Đề bài: Anh chị có đồng ý với quan điểm: Bạn chỉ để cuộc sống trôi qua kẽ tay,
thực sự có một cuộc sống trọn vẹn của tác giả không? Vì sao?
Bài làm
Cuộc sống trôi qua rất nhanh theo thời gian. Mỗi người chúng ta không thể để cuộc sống
trôi qua một cách vô ích. Chúng ta không thể sống chỉ dựa vào quá khứ hay cứ trông chờ
vô vọng vào tương lai mà không có bất kì sự nỗ lực nào từ hiện tại. “Chỉ bằng cách sống
cuộc đời mình trong từng khoảnh khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời
mình”. Chắc chắn rằng, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta đều tự hỏi “Làm sao
để cuộc sống có ý nghĩa?” Ngay từ ngày đầu tiên đến trường, chúng ta đã phải nỗ lực học
tập. Vì con đường học tập là con đường tốt nhất, chắc chắn nhất để chúng ta sống tốt,
sống có ý nghĩa nhất. Chúng ta không được bỏ lỡ bất kì cơ hội học tập nào, vì đó cũng
giống như chúng ta bỏ lỡ cơ hội sống. Hãy nhìn xung quanh ta, những kẻ lười học, những
người không có cơ hội được học tập, họ phải sống bấp bênh, sống tạm bợ, thậm chí có
kẻ trơ thành phần tử tệ nạn của xã hội. Vậy thì ngay từ nhỏ, hay từ bây giờ, hiểu được
giá trị của việc học, ta phải có kế hoạch học tập thật tốt để cuộc sống được tốt đẹp hơn,
có ý nghĩa hơn. Con đường học tập tuy là con đường tốt nhất nhưng cũng là con đường
đầy khó khăn, thử thách.
Việc học cũng như một trò chơi vô tận không có kết thúc, nó sẽ loại những ai không có ý
chí vươn lên, không biết tiến về đích. Những kẻ không có ý chí có thể là kẻ thấy khó
khăn mà từ bỏ, có thể là kẻ tự mãn về thành tích đạt được trong quá khứ mà tự ý dừng
bước trong trò chơi này. Những kẻ không có chí tiến thủ là những kẻ vốn không muốn
học, là những kẻ thảm bại. Những kẻ tự mãn với thành tích của chính mình sẽ khiến họ
bị loại khỏi trò chơi. Học tập khùng có điểm dừng, không có kết quả nào là tốt nhất,
tuyệt nhất để tự mãn. Chúng ta tự mãn là chúng ta đang chủ quan hoặc lấy đó là cái cớ để
ngừng học, ngay lập tức, những người khác sẽ vươn lên, đẩy chúng ta ra khỏi cuộc chơi.
Nhà bác học Darwin nối tiếng với câu nói “Bác học không có nghĩa là ngừng học". Ngài
Darwin là một nhà bác học. nổi tiếng với những cống hiến về khoa học nhưng không hề
ngừng việc học tập của mình và đã trở thành một nhà bác học nổi tiếng, một danh nhân
thế giới mà ai cũng nhắc đến. Học tập đúng thực là một phần rất quan trọng làm nên ý
nghĩa cuộc sống của ông ta. Chúng ta không tự mãn vì thành tích đạt được nhưng cũng
không được ảo tưởng về tương lai. Chúng ta được phép có ước mơ, có hi vọng nhưng là
ước mơ, hi vọng mà chính ta phải thực hiện, biến chúng thành sự thật chứ không phải
ngồi chờ đợi sự giúp đỡ từ người thân, bạn bè hay một phép màu từ Thần linh mà chúng
ta tín ngưỡng. Tương lai là do chính chúng ta tạo nên thì mới thật sự có ý nghĩa, cuộc
sống mới có ý nghĩa. Những kẻ lười nhác là những kẻ chỉ biết chắp tay cầu nguyện, cầu
xin sự giúp đỡ từ thần thánh, từ những người khác. Họ chẳng khác gì những kẻ ăn mày,
cầu xin sự thương xót từ những người khác. Sống như vậy đâu còn ý nghĩa gì? Chúng ta
gặp không ít những hiện tượng như vậy, như ở Việt Nam, trong những kì thi quan trọng
