Tải bản đầy đủ (.docx) (8 trang)

Tải Dân tộc ta có truyền thống Tôn sư trọng đạo - 4 bài Văn mẫu 10 - Bài viết số 7 đề 1

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (104.95 KB, 8 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề 1: Dân tộc ta có truyền thống Tôn sư trọng đạo. Theo anh (chị), truyền</b>
<b>thống ấy được nối tiếp như thế nào trong thực tế cuộc sống hiện nay. - Ngữ</b>
<b>văn lớp 10</b>


<b>Dàn ý chung</b>


<b>I. Mở bài: Giới thiệu về truyển thống “Tôn sư trọng đạo”, sự tiếp nối của </b>
truyền thống đó ngày nay.


<b>II. Thân bài:</b>


1. Giải thích vấn đề: truyền thống "tơn sư trọng đạo”
 Giải thích các khái niệm: "tơn sư"? "trọng đạo’’?


 Giải thích ý nghĩa của truyền thống "tơn sư trọng đạo”. “Tôn sư trọng
đạo” hàm chứa một ý nghĩa sâu sắc.


 "Tơn sư trọng đạo" gắn bó mật thiết với sự nghiệp trồng người để nâng
cao dân trí, đào tạo nhân lực. Bồi dưỡng nhân lực...


2. Phân tích và chứng minh: "Tơn sư trọng đạo" là một truyền thống tốt đẹp của
dân tộc ta.


 "Tôn sư trọng đạo" là kính trọng và đề cao vai trị của người thầy.
 Coi trọng việc học hành, mở rộng kiến thức và tầm hiểu biết
 Coi trọng đạo lí làm người, đề cao nhân nghĩa.


3. Truyền thống “Tôn sư trọng đạo” được nối tiếp như thế nào trong thực tế
cuộc sống hiện nay:


 Trên khắp đất nước, ở đâu cũng vậy, từ thành thị đến nông thôn, miền


xuôi đến miền ngược, người dân Việt Nam đều yêu quý, tơn trọng...
 Tồn xã hội đều tận tình, giúp đỡ và hỗ trợ tốt nhất giúp thầy cơ giáo có


nhiều điều kiện tốt để giảng dạy, truyền đạt kiến thức...


 Người thầy được tơn vinh thì nghề dạy học cũng được coi trọng.


 Giáo dục đào tạo là quốc sách hàng đầu, và ngày 20-11 hằng năm đã trở
thành ngày hội lớn của tồn dân để tơn vinh người thầy và nghề dạy học
cao quý


4. Cần phải làm thế nào để phát huy truyền thống "Tôn sư trọng đạo” trong một
thời đại mới?


 Tập trung giáo dục về đạo đức, tư tưởng cho thế hệ học sinh.


 Ban hành chính sách hỗ trợ tích cực cho đội ngũ “trồng người” đề họ có
thể cống hiến hết mình...


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b>III. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em truyền thống tốt đẹp này</b>


<b>Dân tộc ta có truyền thống Tôn sư trọng đạo. Theo anh (chị), truyền thống</b>
<b>ấy được nối tiếp như thế nào trong thực tế cuộc sống hiện nay - Bài mẫu 1</b>
Dân tộc ta vốn được biết đến là một đất nước hiếu học với truyền thống tôn sư
trọng đạo sâu sắc. Trong kho tàng ca dao tục ngữ đã có rất nhiều những câu ca
nói về tình cảm thầy trị như “một chữ cũng là thầy/ nửa chữ cũng là thầy” hay
“muốn sang thì bắc cầu kiều/ muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”... Và trong
hồn cảnh hiện tại truyền thống đó vẫn được kế thừa và phát huy sâu rộng.
Để hiểu hết ý nghĩa trọn vẹn của câu ca dao này thì chúng ta cần phải đi cắt
nghĩa đầy đủ về “tôn sư” và “trọng đạo”. Tôn sư là thái độ tôn trọng người


thầy. Còn trọng đạo tức là coi trọng mối quan hệ giữa thầy và trị. Qua đây ơng
cha ta muốn gửi gắm một ý nghĩa sâu sắc đó chính là phải biết tôn trọng thầy
cô giáo, những người đã cho ta kiến thức đồng thời phải trân trọng tình thầy
trị. Nó trở thành một truyền thống vơ cùng tốt đẹp của dân tộc ta trong suốt
chiều dài lịch sử mấy ngàn năm.


