Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (23.48 KB, 2 trang )
Tuổi học trò!
Mỗi khi nhắc đến ba tiếng ấy, trái tim tôi lại thổn
thức bao điều muốn nói. Bao nhiêu kỉ niêm đẹp lại hiện
lên trớc mắt tôi. Nh ng điều làm tôi xao xuyến nhất vẫn
là những kỉ niệm về thầy cô giáo. Hình ảnh cô Loan-
ngời cô giáo dạy tôi lớp năm vẫn in sâu trong tâm trí
tôi.
Cô ngoài năm mơi tuổi . Dáng ngời nhỏ nhắn, hơi
gầy với mái tóc pha s ơng đã bạc màu tiều tụy. N ớc da cô
rám nắng đã điểm nhiều vệt đồi mồi. Có lẽ cô phải thức
sớm khuya bên những trang giáo án mà sọan bài cho
chúng tôi. Mắt cô không còn tinh t ờng lắm nhng cái
nhìn của cô hiền hậu đầy yêu th ơng trìu mến. Hai gò
má nhô cao, rám nắng, đôi môi khô lại theo năm tháng.
Khuôn mặt cô đã xuất hiện nhiều nếp nhăn ở đôi mắt ,
khóe môi. Trên vầng trán cao ấy, d ờng nh mỗi nếp nhăn
là một nỗi khắc khổ, khó khăn mà cô đã trải qua. Mỗi
khi cời, những nếp nhăn ấy nh hằn lên sâu hơn, đôi mắt
cũng nh cời theo hiền từ. Những lúc buồn, đôi mắt ấy
đăm chiêu suy nghĩ, nó nh phản chiếu đợc những tháng
ngày cô vất vả.
Hằng ngày cô thờng đến lớp với tà áo dài th ớt tha
và một nụ cời thật tơi để chào đón chúng tôi. Bằng chất
giọng trầm ấm, cô giảng những bài tập đọc rất hay, rất
du dơng.Những giờ toán, cô giảng chầm chậm cho cả lớp
cùng hiểu. Nêú ai không biết cô tận tình chỉ bảo. mỗi lúc
cô chấm bài, đôi mắt cô nheo lại còn cái l ng thì hơi còng
xuống. Sau khi đọc xong những bài văn hay thì chắc là
một điểm mời đã nở trên trang vở của trò giỏi. Còn
những bài văn có chi tiết hài h ớc thì cô lấy tay che
miệng mà cời. Còn lúc tay cô cứ lỡng lự thì tôi lại thấy