như thi Đại học, thay vì chăm chỉ học, những học sinh cùng cha mẹ đến viếng chùa, lặn
lội ra đến Văn miếu Quốc Tử Giám để sờ lên đầu kim quy xin được sự thông minh, may
mắn từ các vị quan trạng của nước ta ngày xưa. Hành động này đã trở thành một tệ nạn
gọi là mê tín. Những việc mà chúng ta làm nhờ sự giúp đỡ của người khác dù cho có kết
quả tốt đẹp thì chúng ta cũng sẽ không thấy có ý nghĩa, không biết trân trọng, biết quý cái
kết quả ấy. Vậy thì chẳng khác gì chúng ta đánh mất cuộc sống này? Chúng ta phải biết
tự làm nên tương lai của chính mình. Một cuộc sống có ý nghĩa không dừng lại ở đó,
chúng ta phải biết thử sức mình trong những việc khó khăn hơn để trau dồi khả năng của
bản thân, phát triển tiềm năng và phát huy linh sáng tạo. Cuộc sống sẽ trở nên nhàm chán
nếu chúng ta chỉ quanh quẩn trong cái góc của mình. Chúng ta phải thử bước ra xa hơn,
đương đầu với nhiều thử thách mới, phải vượt qua chúng mà hoàn thiện bản thân. Chúng
ta phải luôn ở tư thế chủ động, tích cực tham gia mọi hoạt động quanh chúng ta để chúng
ta học hỏi, để chúng ta tìm thấy niềm vui, điều thú vị của cuộc đời. Chúng ta phải có khát
vọng cống hiến, đóng góp cho xã hội, nơi chúng ta đang sống. Chúng ta có được mọi
thành công nhưng với sự ích kỷ, không chia sẻ thành công với mọi người, chúng ta không
có được sự công nhận của mọi người, những nỗ lực vươn đến thành công của chính mình
sẽ trở nên vô nghĩa. Chúng ta phải biết đóng góp thành công của chính mình cho xã hội để
tìm thấy ý nghĩa, niềm vui cho bản thân, để tìm thấy động lực tiếp tục cố gắng. Hãy thử
nghĩ xem, xã hội chúng ta có văn minh hơn nếu các nhà khoa học không đóng góp thành
quả nghiên cứu của họ cho xã hội? Nếu là như vậy, có lẽ bây giờ chúng ta vẫn đang sống
ở thế kỉ thứ chín hay thứ mười gì đó. Vì vậy, chúng ta cần phải sống dựa trên quá khứ
nhưng không ỷ lại vào quá khứ, ước mơ, hi vọng vào tương lai, có sự cổ vũ từ người
khác nhưng không trông chờ vào sự phù phiếm, sự giúp đỡ từ người khác, sống bằng mọi
khả năng, phát huy tiềm năng, biết thử sức trong mọi hoạt, động, có khát vọng đóng góp,
chia sẻ với mọi người. Chúng ta phải sống hết mình vì hôm nay, vì ngày mai, không bỏ lỡ
giây phút nào để cố gắng làm cho tốt mọi việc. Vậy là chúng ta đã có một cuộc sống có ý
nghĩa thực sự, có niềm vui, có khát vọng và có tương lai vững chắc.
Lời Tổng Giám đốc tập đoàn Cocacola quả thật là một bài học lớn lao cho thế hệ thanh
niên, sinh viên, học sinh chúng ta:“Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm
mình trong quá khứ hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình trong
từng khoảnh khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình”. Chúng ta phải
sống sao cho thật có ý nghĩa. Riêng với tôi, tôi đã bỏ lỡ một khoảng thời gian trong đời để
cuộc sống có ý nghĩa. Ngay bây giờ, tôi sẽ cố gắng nhiều hơn nữa, nỗ lực hơn nữa để
hoàn thành tốt kì thi tốt nghiệp trung học phổ thông và bước vào giảng đường Đại học
Sau đó, tôi sẽ sống như những gì đã nói, để cuộc sống của tôi tràn đầy ý nghĩa, để mãi về
sau tôi sẽ không hối tiếc vì đã bỏ lỡ cuộc sống.