Tôn sư trọng đạo là một truyền thống tốt đẹp được lưu truyền từ ngàn năm
trước. Khi mà đất nước ta còn là đất nước phong kiến. Việc học đã được đề cao
và vai trò của những người làm thầy mà cụ thể là “thầy đồ” đã được chú ý.
Hình ảnh những người thầy đồ ngày đêm tận tụy mài mực đọc sách đã trở
thành những nguồn cảm hứng dạt dào của biết bao tác phẩm văn học. Chắc hẳn
chúng ta ai cũng biết đến vị thánh hiền người đã đặt nền móng cho nền giáo
dục Việt Nam là thầy Chu Văn An. Một người thầy lỗi lạc đã đào tạo nên biết
bao nhiêu bậc hiền triết cho đất nước. Tấm gương học trò Phạm Sư Mạnh là
một trong những minh chứng điển hình cho truyền thống “tơn sư trọng đạo” mà
chúng ta phải noi theo.


Sau khi đỗ đạt làm quan to, những dịp lễ tết Phạm Sư Mạnh vẫn thường ghé
qua thăm thầy của mình. Thế nhưng dù đứng trên cả vạn người, đức cao vọng
trọng nhưng chưa bao giờ người trị đó dám ngồi ngang hàng với thầy mình.
Đến nhà thầy vẫn khoanh tay chào từ ngồi cửa, một hai giữ thái độ kính trọng
với người thầy của mình. Thế mới thấy truyền thống ấy đã ăn sâu và trở thành
gốc rễ vững chắc cho biết bao nhiêu thế hệ người dân Việt Nam.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

để tạo ra những thế hệ học trò xuất sắc thì quan tâm đến đời sống của đội ngũ
nhà giáo là điều cốt lõi. Chính vì thế có thể tự hào khẳng định rằng Việt Nam là
đất nước duy nhất có ngày hiến chương nhà giáo 20/11 ngày mà tồn thể thế hệ
con người hiến chương thầy cô giáo của mình. Hàng năm có rất nhiều các cuộc
thi viết về thầy cơ, và có rất nhiều những bài văn vơ cùng xúc động về tình cảm
thầy trị được trao giải. Mỗi dịp 20/11, hay kỉ niệm thành lập trường rất nhiều


các thế hệ học sinh dù làm gì hay ở bất cứ đâu vẫn tụ họp đầy đủ về trường cũ
để tri ân và bày tỏ sự kính trọng với thầy cơ.…


Tuy nhiên bên cạnh đó cũng cịn rất nhiều những trường hợp “con sâu bỏ dầu
nồi canh”, làm xấu đi truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Song nó cũng chỉ là
một số ít tồn tại nho nhỏ mà thơi. Điều quan trọng đó là cả dân tộc ta vẫn kế
thừa và phát huy truyền thống này một sâu rộng.


Truyền thống tôn sư trọng đạo là một trong những truyền thống vô cùng tốt đẹp
của dân tộc,. Dù đến ngàn năm sau đi chăng nữa nó cũng sẽ mãi mãi trường tồn
cùng dòng chảy của lịch sử. Trở thành một trong những thước đo sự văn minh
của xã hội.


<b>Dân tộc ta có truyền thống Tơn sư trọng đạo. Theo anh (chị), truyền thống</b>
<b>ấy được nối tiếp như thế nào trong thực tế cuộc sống hiện nay - Bài mẫu 2</b>
Tơn sư trọng đạo là một truyền thống văn hố vô cùng tốt đẹp của nhân dân ta.
Ngay từ xa xưa, tình cảm thầy trị được coi là một trong những thứ tình cảm
thiêng liêng của con người. Bởi người thầy như cha mẹ ta, nuôi dưỡng ta lên
người, giáo dục cho ta những điều hay lẽ phải. Người thầy vô cùng quan trọng
trong cuộc sống của mỗi người.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

mạng sống của những người thầy của mình, hay có những kẻ dùng lời lẽ để xúc
phạm tới người thầy của mình. Thậm chí có những kẻ đã hãm hại thầy cơ của
mình để đạt mục đích cá nhân. Đó là những việc làm đáng lên án, trái với đạo lí
làm người, chúng ta cần phải tố cáo để loại bỏ những hành động đó.


