Tải bản đầy đủ (.pdf) (19 trang)

Khái luận về dinh dưỡng cân đối

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (468.96 KB, 19 trang )


87
CHƯƠNG VIII.
KHÁI LUẬN VỀ DINH DƯỠNG CÂN ĐỐI

Theo quan niệm hiện nay, một khẩu phần hợp lý là:
- Cung cấp đầy đủ năng lượng theo nhu cầu của cơ thể
- Có đủ các chất dinh dưỡng cần thiết
- Các chất dinh dưỡng ở tỷ lệ cân đối thích hợp
Đã có nhiều nghiên cứu về xác định nhu cầu các chất dinh dưỡng một cách riêng
rẽ nhưng càng ngày càng có nhiều công trình nhấn mạnh về mối tương quan giữa
chúng với nhau và đề ra các yêu c
ầu về tính cân đối của khẩu phần. Để hiểu lý
luận về dinh dưỡng cân đối, trước hết cần tìm hiểu mối quan hệ tương hổ một
cách chặt chẽ giữa các thành phần dinh dưỡng trong cơ thể.

I Mối quan hệ tương hổ giữa các dinh dưỡng trong cơ thể
Trong cơ thể chuyển hoá các thành phần dinh dưỡng liên quan chặt chẽ với nhau
và chỉ tiến hành bình thường khi khẩu phần đảm bảo cân đối. Sự thiếu một thành
phần dinh dưỡng này có thể hạn chế sự hoạt động của thành phần dinh dưỡng kia
và ngược lại sự thừa một thành phần dinh dưỡng nào đó có khi gây cản trở sử
dụng của một hay nhiều thành phần dinh dưỡng khác.
1.1 Thiếu dinh dưỡng và ngon miệng
Tất cả các loại thiếu dinh dưỡng đặc hiệu (acid amin, vitamin, chất khoáng..) nói
chung thường dẫn đến hiện tượng kém ăn, nghĩa là ăn không ngon miệng. Sự thiếu
cân đối về chất của khẩu phần đã dẫn đến sự giới hạn về lượng thức ăn làm cho
nhu cầu năng lượng không được thỏa mãn.
Glucid, lipid, protein là nguồn năng lượng nhưng để quá trình thoái hoá của chúng
xảy ra bình thườ
ng đòi hỏi nhiều hệ thống men mà trong thành phần các men này
có protein, các vitamin nhóm B và chất khoáng.


1.2 Năng lượng và protein
Nhu cầu năng lượng và nhu cầu protein có mối liên hệ chặt chẽ với nhau. Năng
lượng ăn vào liên quan chặt chẽ với chất và lượng của protein trong khẩu phần
hay nói cách khác khi nhu cầu protein không đảm bảo thì năng lượng cũng thiếu
hụt.
Ngược lại năng lượng có thể tiết kiệm protein. Khi lượng protein của khẩu phần
không thay đổi, cân bằng nitơ dương hay âm tùy theo năng lượng ăn vào.

88
1.3 Tính cân đối của các acid amin
Nhu cầu protein phụ thuộc vào chất lượng của nó, nghĩa là tuỳ theo sự cân đối của
các acid amin trong khẩu phần chứ không phải số lượng tuyệt đối của chúng.
Nhu cầu mỗi acid amin cần thiết không thể tính theo số lượng tuyệt đối mà trong
số lượng tương đối liên quan với các acid amin khác. Thừa một acid amin này hạ
thấp sử dụng các acid amin khác và tạo nên sự thiếu hụt thứ phát ngay cả khi số
l
ượng của chúng đầy đủ. "Protein" chuẩn là protein có tương quan acid amin cân
đối nhất và do đó có hiệu quả sinh học cao nhất.
1.4 Phosphor, calci và vitamin D
Sự thoả mãn nhu cầu phosphor, calci phụ thuộc nhiều vào tỷ số Ca/P hơn là số
lượng tuyệt đối của calci và phosphor ăn vào. Hàm lượng phosphor và calci trong
khẩu phần ăn là yếu tố để đánh giá hiệu quả của vitamin D. Nhu cầu của vitamin
D tùy theo tỷ lệ Ca/P trong khẩu phần vì nó trực tiếp tham gia vào điều hoà
chuyển hoá phosphor, calci trong cơ thể.
1.5 Lipid và vitamin
Nhiều thí nghiệm cho thấy khi tăng lượng lipid trong khẩu phần để thực hiện chế
độ ăn có năng lượng cao thì đòi hỏi phải xét lại nhu cầu nhiều vitamin.
Trong cơ thể vitamin E có tác dụng bảo vệ các lipid của ty thể và vi thể khỏi bị
oxy hoá. Sự oxy hoá lipid trong các tổ chức tạo thành các peroxyde, các
aldehyde.. những chất này gây độc đối với cơ thể và làm mất hoạt tính của một số

