Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

thuoc do gia tri nguoi phu nu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (75.85 KB, 2 trang )

THƯỚC ĐO GIÁ TRỊ CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ
Câu ngạn ngữ “ Giầu vì bạn, sang vì vợ” chia làm hai vế. Vế thừ nhất
chẳng phải bàn nhiều. Có ai giàu chính đáng mà lại chẳng có ít ra một vài
người bạn chí cốt đồng tâm hiệp lực? Trái lại khối người khuynh gia bại sản
cũng vì bạn đấy? Đáng lưu ý là vế thứ hai “ sang vì vợ”.
Ai cũng biết câu ngạn ngữ này có hàng trăm năm, khi chức năng
người phụ nữ chỉ bó hẹp trong ngưỡng cửa của gia đình, còn việc hàng
ngày, việc nước là của đàn ông. Trường hợp đàn bà lừng danh nổi tiếng hay
có địa vị cao sang trong xã hội là cực kì hạn hữu. Vì vậy nếu hiểu “ sang vì
vợ” là chồng được thơm lây danh tiếng của vợ là không đúng, vì điều đó rất
khó xảy ra.
Như vậy từ lâu các cụ đã quan niệm “sang” không phải là giàu có hay
chức tước mà mang ý nghĩa rộng hơn. Có kẻ giàu tiền muôn, bạc tỷ mà có
sang đâu, không những thế nếu giàu mờ ám hay cậy địa vị cao để làm càn
còn bị người đời coi khinh. Trái lại có nhân cách, có lòng yêu thương giúp
đỡ mọi người nên được mọi người quý mến tôn trọng, kính nể thì đó mới gọi
là sang. Chữ “ sang” này thường đi liền với chữ “ trọng”. Ngày nay chúng ta
khuyến khích làm giàu chính đáng vì nhiều người giàu thì nước mới giàu ,
nhiều người sang, xã hội mới sang.
Nhưng tại sao ngạn ngữ lại tổng kết : “ Sang vì vợ” ? càng suy ngẫm
càng chí lí. Muốn được mọi người tôn trọng. Mà người trong nhà gần gũi
nhất, đầu gối má kề là người vợ. Có thể nói, không ai biết rõ người đàn ông
bằng chính vợ anh ta. Cho nên một khi vợ đã coi chồng chẳng ra gì, làm sao
mọi người tôn trọng được? Một người đàn ông được vợ đánh giá cao, được
nể phục, cảm mến, khen ngợi thì đó là cơ sở đáng tin cậy để người ngoài
nhìn nhận, đánh giá anh ta. Sự đánh giá đó càng có trọng lượng hơn nếu vợ
là người có học, có trình độ, nhân cách.
Nhưng có một thực tế đáng buồn là ngày nay ít khi nghe phụ nữ khen
chồng. Vì vậy ít có người được “ sang vì vợ”. Người viết bài này đã chứng
kiến nhiều cảnh Vợ nói át cả chồng, biến người đàn ông thành cả nể, hay
nhường nhịn thành những “ ông phỗng”. Có chị tự nhận là “phổi bò”, là “