Thầy cơ giáo chính là những người đã chèo lái con thuyền để đưa bao thế hệ
học trị sang bến đỗ. Tơn trọng những người giữ vai trò truyền đạt tri thức nhân
loại cho thế hệ sau là biểu hiện của tình yêu tri thức, của lịng ham học hỏi, của
ý chí và khát vọng vươn lên cuộc sống tốt đẹp hơn. Vì thế "tơn sư" khơng chỉ là


vấn đề tơn trọng, kính u người làm nghề dạy học mà còn là biểu hiện của tình
yêu tri thức, biểu hiện của văn minh, tiến bộ. "Đạo" cũng khơng chỉ dừng lại ở
đạo làm trị, ở những hình thức, thái độ ứng xử với người thầy mà cịn là cả vấn
đề đạo đức xã hội. Đó là đạo làm người, là đạo học ở đời. Trọng đạo là coi
trọng sự hiểu biết, coi trọng tinh thần ham học hỏi, đề cao truyền thống ham
học.


Với sự thay đổi cách dạy và cách học hiện nay, vai trò của người thầy trong xã
hội hiện đại đã thay đổi, từ người truyền đạt tri thức đã chuyển thành người dẫn
dắt học sinh tìm ra con đường đến với tri thức. Vai trị của người thầy ít nhiều
thay đổi nhưng vị trí của người thầy thì khơng hề suy giảm. Thầy vẫn là thầy và
ngày càng quan trọng hơn. Vì vậy, dù xã hội có đi đến đâu, xã hội ấy vẫn có
những người muốn học và vẫn có những người thực hiện nhiệm vụ dạy bảo
người đi sau. Người thầy vẫn là trung tâm, vẫn là người quan trọng để đưa tri
thức đến với chúng ta.


Tôn sư trọng đạo mãi mãi sẽ là truyền thống tốt đẹp của dân tộc, tuy vậy một số
học sinh đã thiếu tôn trọng đối với thầy cơ, có những hành động và lời nói
khơng phù hợp, xúc phạm đối với thầy cơ. Đó là một hành động đáng lên án,
đáng bị chê trách kỉ luật. Xã hội cần vó biện pháp để giảm những hiện tượng
này trong xã hội.


<b>Dân tộc ta có truyền thống Tôn sư trọng đạo. Theo anh (chị), truyền thống</b>
<b>ấy được nối tiếp như thế nào trong thực tế cuộc sống hiện nay - Bài mẫu 3</b>
Khổng Tử, bậc thầy vĩ đại, hơn 2500 năm trước sáng lập ra học thuyết Nho
giáo chứa đựng tư tưởng giáo dục sâu sắc. Ông nói: “Tam nhân đồng hành, tất
hữu ngã sư yên” – tức “Trong ba người cùng đi, ắt có người là thầy của ta ở
đó”.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

trường học là người thầy. Truyền thống ngàn đời trong thế ứng xử của người


Việt được cô lại và đúc kết bằng bốn chữ: “Tơn sư trọng đạo”.


Câu nói: “Khơng thầy đố mày làm nên”, “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” là những
lời cửa miệng của người Việt nhắc nhở nhau mỗi khi đề cập tới vai trò của
người thầy. Ở dân tộc Việt Nam, “tôn sư trọng đạo” thấm sâu trong tâm thức
mỗi người dân. Để tỏ lịng tơn kính với thầy, người Việt có quan niệm: “Sống
tết, chết giỗ”. Chính vì thế mà dưới thời phong kiến, người thầy được xếp thứ
hai sau vua, theo cách gọi: Quân – Sư – Phụ (Vua – thầy – cha).


Thế ứng xử dân chủ linh hoạt của người Việt Nam rất đề cao vai trò của thầy
trong sự nghiệp dạy và học. Vậy mới có câu: “Trị hơn thầy đức nước càng
dày”, “học thầy khơng tầy học bạn” – ý nói bạn cũng có thể là thầy.


Ngày trước, thời phong kiến, khơng phải ai cũng có tiền đi học. Nhiều gia đình
nghèo khó con em khơng thể đến trường. Tuy nhiên, cơ hội theo học vẫn có.
Họ chỉ cần theo những phép tắc nhất định – những phép tắc biểu hiện đậm nét
của sự tôn sư trọng đạo mà không quá câu nệ vào vật chất.


Chẳng hạn, trước khi cho con đến theo học, cha mẹ sắm một mâm lễ bái lạy tổ
tiên, mong con học hành sáng dạ, đỗ đạt. Sau đó, gia đình có một “lễ mọn”,
mang tính chất “lịng thành” dâng lên thầy. Tỏ lịng thành kính “tơn sư trọng
đạo”, nhiều gia đình cịn gửi gắm con mình theo học và ở luôn bên nhà thầy.
Một năm chỉ về thăm nhà vài lần. Thỉnh thoảng, gia đình trị lại gửi biếu thầy ít
gạo nếp, hoặc mớ rau, con cá như một thông điệp bày tỏ sự biết ơn sâu sắc tới
công lao to lớn của thầy.