men và vitamin.
1.6 Glucid và vitamin
Quá trình sử dụng glucid trong cơ thể để giải phóng năng lượng cần có sự tham
gia của nhiều men mà trong thành phần của chúng có chứa vitamin: men
dehydrogenase và coenzyme là nicotiamid adenin dinucleotid (NAD) trong đó có
amid của acid nicotinic (PP), men decarboxylase mà coenzyme là thiamin
pyrophosphate (B
1
).
Nhu cầu của vitamin liên quan tới lượng glucid trong khẩu phần ăn. Người ta
thường tính tỷ lệ vitamin B
1
(γ)/calori không do lipid. Để đề phòng bệnh Beri-beri
tỷ lệ đó cần là ≥ 0.45
1.7 Protein và vitamin
Thiếu vitamin gây cản trở tích chưá riboflavin (B
2
) và làm giảm dự trữ vitamin B
2

trong cơ thể. Mối quan hệ giữa sử dụng vitamin A và mức protein của khẩu phần
cũng đang được chú ý. Khi khẩu phần ăn có 18 - 20% protein, khả năng tích lũy
vitamin A ở gan cao nhất, nhưng khi tăng lượng protein lên tới 30 - 40% thì sử
dụng vitamin A lại tăng lên. Hàm lượng protein cao trong khẩu phần gây giảm dự
trữ vitamin A, do đó thường xuất hiện sớm các biểu hiện thiếu vitamin A. Ngược
lại khẩu ph
ần nghèo vitamin A thì biểu hiện thiếu vitamin A sẽ kéo dài.
Tình trạng thiếu protein cũng giữ vai trò quan trọng trong sinh học bệnh còi

89

xương. Nhiều nghiên cứu cho thấy trong điều kiện thiếu protein vẫn có các biểu
hiện thiếu vitamin D.
Protein trong khẩu phần còn ảnh hưởng đến vitamin C, vitamin PP và acid amin
tryptophan. Khi thiếu protein các vitamin này dễ dàng ra khỏi cơ thể, không tham
gia vào các quá trình chuyển hoá. Ngoài ra thiếu protein tạo điều kiện phát sinh
bệnh pellagre, bệnh scorbut và bệnh thiếu đa sinh tố...

1.8 Quan hệ giữa các vitamin
Người ta đã chứng minh được rằng quan hệ khắng khít của hoạt động nhiều loại
vitamin khiến cho thiếu một vitamin này có thể gây thiếu kèm theo một loại khác.
Thiếu vitamin B gây xuất hiện triệu chứng thiếu acid pantothenic. Đối với nhiều
loại thiếu vitamin nhóm B, Vitamin A có tác dụng bảo vệ rõ rệt.
1.9 Vitamin và chất khoáng
Vai trò của chất khoáng đối với hoạt động của các vitamin rất chặt chẽ và đa
dạng. Chúng là những chất xúc tác, hoạt hoá hoặc ức chế các phản ứng của hệ
thống men có chứa vitamin. Một số chất khoáng có thể là thành phần cần thiết
trong nhân hoạt động của các men, như coban trong thành phần vitamin B
12
.

II Quan niệm về tính cân đối của khẩu phần
2.1 Tình hình thực tế
Các tài liệu của tổ chức Thực phẩm & Nông nghiệp, tổ chức Y tế thế giới
(FAO/OMS) về cơ cấu khẩu phần (tính theo % năng lượng) ở các nước trên thế
giới xếp theo mức thu nhập quốc dân tính theo đầu người được trình bày như sau:
- Về protein: tỷ lệ năng lượng do protein của khẩu phần không khác nhau
nhiều (chung quanh 12%) nhưng năng lượng do protein nguồn gốc động vật tăng
dần khi thu nhập càng cao.
- Về lipid: mức thu nhập càng cao thì tỷ lệ năng lượng do lipid (nhất là
lipid nguồn gốc động vật) càng cao.

