Vở kịch Vợ nhặt ( Kim Lân)
Cảnh 1:
Tràng hì hục kéo xe bò than thở:
- ôi giời ơi là giời sao mà nặng thế! mệt quá! Giá lúc này mà có ai đẩy giúp mình thì tốt
biết mấy!
Bỗng thấy 3 ngời đàn bà ngồi nhặt hạt rơi hạt vãi. Hắn hò một câu:
- Hò ơ! Muốn ăn cơm trắng mấy giò này, lại đây mà đẩy xe bò với anh nì!...
Mấy ngời đàn bà đẩy một cô gái ra:
- Ra đi! Kìa anh ấy gọi có muốn ăn cơm trắng mấy giò này thì ra đẩy xe bò với anh ấy
Thị kia cong cớn:
- Có khối cơm trắng mấy giò đấy! này nhà tôi ơi! nói thật hay nói khoác đấy!
Tràng ngoái cổ lại vuốt mồ hôi trên mặt và cời:
- Thật đấy! Có đẩy thì ra mau lên!
Thị lon ton chạy lại đẩy xe cho Tràng:
- Đã thật thì đẩy chứ sợ gì, đằng ấy nhỉ! ( Thị liếc mắt và cời tít)
Đẩy đợc một vòng Tràng nói:
- Mình giúp tôi cũng mệt rồi, giờ hẵng ngồi xuống đây uống hớp nớc, ăn miếng trầu cái đã.
Thị kia cong cớn:
- Có ăn gì thì ăn chả ăn dầu!
Tràng nói:
- Đấy xôi, chè, bánh đúc, đậu phụ muốn ăn gì thì ăn!
Rồi hắn vỗ vỗ vào túi:
- Rích bố cu hở!
Thị kia sáng mắt lên:
- ăn thật nhá! ăn thì ăn sợ gì!
Rồi thị oai vệ gọi:
- Cho một bát bánh đúc đi!
( ăn hết một bát)
- Giời ạ cha thấm vào đâu cả, bụng mình vẫn kêu réo rắt
- Chủ quán cho thêm bát nữa!
ăn hết bát thứ hai thị dặt dè nhìn Tràng:
- Thế tôi ăn thêm nữa có đợc không?
Tràng quay về phía khán giả lẩm bẩm:
- Gớm ăn gì mà khỏe thế, nhng thôi đàn ông mà phải ga lăng chứ. Quay lại nói với thị:
- Mình cứ tự nhiên đi!
Thị hí hửng gọi:
- Chủ quán tiện thể mang luôn hai bát ra đây nhé!
ăn xong thị cầm dọc đôi đũa quẹt ngang miệng thở:
- Hà ngon! về chị ấy thấy hụt tiền thì bỏ bố!
Hắn cời:
- Nghèo nh tớ thì đào đâu ra vợ!
Rồi hắn thủ thỉ:
- Này nói đùa chứ! có về với tớ thì khuân hàng lên xe rồi cùng về!
Thị hí hửng:
- Đợc thế thì còn gì bằng! thế mình cho tôi về với nhé!
Tràng vẻ mặt lo lắng quay xuống khán giả nói:
- Giữa thời khó khăn này đến cái thân mình chẳng biết có nuôi nổi không lại còn đèo
bòng!...
- Thôi kệ, dẫu sao thì mình cũng có vợ! thế là mãn nguyện cho đời mình rồi!...
Rồi hắn quay ra nói với thị:
- Ta về tổ ấm của ta nào!
Cảnh 2:
Sáng hôm sau tại nhà của Tràng.
Tràng vừa tỉnh dậy vơn vai ngáp dài rồi mắt chớp liên hồi:
- Quái sao nhà cửa sân vờn hôm nay lại sạch sẽ gọn gàng thế! úi kìa hai cái ang nớc ngày
nào cũng khô cong nay đã đầy ăm ắp
- Lại cái đống rác mùn tung bành ngay lối đi bây giờ cũng đã đợc hót sạch rồi cơ à!
Hắn nhìn thấy mẹ và vợ đang lúi húi nhặt cỏ.
Hắn nói:
- Thế là mình đã có một gia đình ấm cúng rồi đấy!
- Bây giờ ta phải có bổn phận lo lắng cho vợ con sau này
Bà cụ Tứ thấy con trai đã dậy nhẹ nhàng bảo con dâu:
- Anh ấy dậy rồi đấy! con đi dọn cơm mau kẻo muộn!
Thị đáp:
- Vâng ạ!
Tràng nhìn thấy vợ và nghĩ:
- ôi sao hôm nay trông vợ mình hiền hậu đúng mực thế chẳng còn cái vẻ chao chát, chỏn
lỏn nh lần gặp gỡ đầu tiên nữa!
Cả nhà dọn cơm.
Bà lão nói:
- Các con ạ! khi nào có tiền ta mua lấy đôi gà. Tao tính rằng cái chỗ đầu bếp kia mà làm cái
chuồng gà thì tiện quá Ngoảnh đi ngoảnh lại chả mấy mà có ngay đàn gà cho mà xem!
Rồi bà đặt đũa xuống nói:
- Chúng mày đợi u nhá tao có cái này hay lắm cơ!
Rồi bà cụ lễ mễ bng ra một cái nồi khói bốc lên nghi ngút.
Bà cời nói:
- Chè đây, chè khoán đây ngon đáo để cơ.
Tràng và vợ ngạc nhiên:
- Hôm nay mẹ đãi chè khoán cơ à?
Bà lão tơi cời:
- Cám đấy mày ạ hì ngon đáo để, cứ thử ăn mà xem, xóm ta khối nhà còn chẳng có cám mà
ăn đấy.
Chàng cầm đôi đũa bỏ một miếng vào miệng mặt hắn chun lại nhng ngay sau đó hắn tơi cời nói:
- Mẹ và mình cứ yên tâm, thời buổi khó khăn loạn lạc này sẽ mau chóng qua thôi!
Ngời vợ nói:
- Phải đấy mẹ ạ! con thấy trên mạn Thái Nguyên, Bắc Giang ngời ta đã phá kho thóc của
Nhật chia cho ngời đói đấy.
Tràng đồng tình:
- Hình nh họ là Việt minh thì phải, hôm trớc con thấy cảnh những ngời nghèo đói ầm ầm
kéo nhau đi trên đê Sộp, đằng trớc có lá cờ đỏ to lắm, đích thị họ là Việt minh, họ sắp về giải
phóng làng ta rồi! chúng ta sắp thoát khỏi cảnh đói này rồi!
3 ngời nắm tay nhau chào khán giả!