Thời gian ở nhà thầy, học trị khơng chỉ học chữ nghĩa mà quan trọng phải tu
dưỡng bản thân, rèn nhân cách sống. Có thể nói, đạo trị xưa khơng chỉ rất
khiêm nhường, tơn kính người thầy của mình, mà cịn có trách nhiệm, nghĩa vụ
rất lớn lao. Khi ra đường, gặp thầy phải ngả mũ nón và vịng tay chào; lúc thầy


già yếu, các đồng môn phải lo sắm cỗ thọ đường (áo quan)…


Phải thừa nhận nền giáo dục phong kiến có nhiều điểm còn hạn chế, nhưng do
lấy tư tưởng đạo đức của Nho giáo làm nền tảng cơ bản nên đã tạo ra một lớp
học trò trọng nhân nghĩa và sống có đạo lý, rất “tơn sư trọng đạo”.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Mối quan hệ thầy – trò tượng trưng cho nét đẹp văn hóa ứng xử của nhân dân
Việt Nam. Người thầy như điểm sáng trí tuệ sưởi ấm tâm hồn học trị. Tìm
trong lịch sử dân tộc ta có biết bao bậc thầy vĩ đại, cả đời tận trung vì dân vì
nước. Cuộc sống của họ thanh bần mà được người đời ca tụng, lưu danh mn
thuở.


Vậy mới có một thầy Chu Văn An (1370), sẵn sàng từ bỏ áo mũ, quan tước,
dâng sớ lên triều đình xin chém đầu 7 kẻ quyền thần. Một thầy Đồ Chiểu mù
hai mắt nhưng cả đời kiên trung, không chịu khuất phục trước sức mạnh xâm
lược của ngoại bang…


Ý thức “tôn sư trọng đạo” của dân tộc ta thật đa dạng, chứa đựng tính nhân bản
tình người. Minh chứng cho điều này, chúng ta ngược thời gian trở về các làng
nghề truyền thống. Nhiều phường nghề, phố nghề ở Thăng Long được bắt đầu
từ một số thợ thủ công trong các làng nghề ở nông thôn. Họ di cư lên đô thị lập
thương điếm, cửa hiệu làm ăn, dần dà hình thành nên những phường nghề, phố
nghề nơi kinh thành.


Tuy sống và làm việc tại thành thị, nhưng họ vẫn có quan hệ mật thiết với quê
hương. Ngày giỗ tổ, không ước hẹn nhưng tất cả cùng đồng tâm tụ họp về chốn
cũ quê xưa để tưởng nhớ tới vị thầy đã truyền nghề cho họ. Trong sâu thẳm tâm
thức mỗi người, đó là việc làm ghi lịng tạc dạ cơng ơn của lớp hậu sinh tới bậc
tiền bối – người thầy sáng lập ra nghề và truyền lại cho hậu thế.



Những năm gần đây, Đảng và Nhà nước ta đã đề ra nhiều chính sách nhằm ưu
tiên cho phát triển giáo dục, coi trọng giáo dục là quốc sách hàng đầu. Cho
phép đa dạng hóa các loại hình đào tạo. Chủ trương đưa đất nước phát triển tiến
lên bằng nền kinh tế tri thức. Nền giáo dục của Nhà nước ta đã chọn lấy ngày
20 tháng 11 hằng năm làm ngày Nhà giáo Việt Nam. Đây có thể xem như là
một biểu tượng đẹp cho truyền thống “tôn sư trọng đạo” của dân tộc Việt Nam.
<b>Dân tộc ta có truyền thống Tơn sư trọng đạo. Theo anh (chị), truyền thống</b>
<b>ấy được nối tiếp như thế nào trong thực tế cuộc sống hiện nay - Bài văn </b>
<b>mẫu 4</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

tục phát huy và gìn giữ. Đó là yếu tố quan trọng làm nên nền tảng đạo đức của
xã hội văn minh.