- Về glucid: mức thu nhập càng cao thì năng lượng do glucid nói chung và
tinh bột nói riêng giảm dần, nhưng năng lượng do các loại đường ngọt
(saccharose) tăng lên (Hình 8.1)






90










Dầu mỡ Đường






Tinh bột






Lipid trong thức ăn thực vật
Lipid trong thức ăn động vật
Protein thực vật
Protein động vật
Thu nhập quốc dân theo đầu người
Hình 8.1 Khuynh hướng sử dụng thực phẩm theo thu nhập

2.2 Những yêu cầu về dinh dưỡng cân đối
2.2.1 Cân đối về năng lượng
Yêu cầu đầu tiên và quan trọng nhất của dinh dưỡng cân đối là xác định được mối
tương quan hợp lý giữa các thành phần dinh dưỡng có hoạt tính sinh học chủ yếu:
protein, lipid, glucid, các vitamin và chất khoáng tùy theo tuổi, giới, tính chất lao
động và cách sống. Năng lượng do protein cung cấp trong khẩu phần cần từ 10 -
15% mặc dù vai trò sinh năng lượng của protein chỉ là phụ.
Glucid và lipid là nguồn năng lượng chính. Năng lượng do lipid cung cấ
p không
nên quá 30%, năng lượng do glucid cung cấp nên từ 40 - 60%. Tỷ lệ cân đối sinh
lý về trọng lượng giữa protein, lipid và glucid trong khẩu phần ăn nên là 1:1:4. Tỷ
lệ này có thay đổi theo tuổi, tình trạng sinh lý và lao động.
2.2.2 Cân đối về protein
Các protein có nguồn gốc động vật có giá trị sinh học cao nên chiếm ít nhất là 1/3
tổng số protein, tốt nhất là tỷ số protein động vật/protein thực vật ≥ 1.
2.2.3 Cân đối về lipid
Hai nguồn chất béo động v
ật và thực vật nên cùng có mặt trong khẩu phần.
Khuynh hướng thay thế hoàn toàn mỡ động vật bằng các loại dầu thực vật là
không hợp lý và có khi nguy hiểm do các sản phẩm oxy hoá (các peroxyde) của

các acid béo chưa no là những chất có hại đối với cơ thể. Theo nhiều tài liệu,
trong khẩu phần nên có 30% tổng số lipid có nguồn gốc thực vật.
Về tỷ lệ giữa các acid béo, trong khẩu phần nên có 10% các acid beó chưa no có
nhiều nố
i kép, 30% acid béo no và 60% acid béo chưa no có một nối kép (acid
oleic).
2.2.4 Cân đối về glucid
Khuynh hướng ở các nước phát triển là trong điều kiện giảm lao động thể lực thì

91
nên hạn chế glucid và tỷ lệ năng lượng do glucid trong khẩu phần nên khoảng
60%. Năng lượng do glucid nên vào khoảng 65 - 75% tổng số năng lượng.
2.2.5 Cân đối về vitamin
Cân đối về vitamin cũng thường dựa trên tương quan với năng lượng.Cần hiểu cân
đối này như là cân đối giữa các yếu tố sinh năng lượng và không sinh năng lượng.
Hay nói cách khác giữa nguồn năng lượng và các yếu tố cần thiết
để giải phóng
nguồn năng lượng đó trong cơ thể. Theo FAO/OMS, trong 1000 Kcal cần có:
0.4 mg vitamin B
1
0.55 mg vitamin B
2
0.6 đương lượng niacine (1 đương lượng niacine = 1 mg vitamin PP hay 60
mg tryptophane).
2.2.6 Cân đối về chất khoáng
Tỷ số Ca/P trong khẩu phần nên nằm giữa 0,5 – 1,5 và thay đổi theo tuổi, ở trẻ em
khoảng 2, ở trẻ lớn hơn nên là 1,25 và người lớn tỷ số đó nên là 0,7 - 1. Tỷ số
Ca/Mg trong khẩu phần nên là 1/0,6
2.2.7 Cân đối về các chất chống oxy hoá
Một số chất khoáng như selen, kẽm và vitamin cũng có vai trò chống oxy hoá.

