_____Truyện trung đại Việt
Nam_____
I. GIỚI THIỆU TÁC GIẢ –
- TácPHẨM:
giả: Vũ Trinh (1759 – 1828)
TÁC
- Tác phẩm: Con hổ có nghóa là
truyện
trung đại Việt Nam.(Chú thích sao/
sgk.143).
_____Truyện trung đại Việt
Nam_____
I. GIỚI THIỆU TÁC GIẢ – TÁC
Chú thích sgk.143
PHẨM:
II. ĐỌC – TÓM TẮT TRUYỆN:
III. TÌM HIỂU TRUYỆN:
1. Chuyện con hổ thứ nhất:
1. Chuyện con hổ thứ
nhất:
- Cõng bà đỡ đến đỡ đẻ cho
hổ cái.
- Lo lắng cho hổ cái lúc sinh
con
- Vui mừng khi có con
- Tặng bạc đền ơn, lưu luyến chia
tay.
_____Truyện trung đại Việt
Nam_____
III. TÌM HIỂU TRUYỆN:
1. Chuyện con hổ thứ nhất:
-
Hổ cõng bà đỡ Trần đến đỡ đẻ
cho hổ cái.
--> Tặng
bạc,
vẫy
Đền bà
ơn 1cục
lần,
chia
tauôi
trongtiễn
lưu
biệt.
luyến.
2.
Chuyện
con hổ thứ hai:
Tình huống
• CON HỔ THỨ NHẤT
• Lo lắng cho hổ cái lúc
sinh con -> Cõng bà đỡ
đến giúp hổ cái.
• CON HỔ THỨ HAI
• Bò hóc xương bò,
mồm mép nhớt
dãi, máu me…. . .
Gặp khó khăn hoạn nạn cần
giúp đỡ.
Tình huống
• BÀ ĐỢ TRẦN
• - Sợ chết khiếp ->
Bò động.
• - Hòa thuốc cho
hổ uống, xoa bóp
bụng hổ, giúp hổ
mẹ
tròn
con
vuông.
• BÁC TIỀU
• - Đừng cắn ta, ta
móc xương cho ->
Chủ động.
• - Thò tay vào miệng
hổ móc khúc xương
bò -> Cứu cả mạng
sống và danh dự cho
hổ.
Hành động xuất phát từ tình
yêu thương của con người, sẵn
lòng giúp đỡ lúc khó khăn hoạn
nạn.
_____Truyện trung đại Việt
Nam_____
III. TÌM HIỂU TRUYỆN:
1. Chuyện con hổ thứ nhất:
-
Hổ cõng bà đỡ Trần đến đỡ đẻ
cho hổ cái.
--> Tặng
bạc,
vẫy
Đền bà
ơn 1cục
lần,
chia
tauôi
trongtiễn
lưu
biệt.
luyến.
2.
Chuyện
con hổ thứ hai:
- Bác tiều móc khúc xương cứu hổ,
hổ đem nai đền ơn.
Bác tiều qua đời, hổ tỏ lòng
thương xót.
- Đền
Mỗi ơn
dòp
giỗ,cả
hổ
dê
đến
->
mãi,
khiđem
ân lợn,
nhân
đã
cúng tế.
chết.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Tại sao tác giả không kể
chuyện “Con người có nghóa” mà
lại xây dựng chuyện “Con hổ có
nghóa”?
Mượn chuyện Con hổ
có nghóa để giáo huấn
con người một cách tế
nhò mà sâu sắc “Con
vật còn có nghóa huống
chi con người”, có sức
Ghi nhớ: Sgk.144
Truyện Con hổ có nghóa
thuộc loại truyện hư cấu,
trong đó có dùng một biện
pháp
nghệ
thuật
quen
thuộc là mượn chuyện loài
vật để nói chuyện con
người nhằm đề cao ân
nghóa
trong đạo làm người.
TRÒ CHƠI Ô CHỮ
3 4
5 N
6
1
Y Ệ
T R2 U
1
T 2
R 3
U 4
N 5
G 6
Đ Ạ
7 8I
4 5
1
2 3
D Ừ
S Ọ
A
G
1T 2H3Á4N5H6G7I Ó
8 9N 10
2 A
1
N H
3 4
N V
5 6
A 7
T
Â
Ä
1C Â
2 3Y 4B Ú
5 6T 7T 8H Ầ
9 10
N
N 2
G Ụ
N 5
G6
Ô7N
1
3 4
N H
2 Â
1
3 N
4 H
5 Ó
6 A
7
1
2 E
T R
3 O
4 B
5 I6 Ể
7 8N
1
C H
3 N,
Ắ12
T, M
Ệ15
N 16
G 17 18
2 Â
4 T5A6 Y,7 T8 A9 I,
10M11
13 I14
_____Truyện trung đại Việt
Nam_____
1. Chuyện con hổ thứ nhất:
-
Hổ cõng bà đỡ Trần đến đỡ đẻ
cho hổ cái.
--> Tặng
bạc,
vẫy
Đền bà
ơn 1cục
lần,
chia
tauôi
trongtiễn
lưu
luyến.
2.biệt.
Chuyện con hổ thứ hai:
- Bác tiều móc khúc xương cứu hổ,
hổ đem nai đền ơn.
Bác tiều qua đời, hổ tỏ lòng
thương xót.
- Mỗi
giỗ,cả
hổkhi
đem
dê
đến
->
Đền dòp
ơn mãi,
ânlợn,
nhân
đã
cúng tế.
chết.
GHI NHỚ: SGK.114
HƯỚN
1. Học bài:
G
DẪN
HỌC
BÀI
Ở
NHÀ
- Đọc – Kể truyện Con hổ
có nghóa.
- Thuộc Ghi nhớ / Sgk. 144
- Tìm đọc thêm những
truyện kể về con vật
có nghóa.
2. Chuẩn bò : Bài viết số
3