Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (144.14 KB, 3 trang )
Củ ngọc núi - thuốc quý hiếm
Củ ngọc núi có nhiều tên gọi khác như cây không lá, ký sinh hoàn,
xà cô, cu chó, tỏa dương, hoa đất..., có tên khoa học Balanophora
laxiflora hay Cucphuongensis (vì cây được phát hiện tại rừng Cúc
Phương tỉnh Ninh Bình, rất hiếm thấy vì vậy mà loại sinh vật này đã
được ghi tên vào sách đỏ Việt Nam, trang 65.
Đây là loài được xếp vào nhóm cây làm thuốc), thuộc họ Dương đài
(Balanophoraceae), Bộ Dương đài Balanophorales; là loại cỏ không có
lục diệp tố, khác với các loài đã biết ở khu vực Đông Nam Á và được
xác định vào loại hiếm với mức độ đe dọa vào bậc R. Ngoài ra cũng còn
thấy loại này ở núi Ngọc Pan (Kon Tum).
Ngọc núi là loại thảo trông giống như một cây nấm ký sinh trên rễ của
những cây gỗ khác mà thường thấy ở các loại thuộc họ đậu (Fabaceae)
hoặc dâu tằm (Moraceae) hay các loài tre (Bambusa)… không có diệp
lục màu nâu vàng, cao từ 8 – 15cm; củ sần sùi không có mụn hình sao.
Thân ký sinh là cuống cụm hoa mang 6 – 10 lá dạng vảy, phiến lá hình
mũi mác dài 1,5 – 2cm, rộng 1 – 1,5cm. Hoa đơn tính, khác gốc, hợp
thành bông nạc; cả cụm hoa đực và cụm hoa cái đều hình trứng hay hình
đầu. Hoa đực không có cuống rõ, bao hoa gồm 3 mảnh đều nhau; khối
phấn bị ép ngang. Hoa cái mọc ở xung quanh chân vảy bảo vệ; vảy hình
trứng cụt đầu có 1 vòi nhụy. Mỗi năm trổ hoa 1 lần từ tháng 11 đến
tháng 2 rồi tàn lụi dần. Hoa rất thơm, tỏa hương vào chiều tối và sáng
sớm. Không có quả, sinh sản vô tính tức tái sinh bằng cách đẻ nhánh.
Ngọc núi mọc ở trong rừng kín hoặc rừng cây lá rộng, núi đá vôi ở độ
cao khoảng từ 200 – 300m so với mặt biển.