Vitamin E chống oxy hoá tốt nhất. Ngoài ra β-caroten c
ũng có tác dụng chống oxy
hoá. Vitamin C cũng tham gia vào quá trình này.
2.3 Tính cân đối trong thức ăn
Dinh dưỡng học phải trả lời được những câu hỏi sau:
- Những thành phần nào của thức ăn là cần thiết đối với cơ thể và nhu cầu
của chúng?
- Chúng có mặt trong những loại thức ăn nào?
- Vai trò của chúng đối với cơ thể?
Khi nói đến giá trị dinh dưỡng người ta thường nói đến giá trị sinh năng lượng,
thành phần hoá học và giá trị sử dụng của các thành phần
đó trong cơ thể. Gần
đây lý luận về dinh dưỡng cân đối được dùng để biểu hiện giá trị dinh dưỡng. Giá
trị dinh dưỡng của một thực phẩm càng cao khi nó càng thoả mãn nhu cầu cơ thể
về các thành phần dinh dưỡng hoặc các thành phần hoá học của nó thoả mãn công
thức dinh dưỡng cân đối.
Người ta thường tính theo 1000 Kcal hay 300 Kcal (coi như thoả mãn 10% năng
lượng cả ngày). Cách tính này được gọi là "công thức về giá trị dinh d
ưỡng của
thực phẩm" (Bảng 8.1).
Từ bảng cho thấy sự khác nhau giữa các loại thực phẩm: đường, rượu là nguồn
năng lượng rỗng, sữa chính là nguồn calci, vitamin B
2
có giá trị. Thịt là nguồn
protein, phosphor, sắt và vitamin PP.. Đối với các thành phần sinh năng lượng
(protein, glucid, lipid) thường tính phần trăm năng lượng của chúng trong thực
phẩm. Đối với vitamin và chất khoáng thường tính hàm lượng của chúng có trong

92
thực phẩm. Ngoài ra tính thêm một số tỷ số cần thiết như tỷ số Ca/P (Bảng 8.2),

Ca/Mg..










Bảng 8.1 Công thức giá trị dinh dưỡng của một số thực phẩm

Mức thoả mãn công thức dinh dưỡng cân đối của một số thực
phẩm
Chỉ số

Thịt bò Sữa Trứng Bánh

Khoai
tây
Đường Rượu

Protein
Nguồn động
vật
Lipid
Nguồn thực
vật
Chất khoáng:

Ca
P
K

Fe
Vitamin: C
B
1
B
2
PP

33
60
21
0
2
30
10
35
0
11
14
41
7
15
28
19
0
64

37
17
3
6
14
41
2
14
28
42
26
0
11
35
7
33
0
19
72
2
81
9
0
2
9
5
21
7
21
0

20
7
22
0
7
0
0
0
4
14
53
28
41
18
8
16
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0

0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0
0

93
A
Năng lượng 10 10 10 10 10 10 10

Bảng 8.2 Đặc điểm cân đối trong một số thực phẩm

Phần trăm năng lượng do
Tên thức ăn
Protein

Lipid

Glucid

Tỷ số
B

1
/1000
Kcal
Tỷ số
Ca/P

Gạo tẻ
Bắp hạt
Mì sợi
Khoai lang
Khoai tây
Khoai mì tươi
Đậu phụ
Đậu phộng hạt
Thịt heo mỡ
Thịt gà
Cá chép
Trứng gà
Sữa mẹ
Sữa bò
Rau muống
Cải bắp
9
10
12
3
8,5
3,0
46
19

14,0
40,5
60
35
11,5
20
57
24
3
12
3
1,5
0
1,0
52
70
85,4
59,5
34
63
43
53
0
0
87
78
85
95,5
91,5
96,0

2
11
-
-
0
2
45,5
26,4
43
70
0,29
0,77
0,28
0,40
1,1
0,2
0,3
0,7
-
0,7
1,8
0,9
0,16
0,65
4,4
2,0
0,30
0,16
0,36
0,70

0,20
0,80
0,26
0,16
0,05
0,00
0,09
0,26
2,2
1,2
2,9
1,5

III Tiêu chuẩn dinh dưỡng
Có ba nguồn tài liệu thường được sử dụng khi xây dựng tiêu chuẩn:
- Điều tra khẩu phần: kết quả thực tế của các điều tra này giúp ích rất nhiều,
nhất là để xây dựng nhu cầu năng lượng và protein.
- Các kết quả nghiên cứu trên những người tình nguyện cho ăn ở những chế
độ ăn khác nhau.
- Các kết quả nghiên cứu trên súc vật thí nghiệm
Trên phạm vi quốc tế, các tiể
u ban chuyên viên của các tổ chức dinh dưỡng và Y

×