Nhân dân ta từng có những câu nói vơ cùng giản dị mà chứa đựng những ý
nghĩa rất sâu sắc về vấn đề Đạo và Thầy. Những câu nói ấy vừa tôn vinh
người Thầy, vừa nhắc nhở con người phải biết sống cho phải đạo làm người.
Thầy là người vạch đường chỉ lối cho mối người "Không thầy đố mày làm
nên". Vì thế vị trí của người thầy được đặt ngang hàng với vị trí của cha mẹ,
"Cơng cha, nghĩa mẹ, ơn thầy". Chúng ta vẫn ln tự nhắc mình:


<i>Muốn sang thì bắc cầu Kiều</i>
<i>Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy</i>


Người làm thầy trong bất cứ xã hội nào luôn được xã hội tôn trọng "nhất tự
vi sư, bán tự vi sư". Bởi vậy, "tôn sư trọng đạo" khơng cịn là một vấn đề quan
niệm sống hay quan niệm về cách cư xử mà đã trở thành một phạm trù đạo
đức. Thời xưa Platôn, Aritxtôt, Khổng Tử… từ người thầy đã trở thành những
bậc thánh trong lòng học trị. Ngày nay, người thầy tuy khơng có vị trí tuyệt
đối như thế song thầy vẫn là người được xã hội tôn trọng và "nghề dạy học là
nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý". Dù ở phương Đông hay


phương Tây, dù mối quan hệ thầy trị có bình đẳng đến đâu, gần gũi đến đâu
thì danh giới thầy trị, vị trí đáng kính của người thầy vẫn khơng hề bị mai
một.


Trên thực tế, vấn đề "tôn sư trọng đạo" ngày nay đã có nhiều điều đáng phải
bàn. Các thầy cơ giáo dù phải đứng trước bao nhiêu khó khăn của cuộc sống
vẫn đang ngày đêm lo lắng, nghiền ngẫm để truyền thụ cho học sinh những tri
thức quý giá nhất. Còn học sinh, bên cạnh những học sinh chăm chỉ ngoan
ngỗn, thực hiện đúng đạo làm trị, kính u và tơn trọng thầy cơ giáo, đã có
khơng ít bạn chót qn đi đạo nghĩa thầy trị. Những học sinh ấy đã vơ tình
hoặc cố ý vi phạm đạo làm trị, làm đau lịng các thầy cơ giáo. Đã có những
câu chuyện đau lịng mà chúng ta khơng muốn nhắc đến như hiện tượng học
trị xúc phạm thầy cơ giáo, vô lễ với những người đang ngày đêm dạy bảo
mình những điều hay lẽ phải, truyền đạt cho mình những tinh hoa tri thức nhân
loại. Xã hội đã, đang và sẽ tiếp tục lên án những học sinh đó.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

vươn lên cuộc sống tốt đẹp hơn. Vì thế "tơn sư" khơng chỉ là vấn đề tơn trọng,
kính yêu người làm nghề dạy học mà còn là biểu hiện của tình yêu tri thức,
biểu hiện của văn minh, tiến bộ. "Đạo" cũng không chỉ dừng lại ở đạo làm trị,
ở những hình thức, thái độ ứng xử với người thầy mà còn là cả vấn đề đạo đức
xã hội. Đó là đạo làm người, là đạo học ở đời. Trọng đạo là coi trọng sự hiểu
biết, coi trọng tinh thần ham học hỏi, đề cao truyền thống ham học.


Để xã hội ngày càng văn minh con người ngày càng phải chú ý đến chuyện
học hành, tiếp thu tri thức. Vì thế, vai trị của người thầy trong xã hội hiện đại
đã thay đổi, từ người truyền đạt tri thức đã chuyển thành người dẫn dắt học
sinh tìm ra con đường đến với tri thức. Vai trị của người thầy ít nhiều thay đổi
nhưng vị trí của người thầy thì khơng hề suy giảm. Thầy vẫn là thầy và ngày
càng quan trọng hơn. Vì vậy, dù xã hội có đi đến đâu, xã hội ấy vẫn có những
người muốn học và vẫn có những người thực hiện nhiệm vụ dạy bảo người đi


sau. Trong cuộc sống ngày nay, khi mà vấn đề học hành ngày càng phức tạp
và sự xuống cấp về đạo đức xã hội đang khiến nhiều người có lương tâm trách
nhiệm phải quan tâm suy nghĩa thì vấn đề "tơn sư trọng đạo" càng phải tiếp tục
được kế thừa và phát huy hơn nữa.


Tôn sư trọng đạo là một truyền thống đạo đức vô cùng tốt đẹp của dân tộc ta.
Đứng trước những hiện tượng đáng suy nghĩ hiện nay về vấn đề đạo đức học
đường, chúng ta cần phải có những hoạt động cần thiết để nhắc nhở mỗi người
nhìn lại thái độ và cách ứng xử của mình đối với những người làm thầy trong
xã hội này. Tôn sư trọng đạo cần phải được quan tâm hơn nữa.


</div>

<!--links-->

×