ruột ngoài để da” kẻ xấu chồng như hát hay. Có chị cứ nhè lúc có khách đền
nhà là như gặp được “ đồng minh” để “ đánh bại” chồng. Gặp phải anh
chồng cứng cổ nói lại, thế là khách phải miễn cưỡng đóng vai quan tòa để
phân xử, khiến khách ra về nỗi buồn còn đeo đẳng mãi.
Nếu là hạng đàn ông tầm thường, thủ đoạn che mắt thế gian nhưng
không qua được mặt bạn đời nên bị vợ khinh ra mặt, không nói làm gì.
Nhưng hàng ngày không ít đàn ông chí thú làm ăn, hiền lành, nhân hậu, cả
những người có tài năng nhất định, nhân cách đàng hoàng, được tập thể bạn
bè yêu mến mà sao đến nhà anh ta, thấy vợ nói chồng chẳng ra thế nào?
‘Điều đáng buồn hơn là trong số những người vợ ấy, có cả người học thức
hẳn hoi nhưng trước mặt khách luôn tỏ ra mình hơn chồng về mọi mặt, đến
nỗi nhiều đàn ông chẳng phải là kém cạnh vợ nhưng trước mặt khách đành
cười nhạt cho qua, làm cho vợ được thể càng “ lên nước”: Khách khen “ nhà
anh chị mới xây đẹp quá nhỉ”. Vợ vơ lấy” mấy tháng trời em dầm mưa dãi
nắng coi thợ từng tí một đấy, trông vào anh ấy có mà… đẹp lắm”. Khách lại
khen “ cháu lớn đỗ vào đại học Ngoại thương à, giỏi quá nhỉ” – Em phải tìm
thầy kèm riêng cháu mấy năm nay đấy, anh ấy đi suốt ngày chẳng ngó ngàng
gì đến việc học của con, có mà đỗ khối”... khiến cho chồng chẳng biết nói
thế nào, vì mỗi lần có khách lại thêm một lần xấu mặt.
Có người chê chồng hết sức kì cục. Một anh họa sĩ bị vợ chê là “ óc
toàn bã đậu” vì con hỏi toán chẳng biết đường giải. Một thầy giáo dạy giỏi
môn Toán lại bị vợ chê là “ ngớ ngẩn” vì viết cái đơn thừa kế tài sản không
nên hồn. Một anh giỏi cả về văn lẫn toán lại bị chê là “ quê một cục” vì cả
năm chưa bao giờ mua đôi vé đưa vợ đi xem phim. Chồng ít nói điềm đạm
bảo là “ độn khẩu”, chồng nói năng hoạt bát bị chê là chỉ được cái “ ba hoa
bốc phét”… Nếu cứ kiểu này thì khó đàn ông nào không bị vợ chê.
Có người cho rằng đàn ông thời các cụ đi làm nuôi cả nhà thì người
vợ phải kính nể. Bây giờ khối anh thu nhập kém vợ nên bị coi thường. Nghĩa
là ai nắm kinh tế thì người đó làm chủ gia đình, còn ai kém tài thì nên biết
thân biết phận. Cái triết lí ấy mới nghe có vẻ “ thức thời”, nhưng thử hỏi nếu

cứ đà ấy, con cái kiếm ra tiền cũng coi thường bố mẹ, để cho đồng tiền
khuynh đảo mọi quan hệ gia đình, liệu có hạnh phúc được không? Có người
chồng phải ly hôn, cha phải từ con cũng vì thế. Bởi vì người có nhân cách có
thể chấp nhận sống nghèo nhưng không thể sống hèn, để cho vợ con coi rẻ,
cạnh khóe hàng ngày.
Đạo lí dân tộc coi gia đình là tổ ấm, ở đó con cái phải kính trọng cha
mẹ, vợ chồng phải thương yêu tôn trọng nhau. Nếu rơi vào hoàn cảnh :
Nhà kia lỗi đạo con khinh bố
Mụ nọ chanh chua vợ chửi chồng

Là gia phong đồi bại không thể chấp nhận được. Một giảng viên đại
học có con hư tâm sự “ tôi đi dạy được con người khác nhưng lại không dạy
được con mình. Bởi vì với học trò, tôi là thầy giáo nhưng đối với con, tôi
chẳng là gì cả vì hằng ngày nó vẫn nghe mẹ nó nói tôi là loại người “ vô
tích sự”.
Xưa nay không ai có thực sự yêu chồng mà lại coi thêng, rẻ rúng
chồng,. cho nên càng tỏ hơn chồng bao nhiêu thì càng chứng tỏ gia đình
mình không có hạnh phúc. Hơn nữa chê bai tức là hạ thấp nhân cách của
chồng, làm người chồng dần dần hèn mọn đi, bạn bè không tôn trọng, con
cái không nghe lời, họ mất chỗ đứng trong gia đình. Đến một lúc họ gặp ai
đó tôn trọng, đánh giá đúng về họ, chắc chắn họ sẽ cảm kích và ai biết được
điều gì có thể xảy ra nếu đó là người phụ nữ khác? Và như thế chính người
vợ đã hủy hoại hạnh phúc gia đình, vô tình đẩy người chồng đi, chứ đâu phải
ai cướp mất “ chồng họ”.
Từ lâu lắm triết gia Bénekin đã nói “ thước đo giá trị phụ nữ chính là
người đàn ông họ yêu”. Nếu điều có có lí thì hạ thấp người chồng khác nào
hạ thấp cái thước đo giá trị của chính mình. Người vợ biết làm cho chồng
sang chính là làm cho mình sang . Bởi vì xét cho cùng, nếu chồng có là
hoàng đế, mình mới là chính cung hoàng hậu, chứ chồng là một anh “ vô
tích sự” thì chẳng phải mình cũng là vợ gã “ vô tích sự” thôi sao?.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×