Tăng. Nhiều danh môn,
thế gia trên giang hồ, tự cho là một vinh hạnh nếu nghinh tiếp được hắn làm khách.
Nhờ thế, hắn biết rất nhiều bí mật về các vò thiên kim tiểu thơ. Nếu quyển sổ đó
được tiết lộ trên giang hồ, thì chẳng biết bao nhiêu gia đình sẽ phải tan vỡ. Và bao
nhiêu nữ nhân hổ thẹn mà tự tử. Cho nên, lão phu đã đốt quyển sổ đó rồi.
Tiểu Phi gật đầu:
-Đốt là phải!
Đái Độc Hành tiếp:
-Trong quyển sổ đó, hắn có ghi chú một đoạn liên quan đến Thần Thuỷ Cung,
lão phu có đọc qua và nhớ rõ. Vì hắn là nam nhân duy nhất vào lọt nơi đó, nên hắn
ghi chú sự việc hết sức tỉ mỉ, xem như một thành tích lớn lao trong đời.
Tiểu Phi trân trọng:
-Vãn bối xin nghe!
Đái Độc Hành tiếp:
-Quả thật, hắn thông minh xuất chúng. Hắn thuyết pháp hay đến độ Thần Thuỷ
Cung cũng khâm phục hắn và kính nể hắn vô cùng. Hương Soái cũng biết Thần
Thuỷ Cung chủ sùng đạo lắm chứ!
Tiểu Phi gật đầu:
-Tại hạ có nghe giang hồ nói đến điều đó!
Đái Độc Hành tiếp:
-Hắn vào cung, mượn việc thuyết pháp để có dòp dò dẫm Thiên Nhất Thần
Thuỷ.
Tiểu Phi thở dài:
-Một độc thuỷ tối thượng. Làm cho người chết song chẳng lưu lại một chứng tích
nhỏ.
Đái Độc Hành tiếp:
-Vào trong đó rồi, hắn không có dòp đánh cắp được độc thuỷ đó. Vì cung chủ ước

thúc đệ tử vô cùng nghiêm mật. Vô Hoa không làm sao tiếp cận chúng để thăm dò.
Tiểu Phi kêu khẽ:
-A!

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×